Kỳ Yến cho rằng Đào Ngôn sẽ gọi điện thoại đến mắng cậu liên lụy người
linh tinh, nhưng mà thật không ngờ chính là, Đào Ngôn lại nói chuyện
này.
“Không đúng, anh nghe nói tôi không phải là con trai ruột
của mẹ từ chỗ nào?” Kỳ Yến bị người ta nghi ngờ như vậy, cảm giác đầu
tiên không phải là phẫn nộ, mà là có chút buồn cười, “Không phải là anh
nghe bọn bắt cóc nói chứ?”
“Đúng thì thế nào?” Đào Ngôn nhớ tới
chuyện mình đem bát tự Kỳ Yến nói cho những người khác, nhất thời có
chút chột dạ, chỉ là nghĩ đến Kỳ Yến căn bản không phải Thẩm Khê, hắn
nhất thời lại đúng lý hợp tình lên, “Kỳ Yến, thật không ngờ cậu là người như vậy, Sầm ngũ gia biết cậu vì tài sản mà giả mạo con trai người khác không?”
“Fan của anh có biết… đầu óc anh không tốt lắm không?”
Kỳ Yến hỏi ngược lại, “Tin tưởng bát tự lung ta lung tung cái gì, lại
không tin giám định huyết thống khoa học. Dù gì cũng là sinh viên tốt
nghiệp trường top, tin tưởng phong kiến mê tín như vậy xứng đáng với mấy năm được giáo dục của anh sao?”
“Một kẻ xem phong thuỷ như cậu
mà nói tôi tin tưởng phong kiến mê tín?” Lần đầu tiên Đào Ngôn cảm nhận
được cái gì gọi là vừa ăn cướp vừa la làng, “Cậu còn có chút mặt mũi
không?”
“Tôi cảm thấy có khả năng anh hiểu lầm gì đó về phong
thuỷ, ” Kỳ Yến quay đầu lại nhìn núi Hồng Lương phía sau, “Phong thuỷ là căn cứ sự thay đổi từ trường của thiên nhiên, hướng đi của dòng không
khí, còn có sự ảnh hưởng lẫn nhau giữa vũ trụ giữa hành tinh, đến cấu
tạo của cơ thể người với hoàn cảnh thoải mái, từ đó ảnh hưởng lòng
người, khiến cho tâm tình vui vẻ, tích cực hướng về phía trước. Cái này
liên quan tới tri thức địa lý, thiên văn khoa học, cùng với tâm lý học
nhân loại, chúng ta phải lấy khoa học phát triển để đối đãi sự vật, hiểu không?
Đào Ngôn cười lạnh: “Tôi là sinh viên tốt nghiệp trường top Hoa Hạ, cần cậu tới dạy tôi mấy cái đó à?”
“Thật khéo, tôi cũng là vậy, ” Kỳ Yến âm dương quái khí cười nói, “Nếu là
sinh viên tốt nghiệp trường top, thì đừng có mà treo tư tưởng phong kiến mê tín ở ngoài miệng.” Nói xong, còn không chờ Đào Ngôn kịp phản ứng,
Kỳ Yến liền cúp điện thoại.
Bị Kỳ Yến nghẹn như vậy mà vẫn không
thể cãi lại, Đào Ngôn tức giận đến không ngừng gọi lại cho Kỳ Yến, kết
quả tất cả đều bị Kỳ Yến vô tình cắt đứt, cuối cùng Kỳ Yến ngại hắn quá
phiền, dứt khoát kéo đen số điện thoại này.
Ông chủ Lý ở một bên càng thêm sùng bái với Kỳ Yến, hóa ra Kỳ đại sư là sinh viên tốt nghiệp trường top, thật sự là quá thần kỳ.
Tấm kính fan cuồng của ông chủ Lý quá dày, lúc này dù Kỳ Yến chỉ vào bầu
trời nói, trời là màu đỏ, lão cũng sẽ cảm thấy những lời này vô cùng có
thâm ý, vô cùng có triết lý. Ông chủ Lý vốn muốn mời Kỳ Yến ăn cơm
chiều, có điều thấy Kỳ Yến vẫn luôn chối từ, liền không kiên trì nữa,
chỉ lái xe đi theo sau xe Kỳ Yến, đưa Kỳ Yến về Sầm gia.
