Lộng Triều

Chương 7: Q.15 - Chương 7






Triệu Quốc Đống im lặng không nói.

Chuyện này bây giờ cũng còn khó nói nhưng hắn càng lúc càng thấy có vài thứ dần dời xa quỹ đạo. Mà hắn lại vô lực, hoặc là nói không muốn chấp nhận sự thật này.

- Người phụ nữ này chỉ làm nghề trang sức mà mua được xe BMW Z 4, còn có thể có một xe Mercedes-Benz G?

Triệu Quốc Đống về ghế ngồi xuống:

- Chị hiểu nhiều về Yến Quy Lai này không?

Từ Xuân Nhạn cảm thấy có chuyện gì đó. Giọng Triệu Quốc Đống khá trầm thấp, tâm trạng không quá vui vẻ như bị kích thích gì đó.

- Chị không quá quen Yến Quy Lai, chẳng qua cô ta lại khá hợp với Thu Nhạn. Hai người có quan hệ tốt, lúc ở bên Nhạn Nam Phi, Yến Quy Lai còn chưa quá phát triển. Thu Nhạn cũng dẫn cô ta tập Yoga. Cô ta chỉ phát triển trong hai ba năm gần đây mà thôi. Hay là để chị gọi hỏi Thu Nhạn.

- Thu Nhạn hôm nay không đến sao?

Triệu Quốc Đống biết mình hơi nóng, nếu như không gặp chuyện hôm nay thì hắn còn có thể bịt tai không để ý. Nhưng hôm nay đã gặp thì khiến hắn phải đối mặt thực tế.

- Thu Nhạn đi Hongkong, nó dẫn một nhóm y tá sang đó huấn luyện ngắn hạn, vài hôm nữa mới về.

Từ Xuân Nhạn nói.

- Vậy chị hỏi một chút, xem Thu Nhạn hiểu gì về Yến Quy Lai, nhất là bây giờ làm gì, đi cửa nào.

Từ Xuân Nhạn gọi cho Thu Nhạn, Thu Nhạn cũng có chút khó hiểu sao chị mình lại hỏi việc này, nên nói một chút với Từ Xuân Nhạn.

- Thu Nhạn nói Yến Quy Lai này làm ngành vật liệu xây dựng và trang sức, sau đó kinh doanh thua lỗ, chồng đánh bạc nhiều vay nặng lãi mà phải trốn. Người phụ nữ này chỉ còn một mình gánh vác khoản nợ, mất hai năm mới trả hết nợ. Về phần mấy năm nay phát triển thì nghe nói dựa vào nhân vật lớn nào đó, nhưng người kia rất thần bí, làm gì không rõ. Nhưng hai năm nay Yến Quy Lai nhận được vài hạng mục cung cấp vật liệu xây dựng và lắp đặt thiết bị, làm ăn tốt, nghe nói còn có bạn bên hắc đạo, không sợ ai cả, người bình thường cũng không dám động vào.

- Nói như vậy là người quan hệ cả hắc, bạch đạo?

Triệu Quốc Đống cười khổ một tiếng. Càng đến gần sự thật, hắn càng thấy bất đắc dĩ và đau lòng. Chỉ riêng người phụ nữ Yến Quy Lai này thì không đáng gì. Lưu Triệu Quốc là Thường vụ thị ủy, Bí thư Đảng ủy chính pháp kiêm cục trưởng Cục công an An Đô, có vài người phụ nữ bên ngoài có gì là lạ.

Vấn đề nằm ở kinh tế, người phụ nữ này mấy năm trả hết nợ, lên đời như vậy, chỉ dựa vào mình ả mà không có ai ủng hộ có mà nằm mơ. Hơn nữa người phụ nữ này còn có thể dính tới xã hội đen, như vậy càng nói rõ nước sâu như thế nào. Triệu Quốc Đống không khỏi lo lắng cho Lưu Triệu Quốc.

- Xuân Nhạn cũng nói người phụ nữ này nhìn như kiêu ngạo nhưng chỉ cần hợp là cô ta sẽ giúp đỡ rất nhiều.

