- Long Tại Phi là kỳ tài cái thế, hơn nữa tâm địa thuần túy, ta lại quan sát một thời gian ngắn, nếu quả thật trung thành, ta cảm thấy chủ nhân có thể ban thưởng hắn Thất Thánh Luyện Tâm Đan.
Nghĩa Minh suy nghĩ chốc lát:
- Nếu hắn có Thất Thánh Luyện Tâm Đan, trong vòng một năm, có thể luyện thành tiên thiên cương khí, thậm chí còn không chỉ như vậy.
- Lợi hại như thế?
Cổ Trần Sa chấn động:
- Tốc độ tu luyện của kỳ tài cái thế quả thực đáng sợ, Thánh Nhân trời sinh sẽ như thế nào? Không phải càng khó tưởng tượng?
- Đương nhiên, Thánh Nhân trời sinh đáng sợ, không phải ta có khả năng tưởng tượng.
Nghĩa Minh nhớ lại:
- Pháp Vô Tiên kia rõ ràng cảnh giới không bằng ta, nhưng liếc nhìn ta một cái, ở sâu trong nội tâm lại cảm giác hắn cao cao tại thượng, căn bản không sinh ra tâm tư đối kháng.
- Ngốc điểu chỉ có thể bay trước đã.
Cổ Trần Sa cũng tràn ngập ý chí chiến đấu, đây chính là ý nghĩa mà hắn tìm hiểu Chuyết Quyền.
Trải qua trận chiến với Nghĩa Minh, Cổ Trần Sa trên cơ bản hiểu rõ sức chiến đấu của mình đến tột cùng tới trình độ gì, trong nội tâm tiến hành suy tính.
- Đúng rồi, nếu chủ nhân có thể luyện hóa Thiên Ma Xá Lợi, thì có thể bổ sung nguyên thần cho trứng Huyền Vũ.
Đột nhiên Nghĩa Minh nói:
- Trứng Huyền Vũ muốn ấp ra cực kỳ khó khăn, bởi vì niên đại quá lâu, mặc dù huyết mạch của chủ nhân có thể kích hoạt sinh mệnh lực, nhưng ở trong tuế nguyệt xa xôi, nguyên thần của trứng đã tiêu hao gần hết, hơn nữa Huyền Vũ Thần Thú, trời sinh linh hồn có thể chấn nhiếp quỷ thần, sẽ không như người bình thường, không thể luyện hóa thần hồn dị chủng.
- Còn có thuyết pháp như vậy?
Cổ Trần Sa mừng rỡ:
- Đã như vậy, ta dốc sức liều mạng cũng phải ấp trứng Huyền Vũ nở ra, Huyền Vũ Thần Thú chính thức, không biết sẽ cường đại như thế nào.
- Huyền Vũ là một trong Tứ Tượng, uy năng viễn siêu Thần Thú khác.
Nghĩa Minh nói:
- Cho dù là Huyền Vũ vừa sinh ra, chỉ sợ thực lực cũng vượt xa ta. Huyền Vũ Thánh Thú trưởng thành, có thể đè đánh Thần Linh.
- Ta lập tức đi làm.
Cổ Trần Sa trở về thư phòng, để cho Nghĩa Minh ở bên ngoài thủ hộ, mình lại hiến tế máu tươi, đưa tới Nhật Nguyệt Long Hỏa, thiêu đốt Thiên Ma Xá Lợi.
Một mảnh vỡ Thiên Ma Xá Lợi bị luyện thành khí lưu hỗn độn.
Hắn thử để cho khí lưu dán lên trứng Huyền Vũ.
Quả nhiên, trứng Huyền Vũ giống như gặp mỹ vị, trực tiếp hấp thu vào, nhưng bản thân trứng không có phát sinh biến hóa gì.
Hắn cắn răng, lại hao phí tinh huyết hiến tế, luyện hóa được một mảnh vỡ Thiên Ma Xá Lợi, nhìn trứng Huyền Vũ có thể hấp thu hay không, quả nhiên, trứng Huyền Vũ căn bản không để ý mảnh vỡ Xá Lợi bất đồng, ai tới cũng không chê, mạnh hơn Vương Long Khải nhiều lắm.