Lúc xe
tới gần cửa Sầm gia, lão nhìn thấy một người đàn ông mặc áo khoác dài
sẫm màu đứng ở cổng, trong tay hắn cầm một cái ô xanh đậm, trên ô rơi
xuống bông tuyết, xem ra hẳn là đã đứng ở cổng được chốc lát.
Đến mùa đông, khí trời cũng kỳ quái, tuyết nói rơi liền rơi, ngay cả một chút dấu hiệu cũng không có.
Chờ người đàn ông đó giơ ô che trên cửa xe của Kỳ đại sư, ông chủ Lý mới
nhận ra đây là Sầm ngũ gia. Lão kéo cửa xe ra đi xuống, tha thiết nói
với Sầm Bách Hạc: “Sầm ngũ gia, chào ngài.”
“Chào ông.” Sầm Bách Hạc gật gật đầu với lão, đem hơn phân nửa ô che trên đỉnh đầu Kỳ Yến.
“Anh đứng ở chỗ này làm gì, trời lạnh như thế, ” Kỳ Yến vội dựa sát Sầm Bách Hạc, đẩy ô qua bên hắn, “Đi, mau trở về.”
Kỳ Yến quay đầu nhìn về phía ông chủ Lý: “Ông chủ Lý, cùng đi vào ngồi một chút đi.”
“Không, không, ” ông chủ Lý vội khoát tay nói, “Vợ con trong nhà còn chờ, tôi liền không tới cửa quấy rầy.”
“Vậy ông đi thong thả, ” Kỳ Yến cũng không bắt buộc, cười cười với ông chủ Lý, theo Sầm Bách Hạc đi vào cửa.
Ông chủ Lý nhìn bóng dáng hai người thân mật, nhịn không được lắc lắc đầu,
thật không rõ hai người kia sao lại ở bên nhau, đàn ông cứng rắn có thể
so sánh với phụ nữ sao?
“Em lại không mang bao tay, ” Sầm Bách Hạc sờ sờ mu bàn tay Kỳ Yến, “Bao tay đâu?”
“Ở trong xe, ” Kỳ Yến lấy lòng cười với Sầm Bách Hạc, “Vừa rồi lúc xuống xe quên mang xuống.”
“Em đó, ” Sầm Bách Hạc bất đắc dĩ thở dài một tiếng, đem một bàn tay cậu
nhét vào trong túi áo khoác, “Lại ở trên xe chơi di động hả?” Từ khi
Tiền Tiền bắt đầu chơi weixin, không có việc gì liền thích tán gẫu vài
câu với mấy đại sư phong thuỷ, thật không biết mấy đại sư đó vì cớ gì mà đều rảnh rỗi như vậy.
“Bọn em đang thương lượng làm một chuyện lớn, ” Kỳ Yến cười hì hì vuốt cằm, “Em sinh ra chính là người làm chuyện lớn.”
“Có nguy hiểm hay không?” Sầm Bách Hạc không hỏi Kỳ Yến muốn làm gì, nhưng
chuyện liên quan đến vấn đề an toàn, hắn vẫn phải hỏi.
“Yên tâm
đi, lần này gặp nguy hiểm không phải bọn em, ” Kỳ Yến híp mắt mỉm cười,
“Hoa Hạ chúng ta xưa nay chú ý nguyên tắc người không phạm ta ta không
phạm người, nhưng nếu đối phương quá phận, liền chớ trách sao.”
Sầm Bách Hạc đưa tay sờ sờ lỗ tai lạnh đến độ hơi đỏ lên của cậu: “Ưm.”
Thương tích của Đào Ngôn không nghiêm trọng lắm, cho nên không mấy ngày liền
trở về nước, nhưng bởi vì chuyện của hắn liên quan đến mâu thuẫn quốc
tế, cho nên hắn không thể tùy tiện ra ngoài, càng không thể đi quay hoặc là phát ngôn quảng cáo. Hắn mỗi ngày ở nhà, ngoại trừ chơi game chính
là lướt weibo, nhìn mình gần như mỗi ngày đều lên đầu đề, hắn có chút
xót xa trong lòng.
