Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 264: Chương 264: Tiếp tục xem livestream




Tống Vy giao bản thiết kế lên, ông Mạc đang lật xem từng tờ.

Khi đó, biểu cảm của ông ta không có chút thay đổi, các nhà thiết kế ở bên dưới hoàn toàn nhìn không ra, thiết kế của mình rốt cuộc có được công nhận hay không.

Mãi đến khi ông Mạc lấy bốn bản thiết kế trong đó chiếu lên màn hình, các nhà thiết kế ở bên dưới mới biết mình rốt cuộc lọt vào vòng tiếp theo, hay bị loại.

Tống Vy thấy tác phẩm của mình xuất hiện trên màn hình, lập tức thở phào, mỉm cười.

Có điều khi nhìn thấy một bản thiết kế khác trên màn hình, lông mày của cô đã nhíu lại.

Bản thiết kế đó có chữ ký của Tống Huyền, chiếc váy trên bản vẽ trước ngắn sau dài, còn có áo choàng vạt dài, mà trên chiếc áo choàng vạt dài đều có thêu họa tiết rồng phượng bay lượn, làm nổi bật sự xa hoa và long trọng, từ đó có thể thấy, đây là một bộ lễ phục, còn là một lễ phục mặc trong tế bái.

Thật không biết Tống Huyền rốt cuộc từ đâu tìm được mẫu thiết kế này.

Tống Vy nhìn về phía Tống Huyền.

Dường như cảm nhận được ánh mắt của cô, Tống Huyền quay đầu, sau khi dương dương tự đắc mỉm cười, giờ ngón tay cái với cô.

Tống Vy hơi sững ra.

Ý gì vậy.

Tống Huyền sẽ không phải là đang khen cô chứ?

Đang nghĩ, tay của Tống Huyền lại cử động, ngón cái từ từ trúc xuống, làm một động tác xem thường.

Sỉ nhục như vậy, mặt mày Tống Vy trở lạnh, Đường Hạo Tuấn xem livestream, sắc mặt càng khó coi.

Trình Hiệp cũng hừm hai tiếng: “Tống Huyền ở trước camera làm ra loại động tác này, cũng không sợ bị mắng.”

“Cô ta có gì phải sợ, cậu không thấy số phiếu của cô ta sao?” Đường Hạo Tuấn nheo mắt nhìn chỉ số phiếu bên dưới livestream.

Số phiếu của Tống Huyền rất cao, vững vàng chiếm vị trí đầu, hơn Tống Vy mấy nghìn phiếu, đè bẹp Tống Vy ở vị trí số hai.

Hơn nữa số phiếu của Tống Huyền còn đang tăng nhanh, có thể thấy thiết kế của cô ta được lòng mọi người như nào.

“Tôi biết rồi, mọi người đều ngưỡng mộ người giỏi, thiết kế của Tống Huyền đẹp hơn của nhà thiết kế Tống, cho nên cho dù hành vi của cô ta khiến người khác không thoải mái hơn nữa, dân cư mạng cũng sẽ không nói gì, chỉ cảm thấy cô ta có cá tính, dù sao thiên tài tóm lại sẽ có một vài đặc quyền.” Trình Hiệp đẩy kính nói.

Đường Hạo Tuấn chống cằm: “Cậu thật sự cảm thấy thiết kế này là của chính Tống Huyền sao?”

Trình Hiệp hơi sững ra: “Tổng giám đốc ý của anh là...”

“Tống Huyền không thể thiết kế ra trang phục đỉnh cấp như này được, cô ta nếu có thiên phú này thì sớm đã nổi tiếng ra quốc tế rồi, sao đến bây giờ, không có một tác phẩm tiêu biểu nào.” Đường Hạo Tuấn nhếch môi mỉa mai, sau đó lạnh lùng căn dặn: “Cậu đi tra một chút, cô ta từ khi tham gia thi đấu đến nay đã sao chép tác phẩm của những nhà thiết kế nào.”

“Được!” Trình Hiệp gật đầu, lập tức đi ra ngoài làm việc.

Đường Hạo Tuấn dựa vào lưng ghế, khoanh hai tay, tiếp tục xem livestream.

Hiện trường thi đấu, thời gian bỏ phiếu đã hết, bốn tuyển thủ được ông Mạc chọn ra đã có thứ hạng, Tống Huyền đứng đầu, Tống Vy thứ hai.

Ông Mạc cười ha ha cầm mic nói: “Bốn người giỏi nhất đã xuất hiện, tôi rất vui khi bốn vị có thể trổ hết tài năng, đầu tiên hãy để mọi người chúng ta cho bốn nhà thiết kế một chàng vỗ tay, sau đó mời bốn nhà thiết kế trình bày ý tưởng thiết kế của mình.”

Dứt lời, ban giám khảo, khán giả, thành viên của hiệp hội và cánh truyền thông trong phòng hội nghị đều vỗ tay cho bốn người Tống Vy.

Tống Vy và hai nhà thiết kế khác đứng dậy, mỉm cười cúi người đáp lễ với mọi người, chỉ có Tống Huyền bởi vì chân bị thương không thể đứng dậy, cho nên ngồi trên xe lăn cúi người.

Mà khoảnh khắc cúi đầu, trên mặt Tống Huyền lập tức xuất hiện một tia hoảng loạn, thầm ‘thăm hỏi’ ông Mạc một lượt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.