Sau khi lên xe thì Lăng Chánh Dược liền rơi vào trầm tư.
Hắn thật không ngờ Ban tổ chức cán bộ trung ương lại có xu hướng nhất trí về vấn đề này, điều này làm cho hắn có hơi bất ngờ.
Theo hắn nghĩ lúc đầu thì chắc chắn chỉ có một mình Qua Tĩnh cản trở mà thôi, nhiều lắm cũng chỉ có thêm một hai người nói giúp, nhưng không ngờ ngay cả người ủng hộ lớn nhất là Chư Hiền cũng tỏ thái độ lo lắng về vấn đề này. Điều này làm hắn ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, thậm chí là không thể nghịch chuyển.
Nếu như ngay cả Chư Hiền cũng cho rằng vấn đề bổ sung thường vụ cần phải cho Triệu Quốc Đống một sự tôn trọng nhất định thì chứng tỏ trung ương đã có cái nhìn đối với cách làm của mình trong giai đoạn vừa rồi. Nghĩ tới đây hắn không khỏi thấy hối hận, đáng lẽ không nên hao tổn quá nhiều lực lượng vào việc Hồ Vạn Sơn gia nhập thường vụ, có khi người ngoài nhìn vào thì thấy mình như thành công, nhưng đằng sau sự thành công ấy cũng có nghĩa rằng anh nhất định phải nhượng bộ. Đây là đạo lý cân bằng, chẳng qua lúc này thì nhượng bộ lại là điều mà Lăng Chánh Dược không muốn nhìn thấy.
Chung Dược Quân không thể vào thường vụ, cho dù là để Chung Dược Quân đảm nhiệm phó chủ tịch tỉnh, Tiêu Phượng Minh làm bí thư thị ủy Ninh Lăng là phương án mà hắn chưa bao giờ cân nhắc thì cũng còn hơn xa mối nguy hại mang khả năng xung kích từ việc Chung Dược Quân vào thường vụ.
Nhưng Chư Hiền cũng không xem trọng phương án này, Trương Hoành Vĩ đảm nhiệm phó chủ tịch tỉnh đã gần như là chắc chắn, mặt khác một phó chủ tịch tỉnh theo quy định phải do một người đảng dân chủ hoặc ngoài đảng đảm nhiệm. Số phó chủ tịch tỉnh An Nguyên còn thiếu hiện đã đủ, mà nhiệm kỳ của mấy phó chủ tịch tỉnh khác còn dài, Hoàng Trì Trung có tuổi lớn nhất cũng còn hai năm, lúc này mà muốn điều chỉnh thì hiển nhiên là không thích hợp.
Điều này làm cho Lăng Chánh Dược cảm thấy đau đầu, không giải quyết vấn đề này thì cũng có nghĩa là sức ảnh hưởng của Triệu Quốc Đống trên hội nghị thường vụ sẽ được tăng lên cực đại. Việc Chung Dược Quân vào thường vụ không chỉ đơn giản là tăng thêm một phiếu mà có nghĩa rằng trung ương tán thành hình thức phát triển trước mắt của Ninh Lăng, trong khi đó lúc trước tại vài thời điểm khác nhau mình lại tỏ rõ thái độ không tán thành cục diện phát triển trước mắt của Ninh Lăng, đây là sự châm biến quá lớn.
Có lẽ phương án điều hòa do Chư Hiền đề xuất là khả thi, để cho Chung Dược Quân rời khỏi An Nguyên. Nhưng mặc dù là phương án này thì Lăng Chánh Dược cũng cảm thấy hình như Chư Hiền chưa chắc lắm, không biết Chư Hiền cho rằng để Chung Dược Quân rời khỏi An Nguyên là không thích hợp hay là thấy rằng nếu làm như vậy thì sẽ gặp phải phản đối kịch liệt từ các phương diện? Điều này thì Lăng Chánh Dược cũng chẳng rõ nữa.