Vương Long Khải và Hàng Ma Chi Nhận hấp thu một mảnh vỡ, thì không thể hấp thu mảnh vỡ khác, tựa hồ định hình, mà trứng Huyền Vũ thì có được năng lực thôn ma thực quỷ, cái gì cũng có thể ăn.
Cứ như vậy, Cổ Trần Sa ở chỗ này tu hành một tháng, hắn dùng Thiên Lộ, lấy tinh huyết hiến tế, không biết gọi về bao nhiêu Nhật Nguyệt Long Hỏa, cuối cùng luyện hóa toàn bộ mảnh vỡ Thiên Ma Xá Lợi, đều cho trứng Huyền Vũ nuốt.
Trứng Huyền Vũ nuốt nhiều mảnh vỡ Thiên Ma Xá Lợi như thế, lại còn chưa nở, nhưng phía trên hiện ra rất nhiều phù văn cổ xưa, phù văn tang thương, tràn đầy khí tức thái cổ hồng hoang.
- Không thể nào.
Cổ Trần Sa trừng to mắt.
- Ta tiêu hao nhiều máu huyết và Thiên Lộ như vậy, còn không cách nào ấp trứng được? Đây không phải uổng phí sao? Mẹ nó, ở đây còn có Thất Thánh Luyện Tâm Đan, cũng cho ngươi một viên, để ngươi nghe Thất Đại Thánh Nhân giảng đạo, ngươi cũng là Thánh Thú, chắc hẳn có thể câu thông Thánh Nhân, mở ra trí tuệ.
Hắn đã là cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng rồi.
Lấy ra một viên Thất Thánh Luyện Tâm Đan, dùng máu tươi hóa phù, hòa tan, vẫy lên trứng Huyền Vũ.
Ông ông ông...
Trứng Huyền Vũ càng thêm vui vẻ, hấp thu toàn bộ, từ trong trứng truyền ra ý niệm, tựa hồ còn muốn ăn, giống như bảo bảo tham ăn đòi đồ ăn.
- Cái gì? Thất Thánh Luyện Tâm Đan chỉ có thể dùng một viên.
Cổ Trần Sa sợ hãi:
- Dùng nhiều vô dụng, ngược lại sẽ lãng phí.
Nhưng ý niệm trong trứng Huyền Vũ càng ngày càng mãnh liệt, nhất định phải ăn.
Cổ Trần Sa cũng không có cách nào, lại lấy ra một viên cho trứng Huyền Vũ ăn, nhưng vẫn không đủ, trong trứng truyền ra ý niệm còn muốn ăn.
- Hình như đã xảy ra một ít biến hóa.
Cổ Trần Sa nhạy cảm phát hiện, trứng Huyền Vũ dùng Thất Thánh Luyện Tâm Đan đích thật là có một tí biến hóa, trên trứng nhiều ra hương vị thần thánh.
Lập tức, hắn lại lấy Thất Thánh Luyện Tâm Đan cho nó ăn, cứ như vậy một viên một viên đút lấy.
Thất Thánh Luyện Tâm Đan ở bên ngoài coi là trân bảo, hắn lại giống như đường đậu nuôi nấng trứng Huyền Vũ.
Trải qua vô số tâm huyết ấp trứng, hắn cảm thấy Huyền Vũ Bảo Bảo giống như con mình vậy, để bảo bảo sớm ấp trứng ra, ở đâu còn quản được nhiều như vậy.
Không biết quăng bao nhiêu viên, đột nhiên...
Răng rắc, trứng Huyền Vũ vỡ ra, xuất hiện một cái lỗ đen.
Lỗ đen giống như vòng xoáy, thẩm thấu vào hư không, sau đó khí lưu màu tím bị hấp dẫn xuống, toàn bộ đều hút vào trong trứng. Cùng lúc đó, trong phòng ngủ có tử khí nhàn nhạt phiêu đãng.
- Cái tử khí này là cái gì?
Cổ Trần Sa hít một hơi, vừa mới dung nhập vào trong cơ thể, chỉ cảm thấy cơ thể giống như bị liệt hỏa đốt người, lực lượng khổng lồ chạy trong kinh mạch, phẩm chất cao hơn linh khí không biết bao nhiêu lần.
- Phụ thân, đây là tiên khí...
Một thanh âm vang lên, lại tới từ trong trứng Huyền Vũ.