Sự tình Nghĩa Minh không giải quyết, Cổ Trần Sa rất khó an tâm.
Bởi vì Nghĩa Minh đã bại lộ, ra tay đánh bại Ngọc Phách, tin tức khẳng định không giấu giếm được, chỉ sợ hiện tại các hoàng tử, triều đình đều biết dưới trướng Thập Cửu hoàng tử có cao thủ Đạo cảnh thất biến, tuy cái này có thể chấn nhiếp rất nhiều người dụng tâm kín đáo, nhưng cũng trở thành mục tiêu công kích của địch nhân.
Nghĩ tới nghĩ lui, hắn lại không có biện pháp tốt.
Tuy gần đây tu vi tăng vọt, các phương diện vẫn thuận lợi, nhưng bảo hắn triệt để hàng phục một Đạo cảnh thất biến, lại còn không làm được.
- Xem ra chỉ có thể để Nghĩa Minh đi theo bên người, miễn cho xuất hiện sai lầm, nếu như hắn bị người luyện hóa Vô Tín Đoạt Tâm Phù trong cơ thể, sau đó đại khai sát giới, thì không ai ngăn cản được.
Cổ Trần Sa thầm nghĩ:
- Tuy thực lực của ta tiến bộ, bằng vào Đại Long Khải và Hàng Ma Chi Nhận, xuất kỳ bất ý đả thương được Ngọc Phách, gần đây tu luyện Nhật Nguyệt Long, lực lượng càng tăng nhiều, nhưng coi như thi triển toàn bộ thủ đoạn đối phó Đạo cảnh thất biến, chỉ sợ cũng rất khó khăn, không phải là đối thủ.
Đạo cảnh lục biến Tiên Thiên Cương Khí và thất biến Ly Địa Đằng Không có chênh lệch cực kỳ to lớn, người trước giống như một tiểu hài tử vung vẩy đại chùy, vận dụng cương khí còn không thuần thục, người sau chính là hán tử huy động đại chùy, hổ hổ sinh uy, như hổ thêm cánh.
- Chủ nhân, ngài đã trở về.
Nghĩa Minh được triệu hoán, lập tức gấp trở về:
- Những ngày này ta dò xét phủ đệ, dạy bảo người mới, những tướng sĩ dưới trướng của chủ nhân học tập rất chăm chú...
- Rất tốt, tiếp tục dạy bảo, bồi dưỡng nhân tài.
Cổ Trần Sa nghe hắn báo cáo rất cẩn thận, hiện tại dưới trướng hắn có thể dùng chính là năm người Lưu Vũ, thân gia trong sạch, lại cùng mình chinh chiến, tự mình dạy dỗ, chính là dòng chính một tay đề bạt, chỉ có điều mặc dù năm người này càng ngày càng thành thục, nhưng khuyết thiếu nội tình, võ công tuy mạnh, nhưng làm việc không ngay ngắn rõ ràng như Tam Hương.
Tam Hương là từ nhỏ dạy dỗ ra.
Sau khi nghe xong, hắn bảo Nghĩa Minh ngồi xuống:
- Nghĩa Minh, lực lượng phù văn trong cơ thể ngươi còn tốt không? Nó ở nơi nào?
- Đa tạ chủ nhân ban thưởng đạo phù văn kia, nếu không có nó, ta không cách nào thoát khỏi tín ngưỡng Tà Thần, chỉ sợ đến nay vẫn còn sa đọa, vạn kiếp bất phục.
Nghĩa Minh vội vàng nói:
- Hiện tại phù văn kia vẫn còn ở ấn đường và đan điền, bảo hộ ta không bị Tà Thần xâm lấn.
Trong lòng Cổ Trần Sa thở dài, hiện tại Nghĩa Minh nói như vậy, nhưng nếu phù văn bị luyện hóa sẽ hoàn toàn bất đồng, chỉ sợ sẽ lập tức giết mình, lần nữa trở về vòng tay của Tà Thần.
Ngón tay hắn chỉ ra, đặt ở ấn đường của Nghĩa Minh, phát hiện quả nhiên có đoàn tinh thần cùng mình hô ứng, hẳn là lực lượng của Vô Tín Đoạt Tâm Phù.
Lúc trước thi triển Vô Tín Đoạt Tâm Phù, hắn dùng máu tươi và Thiên Lộ tế luyện, dẫn đến lực lượng của phù văn càng mạnh mẽ, cho nên mới có thể khống chế được Nghĩa Minh.
