Lộng Triều

Chương 100: Q.18 - Chương 100






Tằng Quyền Quân có chút mẫn cảm với biến hoá của Triệu Quốc Đống. Điều này có nghĩa Triệu Quốc Đống cũng nhận ra tác phong làm việc của hắn không quá thích hợp với cấp bộ như Ủy ban kế hoạch phát triển. Có vấn đề không quan trọng, chỉ cần có thể phát hiện vấn đề và thay đổi là được. Mà Triệu Quốc Đống này có năng lực thích ứng rất mạnh. Có thể đi tới vị trí này khi còn trẻ như vậy, được Lãnh đạo trung ương coi trọng cũng không phải ngẫu nhiên.

Lúc trước Tằng Quyền Quân không có ý nhắc đối phương chính là muốn xem đối phương phát hiện và ứng phó như thế nào. Bây giờ xem ra biểu hiện của đối phương là đủ tư cách.

Triệu Quốc Đống muốn làm việc thì Tằng Quyền Quân cũng có thể hiểu. Dù sao từ địa phương đi lên Ủy ban kế hoạch phát triển là bọ nắm giữ phương hướng phát triển kinh tế xã hội của quốc gia, nhất là công việc do Triệu Quốc Đống phụ trách quản lý cũng gặp nhiều vấn đề khó giải quyết. Đối với Triệu Quốc Đống mà nói đây là cơ hội, hắn đương nhiên muốn làm ra sự nghiệp. Nhưng làm như thế nào để thực hiện khát vọng trong lòng, làm thế nào đạt hiệu quả tốt nhất thì không đơn giản giống như khi anh làm chủ quản một địa phương.

Ủy ban kế hoạch phát triển là ngành đưa ra các chính sách khống chế vĩ mô, không phải ngành thực hiện. Mỗi một chính sách đưa ra đều quan hệ tới quần thể lợi ích đông đảo, anh phải cân nhắc cảm nhận của các quần thể lợi ích đó, nhất là liên quan tới các công ty và cơ cấu chấp hành của chính quyền địa phương.

Ví dụ như điều chỉnh chính sách về cơ chế nhập khẩu phân bón hóa học và đầu tư ra nước ngoài lần này, Tằng Quyền Quân cảm thấy cách xử lý của Triệu Quốc Đống không quá ổn. Tuy hiệu quả khá tốt nhưng trước đó tạo ra tranh luận khá lớn, thậm chí tạo ảnh hưởng trái, cũng khiến Ủy ban kế hoạch phát triển gặp áp lực và bị động không nhỏ.

Theo Tằng Quyền Quân thấy nếu trước khi đưa ra chính sách có thể tiến hành điều tra cùng trao đổi ý kiến, thích hợp tổ chức một vài hội nghị tọa đàm để nói rõ quan điểm công việc của mình thì hoàn toàn có thể dùng một phương pháp hòa hoãn đạt được mục đích.

Mỗi một cán bộ lãnh đạo muốn trưởng thành đều cần thời gian cùng kinh nghiệm, kinh nghiệm được càng nhiều, trưởng thành càng nhanh. Tằng Quyền Quân cũng có thể giải thích dù sao mỗi người đều đi qua giai đoạn này.

Bây giờ thoạt nhìn Triệu Quốc Đống đã ý thức được vấn đề của mình, đang dần thay đổi tác phong làm việc. Nhất là trong công việc chỉnh hợp ngành thép, Triệu Quốc Đống xử lý thành thục hơn bên quyền nhập khẩu phân bón hóa học nhiều. Tằng Quyền Quân cảm thấy đây là tiến bộ đáng mừng.

Người thực hiện chỉnh hợp ngành thép là các tỉnh, Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia chỉ đưa ý kiến mang tính chỉ đạo và đốc thúc, chứng thực. Tằng Quyền Quân cũng không quá tán thành việc ủy ban tỉnh Tề Lỗ muốn công ty nhà nước làm chủ thể chỉnh hợp sát nhập, nhưng ủy ban tỉnh Tề Lỗ nghĩ như vậy cũng là có lý do của bọn họ. bây giờ cần là hai bên tiến hành trao đổi, đàm phán.

