Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)

Chương 60: Chương 60: Nhận nhiệm vụ




Chương 59 : Xác nhận nhiệm vụ

Nhìn Mộ Hi vẻ khiêu khích, Đường Vũ Lân ngẩn người, sau đó lắc đầu: “Ta không đấu.”

Chuyển sang Mộ Thần, nói: “Hội Trưởng thúc thúc, tới đâu để nhận nhiệm vụ ạ!”

Mộ Thần nhìn Mộ Hi một cái, làm cô đang định nói thì phải nuốt trở vào, mỉm cười nói với Đường Vũ Lân: “Sầm huynh sẽ dẫn ngươi đi. Thông qua kiểm tra, ngươi đã là thành viên đại gia đình hiệp hội chúng ta, nếu trong tương lai ngươi có gì khó khăn, có thể tới hiệp hội xin trợ giúp. Đoán Tạo Sư chúng ta tuy không phải hiệp hội cường đại nhất, nhưng nhất định là hiệp hội đoàn kết nhất.”

Lúc nói tới hai chữ đoàn kết, hắn cố ý nhìn con gái một cái, Mộ Hi không thể không cúi đầu xuống.

“Đi theo ta.” Sầm Nhạc khẽ cười.

Đưa mắt nhìn Đường Vũ Lân và Sầm Nhạc vào thang máy, Mộ Hi rút cuộc nhịn không được, “Phụ thân, vì sao người không cho con đấu với hắn?”

Mộ Thần trầm mặt, “Láo xược. Ngươi coi nơi đây là đâu? Đây là hiệp hội Đoán Tạo Sư, thân là một thành viên của hiệp hội, nhất là lại là con gái ta, mỗi lời ăn tiếng nói của ngươi đều là đại diện cho hiệp hội. Đứa nhỏ này mới vừa gia nhập, ngươi muốn dọa hắn hay sao? Đợi sau này các ngươi quen thuộc, nếu hắn muốn đấu, ta sẽ không ngăn cản, nhưng mà phải lén lút tiến hành. Hắn không phải học đệ của ngươi sao? Ngươi nên quan tâm hơn tới hắn.”

Mộ Thần hôm nay không nói chuyện với Đường Vũ Lân nhiều, hắn muốn quan sát nhiều hơn. Hắn đã xem qua khối Trầm Ngân Đường Vũ Lân chiết xuất, từ trình độ của nó, hắn hoàn toàn có thể kết luận, trình độ rèn của Đường Vũ Lân cao hơn con mình. Không nói thật đả kích con gái, cũng là hắn đã tư tâm. Dù sao, tới tuổi của hắn, lòng tự tin là rất quan trọng.

Đường Vũ Lân nếu nhận nhiệm vụ rèn, thì hắn sẽ có thời gian nhiều hơn để quan sát, sau đó mới ra chiến lược bồi dưỡng cũng không muộn.

Sảnh nhận nhiệm vụ nằm ở tầng hai của hiệp hội. Cả tầng hai là một vòng quầy hàng. Trên mỗi quầy đều có tiêu kí đẳng cấp nhiệm vụ giống hệt trên cấp huy chương của Đoán Tạo Sư. Đoán Tạo Sư chỉ được nhận nhiệm vụ có đẳng cấp bằng hoặc thấp hơn mình.

Trong nghề rèn, tài liệu rèn đều do người ủy thác cung cấp, nên hiệp hội phải đảm bảo chất lượng của thành phẩm, nếu không hiệp hội phải bồi thường.

“Nhóc con, ngươi mang tới cho ta nhiều bất ngờ lắm đó. Cái tên Mang Thiên kia, thực là. . .” Nghĩ tới ngữ khí trào phúng hôm đó của Mang Thiên, Sầm Nhạc lại ủ rũ, người ta đúng là dạy ra được một đệ tử ưu tú a!

“Muốn nhận nhiệm vụ gì?” Sầm Nhạc hỏi.

Đường Vũ Lân đáp: “Đủ khả năng là được.”

Sầm Nhạc nói: “Hiệp hội chúng ta có phòng rèn cho thuê, ngươi định rèn trong hiệp hội không?”

Đường Vũ Lân lắc đầu, “Lão sư cho phép ta dùng phòng rèn của người ở Đông Hải Thành, ta rèn ở đó là được. Cám ơn ngài.”

Sầm Nhạc thất vọng, “Vậy cũng được. Nhưng ta phải nhắc nhở ngươi, nhiệm vụ rèn chỉ cho phép thành công, không cho phép thất bại, nếu thất bại, là phải bồi thường. Quầy hàng trước mặt là nhận nhiệm vụ, quầy hàng bên trái là giao trả nhiệm vụ, quầy hàng bên phải là mua kim loại. Hiệp hội chúng ta hầu như có tất cả kim loại hiếm có thể nhìn thấy trên thị trường, nhưng số lượng được mua đều dựa trên đẳng cấp của Đoán Tạo Sư. Nếu ngươi cần mua gì có thể tới đây mua. Tầng bốn, tầng năm là nơi bán sản phẩm rèn thành phẩm. Ngươi cũng có thể đi xem, có không ít thứ tốt.”