- Hả?
Vừa tiếp xúc, hắn phát hiện lực lượng của phù văn kia phát ra ý khao khát với máu tươi trong ngón tay, tựa hồ muốn hút Nhật Nguyệt Long Huyết đến lớn mạnh mình, lập tức vui vẻ:
- Chẳng lẽ Nhật Nguyệt Long Huyết có thể tăng cường lực lượng phù văn, đúng rồi, Vô Tín Đoạt Tâm Phù cũng là phương pháp mà Cổ Thiên Tử dùng để trấn áp tà ma, ta tuân theo đạo pháp của Cổ Thiên Tử, luyện chế phù văn càng thêm tinh diệu là hợp tình hợp lý, đã như vậy, ta sẽ dùng Nhật Nguyệt Luyện triệt để tăng cường phù văn.
Ngón tay hắn chảy ra máu tươi, ở trên ấn đường của Nghĩa Minh vẽ ra phù văn Nhật Nguyệt Luyện.
Phù văn vừa mới vẽ xong liền bị hấp thu vào, lực lượng của Vô Tín Đoạt Tâm Phù hấp thu Nhật Nguyệt Long Huyết, cùng đoàn phù văn ở đan điền lẫn nhau hô ứng, sau đó lan khắp toàn thân Nghĩa Minh.
- Không sai.
Cổ Trần Sa mừng rỡ.
- Ta ngược lại muốn nhìn, lực lượng của Vô Tín Đoạt Tâm Phù càng ngày càng mạnh, Nghĩa Minh có thể triệt để quy chân hay không, ta lấy Thiên Tử chi đạo tẩy rửa tà khí, để cho tà ý trong lòng hắn triệt để hóa thành hư ảo.
Hắn lại vẽ phù văn, không tiếc hao tổn tinh huyết.
Vẽ phù văn mười lần, rất nhiều tinh huyết bị thôn phệ, toàn thân Nghĩa Minh lại phát ra ánh sáng nhật nguyệt, hắn kinh hỉ nói:
- Chủ nhân, ta cảm giác đã lấy được tân sinh, tựa hồ đụng chạm đến thiên địa chính đạo.
Tinh huyết của Cổ Trần Sa tiêu hao đến lợi hại, bất quá hắn sớm có chuẩn bị, uống một ngụm lớn Thiên Lộ, hơi chuyển động Nhật Nguyệt Long, tinh huyết trong cơ thể tân sinh, tuần hoàn không thôi.
Hắn lại vẽ phù.
Vẽ vài chục lần, lực lượng của Vô Tín Đoạt Tâm Phù ở sâu trong ấn đường càng ngày càng mạnh, tựa hồ sắp đến cực hạn.
- Nhật Nguyệt Chi Luyện, tà ma lui tán, tẩy rửa hung uế, đưa ta chính đạo...
Cổ Trần Sa lấy máu làm dẫn, đột nhiên vỗ:
- Thần Cổ Trần Sa lấy máu của mình, tế tự trời xanh...
Hắn đến đây, liền thi triển đòn sát thủ, lấy thân hiến tế, đầu ngón tay xuất hiện Nhật Nguyệt Long Hỏa.
Nhật Nguyệt Long Hỏa tiến vào ấn đường của Nghĩa Minh, sau đó khuếch tán, lập tức rất nhiều hắc khí che giấu trên người Nghĩa Minh bị luyện ra, cả người Nghĩa Minh bảo tướng trang nghiêm, toàn thân ánh sáng nhật nguyệt lập loè, như Chính Thần thượng cổ, cùng Thiên Tử bảo vệ chính đạo.
Phanh!
Đột nhiên, ấn đường của Nghĩa Minh xuất hiện tiếng vang rất nhỏ, phù văn tản ra toàn thân, lưu chuyển không ngừng, cuối cùng sáp nhập vào huyết mạch, tuy hai mà một.
Nghĩa Minh nói:
- Chủ nhân, đa tạ ngài dùng tinh huyết gọi đến Thiên Đạo chi hỏa tẩy rửa tà ác giúp ta, hiện tại ta triệt để tỉnh ngộ, quy về chính đạo, dư độc mà Tà Thần tiềm phục ở trong tâm linh ta nhiều năm triệt để thanh trừ. Ta sắp tu thành Tam Muội Chân Hỏa, đến Đạo cảnh bát biến.