- Quốc Đống, tôi đồng ý với cậu. Bây giờ có một số hạng mục là làm theo xu thế, hiện tượng này thứ nhất rất dễ làm nguồn nguyên liệu tăng giá, thứ hai dễ tạo ra mạo hiểm khi đầu tư. Theo tôi biết một hạng mục khai thác phân kali bên Canada có sản lượng mười đến hai mươi triệu tấn thì cần đầu tư ít nhất trên mười tỷ, đến lúc đi vào khai thác cũng cần năm sáu năm, đây là còn cần tính tới vấn đề năng lực vận chuyển đường sắt và bến tàu, mạo hiểm không ít. Tôi thật ra cảm thấy các công ty trong nước nếu không có đủ thực lực à kinh nghiệm thì có thể liên hợp mà ra tay, phần khác có thể mua cổ phần của một số công ty khai thác nguồn nguyên liệu của nước ngoài. Làm vậy thoạt nhìn hơi tốn kém hơn nhưng tránh được mạo hiểm.

Triệu Quốc Đống rất đồng ý với đề nghị của Tằng Quyền Quân. Tằng Quyền Quân nhìn vấn đề rất sâu, có thể nắm bắt được mấu chốt vấn đề.

- Ừ, tôi nghĩ ủy ban cần đưa ra văn bản nhắc nhở các công ty liên quan và Ủy ban kế hoạch phát triển các tỉnh, yêu cầu bọn họ khi thẩm định hạng mục đầu tư ra nước ngoài cần nhắc các công ty chú ý đề phòng mạo hiểm.

Triệu Quốc Đống gật đầu nói.

- Ngoài ra thưa chủ nhiệm, vấn đề chỉnh hợp ngành thép Tề Lỗ thì tôi đã nhiều lần trao đổi với chủ tịch Hoán Quý, chủ yếu là tập trung ở vấn đề công ty tư nhân có thể sát nhập công ty nhà nước không, vấn đề thân phận của nhân viên công ty nhà nước. Tôi cảm thấy đây là vấn đề mang tính phổ biến sợ rằng cần ủy ban, bên bảo hiểm, chính quyền địa phương cũng nghiên cứu đưa ra phương án giải quyết. Nếu không đây sẽ luôn là vấn đề khó gỡ, ảnh hưởng lớn đến việc chỉnh hợp ngành nghề. Mà giải quyết vấn đề này thì tôi nghĩ cũng có thể tạo ra hiệu ứng mẫu cho các ngành sản xuất khác.

- Ý của cậu là có thể coi phương án này của Tề Lỗ là kinh nghiệm để phổ biến?

Tằng Quyền Quân trầm ngâm một chút.

- Tôi có ý này.

Triệu Quốc Đống nói.

Về phương án chỉnh hợp ngành thép thì ủy ban đã trao đổi nhiều lần với Tề Lỗ, Tằng Quyền Quân cũng tham gia hai cuộc thảo luận, vấn đề này đúng khà khó xác định được. Tâm điểm là tập đoàn thép Tề Lỗ và tập đoàn thép Thụ Châu. Một công ty nhà nước, một công ty tư nhân, ai sát nhập ai mới là quan trọng.

Tập đoàn thép Tề Lỗ muốn làm chủ thể, mà Thụ Châu cũng không muốn thị thép Tề Lỗ có hiệu quả kinh doanh kém xa thôn tính mình. Thụ Châu nói sát nhập có thể nhưng phải do bọn họ làm chủ thể.

Triệu Quốc Đống không thể nghi ngờ là muốn dùng quy tắc nền kinh tế thị trường để áp dụng vào phương án chỉnh hợp ngành thép, điều này có nghĩa thép Thụ Châu có thể sát nhập thép Tề Lỗ, nhưng sát nhập cần tài chính, cần đảm bảo thân phận và quyền lợi cho nhân viên công ty nhà nước. Sau khi sát nhập có thể thực hiện mục đích đặt ra ay không cũng là một vấn đề khó nắm bắt.

Mà càng quan trọng hơn là ngành thép là sản nghiệp trụ cột của quốc gia, công ty tư nhân có thể tiến hành sát nhập công ty nhà nước hay không mới là vấn đề chính. Vấn đề này được giải quyết thì các vấn đề khác dễ giải quyết hơn nhiều.

