"Mất tích?"
Đôi mất đen thâm trầm của Thương Đình Lập hiện lên chút u ám.
Chỉ sợ không đơn giản như vậy.
"Bọn họ mất tích từ lúc nào, xác định xem là trước khi hai vợ chồng già nhà họ Bộ chết hay là sau đó, hoặc là cùng một lúc, lại hỏi thăm xem trước khi bọn họ mất tích có từng tiếp xúc với người lạ nào không, có xảy ra chuyện gì hơi khác lạ so với bình thường không, nếu tìm được dấu vết gì còn sót lại thì nhanh chóng báo cho tôi biết, nói không chừng mấy chuyện này có liên quan đến chuyện Húc Đông xảy ra chuyện"
Cuối cùng khi Thương Đình Lập nói ra những lời này cũng không dùng giọng điệu chắc chân, dù sao suy đoán của anh cũng chưa chắc đúng.
Nhưng mà cho dù chỉ có một chút dấu vết, cũng chắc chắn phải điều tra đến cùng.
Anh không cho phép người khác liên tục ăn hiếp anh em của anh, nếu thật sự là bọn họ đã hại anh ta, anh chắc chắn phải bắt họ trả giá đất.
Nam Vũ đáp vâng rồi lập tức ra ngoài điều tra.
Trong phòng bao yên tĩnh, Thương Đình Lập nhắm mắt lại suy nghĩ.
Mọi chuyện phát triển đến bước này.
Trong lòng Thương Đình Lập đã có hai người tình nghi, đó là Thương Vân và Bộ Tử Ngang.
Nhưng trong hai người bọn họ, khả năng là Thương Vân thấp hơn một ít.
Dù sao Thương Vân cũng không có xích mích gì với Húc Đông, càng đừng nói đến việc thời gian đó cậu ta cũng không có ở trong nước, khả năng thực hiện kế hoạch này gần như là bằng không.
Như vậy nếu tính kỹ lại thì chỉ còn lại Bộ Tử Ngang đang mất tích.
Thương Đình Lập đột nhiên mở mắt ra, mặt mày mang theo vẻ sắc bén.
Tuy rằng đã quyết định để Nam Vũ đi điều tra chuyện này, nhưng Thương Đình Lập cũng tính toán tự mình đi một chuyến.
Tuy nói đó là trung tâm hồi phục nhưng bên trong cũng có một số thiết bị dùng để tập thể hình.
Lần này Thương Đình Lập sẽ kéo Sầm Dao đi theo cùng.
Hơn nữa trước khi đến nơi này, Thương Đình Lập đã nói tất cả những tin tức anh điều tra được cho cô, tuy rằng lúc đầu khi Sầm Dao nghe xong cũng không biết nên làm gì.
Nhưng dù sao cô cũng là người từng trải qua một ít việc, nhanh chóng bình tĩnh lại.
"Cho nên lần này chúng ta phải giả vờ thành một đôi người yêu ngây thơ ngu ngốc vào nhầm trung tâm thể hình"
Sầm Dao bình tĩnh nói.
Thương Đình Lập ho khan lắc đầu, nén chút ý cười đột nhiên dâng lên trong lòng: "Không phải chúng ta, là em tự đặt chỗ ở trung tâm hồi phục, lúc trước em chưa đến phòng tập thể hình bao giờ, cho nên tưởng nhầm rằng đây là trung tâm tập thể hình, sau đó anh bị em lừa đến đây"
"À"
Thật ra Sầm Dao đã hiểu từ đầu, nhưng lại cố ý nói như thế.
Vì không để lộ thân phận của hai người.
Sầm Dao mặc bộ quân áo thể thao màu hồng nhạt, Thương Đình Lập vì muốn phối hợp với cô cũng mặc một bộ quần áo thể thao màu trắng, trông trẻ ra không ít.
Lúc hai người lái xe chạy đến trung tâm hồi phục, ngoài cửa vắng tanh.
Thương Đình Lập nhấc mắt khinh thường nhìn nơi này: "Cái này là phòng tập thể hình em định dẫn anh đến đó hả, đúng là làm mắt thưởng thức của anh bị tuột dốc mà"
Anh còn khẽ vỗ lên bộ quần áo đang mặc, giống như là ngay cả cơn gió ở nơi này anh cũng cảm thấy ghét bỏ.
Sầm Dao khen thầm kỹ thuật diễn của Thương Định Lập đúng là quá cao siêu, nếu sau này anh không muốn mở công ty, cũng có thể vào giới giải trí lăn lộn thử.
Nhưng cô cũng chỉ nghĩ mà thôi, dù sao trong mắt những gia tộc giàu có lâu đời, người trong giới giải trí chẳng khác nào con hát giải trí cho người khác, không có ai trong số họ sẽ đi quan tâm rồi biểu diễn một bộ phim cô vợ nhỏ trong giới giải trí của cậu chủ nhà giàu đâu.
Nhưng bây giờ đã đến lúc cô phát huy rồi, Sầm Dao đương nhiên sẽ không muốn thua kém.
