Lớp Học Soái Ca (Phần Hai)

Chương 7: Chương 7: Lai Lịch Lợi Hại




Hôm nay là trung thu cả cái lớp Sói Đực của tui như ngập quà,ngập thiệp của bọn con gái rủ đi chơi, mà quên mấy bạn có biết người đang nói chuyện với mấy bạn là ai không? Tui chứ ai, Minh nè. Hôm qua li kì quá mà chị Lan mất tích rồi nên nói thay.

Vào chủ đề chính, bọn con gái dạo nay lọn lành ăn hiếp cục cưng của anh, Như Ý khó chịu nên về Việt Nam chơi với chị Trang rồi.

- Minh, Anh bây đâu?

Tên Hán Lực đáng ghét, biết còn làm bộ làm tịch.

- Trong dạ dày ngươi đấy, nay trung thu tính nhờ amh ta cua dùm em Hoa à? Mơ đi? Con Quỷ nữ lớp đấy mà phát điên là thấy cảnh khỏi mơ tưởng ha!

- Hứ năm nay ta mà ko có thì ngươi củng gặm nhấm bánh với ta thôi.

" Rầm "

- Các cô các cậu trật tự hết cho tôi.

Tên Hán Lực Không sợ trời, không sợ đất đứng lên dõng dạc đáp.

- Thưa cô lớp ta chỉ có cô là con gái đấy ạ! " Các cô" đâu ra cô?

Cả lớp như có một trận cười thả ga, cười lăn cười bò khi chứng kiến khuôn mặt quê xệ của cô Lucy. Nhưng nó chỉ diễn ra được vài giây khi giọng lạnh nhạt như băng phát lên.

- Ồn quá!

Đó là do Phong phát ra. Như được cứu vớt cô Lucy lấy lại giọng.

- Hôm nay lớp chúng ta sẽ có thêm một thành viên mới. Vào đi em.

Cả lớp chả ai chú tâm cho đến khi biết được rằng đó là một cô gái xinh đẹp, có sức hấp dẫn hơn người khác, có khí chất của một tiểu thơ cá tính.

- Xin chào. Tôi là Nhã.

Cả lớp lại tiếp tục nháo nhào lên. Nhã, cái tên đặc biệt thật. Minh nghe quen thuộc lắm nhưng không nhớ được gì.

Tên cuối bàn Nhật Thái lạnh lùng lên tiếng.

- Hứa Quang Nhã? Hạng nhất đây sao?

Tiếng nói có vẻ đùa cợt, nhếch môi cười nhạt. Lớp tui gần như không nhặt được mồm. Cô gái trong truyền thuyết đây sao. Trừ có tên Dĩ Thâm là hiểu rõ nhất.

- Quá lời rồi!

Nhã cười nhẹ rồi về chổ của Lan ngồi như thối quen vậy. Nhìn cứ tưởng hồn Lan nhập. Mà chị nhã thông minh như vậy khác biệt quá rõ ràng. ( Lan : tên kia ý gì đây? Ta nhường cho không có nghĩa là bêu ta. Minh : Hihi )

- Lớp tập trung nào! Hôm nay ta sẽ học về ngữ pháp nâng cao của tiếng anh!

- Cô ơi con biết rồi rồi!

Lớp trưởng nhanh nhẩu giơ tay. Dĩ Thâm nhết mép trả lời.

- Môn này mà có Lan thì cô ta chết chắt.

Nhã nghe cái bọn sĩ nhục Nhã đủ rồ nhé. Tui cũng khó chịu khi thấy chị Lan cứ bị nhắt đến khi không có mặt như thế.

Nhã đột nhiên lên tiếng.

- Là như chỉ có mình cô ta không nói được vậy? Tôi cũng đâu nói được chuẩn. Nếu nói chuẩn tôi cũng được 100 điểm rồi. Nói vậy hơi quá rồi.

Nói xong Nhã nằm gục xuống bàn ngủ. Phong thì bất ngờ đứng dậy đi ra ngoài.

*************************

Giờ ra chơi.

Tại lớp SC30, Quang Nhã vẫn cứ nằm đó. Ngủ như chết. Bọn con trai chỉ dám dòm từ xa ko dám đến gần vì tên Phong khi này đã cảnh cáo ngầm.

" Đùng "

Bọn con trai như tập trung ánh mắt ngạc nhiên về phía đó. Người làm nên sự náo loạn là Quỷ nữ lớp QN30.

- Đứa hạng nhất đâu ra đây.

Tôi thấy vừa sợ vừa vui nhìu chuyện kiêu Nhã dậy có người tìm. Nhã ngóc đầu dậy như một thiên thần tỉnh giất. Đứng dậy chỉnh chu quần áo lại.

- Tới rồi à? Hàng đâu?

- Này làm phiền thật đấy có tin là tui vặn cổ ko hả.

- Cậu dám chắt, Quỷ Vương ta sợ rằng không thể.

Hai đứa cười cười rồi đi mất. Cả lớp bên trong như ngả ngữa ra, Quỷ vương là cô ta sao? Quỷ nử cười đó! Loạn loạn hết rồi.

( tg : Này Tina sao quen được quỷ nữ thế? Nhã : Lâu rồi bí mật mấy đoạn đó bị cắt tới chương Hoa Đăng đi kể cho. Tg : Trời đất thế biết kế hoạch rồi à? Quỷ nữ : Im mồn, ta biết đấy rồi sao? Tg : Im, tin ta cắt bai không? Quỷ nữ : giờ sao? Tg : ừ #@($+!"!#?"(#+@";$;# )).


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.