Luận Dĩ Mạo Thủ Nhân Đích Hạ Tràng

Chương 124: Chương 124: Hắn Rất May Mắn




Buổi chiều khoảng năm giờ, Sầm Bách Hạc bảo tài xế đỗ xe ở ngoài biệt thự, gọi điện thoại kêu Kỳ Yến đi ra.

“Anh thay bộ quần áo khác hả?” Sau khi ngồi trên xe, Kỳ Yến phát hiện quần áo trên người Sầm Bách Hạc khác với bộ tây trang buổi sáng mặc ra cửa, bộ này thoạt nhìn tương đối hưu nhàn hơn một ít.

“Ừm, ” Sầm Bách Hạc xoay người thay cậu thắt dây an toàn, “Bọn em hẹn chỗ ở đâu?”

“Ở một tiệm lẩu gần trường đại học trước kia của em, ” Kỳ Yến sờ sờ miệng, “Sau khi tốt nghiệp một đoạn thời gian, đột nhiên cảm thấy đồ ăn bên ngoài trường học là ngon nhất, không chỉ ăn ngon mà còn rẻ.”

Cơ mà cũng có khả năng ăn ngon không phải là hương vị, mà là một loại tình cảm ôm ấp.

Trong tiệm lẩu, Lâm Thạc và Vương Hàng đang nói chuyện phiếm với bà chủ, bà chủ mang thai, liền làm việc thu ngân ở trong quán, cho nên có rảnh liền thường thường tán gẫu vài câu với bọn họ.

“Bốn đứa nhóc các cậu, sao chỉ tới hai người, ” bà chủ bưng một đĩa đậu Hà Lan rang đặt lên bàn hai người, “Một đoạn thời gian không thấy, mấy đứa trưởng thành không ít.”

“Một người về quê, một người đợi lát nữa mới tới, ” Vương Hàng nắm một nắm đậu Hà Lan vào trong tay, “Cảm ơn chị Hà.”

Chị Hà đỡ thắt lưng ngồi xuống trên băng ghế, vừa cười vừa tiếc hận: “Bốn đứa các cậu tốt nghiệp, về sau muốn gặp được bốn đứa các cậu cùng xuất hiện, liền không dễ dàng.”

Vương Hàng cười hì hì nói: “Lần sau lúc mấy anh em bọn em lại đến chỗ chị ăn lẩu, bé con nhà chị không chừng có thể đi đường rồi.”

“Thằng nhóc cậu!” Chị Hà bất đắc dĩ cười nói, “ Không thể tới ủng hộ việc làm ăn của chị thêm mấy lần ư?”

“Chị Hà à quán của chị mỗi ngày đều chật ních, đâu còn cần bọn em đến ủng hộ, hôm nay tới nơi này ăn cơm, cũng là chị chiếu cố bọn em, mới có thể cướp được cái bàn, ” Vương Hàng mặc dù là con cái xuất thân nhà phú quý, có điều ở cùng một chỗ với đám Kỳ Yến lâu, cũng thành thói quen ăn quán ven đường, tiệm cơm nhỏ.

Tiệm lẩu này không lớn, bởi vì thời gian mở cửa quá dài, vách tường hơi hơi có chút ố vàng, có điều dọn dẹp rất sạch sẽ, trong tủ tiêu độc bày dụng cụ ăn uống mới tinh, khiến người ta liếc mắt một cái nhìn qua, liền biết chủ nhân cửa hàng này vô cùng chú trọng vệ sinh.

“Nước lèo đến, ” một người phục vụ bưng cái nồi đồng lớn lại đây đặt trên bếp, thấy bà chủ quen thuộc với hai người trẻ tuổi này, nụ cười trên mặt cũng trở nên càng thêm xán lạn, “Hai vị chọn lẩu uyên ương, có chọn đồ ăn chưa?”

Vương Hàng giơ tay lên nhìn đồng hồ: “Chúng tôi xem lại đã, làm phiền.”

“Khách khí.” Phục vụ cười tủm tỉm đi đến một cái bàn khác, chiêu đãi khách khứa khác.

