Võ châu có vài chục tỉnh lớn, hầu như quan viên các tỉnh lớn nhỏ đều có người Võ gia, mà Tôn Chính Hành những năm qua dọn dẹp quan hệ trong đó, toàn bộ thế cục Võ châu đều yên tĩnh, không có sai lầm, cho dù là Cổ Trần Sa cũng phải bội phục người này lợi hại.
Cổ Trần Sa đi vào Võ châu, đã cố ý đã muốn tư liệu Tổng đốc Võ châu.
- Gã sai vặt tư thông với tam nữ nhi của Tôn Chính Hành chính là Vũ Khúc tinh chuyển thế?
Cổ Trần Sa hạ xuống, lập tức hiểu xảy ra chuyện gì.
Gã sai vặt trẻ tuổi, lớn lên lông mày xanh đôi mắt đẹp, bờ môi rất mỏng, vừa nhìn là kẻ biết ăn nói. Tiểu thư Tổng đốc lại là người ngây thơ lãng mạn.
- Chư vị, phủ tổng đốc Võ châu không phải là nơi tùy tiện xông loạn, triều đình pháp luật sâm nghiêm, tự tiện xông vào hành hung đều phải chết.
Tổng đốc Võ châu hét lớn một tiếng, phát ra âm thanh như sét đánh.
Cổ Trần Sa phát hiện người này tu vi lại là Đạo cảnh bảy biến!
Trong tư liệu, Tổng đốc Võ châu Tôn Chính Hành tu vi là Đạo cảnh Mình Đồng Da Sắt ba biến. Lúc này lại là bảy biến, xem ra người này ẩn giấu năng lực rất sâu, hiện tại bởi vì Vũ Khúc tinh chuyển thế, không thể không phóng thích tu vi bản thân.
Cổ Trần Sa cũng không có hiện thân, mà là thúc giục Ẩn Thân Phù trong Nhật Nguyệt Phù, hơn nữa bản thân Vương Long Khải có lực lượng ẩn thân, càng có bí pháp khiến cho tinh thần không tiết lộ, cho dù là cao thủ Đại Đạo Kim Đan cũng không phát hiện được tung tích của hắn.
Hắn âm thầm nhìn chằm chằm vào gã sai vặt, chuẩn bị tùy thời ra tay mang đi.
Đồng thời hắn âm thầm dò xét người chung quanh, phát hiện có người trong Tiên đạo Huyền Môn, cũng có trên người phóng thích ra khí tức Yêu tộc tà ác, thậm chí còn có cao thủ Man tộc, tu sĩ muôn hình muôn vẻ, trong nháy mắt, khí cơ dẫn dắt lẫn nhau, đều không dám ra tay cướp đoạt gã sai vặt.
Bởi vì ai cũng biết, chỉ cần vừa động thủ, sẽ bị những người khác lôi đình một kích.
Cổ Trần Sa nhìn thấy Lịch Thiên Sinh cũng ở đây, ngay cả Cương Huyết Hà, Thiết Bằng Vương đầu phục Cổ Đạn Kiếm cũng ở trong đó.
- Tôn Chính Hành, ngươi nói không sai, triều đình có quy củ của triều đình, gã sai vặt này nên giao cho triều đình.
Trước mặt bao người, Cổ Đạn Kiếm xuất hiện, hắn vô thanh vô tức, đột nhiên hiện thân.
- Hạ quan bái kiến thế tử.
Tôn Chính Hành chẳng qua chỉ khẽ gật đầu, hắn thân là Tổng đốc, gặp được Vương gia phải hành lễ, nhưng Cổ Đạn Kiếm nhưng chỉ là thế tử, hắn cũng không cần khúm núm, hơn nữa Cổ Đạn Kiếm cũng không có chức vị bên người.
- Chư vị, các ngươi thật to gan, lại dám tới nơi này quấy rối? Là ai cho các ngươi lá gan?
Ánh mắt Cổ Đạn Kiếm bắn phá bốn phía, nhìn cao thủ muôn hình muôn vẻ trong hậu hoa viên:
- Ta đếm ba tiếng, các ngươi lập tức rời đi, bằng không sẽ xét nhà diệt tộc, toàn diệt tông môn!
