Triệu Quốc Đống quay đầu lại nhìn thì thấy Hùng Chính Lâm đang cùng hai người đi vào trong.
- Hùng ca cũng đến đây ăn sao? Lãnh đạo Công an huyện ở trong, em đang tiếp.
Triệu Quốc Đống nhìn Hùng Chính Lâm rồi nói:
- Ừ, Hùng ca trông vui vẻ đó nhỉ.
- Chú lại trêu anh rồi.
Hùng Chính Lâm không hề giấu sự thân mật với Triệu Quốc Đống dù có mặt người khác.
- Lại đây làm quen một chút. Đây là hai anh em tốt của anh ở Ủy ban kỷ luật Thành phố An Đô – Trần Nhất Quyền, Phan Đạt. Đây là chú em của tôi, Triệu Quốc Đống đang công tác ở Công an huyện Giang Khẩu. Sau khi tôi đi mà chú ấy có việc thì các anh phải giúp chú ấy đó.
Hai người kia có chút kinh ngạc vì Hùng Chính Lâm vốn bình thường nói chuyện rất giữ kẽ lại là như vậy. Theo bọn họ thấy Hùng Chính Lâm ít khi nói chuyện thân mật như thế, nhưng đây lại là một thanh niên mới hơn 20 tuổi. Là Chủ nhiệm hùng sau khi điều đi đã đổi khác, hay là quan hệ với thanh niên kia đúng là không bình thường?
Dù như thế nào thì thanh niên này cũng không bình thường. Hai người đều khách khí chào Triệu Quốc Đống.
Ra hiệu hai người vào trước, bên ngoài chỉ còn có Hùng Chính Lâm và Triệu Quốc Đống. Bọn họ đi qua một hành lang yên tĩnh đến sảnh rộng rãi ở ngoài. Đây có lẽ là nơi dành cho khách ra ngoài hút thuốc hoặc là trốn rượu.
- Hùng ca đã đến Quốc Đống chưa?
Triệu Quốc Đống lấy bao Trung Hoa ra đưa cho Hùng Chính Lâm.
- Ồ, tốc độ hủ bại của chú nhanh quá.
Hùng Chính Lâm châm thuốc rồi trêu.
- Tiếp sếp nên phải vậy mà anh.
Triệu Quốc Đống cũng châm cho mình một điếu. Hắn không mấy khi hút nhưng tâm trạng không tốt nên cũng hút.
- Xem ra chút gặp chuyện hả?
Hùng Chính Lâm có cái mũi rất thính nên cảm nhận ngay ra vấn đề.
- Anh vừa về Quốc Đống trở về. Hôm qua đi báo danh, hôm nay về bàn giao công việc. Có lẽ ngày kia sẽ chính thức tới đó. Hôm nay mấy cấp dưới ở Ủy ban kỷ luật Thị ủy làm buổi tiệc tiễn. Có chuyện gì thế, có cần anh giúp không?
Triệu Quốc Đống lắc đầu nói:
- Không cần, em có thể tự giải quyết.
- Ừ vậy là được rồi, anh ở phòng Tấn, chú ở phòng nào?
Hùng Chính Lâm vỗ vỗ vai Triệu Quốc Đống rồi nói:
- Anh và lão Triệu cũng đi, chú có gì khó thì nói với Triệu Quốc cùng Chánh Dương một chút. Nhớ có một số việc chỉ dựa vào mình là không thể làm tốt. Một hảo hán phải có ba người giúp, phải học cách mượn sức.
- Em ở phòng Tiêu Tương, cảm ơn Hùng Chính Lâm đã dạy bảo.
Triệu Quốc Đống nói.
- Ừ, lát chú sang chỗ anh một chút. Anh giới thiệu người Ủy ban kỷ luật với chú, sau không chừng sẽ có qua lại thì sao?
Hùng Chính Lâm nói.