“Lúc này có thể Tiền Tiền bị kẹt ở trên đường không?” Vương Hàng nâng tách trà uống một hớp nước, bắt đầu nhàm chán hết nhìn đông tới nhìn tây.

“Con gái trước khi ra đường, luôn phải thay quần áo xinh đẹp, trang điểm gì đó, ” Lâm Thạc bình tĩnh nói, “Còn kém mấy phút đồng hồ mới đến sáu giờ rưỡi, cậu không cần phải gấp gáp.”

“Ừ, ” Vương Hàng đang chuẩn bị nói chuyện, quay đầu liền nhìn thấy Kỳ Yến đẩy cửa đi đến, liền cười vẫy vẫy tay về phía cửa, “Tiền Tiền, bên này.”

“Đến rồi?” Lâm Thạc quay đầu nhìn lại, không thấy bên cạnh Kỳ Yến có cô gái nào, ngược lại là Sầm Bách Hạc đi theo phía sau cậu. Lâm Thạc nghi hoặc nhìn ra phía sau hai người vài lần, cũng không có nhìn thấy cô gái nào khác.

“Tiền Tiền, ” chị Hà nhìn thấy Kỳ Yến, trên mặt nhất thời hiện ra tươi cười xán lạn, Vương Hàng bên cạnh cảm khái nói: “Em biết ngay, trong bốn anh em bọn em, được chị Hà thích nhất vẫn là Tiền Tiền.”

“Thằng nhóc cậu đừng nói bậy, ” chị Hà cười trừng mắt nhìn Vương Hàng một cái, quay đầu cười híp mắt với Kỳ Yến, “Tiền Tiền mau tới, hôm nay trong quán có thịt bò ba chỉ tươi mới em thích, chờ lát nhớ ăn nhiều một chút.”

“Vẫn là chị Hà tốt với em, ” Kỳ Yến kéo Sầm Bách Hạc lại đây, vươn tay ôm cổ hắn nói, “Đây là người nhà em, chị gọi hắn tiểu Sầm là được.”

“Ai nha, em lại lấy bạn ra nói giỡn, ” chị Hà không xem lời Kỳ Yến nói là thật, tiện tay đưa thực đơn cho cậu, “Đến, mấy đứa gọi đồ ăn đi.”

“Cảm ơn chị, ” Kỳ Yến tiếp nhận thực đơn, phát hiện bụng chị Hà đã nhô ra, nhất thời cười nói, “Chúc mừng chúc mừng, vừa thấy thai tượng này, liền biết đứa nhỏ này sau khi sinh ra sẽ vô cùng khỏe mạnh.”

Chị Hà cùng chồng chị kết hôn bảy tám năm, vẫn luôn không sinh được con, trước kia hai người vừa tới kinh đô dốc sức làm việc, chị Hà bởi vì mệt nhọc quá độ mà sinh non. Từ đó về sau, chị rất khó có con nữa, may mắn vợ chồng hai người tình cảm thực tốt, cũng không bởi vì vấn đề con cái mà phát sinh khắc khẩu quá lớn.

“Mượn lời may của em, ” chị Hà cười nói, “Có những lời này của em, đêm nay chị giảm giá cho tụi em.”

“Vậy hôm nay em phải kêu thêm vài món đắt tiền, ” Kỳ Yến nói cười vài câu với chị Hà xong, mới lôi kéo Sầm Bách Hạc đến trước mặt hai người Vương Hàng Lâm Thạc ngồi xuống.

“Cửa hàng này tuy rằng thoạt nhìn có chút cũ, có điều mùi vị ngon, dùng nguyên liệu cũng sạch sẽ, ” Kỳ Yến quay đầu nhìn Sầm Bách Hạc, “Chỉ là hơi chen chúc, anh có thể không quen không?”

“Rất tốt, ” Sầm Bách Hạc nhìn cái lẩu ùng ục ùng ục bốc hơi nóng, “Ngửi mùi rất thơm.”

Lâm Thạc và Vương Hàng nhìn thấy có hơi lạ, nhưng mà hai người ít nhiều có chút sợ thân phận Sầm Bách Hạc, cho nên không biết phải mở miệng hỏi như thế nào. Cuối cùng vẫn là Lâm Thạc một bên pha nước chấm, một bên làm bộ như không chút để ý hỏi, “Tiền Tiền, không phải bảo cậu mang bạn gái lại đây sao, sao chỉ có hai người các cậu tới?”

