- Nhật nguyệt chi luyện, quy nạp khí tức.
Cổ Trần Sa thật vất vả mới thu nạp của tử khí, ngưng tụ ở trong đan điền, hóa thành hạt châu màu tím giống như đậu nành, sau đó hỏi.
- Ngươi sắp ấp trứng ra?
Trong lòng của hắn cuồng hỉ.
Huyền Vũ Bảo Bảo gọi hắn phụ thân, cũng hợp tình lý, hắn dùng máu tươi của mình ấp trứng lâu như vậy, sớm đã có huyết nhục liên hệ, có thể nói Huyền Vũ Bảo Bảo là uống Nhật Nguyệt Long Huyết của hắn lớn lên.
- Ta còn chưa thoát thai ra, nhưng đã thức tỉnh, có thể tự mình thu nạp tiên khí, chỉ cần hấp thu đầy đủ tiên khí, là có thể triệt để thoát xác.
Âm thanh của Huyền Vũ Bảo Bảo non nớt như trẻ đang bú:
- Phụ thân quyết không thể hấp thu quá nhiều tiên khí, nếu không sẽ bạo thể mà vong, hút vào một tia kia có thể dùng linh khí dần dần hòa tan, mới có thể chậm rãi hấp thu. Những tiên khí này ta sẽ rót vào trong địa mạch, đào tạo, khiến cho thành bảo của phụ thân trở thành tiên cảnh, mạnh hơn rất nhiều động thiên phúc địa.
- Vậy lúc nào ngươi mới có thể chính thức thoát thai?
Cổ Trần Sa hỏi thăm.
- Ta cũng không biết, bất quá sẽ nhanh thôi.
Huyền Vũ Bảo Bảo ngáp một cái nói:
- Phụ thân, ta ngủ trước, ở trong giấc ngủ, sẽ cùng địa mạch câu thông, rất nhanh phụ thân có thể chứng kiến thành trì biến hóa. Còn nữa, những pháp bảo trong thành kia, về sau cũng không cần quán chú linh khí, chúng ở dưới ảnh hưởng của ta, sẽ liên hệ với địa mạch, uy lực càng ngày càng mạnh...
Trong đầu Cổ Trần Sa tựa hồ thấy được Huyền Vũ Bảo Bảo ngủ rồi, nhưng còn đang không ngừng hấp thu tiên khí, quán chú vào sâu trong lòng đất, uấn nhưỡng địa mạch.
Cùng lúc đó, trong phòng ngủ phiêu đãng vài tia tiên khí màu tím cũng bị hấp thu vào.
Khí tức phong thuỷ trong thành tựa hồ đã xảy ra biến hóa to lớn.
Vèo!
Nghĩa Minh bay vào, ánh mắt kinh ngạc:
- Chủ nhân, thành trì này... vừa rồi ta hít một hơi, chỉ cảm thấy tinh lực liên tục không ngừng, đây là có chuyện gì?
- Trứng Huyền Vũ bị ta triệt để kích hoạt, hấp thu tiên khí cao hơn linh khí nhiều lắm, khí này đang kết hợp với địa mạch!
Cổ Trần Sa nói:
- Về sau thành trì này sẽ thành tiên cảnh chân chính, hơn nữa chín kiện pháp bảo kia cũng đã chính thức thúc dục, tùy thời vận chuyển, ngoại nhân căn bản không cách nào xâm lấn.
- Tiên khí!
Nghĩa Minh hít một ngụm khí lạnh:
- Tiên khí chính thức, người tu vi thấp không thể hấp thu, bởi vì quá bá đạo, nhưng nếu như kết hợp với địa mạch, lại hoàn toàn bất đồng, cỏ bình thường sinh trưởng ở chỗ chúng ta, cũng sẽ biến thành tiên thảo. Chủ nhân, ta cảm thấy nên ở trong thành trì trồng Tử Thanh Tiên Đào Thụ, còn có Hỏa Táo, sẽ sinh trưởng cực kỳ nhanh, chuyện này ta đi làm.
- Cũng tốt.