Lúc hắn mới vừa về nước, nghĩ tất cả biện pháp lăng xê đề tài, cũng không gây được độ đề tài lớn như vậy, lần này hắn
rốt cuộc hot khắp toàn quốc thậm chí toàn thế giới, nhưng mà loại hot
này hắn một chút cũng không muốn.
Trong khoảng thời gian ngắn,
danh tiếng hắn quả thật đột nhiên bành trướng lên, nhưng mà xem từ phát
triển lâu dài, về sau hắn phát triển ở giới giải trí sẽ trở nên gian
nan.
Mấy ngày nay không có việc gì, hắn còn cố ý xác nhận bát tự
Thẩm Khê với mẹ hắn nhiều lần, sau khi xác nhận mẹ hắn nhớ không lầm,
hắn liền cải trang ăn diện gọi xe đến biệt thự của Đào Nghệ Như.
Cùng ngày Đào Nghệ Như vừa vặn ở nhà, mà Kỳ Yến lại không ở đó, cho nên Đào Ngôn thực thuận lợi gặp được Đào Nghệ Như.Bởi vì tìm được con trai thất lạc nhiều năm, Đào Nghệ Như đối mặt đời sau
của Đào gia cũng khoan dung hơn không ít, bà bảo dì giúp việc rót trà
cho Đào Ngôn, giọng điệu bình thản nói: “Nghe nói cậu ở nước ngoài bị
thương, hiện tại không có việc gì đi?”
“Cám ơn cô quan tâm, cháu
không sao, ” Đào Ngôn nắm tách, trong lúc nhất thời có chút không biết
mở miệng như thế nào. Hắn cúi đầu nhìn tách trà, bên trong có một cọng
trà trôi nổi, cuối cùng rốt cuộc từ từ chìm vào đáy tách, cái này như
tâm tình hắn hiện tại, sau khi do dự thật lâu, rốt cuộc hạ quyết tâm.
“Hôm nay cháu tới, là vì chuyện Thẩm Khê.” Hắn cảm thấy chỉ có cái tên này mới là con trai cô út, chứ không phải Kỳ Yến.
“Tiền Tiền?” Đào Nghệ Như đặt tách trà xuống, khó hiểu nhìn Đào Ngôn, “Nó làm sao?”
“Lúc cháu ở nước ngoài bị người ta uy hiếp vì Kỳ Yến, đối phương nói với
cháu, bát tự cháu đưa là giả, bởi vì Thẩm Khê đã chết, ” khi Đào Ngôn
nói đến đây, trong lòng cảm thấy vô cùng sung sướng, “Kỳ Yến căn bản
không phải con của cô, cậu ta là một tên lừa gạt.”
Đào Nghệ Như nhíu mày: “Đào Ngôn, cậu đem bát tự Tiền Tiền cho người khác ư?”
“Sao cô còn không nghĩ rõ ràng, Kỳ Yến căn bản không phải Thẩm Khê, cậu ta
là vì tiền tài mới giả mạo con trai cô, ” Đào Ngôn có chút cảm giác “chỉ tiếc rèn sắt không thành thép” với loại phản ứng này của Đào Nghệ Như,
“Chẳng lẽ cô cứ như vậy đem tiền đưa cho một người không quan hệ sao?”
Đào Nghệ Như ở thương trường nhiều năm, sao lại nghe không ra Đào Ngôn lời
trong tiếng ngoài chán ghét Kỳ Yến. Giọng nói của bà nhất thời trở nên
lạnh nhạt, “Đào Ngôn, tôi là mẹ Tiền Tiền, không có ai biết rõ ràng hơn
tôi là đến tột cùng nó có phải con tôi hay không.”
“Cô…” Đào Ngôn nói không lựa lời, “Cháu thật không rõ, kẻ lừa đảo trong ngoài không
đồng nhất kia, đến tột cùng là chỗ nào khiến mấy người tin tưởng cậu ta
như thế?”
“Mấy người?” Đào Nghệ Như mắt lạnh nhìn Đào Ngôn, “Trong những người này, ngoại trừ tôi ra, còn có ai?”
Đào Ngôn tự giác lỡ lời, nhất thời im lặng.
“Hôm nay cậu tới tìm tôi, là bởi vì lo lắng tôi bị lừa, hay là tâm tính
không muốn làm cho Tiền Tiền sống tốt?” Đôi mắt xinh đẹp của Đào Nghệ
Như, giống như có thể nhìn thấu tâm linh Đào Ngôn, hắn có chút xấu hổ
tránh đi tầm mắt Đào Nghệ Như.