“Tớ nói tớ có bạn gái lúc nào?” Kỳ Yến lật mắt xem thường với hai người, lướt lướt thực đơn gọi đồ ăn mà cậu và Sầm Bách Hạc thích ăn, đặt thực đơn tới trước mặt Vương Hàng, “Đến, gọi đồ ăn.”

“A?” Vương Hàng há hốc mồm, “Không phải, lần trước tớ điện thoại cho cậu, trong điện thoại không phải cậu nói…”

Sầm Bách Hạc cúi đầu pha chế nước chấm cho Kỳ Yến, biết Kỳ Yến thích lúc ăn lẩu nóng thêm rất nhiều rau thơm, liền bỏ một muỗng lớn vào trong, ngược lại bản thân hắn không thích cái mùi vị rau thơm này, bình thường rất ít đụng tới.

“Muốn bỏ chút muối không?”

“Không cần, thêm một chút mỡ gà là được, ” Kỳ Yến lắc đầu, “Lại thêm vài giọt giấm.”

Lẩu ở chỗ chị Hà là phong vị đất Thục, hương vị thiên về tê cay, thêm vài giọt giấm sẽ giảm bớt cái loại cay độc đó, còn có thể đề cao khẩu vị.

Vương Hàng và Lâm Thạc yên lặng nhìn Kỳ Yến phân phó Sầm Bách Hạc pha chế cho cậu, hai người cảm thấy có chút quái dị, chỉ là ai cũng không dám thừa nhận suy đoán dưới đáy lòng. Lần trước bọn họ ăn cơm ở Sầm gia, tuy rằng Tiền Tiền với Sầm Bách Hạc quan hệ tốt, nhưng còn không thân mật như hôm nay, loại phương thức ở chung hôm nay, nhìn thế nào cũng cảm thấy không được tự nhiên.

Bọn họ với Tiền Tiền gọi là anh em tốt, nhưng bọn họ tuyệt đối không có kiên nhẫn pha nước chấm cho Tiền Tiền, còn nơi chốn quan tâm khẩu vị của cậu, cũng không phải bé con, còn muốn người ta che chở.

Chọn đồ ăn xong, đồ ăn lên bàn, lúc khăn lông bò, thịt bò ba chỉ đã chín rất vừa vặn, Kỳ Yến mở miệng nói: “Không phải các cậu muốn gặp người yêu tớ sao, tớ dẫn người lại đây, sao các cậu đều không phản ứng gì?”

Vương Hàng và Lâm Thạc cầm chiếc đũa ngơ ngơ ngác ngác nhìn Kỳ Yến và Sầm Bách Hạc, trong lúc nhất thời đầu óc có chút nghĩ không ra.

Thừa dịp hai người ngẩn người, Kỳ Yến nhanh chóng vớt thịt trong nồi, còn chia cho Sầm Bách Hạc một nửa. Chờ lúc hai người Vương Hàng kịp phản ứng, trong nồi chỉ còn lại có mấy miếng khăn lông bò nấu hơi chín quá và gốc hành lá dùng để gia vị ở đáy nồi.

“Tiền Tiền, ” Vương Hàng nhìn nhìn Sầm Bách Hạc, lại nhìn nhìn Kỳ Yến, “Cậu không phải vì đoạt thịt, mới nói giỡn với bọn tớ đi?”

“Tớ là cái loại người này sao?” Kỳ Yến hỏi lại.

Cậu đúng vậy đó.

Vương Hàng và Lâm Thạc đồng loạt đáp dưới đáy lòng.

“Tiền Tiền không nói giỡn với các cậu, ” Sầm Bách Hạc để đũa xuống, dùng khăn mặt lau sạch sẽ miệng và tay, “Thật vui lần thứ hai gặp mặt hai cậu, tôi là bạn trai Tiền Tiền.”

“Cậu ấy, anh, ” Vương Hàng lắp bắp chỉ chỉ Kỳ Yến, lại chỉ chỉ Sầm Bách Hạc, nửa ngày mới thốt ra vài chữ, “Nhà các anh không có làm khó Tiền Tiền đi?”