Cổ Trần Sa cũng hấp thu không khí ở đây, chỉ cảm thấy bồng bềnh xuất trần, không giống ở nhân gian:
- Ta xem như hoàn thành bước đầu xây dựng căn cơ, thuộc hạ ở trong thành tu hành, tiến triển sẽ rất nhanh. Đúng rồi, Thất Thánh Luyện Tâm Đan của ta!
Lúc này hắn mới tỉnh ngộ lại, trước đó Thất Thánh Luyện Tâm Đan giống như đường đậu cho Huyền Vũ Bảo Bảo ăn.
Vội vàng kiểm tra còn thừa lại bao nhiêu viên.
Phát hiện mình chỉ còn 150 viên Thất Thánh Luyện Tâm Đan.
- Ông trời của ta, hơn bốn trăm viên, hiện tại chỉ còn 150 viên? Huyền Vũ Bảo Bảo ăn nhiều như vậy!
Cổ Trần Sa cơ hồ muốn khóc lên.
Hai viên Thất Thánh Luyện Tâm Đan có thể làm cho Thiên Công Viện kiến tạo đất phong, thành trì, sửa đường. Huyền Vũ Bảo Bảo nuốt hơn ba trăm viên, này có thể đổi bao nhiêu thứ? Rốt cuộc là lợi nhuận, hay lỗ vốn rồi.
Hiện tại trong thành trì có lực lượng thần bí, để cho người tu hành có lợi thật lớn, nhưng nếu như cho người dùng 300 viên Thất Thánh Luyện Tâm Đan, trong ngắn hạn có thể tạo ra một đám cao thủ.
Bất quá ngẫm lại, có thể ấp ra Huyền Vũ Bảo Bảo, cũng đáng giá.
Còn lại 150 viên Thất Thánh Luyện Tâm Đan, phải tính toán rõ ràng mới vận dụng.
Hắn chậm rãi hấp thu linh khí, luyện hóa sợi tiên khí trong cơ thể, cũng may tu vi của hắn mạnh mẽ, nếu thay đổi tu sĩ khác, không có tu luyện tới Đạo cảnh tứ biến Thôn Kim Hóa Thạch, chỉ sợ đã bị tiên khí đốt kinh mạch, biến thành phế nhân.
Nhưng hắn biết rõ, nếu luyện hóa được sợi tiên khí này, chỉ sợ sẽ có chỗ tốt to lớn.
Sau đó hắn lại cố gắng tu luyện.
Bất quá mới bế quan ba ngày, đột nhiên có thánh chỉ truyền đến, triệu hắn vào hành cung gặp Thiên Phù Đại Đế.
Cổ Trần Sa giao kim phù khống chế thành trì cho Nghĩa Minh, để cho hắn tọa trấn, miễn cho có ngoại nhân xâm lấn, lần này hắn không có mang trứng Huyền Vũ đi.
Mặc dù Huyền Vũ Bảo Bảo còn chưa nở, nhưng có thể hấp thu tiên khí, khống chế địa mạch, đồng thời vận chuyển chín kiện pháp bảo, chỉ sợ Cổ Trần Sa cũng không phải đối thủ, chờ nó hấp thu đầy đủ tiên khí thoát xác, Nghĩa Minh cũng không bằng nó.
Lần này hắn cũng không có mang theo bất luận tùy tùng gì, đơn giản một người, một khải, một kiếm đi vào hành cung, đưa ra lệnh bài, vào cung yết kiến.
Ở quan ngoại, phường thị càng lúc càng lớn, từng ngọn núi bị san bằng, đầm lầy bị lấp, cải tạo thành thành trì và phường thị sạch sẽ, phòng ốc đều dùng Thạch Nê và sắt thép hỗn hợp xây dựng, không thể phá vỡ.
Cổ Trần Sa kinh ngạc phát hiện, đã có đường sắt từ kinh thành ở quan nội chạy đến Man Hoang, trên đường sắt, Thiết Xa cực lớn như Thiên Túc Ngô Công phi tốc chạy, trên Thiết Xa tràn đầy hàng hóa, tới tới lui lui vận chuyển.