Từ Xuân Nhạn không biết sao Triệu Quốc Đống lại quan tâm tới Yến Quy Lai.

Triệu Quốc Đống lắc đầu không nói. Chuyện này có nói thì Từ Xuân Nhạn cũng không rõ. Trên thực tế từ hai ba năm trước Triệu Quốc Đống đã cảnh giác. Lưu Triệu Quốc vốn không chú ý ăn mặc, quần áo khá bình thường. Nhưng hai năm nay Lưu Triệu Quốc thay đổi rất nhiều.

Vợ Lưu Triệu Quốc là người phụ nữ đông bắc, không chú ý vấn đề này, tập trung chính tâm trí vào con cái. Hơn nữa công việc của Lưu Triệu Quốc cũng bận, ít thời gian ở nhà, họp hay về muộn. Có đôi khi Lưu Triệu Quốc ở lại nhà khách của Cục công an, có lúc ngủ ở văn phòng mình, dần thành thói quen.

Chuyện phụ nữ khó mà dùng giấy bọc lại. Mặc dù Lưu Triệu Quốc không phải người quá háo sắc nhưng gặp phải những người phụ nữ như hồ ly thì khó tránh khỏi xuống nước. Chẳng qua có lẽ nhà Lưu Triệu Quốc còn chưa bị cháy vì việc này. Triệu Quốc Đống lo chính là Lưu Triệu Quốc quan hệ với những thành phần khác rồi dính vào vấn đề kinh tế.

Ví dụ như câu lạc bộ Bình Quả của Khanh Liệt Bưu có phải là do Lưu Triệu Quốc bao che không? Công ty bất động sản của Khanh Liệt Bưu nghe nói làm ăn rất tốt ở An Đô, lấy được nhiều khu đất. Mặc dù còn chưa tiến vào được nhóm một của các công ty bất động sản An Đô, nhưng cũng là thứ dữ ở nhóm hai.

Từ Xuân Nhạn thấy tâm trạng Triệu Quốc Đống có vẻ không tốt, hình như phải suy nghĩ vì Yến Quy Lai kia, nhưng nó lại không quá liên quan đến bản thân Yến Quy Lai.

- Quốc Đống, có phải Yến Quy Lai kia có vấn đề không?

Từ Xuân Nhạn nhỏ giọng nói.

- Được rồi, Xuân Nhạn, chị đừng hỏi, chuyện này không liên quan đến chị đâu.

Triệu Quốc Đống thở dài một tiếng. Hắn cũng dần bình tĩnh lại.

Từ Xuân Nhạn là người phụ nữ ngoan ngoãn, thấy Triệu Quốc Đống không muốn nói nhiều cũng không hỏi:

- Hay là em đi nghỉ một chút, chị xoa bóp cho.

Triệu Quốc Đống gật đầu.

Tầng bảy là tầng chuyên dụng của chị em Từ Xuân Nhạn, người ngoài không thể tiến vào.

Theo cách nói của Từ Xuân Nhạn thì Yến Quy Lai là câu lạc bộ chăm sóc sức khỏe thuần túy, nó khác so với Nhạn Nam Phi, đặc biệt chú ý sự riêng tư của khách.

Khách vào đây đều do nhân viên phục vụ đưa vào thang máy, sau đó đưa đến phòng chăm sóc, tập xong sẽ vào thang máy rời đi, không gặp ai khác, duy nhất có thể gặp chính là trùng hợp ở bãi đỗ xe như Triệu Quốc Đống gặp Yến Quy Lai kia. Nơi này một ngày tiếp đón tối đa 20 khách nên bãi đỗ xe không có nhiều xe.

Phòng nghỉ của Từ Xuân Nhạn rất ấm áp. Mặc dù phòng không lớn nhưng đầy đủ trang thiết bị.

Nghe Triệu Quốc Đống rất nhanh ngáy nhè nhẹ, Từ Xuân Nhạn không nhịn được khẽ thở dài một tiếng, xem ra hắn rất mệt.