- Ha ha ha ha!
Có một đạo sĩ nở nụ cười:
- Ngươi là người nào? Ngươi cho rằng ngươi là Cổ Đạp Tiên? Hay là Quỷ Phủ, Thiên Công? Cho dù là hai lão già kia, cũng không dám miệng ra nói bừa. Ta cho ngươi biết, hôm nay Vũ Trụ Huyền Môn chúng ta sẽ mang Vũ Khúc tinh chuyển thế rời đi.
- Vũ Trụ Huyền Môn!
Rất nhiều người ở đây nghe thấy đạo sĩ kia từ báo thân phận, đều chấn động.
Cổ Trần Sa cũng yên lặng theo dõi kỳ biến, không có ra tay, hắn cũng không phải sợ những người ở đây, mà là ra tay tranh đoạt, Cương Khí tung hoành, chỉ sợ gã sai vặt Vũ Khúc tinh chuyển thế sẽ khó có thể thừa nhận, vạn nhất chết rồi, như vậy là không tốt.
Hắn cũng biết Vũ Trụ Huyền Môn, vào thời đại Viễn Cổ, một tên đệ tử Thiên Địa Huyền Môn tên là Thường Vũ Trụ tranh đoạt chức chưởng môn thất bại, suất lĩnh vây cánh bản thân rời đi, khai sáng Vũ Trụ Huyền Môn.
Tiên đạo phân tranh không biết đại chiến bao lâu, Thiên Địa Huyền Môn hùng bá Tiên đạo cũng không thể làm gì được Vũ Trụ Huyền Môn, chỉ có thể mặc kệ.
Nghe đồn Thường Vũ Trụ khai sáng Vũ Trụ Huyền Môn đã nhập diệt, thỉnh thoảng vẫn hiển linh trên thế gian. Đã không khác gì Thánh Nhân.
- Vũ Trụ Huyền Môn?
Cổ Đạn Kiếm nở nụ cười:
- Cảnh Phồn Tinh, ngươi nói như thế nào?
Cảnh Phồn Tinh xuất hiện ở Cổ Đạn Kiếm trước mặt, lạnh lùng nhìn xem cái này nói chuyện đạo người:
- Thường Tự Hồng, ngươi nói thêm câu nữa, ta lập tức để ngươi hình thần câu diệt, ngươi tin hay không tin? Nhanh cút cho ta! Tất cả người nơi đây, đều tránh ra, mười hơi thở, ta không hy vọng các ngươi còn ở nơi này, nếu không đều chết.
Hắn phóng xuất ra khí tức Đại Đạo Kim Đan.
Khí tức vừa phóng thích, tất cả người ở đây liên tiếp lui về phía sau, Đạo cảnh Đại Đạo Kim Đan Mười tám biến được xưng nghìn năm không chết, Tiên đạo cũng không có bao nhiêu cao thủ như vậy.
Một ít lão ngoan đồng tuy có thể ngăn chặn Cảnh Phồn Tinh, bọn họ không dám hiện thân trong quốc thổ Đại Vĩnh triều, sợ bị triều đình bắt lấy, học Vong Cơ Trưởng lão Xích Tiêu Huyền Môn, như vậy sẽ mất hết mặt mũi.
Thường Tự Hồng của Vũ Trụ Huyền Môn trông thấy Cảnh Phồn Tinh, sắc mặt kịch biến, hắn không dám nói lời nào.
- Đều cút cho ta.
Cảnh Phồn Tinh phất tay, lập tức Cương Khí phấp phới.
- Cảnh Phồn Tinh, ta cũng cho ngươi mười hơi thở, nếu như ngươi không cút, ta cũng sẽ làm ngươi hình thần câu diệt, ngươi tin hay không tin?
Đúng lúc này, một giọng nói lạnh như băng vang lên.
Không trung, có một thiếu niên từ từ đáp xuống.
Cổ Đạn Kiếm trông thấy người này, sắc mặt cũng thay đổi:
- Pháp Vô Tiên!
Thánh Nhân trời sinh, Pháp Vô Tiên.