*Trong phòng bệnh hai đứa đã tỉnh .
Hạo Nam nói
_«hai đứa thấy sao rồi ?»
Lệ Dĩnh run sợ nhìn Hạo Nam không trả lời ,Dịch Phong lên tiếng
_«sao các người có quyền đánh bọn cháu »
Hạo Nam nhìn Dịch Phong hỏi
_«cháu là Dịch Phong phải không?»
_«phải »
_« chú không phải người thích đánh người ,từ giờ chú sẽ là thầy đào tạo hai đứa »
Lệ Dĩnh hỏi
_«là thầy có thể bảo vệ bọn cháu được không?»
Hạo Nam nói
_«Ừ...được »
_«thầy tên gì? »
_«Hạo Nam ,cháu là Lệ Dĩnh »
_«dạ»
_«thôi chú ra ngoài »
Khi Hạo Nam ra ngoài Dịch Phong nói
_«em là Lệ Dĩnh »
_«vâng »
_«anh là Dịch Phong mong em sẽ cho anh làm quen ,nha nha »
_«Ừ! »
Hai đứa bắt tay nhau Dịch Phong hỏi
_«em còn đau không? »
Lệ Dĩnh gật gật đầu không nói
_«em nhiêu tuổi rồi »
_«4 tuổi »
_«nhỏ hơn anh 1 tuổi hì »
_«anh không thấy đau sao? »
_«À...không đau »
_«vậy anh có thể bảo vệ em không ?»
Vẫn là một đứa trẻ nên Dịch Phong trả lời rất ngây thơ
_«đương nhiên rồi ,anh là siêu nhân ,siêu nhân không biết đau và có thể bảo vệ em »
Lệ Dĩnh cười nói
_«móc méo tay đi anh hứa với em »
Lệ Dĩnh chìa tay ra ,Dịch Phong cũng vậy Lệ Dĩnh nói
_«đóng dấu »
_«vậy là được rồi»
Hạo Nam đi gặp Thiên Mạnh nói
_« ông muốn khi nào tôi đưa hai đứa trẻ ra nước ngoài »
Thiên Mạnh ngồi dựa vào ghế tay đan vào nhau nói
_«hai đứa nó sao rồi?»
_«tỉnh rồi »
_«mai chuẩn bị cho hai đứa nó sang nước ngoài đi »
_«sớm rữ vậy ,phải đợi chúng nó bình phục lại đã chứ »
_«không phải bảo tỉnh rồi sao? »
_«ông không nghĩ đến mạng sống của hai đứa sao ?»
_«sống thì sống ,chết thì chết »
_«ông...bằng mọi cách tôi cũng phải cho hai đứa được lớn lên »