“Tôi rất thích Tiền Tiền, người nhà của tôi đương nhiên cũng rất thích em ấy, ” Sầm Bách Hạc mỉm cười nói với Vương Hàng, “Tiền Tiền từng kể với tôi rất nhiều chuyện thời em ấy học đại học, hy vọng tôi xuất hiện, sẽ không ảnh hưởng tình bạn giữa các cậu.”

Hắn sẽ không nói cái gì cảm kích bọn họ trước kia chăm sóc Tiền Tiền, đây là vũ nhục tình cảm giữa bọn họ, cũng không phải lời hắn nên nói.

“Cái đó thì không đâu, ” Vương Hàng vội xua tay nhìn về phía Kỳ Yến, “Tiền Tiền, tớ không có ý tứ gì khác, cậu ngàn vạn lần đừng hiểu lầm, tớ chỉ là có chút ngoài ý muốn thôi.” Anh em nhà mình đang êm đẹp, không hề dự liệu nói cong liền cong, nếu một chút phản ứng hắn cũng không có, đó mới là không bình thường đi?

“Đúng, tớ cũng không có ý tứ này, ” Lâm Thạc vội vàng cho thấy lập trường của mình, “Chỉ là việc này trong lúc nhất thời bọn tớ có chút mê man, trước đó bọn tớ vẫn luôn nghĩ cậu sẽ dẫn một đại mỹ nhân thiên kiều bá mị lại đây, cho nên có chút thất thố, có chút thất thố.”

“Bách Hạc nhà chúng ta rất xinh đẹp, còn có mỹ nhân nào so được, ” Kỳ Yến ở dưới bàn trộm nhéo nhéo tay Sầm Bách Hạc, “Có Bách Hạc, những người khác ở trong mắt tớ, dù hồng nhan hay xương khô, tớ đều không liếc mắt thêm một cái.”

Sầm Bách Hạc nhíu mày, cười như không cười nhìn Kỳ Yến một cái, là ai tối hôm qua lúc xem một bộ phim trinh thám, còn nói nữ chính đẹp trai muốn ngất, là nữ vương trong ngự tỷ?

Không ở trước mặt người khác vạch trần Kỳ Yến, Sầm Bách Hạc không có đem lời này nói ra khỏi miệng, ngược lại học bộ dạng Kỳ Yến tự tại ăn lẩu. Có điều hẳn là do không khí nơi này thực tốt, lại là nơi đám Tiền Tiền quen thuộc, cho nên chưa ăn bao lâu, Lâm Thạc và Vương Hàng liền thả lỏng, ít nhất tự tại hơn rất nhiều so với lần trước bọn họ đến nhà hắn ăn cơm. Có điều nhìn phản ứng của hai người, quả thật không giống như là có quá nhiều chỗ bất mãn với tình yêu của hắn với Tiền Tiền, ngay cả ánh mắt nhìn hắn, cũng thêm nửa phần thân cận.

Tình bạn của người trẻ tuổi, là đơn thuần lại không đề cập ích lợi. Tiền Tiền từng nói, ba người này rõ ràng lo lắng cậu mấy ngày lễ như tết âm lịch nguyên đán không có người thân làm bạn, lại luôn làm bộ như trong nhà có việc hoặc là không có ai, để một người ở lại ký túc xá cùng cậu.

Chỉ cần về nhà, bọn họ tất sẽ lấy hộp giữ nhiệt mang một hộp lớn đồ ăn ngon cho Tiền Tiền, tất cả còn đều là đồ ăn bình thường mà người trong nhà làm, chứ không phải mấy thứ ở khách sạn bên ngoài. Cho dù trong bốn năm đại học, Kỳ Yến không có người nhà, nhưng lại được ba người này nuôi rất tốt.

Loại tình bạn thuần túy này, hắn chưa từng lĩnh hội, cho nên khi đối mặt với bạn Kỳ Yến, hắn bắt đầu không dấu vết gia nhập đề tài của bọn họ.

Loại người có xuất thân như Sầm Bách Hạc, muốn lấy lòng một người là chuyện vô cùng dễ dàng, đến khi ăn xong, Lâm Thạc và Vương Hàng đã mở miệng là kêu Sầm ngũ ca.