“Tôi nghe nói cậu và Bách Hạc năm
đó là bạn đại học nhỉ?” Đào Nghệ Như nói đến đây, khẽ cười một tiếng,
“Bách Hạc còn nhớ rõ người bạn cũ là cậu không?”
Sắc mặt Đào Ngôn trắng bệch, từ trên sô pha đứng lên, giọng điệu cứng rắn nói: “Nếu cô
không muốn tiếp thu ý tốt của cháu, coi như hôm nay cháu chưa từng tới.”
Đào Nghệ Như cười nhìn hắn, không nói gì thêm.
Bà bây giờ, là mẹ Kỳ Yến, chứ không phải trưởng bối Đào gia.
Đào Ngôn chịu không nổi ánh mắt Đào Nghệ Như như thế, xoay người đeo khẩu
trang lên liền vội vàng đi ra khỏi cửa Đào gia. Đào Nghệ Như nhìn cánh
cửa trống rỗng, thở dài.
“Người Đào gia hả…”
Trong xương đã tràn ngập ích kỷ, khác biệt chỉ là thực hiện đẹp hay là không đẹp mà thôi.
Sự kiện nước La Sam bắt cóc nghệ nhân Hoa Hạ, cuối cùng vẫn là do quan
viên nước La Sam ở trước mặt truyền thông toàn thế giới, xin lỗi Hoa Hạ
còn có đương sự Đào Ngôn, còn bồi thường Đào Ngôn một số lớn phí tổn
thất tinh thần, mà mấy tội phạm bắt cóc kia, cũng bị phán hình phạt rất
nặng.
Cùng ngày mở phiên toà, hình ảnh đoàn luật sư Hoa Hạ khẩu
chiến với người ta, sau khi truyền vào quốc nội, liền được không ít
người khích lệ.
Đào Ngôn cũng bởi vì sự kiện này, cầm được không
ít phát ngôn, tuy rằng không phải là nhãn hiệu lớn gì, nhưng đối với hắn trước đó đã mất không ít hợp đồng mà nói, quả thực giống như một cơn
mưa đúng lúc. Còn có một vài đoàn phim ngôn tình thần tượng cũng tìm
hắn, hy vọng hắn có thể đảm nhiệm nhân vật quan trọng.
Thế giới
của giới giải trí, cách Kỳ Yến vẫn thực xa xôi, hiện tại mỗi ngày cậu
với các vị đại sư đều ở trong nhóm tán gẫu một loại chiến thuật.
Đó chính là bọn họ chuẩn bị lợi dụng long mạch Hoa Hạ, sáng tạo một kết
giới an toàn cho Hoa Hạ, nếu có người ngoại quốc bụng dạ khó lường tính
kế long mạch, liền phải chịu thiên nhiên trừng phạt, hoặc là nói trời
phạt.
Nhưng mà kết giới này thật sự là rất lớn, dựa vào vài người bọn họ là không làm được.
Triệu đại sư: trước kia tôi từng nghe nói qua, nhân vật lợi hại nhất giới
phong thuỷ, không phải là đại sư mà là thiên sư, không biết thiên sư Hoa Hạ ta ở chỗ nào?
Bùi đại sư: vài năm trước còn có thể nhìn thấy
bóng dáng thiên sư, hiện giờ ngay cả bao nhiêu người biết tới thiên sư
cũng không nhất định.
Tiền đẹp trai nhất: thiên sư và đại sư có cái gì khác nhau?
Bùi đại sư: thiên sư có thể định càn khôn, tính âm dương, mượn khí tự nhiên của Cửu Châu đại địa, có thể liên thông với tự nhiên. Chúng ta bất quá
là mượn thế tự nhiên, thay đổi phần nhỏ ảnh hưởng của dòng khí hướng gió địa phương mà thôi. Loại bản lĩnh này là trời cho, chỉ dựa vào cố gắng
là không học được.
Kỳ Yến âm thầm nói, thiên sư vĩ đại trong lòng mấy người, có lẽ lúc này đang cùng một đám ông lão bà lão đoạt địa bàn
múa quảng trường đó.