Lớp Học Soái Ca - Mai Nabi

Chương 15: Chương 15: Lạc Mất Yêu Thương




“Ê tối nay chúng ta đi ăn đi”- Nó nảy ý

”Ăn uống gì?”- Cậu hỏi

”Thi xong rồi thả thôi”

”Thả? thôi đừng thả quá không là không ai giữ lại được đâu?”

”Cái gì? Tôi không cần cậu mà cũng không nói nhờ cậu giữ nha”

”Không nhờ tôi thì cậu nhờ ai?”

”Ô thiếu người sao?”

“...”

”Nam này, Eun Woo này, sao? Hay vẫn thiếu?”

”Cậu...”

”Các cậu đang nhắc tới mình à? chuyện gì thế?”- Eun Woo ở đâu nhảy tới

”Nói cái gì? Đồ lắm chuyện?”- Nó chảnh chọe

”Mình làm gì đâu chứ?”- Eun Woo lộ mặt vô tội

”Mọi người tối nay cứ đi ăn với nhau nha, mình bận rồi”- Nam nói

”Sao vậy?”

”À không có gì đâu? Chỉ là có chuyện cần giải quyết thôi”

”Ôi tiếc thật. Vậy thì hôm nay hoãn vậy, để hôm khác ăn cũng được”

”Vừa nãy còn đòi ăn giờ lại không ăn? Này cậu có bình thường không?”- Cậu khó chịu

”Cậu cũng ham ăn quá ha?”

”Tôi tôi ham ăn ?”

”Vậy không vừa nãy cậu nới tôi giờ cậu lại có ý gì? Chả phải là muốn ăn sao?”

”Nói chuyện với cậu đúng là mệt. Hazzzzzz”

”Này cậu...”

Nó chưa nói xong thì hắn đã quay bước đi trước, còn Nam chỉ biết tủm tỉm cười.

”Ê, ra nãy giờ mọi người nói chuyện ăn uống à?”

”Ừ”

”Hay đấy, đi thôi”

”Đi đâu?”

”Đi ăn còn đi đâu nữa”

”Hoãn rồi”

”Cái gì? Hoãn là sao?”

”Là để hôm khác ăn, hôm nay không đi nữa?”

”Sao vậy?”

“....”

Trong bóng tối ấy, một người con trai có dáng cao đang níu tay cô gái. Cô gái ấy đội mũ lưỡi trai tóc buộc gọn cao. Hai người đang giằng co nhau.

”Em thật sự không nhận ra anh sao?”

”Tôi nói rồi, tôi không biết anh là ai mà”

”Nói dối”

”Tôi không nói dối, tin hay không tùy anh, buông tay tôi ra, tôi còn có việc”

”Không”

”Buông ra, anh làm cái trò gì vậy?”

“...”- Chàng trai nhìn cô gái tay nắm chặt không buông như thể buông tay ra cô sẽ lại mất một lần nữa

”Thả ra, anh không thả tôi la lên đó”

”Không, anh nhất định không để em xa anh lần nữa”

”Đồ biến thái, thả ra”

“...”

”Cứu với, có ai không?”

Chành trai giật mình không thể ngờ được rằng cô lại kêu to như vậy, trong lúc luống cuống phút chốc cậu đã buông tay cô ra. Bực mình cô quay lại đạp lên chân cậu rồi bỏ chạy. Nhưng chiếc vòng tay, vật bất li thân của cô đã bị tuột mất, chàng trai đó nhặt được. Cậu chắc rằng, sẽ không để lạc mất cô thêm lần nào nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.