Kỳ Yến nói thầm: “Trong mấy anh em chúng ta thì thứ hạng tớ nhỏ nhất, hiện tại các cậu cứ kêu Bách Hạc là anh, có phải loạn thứ tự rồi không?”

Nhưng mà Lâm Thạc và Vương Hàng cũng không có phản ứng loại vấn đề già mồm cãi láo của cậu.

Ngược lại là Sầm Bách Hạc mở miệng: “Vậy bọn họ về sau gọi anh Bách Hạc là được, anh gọi theo em.”

À, người có bạn trai, chính là có quyền lợi già mồm cãi láo.

Thật muốn một cước đá ngã lăn bát thức ăn chó nóng hầm hập này!

Lúc Kỳ Yến trả tiền, chị Hà còn thật sự giảm giá cho cậu, mà còn bỏ số lẻ.

“Chị biết sinh viên mấy cậu sau khi tốt nghiệp liền trời nam đất bắc, chỉ là về sau mấy đứa rảnh rỗi, liền đến chỗ chị Hà ngồi một chút, ” chị Hà đưa hóa đơn cho Kỳ Yến, “Hai vợ chồng bọn chị ở đế đô này dốc sức làm việc nhiều năm, cũng không có mấy người bạn thật lòng, trò chuyện với mấy đứa, trong lòng chị rất vui vẻ.”

“Sẽ không quên, ” Kỳ Yến cười tiếp nhận hóa đơn, “Đồ ăn của chị Hà ngon như vậy, dù chị không cần em đến, em cũng muốn mặt dày mày dạn đến đây.”

“Biết thằng nhóc em biết ăn nói rồi, ” chị Hà nhìn bốn phía, thấy không ai đến tính tiền, liền đưa đầu tới trước mặt Kỳ Yến, nhỏ giọng nói, “Tiền Tiền, trước kia không phải nói em biết xem bói sao, vậy em tính tính cho chị xem, con chị…”

“Chị Hà, ” Kỳ Yến vươn ngón trỏ ra làm một thủ thế suỵt bên miệng, “Chị quên à, vừa rồi em đã nói, đứa bé trong bụng chị sau khi sinh ra nhất định thực khỏe mạnh.”

Chị Hà nghe nói như thế, đầu tiên là sửng sốt một chút, nhất thời cười nói: “Ai, có lời này của em chị an tâm.”

Kỳ Yến sửng sốt: “Chị tin em như vậy hả?”

“Người khác chị không dám tin, em nói thì chị vẫn tin, ” chị Hà nhét một hộp sữa vào trong tay Kỳ Yến, “Chờ sau khi đứa nhỏ sinh ra, chị liền dẫn nó đến bái em một bái.”

Kỳ Yến bật cười, bái một bái là phong tục gì?

“Chị Hà, chị lại cho Tiền Tiền đãi ngộ đặc biệt nữa, ” Vương Hàng nhìn thấy sữa trong tay Kỳ Yến, “Chị thiệt là thiên vị.”

“Biết ngay cậu sẽ ầm ĩ mà, ” chị Hà lại cầm hai hộp sữa nhét vào trong tay Vương Hàng, sau khi nhét xong, lại lấy một hộp đưa riêng cho Sầm Bách Hạc, “Đến, hộp này là của cậu.”

Sữa không quý, nhưng đây cũng là lần đầu tiên Sầm Bách Hạc cảm nhận được loại nhiệt tình giản dị này, tới khi đi ra quán lẩu, hắn còn ngơ ngác ôm một hộp sữa không động đậy.

“Nếu uống không quen loại hương vị này, liền cho em uống đi, ” Kỳ Yến vươn tay với Sầm Bách Hạc, “Em rất thích mùi này.”

“Không, ” Sầm Bách Hạc cắm ống hút vào trong hộp, cúi đầu uống một hơi, “Rất ngon.”

Hắn rất may mắn, Tiền Tiền có thể gặp được những người tốt như thế. Bởi vì có những người tốt như bọn họ, hắn mới có thể gặp được một Tiền Tiền tốt như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.