Ngay khi Triệu Quốc Đống rời phòng, Chu Tinh Văn cũng bỏ chén xuống mà nói:
- Tiểu Bưu, Triệu Quốc Đống nhờ gì cậu?
- Ha ha, Hùng ca, Quốc Đống có quan hệ với em khá tốt. Anh lên chức thì có lẽ Công an huyện sẽ động phải không?
Khanh Liệt Bưu rót đầy chén của mình rồi ra hiệu cô gái bên cạnh ra ngoài.
- Quốc Đống cũng là muốn làm tốt quan hệ với Hùng ca.
- Hừ, tin tức của hắn nhanh nhỉ.
Chu Tinh Văn hừ một tiếng.
- Sao thế Hùng ca, anh có vẻ không hài lòng với Quốc Đống. Em thấy Quốc Đống rất thành thật. Có phải có người nhìn vào vị trí của hắn?
Khanh Liệt Bưu vừa gắp đồ ăn vừa nói.
- Hắn là người của Loan Chinh Viễn. Tiểu Bưu, chuyện này cậu đừng xen vào.
Chu Tinh Văn lạnh nhạt nói.
- Nhưng mà Hùng ca, Quốc Đống này không đơn giản đâu. Anh cũng không nên nói chuyện hắn. Xem ra hắn cũng muốn làm tốt quan hệ với Hùng ca đó.
Khanh Liệt Bưu có chút khó xử nói:
- Hắn chỉ muốn ở lại Giang Miếu, điều này làm em có thể trả lời với hắn?
- Cậu cứ nói mình hết sức là được mà. Huống chi tôi cũng không phải cách chức hắn, chỉ là đổi vị trí thôi mà.
Chu Tinh Văn cười cười như nhớ ra gì đó:
- Thanh niên đổi hoàn cảnh nhiều thì cũng tiện cho trưởng thành. Đúng, cậu nói hắn không đơn giản là như thế nào?
- Nhưng hắn muốn ở lại Giang Miếu, công việc vừa triển khai nên không muốn đi. Lần trước em không phải nói với Hùng ca sao? Hắn có quan hệ rất thân với Thị trưởng Thái.
- Thị trưởng Thái?
Chu Tinh Văn đang gắp thịt liền dừng lại một chút:
- Cậu nói Thị trưởng Thái nào?
- An Đô còn có mấy Thị trưởng Thái? Chính là Phó thị trưởng trước là Bí thư huyện ủy Huyện Hoa Dương, năm nay vừa lên chức, bây giờ đang phụ trách công tác công nghiệp, giao thông của thành phố đó. EM nghe bố em nói Thị trưởng Thái rất có thể vào thường vụ.
Khanh Liệt Bưu có chút kinh ngạc nói. Hắn nhìn Chu Tinh Văn, xem ra đối phương có chút hiểu nhầm.
- Không thể, Triệu Quốc Đống sao có thể có quan hệ với Thị trưởng Thái? Nếu có quan hệ với Thị trưởng Thái thì sao hắn còn có thể bị phân về Giang Khẩu. Không nói là Cục công an thành phố thì cũng phải đến Huyện Hoa Dương chứ? Sợ chỉ là lời đồn thôi.
Chu Tinh Văn lắc đầu không tin.
- Sao không thể chứ? Đây là do bố em nói, nếu không em sao nhường hắn như vậy? Em chú ý một con bé trong nhà máy, nếu không phải có quan hệ với Quốc Đống thì em bỏ qua sao?
Khanh Liệt Bưu nhìn ra ngoài cửa rồi nói:
- Bố em nói khi thành phố tổ chức hội nghị công nghiệp, Thị trưởng Thái đã hỏi tới Quốc Đống. Lần trước khi Quốc Đống đến Nhà máy dệt quyên góp thì bố em đã nhờ hắn hẹn Thị trưởng Thái ăn bữa cơm. Hắn cũng rất sảng khoái nhận lời.
Chu Tinh Văn ngừng đũa, tin này làm y có chút ngạc nhiên.