Triệu Quốc Đống đến chỗ cô càng lúc càng ít. Sau khi hắn làm Bí thư thị ủy Ninh Lăng có thể nói rất bận, khác hẳn lúc hắn ở Ninh Lăng. Đương nhiên Từ Xuân Nhạn cũng rất thoả mãn vì một tháng hắn cũng đến với cô hai ba lần.

Nghĩ vậy Từ Xuân Nhạn không khỏi thấy mình lại có ham muốn.

Từ Xuân Nhạn có kỹ thuật rất tốt khiến Triệu Quốc Đống nhanh chóng vào mộng đẹp. Chẳng qua hắn ngủ không lâu, chỉ tầm nửa tiếng.

Triệu Quốc Đống tỉnh lại thì vẫn thấy Từ Xuân Nhạn đang ngồi trên người mình vuốt ve cổ, vai cho hắn, chẳng qua sức đã nhẹ hơn, có lẽ sợ mình tỉnh. Triệu Quốc Đống không khỏi cảm động vì sự chăm sóc của cô.

Từ Xuân Nhạn không phải người phụ nữ đẹp nhất trong các người phụ nữ hắn có quan hệ, nhưng cô lại quan tâm hắn nhất, làm hắn không tự kiềm chế chìm vào trong đó.

Đương nhiên cơ thể xinh đẹp cũng có sức hấp dẫn đối với hắn. Bất cứ người đàn ông nào khi thấy gái đẹp đều phải chú ý.

Chiếc quần tất thiên nga màu đen đúng là dễ làm người ta sinh ra dục vọng. Hai mắt Từ Xuân Nhạn đầy yêu thương gần như muốn chảy nước ra.

Khi tay Triệu Quốc Đống vuốt ve đùi cô, mặc dù còn cách quần tất nhưng cô có thể cảm nhận bên dưới mình đang ướt sũng đầy khó chịu. CÔ lúc này không thể làm chủ mình mà để mặc hắn muốn làm gì thì làm.

Cả quần tất, quần lót đều được lột ra, Từ Xuân Nhạn giơ hai chân lên mặc đối phương muốn làm gì thì làm. Triệu Quốc Đống đúng là không nhịn được nữa, Từ Xuân Nhạn sao không phải như vậy.

Một bên cởi thắt lưng cho hắn, một bên nằm xuống, mặc cho Triệu Quốc Đống thô lỗ kéo áo len của cô lên, chiếc áo lót cũng bị đẩy ra để tay hắn túm lấy, mấy giây sau hai cơ thể trần truồng quấn lấy nhau.

Theo hắn tiến vào, Từ Xuân Nhạn không nhịn được kêu lên.



- Xuân Nhạn, chị sao lại học Thu Nhạn thế?

Triệu Quốc Đống sau cơn điên cuồng vẫn không chịu rời khỏi cơ thể cô.

Từ Xuân Nhạn biết hắn nói gì nên xấu hổ giãy giãy người:

- Có gì không được chứ? Bây giờ đang lưu hành trào lưu này mà.

Bộ lông Từ Xuân Nhạn được cắt tỉa gọn gàng làm cho Triệu Quốc Đống phải thầm than Từ Xuân Nhạn là người phụ nữ bảo thủ mà cũng theo kịp thời đại.

- Không có gì không tốt cả, chỉ là cảm thấy chị cũng có thể chấp nhận việc này sao?

Triệu Quốc Đống cười nói.

- Có gì không thể chấp nhận chứ? Nơi này con ai khác thấy sao?

Từ Xuân Nhạn yêu kiều nhìn Triệu Quốc Đống:

- Thu Nhạn còn săm một hình con bướm đó.

Theo ngón tay Từ Xuân Nhạn chỉ, Triệu Quốc Đống nhìn vào bộ mông đầy đặn của cô.

- Ở đây?

- Ừ.

Từ Xuân Nhạn dựa sát mặt vào ngực hắn:

- Nếu chị săm sẽ săm tên của em ở đó.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.