Tóm lại, chuyện này gần như là tiến thoái lưỡng nan rồi, Lăng Chánh Dược là người có tính cách cố chấp nhưng không có nghĩa hắn là loại người "không đụng tường nam không quay đầu"*, hắn hiểu rõ tính cách của Chư Hiền, trừ phi gặp phải vấn đề rất khó nắm chắc hoặc cảm thấy hại nhiều hơn lợi thì hắn sẽ không có thái độ như vậy, về vấn đề này mình có nên nhường một chút hay không?
(Nguyên văn *: bất chàng nam tường bất hồi đầu (không đụng tường nam không quay đầu) Kiến trúc Trung Quốc cổ thường trổ cửa chính ở hướng nam. Thời xưa những nhà giàu có địa vị thế lực thường xây một bức tường phía trước cửa chính đó, gọi là ảnh bích. Tất nhiên tường này phải cách cổng một khoảng đủ rộng, vì không phải thời đó ai cũng biết khinh công hay trèo tường như ninja. Ra khỏi cửa hoặc rẽ phải hoặc rẽ trái, nếu đi thẳng chắc chắn sẽ đâm đầu vào tường. Vì vậy người ta dùng thành ngữ “không đụng tường nam không quay đầu” để chỉ những người cố chấp, không thèm nghe những lời trái ý mình. Cùng nghĩa với câu này còn có “chưa thấy quan tài chưa đổ lệ” “chưa tới Hoàng Hà chưa chết tâm”)
Nhưng nếu nhường lần này thì rất nhiều công tác trong quy hoạch mà mình phác thảo lúc trước sẽ gặp phải thách thức rất lớn, biến số ngoài dự đoán sẽ đột nhiên tăng lớn rất nhiều. Đây là điều mình tuyệt không muốn nhìn thấy, vấn đề này mình không thể buông tay được.
Lăng Chánh Dược có thể khẳng định Triệu Quốc Đống đã không tiếc tâm tư tìm đường tại Bắc Kinh, thậm chí kinh động đến rất nhiều người danh vọng, đoạn thời gian vừa rồi hắn lên Bắc Kinh mấy lần chắc cũng vì liên quan đến việc này. Chỉ là Lăng Chánh Dược không ngờ chuyện này lại phát triển đến cao độ như vậy, nếu không một vị trí thường vụ tỉnh ủy quyết không thể đủ tác động đến thần kinh nhiều người như vậy, cũng tuyệt đối không có khả năng khiến Chư Hiền sắp vào trung ương cũng phải cảm thấy khó giải quyết như thế.
*************
Bên này Lăng Chánh Dược đang trằn trọc thì Triệu Quốc Đống lại có một đêm ngủ rất ngon lành.
Buổi sáng lãnh đạo chủ yếu trung ương tới thăm hỏi những đại biểu tham gia hội nghị, đây là buổi gặp không thể vắng mặt, đại biểu của các đoàn đều hưng phấn chờ tổng bí thư tới.
Triệu Quốc Đống cũng gặp Thái Chính Dương đã chính thức được bổ nhiệm bí thư tỉnh ủy tỉnh Hà Nam.
Hôm qua đến tối muộn thì Thái Chính Dương mới đến chứ không đi cùng đoàn đại biểu tỉnh Hà Nam, nghe nói là có hoạt động tiếp đón đối ngoại quan trọng.
Sau khi đoàn tổng bí thư đến đã thăm hỏi thân thiết mấy đoàn đại biểu, tuy nói chuyện đơn giản nhưng đầy nhiệt tình. Đây cũng là lần đầu tiên Triệu Quốc Đống được chính thức gặp mặt nói chuyện với tổng bí thư.
Khi tổng bí thư đến gặp mặt đoàn đại biểu An Nguyên thì cũng đã tán gẫu với hai người Lăng Chánh Dược và Triệu Quốc Đống, động viên các đại biểu trong đoàn đại biểu tỉnh An Nguyên nghiêm túc thực hiện chức trách của mình, làm tấm gương đi đầu đại diện cho hơn 70 triệu nhân dân An Nguyên.