- Tôi thấy như vậy, cậu đưa ra ý kiến, chúng ta dành thời gian báo cáo với phó thủ tướng Tiền cùng phó thủ tướng Tô, nghe quan điểm của hai vị Phó thủ tướng rồi mới đưa ra quyết định.

Tằng Quyền Quân cuối cùng vẫn không tỏ rõ thái độ, y cần cân nhắc kỹ ảnh hưởng của việc này.

Sau khi Triệu Quốc Đống đi, Tằng Quyền Quân rơi vào suy nghĩ.

Phương án chỉ đạo của ủy ban vẫn cố sức tránh né vấn đề quyền sở hữu, vừa không quá tán thành công ty tư nhân sát nhập công ty nhà nước, về phần khác cũng hiểu trong ngành cần nhiều tài chính như ngành thép nếu hệ thống tài chính không ủng hộ thì dù là tập đoàn thép Sa Thành và Thụ Châu sẽ không tiến hành sát nhập chỉnh hợp được. Mà công ty tư nhân sát nhập công ty nhà nước thì bên tài chính có thái độ ủng hộ sao?

Công ty tư nhân sát nhập công ty nhà nước, nếu sau khi sát nhập có hiệu quả kinh doanh kém, mang lại ảnh hưởng lớn chỉ sợ dù là cơ quan tài chính nào cũng không chịu được. Ngược lại thì đơn giản hơn nhiều, dù là có vấn đề gì thì bên ngân hàng cũng có cách nói đây là do chính quyền làm chủ đạo.

Muốn giải quyết vấn đề này, mấu chốt chính là thái độ của cấp trên, nhưng muốn hạ quyết tâm cũng không dễ.



Công việc luôn do công việc hàng ngày và công việc trọng tâm cấu thành.

Công việc hàng ngày anh phải đối mặt hàng ngày, tiến hành theo trình tự bình thường. Ví dụ như đọc văn bản, ký duyệt, đưa ý kiến, tham gia hội nghị, báo cáo công việc, gặp khách, nhắn nhủ tinh thần…

Mà công việc trọng tâm thì căn cứ theo từng giai đoạn mà xác định. Trong giai đoạn này công việc trọng tâm có thể là phân tích việc tập đoàn Xác Bài - Đài Loan sát nhập tập đoàn dầu khí Thống Nhất sẽ ảnh hưởng như thế nào tới ngành dầu khí trong nước. Có lẽ công việc trọng tâm của anh là phương án thí điểm chỉnh hợp ngành thép của Tề Lỗ. Hoặc là anh điều tra tình hình phát triển của ngành mậu dịch trong nước, cũng muốn Quốc vụ viện đưa ra quy hoạch, kế hoạch phát triển ngành mậu dịch trong nước.

Tóm lại công việc hàng ngày và công việc trọng tâm kết hợp lại thành công việc của một cá nhân.

Giống như Âu Dương Cẩm Hoa vậy, công việc hàng ngày của y là cùng với sép tham gia các loại hội nghị, hoạt động, thu thập, sửa sang các loại tài liệu sếp cần, sau đó viết ra tài liệu. Đương nhiên còn muốn giúp sếp xử lý một vài văn bản hàng ngày, chú ý vấn đề mà sếp quan tâm.

Mà công việc trọng tâm trọng tâm của y cũng là xoay quanh Triệu Quốc Đống, khi Triệu Quốc Đống chú ý đến việc điều chỉnh cơ chế nhập khẩu phân bón hóa học, công việc trọng tâm trọng tâm của y cũng chuyển sang ngành phân bón. Mà khi Triệu Quốc Đống chú ý tới việc chỉnh hợp ngành thép của Tề Lỗ, y cũng chuyển sang ngành thép….

Công việc của thư ký không dễ làm, Âu Dương Cẩm Hoa cảm nhận rõ điều đó. Để Âu Dương Cẩm Hoa đau đầu là Triệu Quốc Đống có lối suy nghĩ khá khác lạ, hôm nay chú ý việc này, mai có thể hỏi việc khác.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.