Thái Chánh Dương mặc dù là Phó thị trưởng nhưng quản công nghiệp, giao thông, không quan trọng đối với y bằng Vương Đức Hòa ủng hộ. Chẳng qua nếu đúng Triệu Quốc Đống có quan hệ mật thiết với Thái Chánh Dương, không chừng Thái Chánh Dương sẽ nói chuyện với Lô Vệ Hồng, như vậy mình sẽ bị đẩy lên giá lửa.
Mình và Đậu Trung Khải đã xác định danh sách điều chỉnh, hai hôm nữa sẽ phải nghiên cứu điều chỉnh nhân sự. Triệu Quốc Đống sẽ rời khỏi Đồn công an Giang Miếu. Nhưng nếu như sau đó Bí thư Lô gọi tới thì xong đời.
- Tiểu Bưu, cậu nói quan hệ giữa Triệu Quốc Đống và Thị trưởng Thái là như thế nào? Họ hàng hay là gì?
Chu Tinh Văn suy nghĩ một chút rồi nói.
- Cái này em không rõ, thằng ranh Quốc Đống chưa bao giờ đề cập tới việc này.
Khanh Liệt Bưu lắc đầu nói:
- Hùng ca, anh phải cẩn thận mới được. Anh còn có cơ hội tiến nên, việc gì phải căng thẳng với cấp trên?
Chu Tinh Văn ăn miếng thịt dê mà không thấy mùi vị gì.
Vương Đức Hòa tại sao nhất định phải làm cho Vương Quý Nhân đến Đồn công an Giang Miếu làm việc, điều này y mơ hồ biết. Quốc lộ An Lam sắp khởi công, tuy nói tổng thầu là mấy Công ty xây dựng lớn ở Thành phố An Đô, nhưng đoạn qua Giang Khẩu cũng là 50km, một vài Công ty xây dựng nhỏ của địa phương cũng có thể được chia chén canh.
Mà đoạn qua khu vực Giang Miếu là dài nhất, gần 20km. Vương Đức Hòa thò tay ở khắp nơi, nhất định cũng muốn xin miếng thịt ở Giang Miếu.
Có một số việc Vương Đức Hòa ra mặt không tiện, mà có thằng cháu làm Trưởng đồn công an Giang Khẩu thì dễ hơn nhiều. Vì thế Vương Đức Hòa thậm chí còn ám chỉ việc bổ nhiệm Vương Quý Nhân với y. Điều này làm Chu Tinh Văn biết rõ dây không phải lựa chọn tốt nhưng không tránh được. Chẳng qua bây giờ xem ra vấn đề rất khó giải quyết.
Khanh Liệt Bưu nói có lý. Tuổi mình còn có cơ hội tiến lên. Phó bí thư Bao tuổi không nhỏ, hơn nữa còn kiêm Bí thư đảng ủy công an, người này chỉ một hai năm nữa là sang Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc. Mình muốn vào thường vụ giữ chức bí thư đảng ủy thì ngoài được Bí thư huyện ủy ủng hộ thì còn qua Thị ủy quyết định.
Làm mất lòng Thái Chánh Dương không quan trọng, nhưng Thái Chánh Dương có thể làm Phó thị trưởng thì quan hệ với cấp trên không kém. Không chừng một hai năm nữa Thái Chánh Dương sẽ thành Trưởng ban tổ chức cán bộ hoặc Phó bí thư Thị ủy thì sao. Như vậy mình sẽ có phiền phức.
Vương Đức Hòa tuổi đã cao, Thái Chánh Dương lại còn trẻ mà. Tuy nói bây giờ mình lên chức thì Vương Đức Hòa đã giúp nhiều, nhưng quyết định chính là Lô Vệ Hồng. Có thể cho Vương Quý Nhân một vị trí khác cũng coi như câu trả lời. Xem ra phải quan sát Triệu Quốc Đống một chút mới được.