****************
Đại hội Đảng lần thứ 17 mà hàng triệu người quan sát cuối cùng cũng bắt đầu.
Nghị trình đại hội tiến hành khá thuận lợi, đoàn đại biểu các nơi đều cực kỳ coi trọng sự kiện liên quan đến hoạt động chính trị và phát triển kiến thiết của đảng và quốc gia mấy năm sau này, đủ những lời phát biểu, ý kiến, giới truyền thông cực kỳ chú ý tới kỳ thịnh hội bàn về con đường phát triển mấy năm sắp tới của trung ương, tất cả đều tập trung tới Bắc Kinh để phỏng vấn đại biểu.
Triệu Quốc Đống không ngoài dự đoán đã trở thành tiêu điểm phỏng vấn.
Là ủy viên trung ương mới nhất được bầu trong năm nay, Triệu Quốc Đống mới chưa tới 38 tuổi đã phá vỡ lịch sử thời sau cải cách, lần đầu tiên có người sinh sau thập niên 70 tiến vào tầng lớp quyết sách của Trung Quốc. Điều này đã trở thành tiêu điểm cho cả nước thậm chí cả thế giới.
Đại hội Đảng lần thứ 17 cũng là vũ đài bộc lộ mọi tư liệu về Triệu Quốc Đống.
Bất kể là "Liên hợp Tảo báo" của Singapore hay là "Đại công báo" của Hồng Kông hoặc "Báo Lao động" của Triều Tiên tăng thêm độ dài không ít để đưa tin về ngôi sao chính đàn đang bay cao này. Đương nhiên điểm xuyết xen vào đó là không thể thiếu CNN, NewYork Times của Mỹ, Times và kênh Sky của Anh, Le Figaro của Pháp.
Chí tiến thủ, kiên quyết, dốc lòng xây dựng đất nước từ khi mới nhậm chức ở huyện Hoa Lâm, sự tích chống lụt, cứu nạn khi đảm nhiệm bí thư quận ủy quận Tây Giang; nhìn xa trông rộng khi ở Hoài Khánh, mưu tính sâu xa, suy trước tính sau khi tới Bộ năng lượng. Cho đến khi hắn đảm nhiệm bí thư thị ủy Ninh Lăng, làm cho Ninh Lăng phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, từng điều từng điều đều được đưa ra, bày ra trước mắt mọi người. Lúc này mọi người mới như bừng tỉnh đại ngộ tại sao chàng trai trẻ tuổi này lại bước đến vị trí này, tất cả đều có biểu hiện và thành tích chính trị làm hậu thuẫn.
Đối với Triệu Quốc Đống mà nói thì đây cũng không phải là điều hắn muốn, chuẩn xác mà nói thì trước khi hắn đảm nhiệm chủ tịch tỉnh, bất kể là lúc đảm nhiệm thường vụ tỉnh ủy An Nguyên hay là phó chủ nhiệm Ủy ban phát triển và cải cách quốc gia thì hắn cũng không ngại trao đổi với giới truyền thông, thậm chí còn rất thích. Nhưng tình hình bây giờ thì lại khác, được gán cái mác đi đầu trong phong trào trẻ hóa cán bộ, nhất cử nhất động đều thu hút rất nhiều sự chú ý của mọi người, mà bất cứ một câu, một từ đều khiến người ta soi mói, điều này mang đến rất nhiều trói buộc không cần thiết cho công tác ngày sau.
Điều hắn muốn làm hiện giờ chính là công tác một cách chắc chắn, vững bước tiến lên từng bước một, chỉ có thành tích thực sự mới là thứ có sức thuyết phục nhất, những kế hoạch lớn huênh hoang trước đó đều chẳng có ý nghĩa gì cả.
***************
- Quốc Đống, hình như rất nhiều người muốn phỏng vấn cậu đó? Đây là chuyện tốt, cũng là chuyện xấu, tự cậu phải cân nhắc kỹ việc này.
Qua Tĩnh cười nói.
