Lộng Triều

Chương 54: Q.19 - Chương 54






Triệu Quốc Đống có tâm tư như vậy thì Lăng Chính Dược cũng đại khái biết được, chính là muốn nhanh chóng tạo hình tượng chủ tịch tỉnh của hắn, bắn phát pháo đầu tiên, nhanh chóng khống chế được công việc bên ủy ban tỉnh.

Trong thời gian này Triệu Quốc Đống mặc dù liên tiếp xuống thị xã nhưng chưa về Ninh Lăng, điều này cho thấy đối phương rất tự tin và hiểu rõ về Ninh Lăng. Nghĩ vậy Lăng Chính Dược cũng có chút hâm mộ. Dù sao đối phương từng làm Bí thư thị ủy, có một nơi được coi là căn cứ địa nên trong lòng cũng có chút tự tin. Nhất là Bí thư thị ủy và thị trưởng bây giờ do hắn một tay đề bạt. Có thể nói sức ảnh hưởng của Triệu Quốc Đống với Ninh Lăng là hơn bất cứ ai.

Dù từ góc độ nào nhìn cũng thấy đây không phải hiện tượng tốt.

Sức ảnh hưởng đối với địa phương do có Ninh Lăng nên khiến Triệu Quốc Đống đạt được khá nhiều thứ, điểm này là cho Lăng Chính Dược rất bất ngờ nhưng nghĩ thì thấy điều này có quan hệ lớn đến việc mình không ngừng kêu gọi phát triển kinh tế.

Ai cũng hy vọng địa phương mình có thể đột nhiên tăng mạnh như Ninh Lăng. Mà Triệu Quốc Đống từ Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia xuống nên có nhiều mối quan hệ, các nơi hy vọng có thể có lợi ích từ Triệu Quốc Đống là điều bình thường.

Đồng thời điểm yếu của Triệu Quốc Đống cũng là rất rõ ràng. Sức ảnh hưởng với các sở ban ngành của hắn là rất rõ. Tề Hoa cũng rất mịt mờ nói rõ Triệu Quốc Đống đặt trọng tâm ở địa phương. Triệu Quốc Đống đây là không hy vọng trong thời gian ngắn, ít nhất là trước Đại hội Đảng tỉnh là có thể tạo được uy tín của hắn ở các sở ban ngành thuộc tỉnh, hắn có ý củng cố và mở rộng sức ảnh hưởng với các địa phương hơn.

Đây là người có ưu và khuyết điểm rõ ràng, đồng thời như vậy cũng thể hiện thực lực tổng hợp của hắn. Lăng Chính Dược thích dùng từ thực lực tổng hợp đánh giá một người. Tính cách là một, lý lịch là một, năng lực là một, mấy phương diện hợp kết hợp thành thực lực tổng hợp. Mà thực lực tổng hợp từ góc độ nào đó cũng thể hiện ra sức hấp dẫn của đối phương.

Trần Anh Lộc đánh giá Triệu Quốc Đống rất có sức hấp dẫn, nói cách khác Triệu Quốc Đống giỏi về việc lợi dụng ưu điểm trong tính cách và năng lực đặc biệt để hấp dẫn người, cũng giỏi dùng ưu thế để che dấu khuyết điểm về tuổi và lý lịch của hắn.

Hấp dẫn về nhân cách chỉ có thể từ một góc độ nào đó thể hiện thực lực tổng hợp nhưng không toàn diện. Triệu Quốc Đống có sức hấp dẫn nhưng không có nghĩa thực lực của hắn đạt tới trình độ mà hắn thể hiện.

Tâm trạng Lăng Chính Dược đã dần bình tĩnh lại. Lúc trước sau khi biết Triệu Quốc Đống tới An Nguyên, y khá tức tối. Làm cán bộ cao cấp thì phải học cách khống chế được mình. Phó chủ tịch và Chư Hiền đã gọi mình lên Bắc Kinh nói chuyện này, giới thiệu ưu thế và khuyết điểm của Triệu Quốc Đống, cũng không khen Triệu Quốc Đống như một đóa hoa.

Sau khi về Lăng Chính Dược mặc dù còn có chút không hài lòng nhưng tâm trạng tốt hơn nhiều. Y có thể lấy tâm trạng bình tĩnh đối mặt với Triệu Quốc Đống.

Y đã trao đổi rất thẳng thắn về lo lắng của mình với Chư Hiền. Ví dụ như việc Triệu Quốc Đống thiếu kinh nghiệm, lý lịch, uy tín, tính cách khá kiêu căng, tác phong hấp tấp …

Chư Hiền cũng tỏ vẻ khi nói chuyện với Triệu Quốc Đống thì y sẽ nói ra mấy khuyết điểm này. Cuối cùng Chư Hiền còn nói một câu với Lăng Chính Dược, Lăng Chính Dược là bí thư, thành viên bộ máy có khuyết điểm thì vừa cần phê bình sửa sửa đồng thời cũng là trách nhiệm của người đứng đầu. Lăng Chính Dược nghe xong rất buồn bực.

Đổi một người đến hợp tác với mình, mình vậy mà còn cần giúp đỡ? Hơn nữa Lăng Chính Dược không thích Triệu Quốc Đống, không hề có ý muốn giúp đỡ. Tình hình An Nguyên thì y cũng nắm bắt sơ lược, không có tình huống gì lớn, không thể xuất hiện bất ngờ, điểm này Lăng Chính Dược biết rõ.

