Tống Vy bị lời nói của người đàng ông làm kinh ngạc. Đường Hạo Tuấn tức giận là vì người đàn ông này đến gần mình?
Tống Vy che miệng, nhìn nhìn bên mặt âm trầm lạnh băng của Đường Hạo Tuấn, trong lòng phức tạp khó nhịn.
Vì sao mỗi lần lúc cô quyết định phải rời xa anh, anh lại đột nhiên dùng đủ các cách để lại ấn tượng sâu sắc cho người ta xuất hiện trước mặt cô, làm cho nội tâm bình tĩnh của cô, lần nữa rung chuyển.
Đang nghĩ ngợi, người đàn ông lại kêu đau, kéo Tống Vy về lại, cô nhìn sắc mặt của người đàn ông càng lúc càng tái nhợt, cùng với rất nhiều mồ hôi trên mặt, nhịn không được thở dài: “Đường tổng, thả anh ta đi!” Cũng không phải cô lương thiện, mà là người đàn ông này ngoại trừ chiếm chút tiện nghi của cô ngoài miệng, quả thật cũng không có làm gì cô.
Để cho anh ta đau một chút, cũng là được rồi.
Đường Hạo Tuấn sau khi nặng nề nhìn Tống Vy mấy giấy, vung tay vứt người đàn ông kia: “Cút!”
Người đàn ông vừa được tự do, không nói hai lời, vội vàng rời khỏi phòng hợp, ngay cả hội nghị sau đó cũng không tham gia.
Đường Hạo Tuấn đưa tay sờ túi tiền, dường như đang tìm gì đó.
Nhưng anh không tìm được, nhíu mày một cái.
Ánh mắt Tống Vy nhìn quanh, đoán được gì đó, lấy một túi khăn ướt từ trong túi ra.
Đường Hạo Tuấn nhìn khăn ướt cô đưa đến, lông mày dịu xuống, đưa tay cầm lấy khăn ướt, rút ra lau tay.
“Vừa rồi cảm ơn Đường tổng.” Tống Vy hơi cúi đầu.
Đường Hạo Tuấn bỏ khăn ướt đã dùng qua lên bàn: “Không sao, sau này gặp loại người này, trực tiếp đuổi đi là được.”
“Tôi biết, nhưng mà đây là phòng họp, nếu như tôi làm như vậy, đối phương nhất định sẽ làm loạn lên, làm lớn chuyện sẽ để lại ấn tượng xấu cho hiệp hội, cho nên tôi mới nhịn một chút, nếu là nơi khác, tôi chắc chắn sẽ không nén giận.” Tống Vy nhàn nhạt cười một cái.
Đường Hạo Tuấn ừ một tiếng, lần nữa bỏ tay vào túi quần, xoay người ngồi xuống.
Tống Vy thấy anh ngồi ở chỗ của người đàn ông vừa rồi, cũng là bên cạnh cô, môi miết miết hai cái, ôm lấy laptop, từ phía sau anh đi ra ngoài. Truyện Dị Giới
Đường Hạo Tuấn thấy cô đột nhiên đi, vẻ mặt trầm xuống, híp mắt gọi cô lại: “Em đi đâu vậy?”
Thành phố Giang là thủ đô nước C, là đại biểu quốc gia dự thi.
Nếu nhận được tổng quán quân cuộc thi này, có thể đưa sản phẩm bày ra ở đế quốc thời thượng, đây chính là thánh địa của chuyên gia thiết kế thời trang và người mẫu, cho đến bây giờ, chỉ có người mẫu đỉnh cấp và quần áo của thiết kế sư đỉnh cấp mới có thể xuất hiện ở đế quốc thời thượng.
Bọn họ bây giờ cũng có cơ hội như vậy, mặc dù cơ hội rất xa vời, nhưng mà mang đến tình cảm mãnh liệt cho mọi người, cả đám đều hưng phấn không chịu được.
Tống Vy cũng như thế, cô kích động hai tay cũng run nhẹ.
Nhất định phải lấy được danh ngạch dự thi này, đi tham gia trận đấu quốc tế, mặc dù không thể lấy được tổng quán quân, nhưng mà lộ diện ở quốc tế cũng đáng quý, cô tuyệt không thể bỏ qua!
“Nhưng mà phải thế nào mới có thể nhận được danh ngạch dư thi đây?” Tròng mắt Tống Vy tỉnh táo lại.