“Vâng.” Đường Vũ Lân cung kính trả lời, song hiện thời hắn chưa cần phải mua cái gì cả, với lại cũng chẳng có tiền. Hắn còn đang chờ làm nhiệm vụ rèn để kiếm tiền mua Hồn linh đây.

Sầm Nhạc dẫn Đường Vũ Lân đi vào hai quầy trước mặt, phía sau quầy có một nhân viên công tác, phía trước có mười cái màn hình Hồn Đạo. Xác nhận nhiệm vụ toàn bộ tự động hoá, nhân viên công tác chỉ xử lý khi xảy ra vấn đề.

Theo Sầm Nhạc chỉ dẫn, Đường Vũ Lân chạm vào một cái màn hình Hồn Đạo, phía trên lập tức nhảy ra một loạt nhiệm vụ.

Bên trên là miêu tả nhiệm vụ, bên dưới là số lượng và thù lao.

“Hiệp hội sẽ lấy mười phần trăm tiền hoa hồng, tất cả những cái còn lại đều thuộc về ngươi.”

Nghe Sầm Nhạc nói, mắt Đường Vũ Lân sáng lên.

Nhiệm vụ thứ nhất, chiết xuất kim loại hiếm Thiên Long Thiết, yêu cầu, chiết xuất Trăm Rèn. Thời gian ba mươi ngày. Số lượng: Mười, thù lao, hai ngàn đồng.

Nghĩa là, hoàn thành chiết xuất mười khối Thiên Long Thiết, sẽ được nhận hai vạn đồng.

Đối với Đường Vũ Lân, đây là một khoản tiền lớn. Từ khi hoàn thành chiết xuất Nghìn Rèn Trầm Ngân, hắn rất có tự tin về chiết xuất kim loại hiếm.

Xem ra, Đoán Tạo Sư thật là một nghề rất có “Tiền đồ“.

Hắn không chút do dự chọn nhiệm vụ thứ nhất, khung đối thoại nhảy ra, yêu cầu đưa vào địa điểm nhận hàng, đưa vào giao hàng. Yêu cầu đưa huy chương vào cái rãnh bên dưới.

Đường Vũ Lân tháo huy chương xuống, để vào.

“Tích!”

“Chúc mừng ngươi, Đoán Tạo Sư Cấp hai Đường Vũ Lân, xác nhận thành công nhiệm vụ rèn Cấp hai chiết xuất Thiên Long Thiết. Trong ba ngày tài liệu sẽ đưa tới địa chỉ ngài chỉ định.”

Huy chương bắn trở ra.

“Vậy là xong rồi?” Đường Vũ Lân ngẩng đầu hỏi Sầm Nhạc.

Sầm Nhạc gật đầu, “Rất đơn giản đúng không? Có điều, ta phải nhắc nhở ngươi, đây là ngươi lần đầu tiên người nhận nhiệm vụ, nhất định phải cẩn thận. Đoán Tạo Sư chúng ta thu phí gia công cao, nhưng, rất nhiều Đoán Tạo Sư thu nhập không hề cao, nguyên nhân chính là vì họ không thể thực hiện hoàn mĩ nhiệm vụ, để xảy ra tàn thứ phẩm, nên phải xuất tiền túi ra mua tài liệu làm lại, tiêu hao rất lớn.”

“Vâng, Sầm đại sư, ta nhất định sẽ cẩn thận.” Đường Vũ Lân vội trả lời.

“Ngươi có dãy số thông tin không?” Sầm Nhạc hỏi.

Đường Vũ Lân lắc đầu, mặt hơi đỏ lên, hắn đâu có tiền mua máy truyền tin Hồn Đạo!

Sầm Nhạc mỉm cười, “Hai cái này cho ngươi.”

Trên tay hắn hào quang lóe lên, tay trái cầm một cái Giới Chỉ, tay phải cầm một cái máy truyền tin Hồn Đạo.

Giới Chỉ kiểu dáng cổ xưa, màu lam nhạt, Đường Vũ Lân nhìn không ra chất liệu, mặt ngoài có hoa văn chìm rất mịn, nhìn sơ thì thấy hết sức bình thường, nhưng nhìn kỹ mới cảm nhận được vẻ đẹp của nó.

Máy truyền tin Hồn Đạo là vật phẩm đương thời ai cũng phải có, làm kiểu vòng tay, rộng chừng hai ngón tay, có thể đeo vào cổ tay, rất tiện.

“Cái này, ta không nhận được, quá quý trọng.” Đường Vũ Lân vội lắc đầu, tuy hắn không biết cái nhẫn là cái gì, nhưng riêng máy truyền tin Hồn Đạo, đã trị giá hơn vạn đồng, chưa tính phí nói chuyện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.