- Chuyện tốt gì chứ, đối với tôi bây giờ mà nói thì tuyệt đối không phải là chuyện tốt, nếu như là hai ba năm sau thì có lẽ sẽ là chuyện tốt, còn hiện giờ thì không phải.
Triệu Quốc Đống nhún nhún vai, vừa mới kết thúc đại hội mà Qua Tĩnh đã tìm đến thì rõ ràng là có điều muốn nói với mình, hắn rất mẫn cảm với kiểu này.
Nghị trình buổi sáng tuyển cử thêm một ủy viên trung ương đảng mới, ngày mai còn phiên họp toàn thể đại hội, có thể nói là bộn bề trăm việc mà vẫn trích thời gian để tới nói chuyện với mình vào lúc này.
- Ồ, cậu biết vậy là tốt rồi, thời gian của tôi cũng không nhiều lắm, tôi nói ngắn gọn nhé, bên trong Ban rất coi trọng vấn đề bổ sung thường vụ của tỉnh các cậu, lúc ban đầu là hi vọng xác định xong trước đại hội đảng lần thứ 17, nhưng bởi vì một ít nguyên nhân khách quan nên không thể như ý nguyện và mới đổi lại để sau đại hội đảng lần thứ 17 sẽ định sau. Chắc cậu cũng biết sau đại hội đảng lần thứ 17 thì bộ máy lãnh đạo chủ chốt có thể sẽ có một vài thay đổi, trưởng ban Chư Hiền có thể sẽ không tiếp tục đảm nhiệm chức vụ cũ cho nên vấn đề bổ sung thường vụ còn có thể có một chút trắc trở, tôi muốn trưng cầu ý kiến của cậu một chút, nếu trong ban có ý để Chung Dược Quân rời khỏi An Nguyên, tôi chỉ nói giả thiết thôi, thì cậu nghĩ thế nào?
Qua Tĩnh nói làm cho Triệu Quốc Đống trở nên cảnh giác, hắn cố giữ tâm tình bình tĩnh, trầm giọng nói:
- Tôi phản đối, bởi vì điều này rất không thích hợp.
- Lý do?
Vẻ mặt Qua Tĩnh không thay đổi.
Triệu Quốc Đống đoán chừng Qua Tĩnh chắc cũng phải chịu áp lực rất lớn, vị trí này ở ban tổ chức cán bộ trung ương không dễ ngồi, bên ngoài nhìn vào thì oai phong, vinh quang, nhưng cũng chỉ có người bên trong mới biết được để giữ được cân bằng thì khó đến nhường nào.
- Qua tỷ, tôi không nói lời thừa, cục diện Ninh Lăng hiện giờ không dễ có được, mặc dù hiện tại mà nhìn thì tốc độ phát triển của Ninh Lăng có vẻ thấp đi nhưng tôi cho rằng đây là trở lại xu thế phát triển lành mạnh, đây cũng là điều mà chúng ta luôn cố gắng muốn làm. Hơn nữa quan trọng hơn đó là việc kiến thiết hệ thống chế độ của Ninh Lăng đã thu được tiến triển tương đối lớn, rất nhiều người không nhìn thấy điều này, cũng không cảm nhận được hiệu quả, nhưng chỉ cần chờ khoảng một hai năm nữa thì có thể chứng kiến Ninh Lăng sẽ nghênh đón toàn diện về kinh tế xã hội, cân bằng, khoa học nhưng phát triển cao trào liên tục. Tôi hi vọng mô hình phát triển của Ninh Lăng có thể trở thành khuôn mẫu cơ bản dành cho rất nhiều thành thị trong lục địa, làm tham khảo. Cục diện ổn định này cần từ hai đến ba năm, cũng cần phải đẩy mạnh sức ảnh hưởng và hiệu ứng mô hình của Ninh Lăng tại An Nguyên, đây là điểm tối quan trọng.
Đối mặt với lời nói hùng hồn mà tràn đầy cảm xúc của Triệu Quốc Đống thì Qua Tĩnh cũng đành phải sụp mí mắt lại, gật đầu: