Phương Vĩnh cát bị Giang Thần ép buộc, đành miễn cưỡng thỏa hiệp.
Giờ ông ta chỉ có thể nghe lời anh.
Giang Thần muốn có thông tin về Y Vương, ông ta chỉ đành vận dụng tất cả các nguồn thông tin, tư liệu, cô gắng gửi dữ liệu cụ thể cho Giang Thần trước khi trời tối.
Sau khi nói chuyện điện thoại xong, Giang Thần bèn lái xe đến phòng khám phàm nhân.
Ngân Mị đã đổi tên thành Giang Mị.
Hiện giờ, thân phận của cô ta chính là em gái họ hàng xa của Giang Thần.
Lúc này, Giang Mị đang ngồi trên ghế tựa, hai tay chống cằm, ngây người nhìn ra ngoài cửa.
Thấy Giang Thần đến, cô ta lập tức phản ứng lại, vội vàng đứng dậy, mỉm cười gọi anh bằng chất giọng ngọt ngào: ''Anh Giang.''
Trông dáng vẻ Giang Mị lúc này thật giống như cô em hàng xóm sát vách, chẳng có chút gì là giống sát thủ.
''Ừm.''
Giang Thần đi tới, ngồi xuống một bên, anh hỏi: ''Vết thương thế nào rồi?''
Giang Mị vừa cười vừa nói: ''Chút thương tích đó có là gì, hồi trước, lúc làm nhiệm vụ, tôi đã trải qua biết bao sóng to gió lớn, khả năng hồi phục của tôi rất tốt, chắc vài ngày nữa thôi là khỏi hẳn.''
Giang Thần gật đầu, nói: ''Mau chóng dưỡng lành vết thương, cục diện Giang Trung tiếp theo đây sẽ rất phức tạp, tôi lo kẻ thù bị dồn vào đường cùng sẽ bất chấp quay lại ra tay với vợ tôi, cho nên tôi cần cô mau chóng lành bệnh để còn bí mật bảo vệ cô ấy nữa.''
Giang Thần biết, từ lúc anh từ chức, hoặc nói đúng ra là từ giây phút anh nộp đơn xin từ chức, trở về Giang Trung, đã có người âm thầm tính kế muốn hại anh rồi.
Hiện giờ kẻ muốn nhằm vào nhà họ Đường cũng chỉ có thương hội Tứ Hải, liên minh năm huyện, người có máu mặt thật sự còn chưa ra tay, cũng chưa xuất đầu lộ diện.
Anh phải chuẩn bị xong xuôi từ trước, bảo vệ Đường Sở Sở thật tốt.
Anh cũng lo chỉ dựa vào một mình Giang Mị thì không đủ an toàn.
Tuy Giang Mị rất mạnh, nhưng dù gì cô ta cũng chỉ là một trong số ba sát thủ cấp SSS của Hắc Điện.
Nếu Hắc Điện lại điều động sát thủ cấp SSS lần nữa, sát thủ âm thầm hành động, cho dù là Giang Mị cũng khó lòng bảo vệ được.
Anh cần phải có thêm nhiều cao thủ nữa.
Vả lại, anh cũng không thể điều người của Hắc Long đến bảo vệ Đường Sở Sở.
''Giang Mị, cô có quen biết sát thủ Hắc Điện nào khác không?''
''Hả?''
Ngân Mị nhìn Giang Thần, hỏi: ''Anh Giang, anh có ý gì? Có phải anh nghi ngờ tôi còn dây dưa với Hắc Điện đúng không? Giờ tôi đã phản bội Hắc Điện, chỉ cần đến cửa Hắc Điện sẽ lập tức bị xóa sổ ngay, tôi sao còn dám liên lạc với sát thủ nào khác trong đó?''
Giang Thần khẽ xua tay: ''Tôi không nghi ngờ cô, chỉ là tôi muốn chiêu mộ càng nhiều sát thủ càng có lợi cho tôi mà thôi.''
Giang Mị thở phào một hơi.
''Thật sự là tôi không có liên lạc với bất cứ sát thủ nào khác của Hắc Điện, vả lại tôi cũng không biết bọn họ là ai, có thể là nhân viên văn phòng, cũng có thể là nhân viên quán hát, thậm chí còn có thể là công nhân làm việc ở công trường.''
Ngân Mị hít sâu một hơi.
Hắc Điện là một tổ chức rất phức tạp.
''Ở Hắc Điện, có hai loại sát thủ.''
Giang Thần bắt đầu có hứng thú: ''Nói tôi nghe xem.''. KHÔNG Q