“Bảo An, Bảo An...”
Mới quay đi được vài bước thì Trương Bình và Hà Lỗ hớt hải chạy tới vẻ
mặt của hai nguời họ có gì đó không ổn. Gần thêm chút nữa, ấy mặt họ
bầm tím hết vậy?Nó gạt gọng kính lên, nhìn thật rõ
””Ấy, Trương Bình, Hà Lỗ, hai cậu sao vậy?””
Hai người họ không thèm đếm xỉa tới nó, quay sang Bảo An ôm vai cậu:“Bảo An, cậu phải giúp bọn mình”
”Dốt cuộc là có chuyện gì?Hai người kia đâu rồi? Tian và Eun Woo đó?”
Hai người này thở không ra hơi như kiệt sức nói:“ Ở phía chân núi bên kia, họ bị...”
Chưa nói dứt câu, Bảo An đã chạy bay mất tiêu, nó chỉ biết gọi ới theo
nhưng không kịp, cũng vừa đúng lúc Hoàng Nam làm xong việc bên trong
đang tính ra ngoài kiếm nó nói chuyện thì nghe được tin đó, cậu chạy sát theo Bảo An sang bên đó. Nó chạy sau cùng theo hai người họ.
Bên đó, tình hình Tian và Eun Woo đang bị bạn học lớp khác đánh tơi bời. Họ cầm gậy, củi đứng hiên ngang chặn đường đánh.
””Tao nói rồi, bên này của lớp tao sử dụng, chúng mày không được tới gần mà đâu có nghe chứ?Hứ” - Tên đầu đàn đó đứng hắng giọng nói. tay vác
gậy lên vai, hắn ta trông rất thư sinh và bảnh bao, tai hắn bấm 3 lỗ tai bên phải, tóc vàng tây.
”Mảnh đất này đâu phải của anh anh không có quyền cấm chúng tôi” - tian nói trong đau đớn
””Đúng vậy, anh có quyền gì chứ?” - Eun Woo thêm lời
””Hai đứa tụi bây biết đây là ai không mà nói sẫng sược”” - Tên đàn em bên đó nói
””Các người là ai?”
”Đây là anh Thiên Phong, con trai tập đoàn Thiên thị, biết rồi thì nghe lời dẹp đi”
””Hứ, thì ra là Thiên Phong...””
””Mày nói vậy là sao chứ? Mày biết tao sao?”” - Thiên Phong nhìn Tian với con mắt dè chừng
””Không những biết mà còn là đối thủ đó””
””Dốt cuộc mày là ai?hả”” - Thiên Phong tới nắm nấm áo Tian
”Tao ư?Tao là...””
””Quách Tùng Dương, con trai Quách Tổng của tập đoàn Quách thị, hay còn gọi Tian”
Không để Tian tự nói, cậu từ đâu tới trả lời thay ngọn ngành. Bọn người
kia thấy cậu đều giật mình,cậu hiên ngang đi tới, phía sau là Hoàng Nam, mọi ánh mắt đổ dồn về phái hai người họ. Nghe thấy tên quen thuộc,
Thiên Phong nhìn lại về phía Tian:
””Thì ra mày là Tian. Còn hai tên kia?””
””Đúng là tao đó, mày không biết tao nhưng tao biết mày rất rõ đó””
””Mày thật sự không biết tụi tao?”” - Hoàng Nam lên tiếng, cậu bước thêm vài bước đứng ngang hàng với Bảo An nói:“”Hoàng Nam con trai
””Nè hai người chạy đâu vậy chờ tôi với chứ?”” - Chợt dừng lại nhìn thấy cảnh tượng phía trước, nó thấy mình như nói to quá rồi, bèn lùi lại
trốn sau gốc cây.
Tất cả nhìn vào nó với con mắt ngạc nhiên, cái con nhỏ kia ở đâu ra mà
có giọng nói khủng khiếp vậy? Lại còn trốn nữa, đúng là đồ ngôc! Nhưng,
cái con nhỏ đó thoáng chốc làm Thiên Phong thích thú, cậu nhìn nó với
ánh mắt tò mò, liền tiến gần tới chỗ nó:
”Ấy, đâu ra con nhỏ kia vậy?”
Không để cho Thiên Phong tới gần nó, Bảo An lên tiếng:“ Đồ khùng, còn không mau ra đây!Cậu nghĩ không ai thấy cậu sao?”
Thật tệ mà!tại sao lại ngốc như vậy chứ, cái cơn gió này làm nó thoáng
lạnh người. Thật sự không biết ra đối đầu với mấy “vị đại ca” này như
thế nào? Cảnh tượng thật đáng sợ.