Vẻ mặt của cô hơi thay đổi, dùng đôi mắt nhỏ đầy vẻ năn nỉ nhìn anh, rồi lại kéo ống tay áo anh nói: "Lập Lập, anh đừng giận mà, tuy rằng trung tâm tập thể hình này có hơi vàng vẻ một chút, nhưng trên mạng nói chất lượng phục vụ của nơi này rất tốt"
Thương Đình Lập cố gắng kìm nén khát vọng muốn vươn tay nắm lấy bàn tay của Sầm Dao cẩn thận che chở, hơi nhướng mày, rõ ràng là không quá tin, hỏi lại bằng giọng điệu nghi ngờ: "Thật sao?"
"Ừ ừ ừ"
Sầm Dao gật đầu như gà mổ thóc.
Thương Đình Lập hừ lạnh, sau đó đi vào trước.
Sầm Dao vỗ ngực thở phào nhẹ nhõm.
Một người phụ nữ đứng bên cửa sổ lầu hai tận mắt nhìn thấy cảnh này, trong lòng thâm khinh thường người phụ nữ dưới lầu lại đi dựa dẫm vào đàn ông đến thế, lại vừa bị gương mặt của người đàn ông kia hấp dẫn.
Đặc biệt là khi nghe thấy hai người bọn họ tưởng nhầm rằng đây là trung tâm tập thể hình, lại nảy ra một ý tưởng.
Lúc Sầm Dao và Thương Đình Lập lên lầu hai, bên trong rất yên tĩnh.
Sầm Dao lập tức bước vào, gõ cửa từng cánh cửa từ trái sang phải, nhưng không có người trả lời.
"Đây là chỗ có chất lượng phục vụ tốt mà em nói đó"
Thương Đình Lập nghiêng đầu, cười như không cười nhìn Sầm Dao đang ủ rũ chán chường đi đến.
"Có lẽ, có lẽ.."
Sầm Dao nói chuyện cũng không còn chắc chân như thể nữa.
Đột nhiên tiếng bước chân vang vọng đang đi tới chỗ bọn họ.
Thương Đình Lập và Sầm Dao cùng xoay người nhìn qua, thấy một người phụ nữ mặc một cái áo ngực màu đen gợi cảm và một chiếc quần đùi bó sát cực ngắn cực kỳ quyến rũ bước đến.
"Úi, chỗ chúng tôi lâu lắm rồi không có khách ghé thăm, xin chào hai anh chị, hai người muốn dịch vụ cái gì"
Gương mặt của cô ta không quá xinh đẹp, nhưng cơ thể có tỉ lệ vô cùng chuẩn đã khiến cô ta đẹp hơn một chút.
Sầm Dao lại ngước mắt nhìn cô ta, nhìn chằm chằm vài lần.
Mãi đến khi người bên cạnh nắm tay cô, cô mới nhớ ra hai người họ còn đang đóng kịch, lập tức ngượng ngùng lắc tay Thương Đình Lập hỏi: "Lập Lập, anh nói coi chúng ta chọn dịch vụ gì đây"
"Nếu làm đương nhiên là phải làm trọn gói"
Thương Đình Lập vung tay lên hào sảng nói.
Người phụ nữ ăn mặc hở hang kia càng cười tươi hơn.
"Nhưng hai anh chị tính người nào trải nghiệm trước đây"
Mục đích của cô ta bắt đầu xuất hiện chút manh mãi.
"Hả, chỉ làm riêng từng người một thôi sao"
Sầm Dao rơm rớm nước mắt, giả bộ chẳng hề thua kém Thương Đình Lập diễn theo đúng tính cách bản thân chút nào.
Người phụ nữ hoàn toàn không biết bọn họ có mục đích khác, gật đầu rồi nói với vẻ mặt áy náy: "Thật xin lỗi, dạo gần đây trung tâm của chúng tôi khá ế ẩm, trừ tôi ra gần như không có người khác, cho nên chỉ có thể phục vụ một kèm một mà thôi"
Sầm Dao đương nhiên có thế nhìn ra được mục đích chân chính của người phụ nữ này là gì, thầm than Thương Đình Lập đúng là một bông hoa cứ thích trêu ong chọc bướm mà.
Nhưng cô sẽ không muốn Thương Đình Lập bán nhan sắc để ở cùng với một người đàn bà khác.
Lúc cô đang định nói để cô làm trước.
Thương Đình Lập lại mất kiên nhẫn đẩy cô lên trước: "Cô ấy làm trước, dù sao cũng là em đòi đến, bây giờ nếu muốn làm thì em làm trước đi"
Câu nói đầu tiên là nói với với người phụ nữ trong trung tâm khôi phục.
Nửa câu sau nghe giống như là muốn lấy Sầm Dao làm chuột bạch thí nghiệm vậy, không nể mặt cô chút nào.
Ngay cả người phụ nữ luôn lén liếc mắt đưa tình với Thương Đình Lập cũng bắt đầu thương hại cô.
Nhưng trong lúc thương hại, trong lòng cô ta cũng hơi khó chịu, khó khăn lắm mới gặp được một người đàn ông làm cô ta vừa ý, vậy mà lại bị bỏ lỡ.
Sầm Dao liên tục gật đầu, nhưng trên mặt cũng có chút không vui.