Đương nhiên không thích không có nghĩa là mình sẽ không nhìn nguyên tắc cùng kỷ luật để làm gì đó, trình độ đạo đức của mình không thấp tới mức ấy. Nhưng đối xử lạnh lùng, làm cho đối phương không chạm được vào đâu thì Lăng Chính Dược không phản đối.

Người trẻ dù sao cũng cần ngã vài lần mới trưởng thành được.

…..

Triệu Quốc Đống không ngờ thể lực của Miêu Chấn Trung lại tốt đến thế. Hắn đúng là phục Miêu Chấn Trung, không ngờ còn dám phi thân đánh trả đường bóng mà Lam Quang cho rằng cầm chắc thắng lợi.

Thời tiết rất tốt, An Đô vào tháng năm trời đã khá nóng cũng may hôm nay có nhiều mây nên nhiệt độ không tăng lên cao.

- Vu Đan, cô ở Tây Giang làm rất tốt. Tôi nghe Dược Quân nói Tây Giang và Hoa Lâm bây giờ đang không ngừng tranh đoạt vị trí đứng đầu về tốc độ tăng trưởng của Ninh Lăng?

Triệu Quốc Đống cầm một chai nước suối Thương Lãng uống.

Nước suối cao cấp được sử dụng nhiều nhất ở Trung Quốc đã do Thương Lãng chiếm lĩnh từ nhiều năm qua. Bây giờ Thương Lãng cũng không ngừng mở rộng nguồn cung, nguồn nguyên liệu để khống chế thị phần.

- Chủ tịch Triệu, đây cũng là nhờ ngài tạo trụ cột tốt.

Tính cách Vu Đan khá hào sảng, lúc cười trông cũng đẹp.

- Không cần dát vàng lên mặt tôi. Tôi rời khỏi Tây Giang bao lâu rồi? Ừ, xem nào, gần mười năm, đây là bản lĩnh của các cô.

Triệu Quốc Đống lắc đầu.

- Nhưng ngài mặc dù rời khỏi Tây Giang đã lâu nhưng ngài mới rời khỏi Ninh Lăng chưa đầy ba năm mà.

Vu Đan cười hì hì nói:

- Thực tế Tây Giang và Hoa Lâm cạnh tranh đều không phải do ngài tạo trụ cột ư? Đây là căn cứ địa của ngài.

Vu Đan rất biết cách nói chuyện. Khi Triệu Quốc Đống hẹn Miêu Chấn Trung, Miêu Chấn Trung nhận lời ngay, hơn nữa còn nói sẽ gọi thêm một hai người nữa đánh tennis.

Triệu Quốc Đống còn không biết Miêu Chấn Trung thích đánh tennis.

Nửa tiếng sau Lam Quang gọi tới hỏi hắn có phải thứ bảy muốn đánh tennis với Miêu Chấn Trung không? Triệu Quốc Đống biết Lam Quang và Miêu Chấn Trung có quan hệ tốt, nhưng không nghĩ lại thân đến vậy. Lam Quang nghe hắn trả lời xong cũng rất vui vẻ nói cuối cùng cũng có thể lại chơi vài séc với hắn.

Triệu Quốc Đống không nghĩ Vu Đan sẽ tới đây. Hắn chỉ biết Vu Đan hình như có quan hệ với Miêu Chấn Trung nhưng xuất hiện vào lúc này cũng có nghĩa quan hệ giữa hai người không như một số kẻ xấu xa nghĩ.

- Vu Đan, kinh tế Ninh Lăng đang phát triển khá tốt nhưng phát triển sự nghiệp xã hội cần phải nhanh hơn nữa.

Triệu Quốc Đống khẽ gật đầu chuyển đề tài.

- Nghe nói việc triển khai xây dựng nhà xã hội của Tây Giang làm khá tốt, hình thức đa dạng, rất có thành quả?

- Chủ tịch Triệu, ngài chắc còn nhớ rõ tình hình Tây Giang như thế nào. Thị xã chỉ cần làm gì là Tây Giang không thoát mà. Bí thư Chung cùng thị trưởng Tiêu cả ngày kéo bí thư Như Hoài và tôi về ra lệnh, Tây Giang chúng tôi làm không tốt thì hai người bọn họ không nuốt sống tôi và bí thư Như Hoài sao?

Vu Đan tươi cười nói:

- Chẳng qua chính sách ngài đưa ra Ninh Lăng vẫn nghiêm túc chấp hành, Ninh Lăng khác những nơi khác, không cần dựa vào đất mới sống được. Mỗi lần họp thị trưởng Tiêu đều nhấn mạnh đối với thu nhập tài chính thì thu từ thuế luôn đứng đầu, dựa vào cái khác không phải kế lâu dài.

Vu Đan đây là nói thật, Tiêu Phượng Minh không chỉ một lần nói như vậy, nghe nói câu này truyền tới tai một số lãnh đạo quản lý tài chính các nơi và tạo ra tranh luận.

Tiêu Phượng Minh đúng là dám nói, liệt thu tài chính từ bất động sản vào mấy bàng môn tả đạo, lời này làm không ít người nóng mặt nhưng Ninh Lăng nói như vậy cũng có tự tin của nó.

Khi thu tài chính của nơi khác có 30, 40% dựa vào đất thì của Ninh Lăng chưa bao giờ vượt quá 10%. Mặc dù là vậy Thị ủy, ủy ban Ninh Lăng vẫn hết sức yêu cầu chính quyền các quận, huyện tăng thu từ các nguồn khác, không hề đề cập tới việc bán đất kiếm tiền.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.