Trong cuộc hội nghị Kane đang ngồi ở vị trí cao nhất nghe mọi người bàn kế hoạch tác chiến, bên cạnh là Vera cũng đang chăm chú nghe, thấp hơn chút ở hai bên là hai chỉ huy Lão Tam và Lão Năm, còn lại ở phía dưới đều là những thành viên cao cấp trong hai doanh trại. Sau khi mọi người bàn bạc ổn thỏa Lão Năm nói;
“Chúng ta phải hết sức cố gắng để có thể chia sẽ gánh nặng với thủ lĩnh, dù sao thì thực lực ở cơ sở 3 này vẫn yếu hơn bên cơ sở 4 một chút!”
“Rõ!” Tất cả mọi người cùng đồng thanh, ai cũng biết chỉ huy của cơ sở 2 hiện đang ở cơ sở 4 là Lão Hai đã đột phá lên ‘Cao Thủ’ từ vài tháng trước. Có hai ‘Cao Thủ’ tọa chấn thì tình hình cơ sở 4 bên đó sẽ tốt hơn bên này không ít, dù sao hai chỉ huy bên này cũng chỉ có thực lực là ‘Tinh Anh – đỉnh phong’.
Đợt phân chia lực lượng để phòng thủ trước cơn lũ hung thú lần này được phân chia như sau:
Toàn bộ nhân lực ở cơ sở 1 sẽ đến cơ sở 3, toàn bộ nhân lực cơ sở 2 sẽ đến cơ sở 4, vậy nên mỗi cơ sở sẽ có hơn 50 thợ săn chuyên nghiệp phòng thủ. Đứng đầu mỗi cơ sở là 1 thủ lĩnh và 2 chỉ huy, trong đó chỉ có duy nhất một chỉ huy đang ở cơ sở 4 là đạt tới ‘Cao Thủ’, ba người còn lại đều là ‘Tinh Anh – đỉnh phong’. Còn hai vị thủ lĩnh có thực lực ngang nhau là ‘Cao Thủ - huyền cấp(3)’ vì vậy nếu so sánh thì cơ sở 4 sẽ nhỉnh hơn không ít.
Khi buổi họp chuẩn bị kết thúc có một thành viên cao cấp khoảng 40 tuổi không nhịn được hỏi Kane;
“Thưa thủ lĩnh ngài có thể giải thích tại sao ngài lại dẫn theo Vera tiểu thư đến đây không ạ? Vài tiếng nữa tất cả chúng ta sẽ phải đối diện với cơn lũ hung thú rất khủng khiếp, để một cô bé ở nơi này không thích hợp cho lắm!”
Mọi người ở đây nghe vậy đều nhìn về phía Kane tỏ ra tò mò, những người ở cơ sở 1 thì không tò mò cho lắm vì lúc trước họ biết Vera đã là ‘Tân Tinh – Huyền cấp(3)’, thực lực đó ở đây không có tác dụng gì nhưng để tự bảo vệ mình thì vẫn được. Những người ở cơ sở 3 này thì lại luôn vểnh tai lên nghe câu trả lời của Kane, ông chỉ mỉm cười nhìn xuống mọi người bên dưới nói;
“Ta mang theo con bé tới đây là để nó rèn luyện, cho nó ở tuyến sau chém giết với mấy con hung thú lọt lưới cũng rất tốt!”
Mọi người ở đây nghe vậy đều cả kinh, cái gì mà rèn luyện chứ cơn lũ hung thú sẽ có cả chục nghìn con chạy toán loạn, trong đó những hung thú có thực lực nhỏ yếu là đông nhất và loạn nhất. Những người tuyến đầu sẽ chỉ để ý và dồn sức lực giết những con hung thú mạnh mẽ còn những con yếu hơn sẽ để những tuyến sau.
Cho dù là ở tuyến sau cùng cũng sẽ còn rất nhiều hung thú điên cuồng chạy đến, ‘Bậc 1 – xơ đẳng’ thì vô số kể, ‘trung đẳng’ cũng không ít như vậy để một cô nhóc như Vera ở đó có ổn chút nào không? Chẳng lẽ lại phải cử người ở bên cạnh bảo vệ cho Vera sao? Đây là những câu hỏi hiện lên trong đầu mọi người khi nghe Kane nói muốn để cho Vera cùng ra chiến đấu với hung thú.
Thấy mọi người đều cả kinh rồi xì xào bàn tán, ngay cả hai chỉ huy bên cạnh cũng nhíu mày thì Kane nhếch miệng cười rồi nói lớn;
“Vera con thể hiện chút cho mọi người ở đây xem đi”!
Nghe vậy Vera cũng chỉ thở dài rồi rút kiếm ra, em biết muốn được tất cả mọi người đồng ý cho ra chiến trường cùng thì phải cho họ thấy thực lực thật sự của mình. Vera quay sang nhìn về phía cái trống đồng bên cạnh em liền vung tay chém mạnh lên nó, cùng lúc đó cơ thể Vera bộc phát ra một luồng chiến lực tối màu.
Cái trống đồng lập tức bị chém thành đôi, kiếm khí vẫn cắt thêm lớp tường nhà nữa mới biến mất. Thấy vậy mọi người đã chứng kiến ai nấy lại càng cả kinh hơn, gã thợ săn 40 tuổi lúc nãy đã lên tiếng hỏi bây giờ thì đứng hình hai con mắt như muốn lòi cả ra ngoài miệng lắp bắp nói;
“Tân...Tân Tinh – đặc cấp(6)...! Không thể nào mới nhiêu đây tuổi lại có thực lực như vậy được!”
Lúc này các thành viên cao cấp ở đây ai nấy đều kinh hãi rồi khen ngợi Vera chúc mừng Kane, Vera cũng cảm thấy hơi khó chịu vì bây giờ những người ở đây đều nhìn em như nhìn quái vật. Chỉ huy doanh trại cơ sở 1 là Lão Năm thì kinh ngạc rồi suy nghĩ các kiểu, ông không ngờ Vera lại tiến bộ nhanh như vậy. Ông rất muốn con trai mình cưa đổ được Vera nhưng càng ngày cách biệt thực lực hai người càng cao, con trai ông Diater đã 19 tuổi nhiều hơn Vera những 4 tuổi mà thực lực còn thấp hơn Vera 3 cấp, như vậy sao Vera có thể thích Diater được nữa chứ!
Cuộc họp kết thúc mọi người khi ra khỏi sảnh hội nghị đều vẫn còn có gương mặt kinh ngạc, họ bừng tỉnh rồi tập trung chỉ đạo các thợ săn dưới trướng đi chuẩn bị trận thế để đối chiến với cơn lũ hung thú. Lúc này Vera cùng bố ra xe lấy đồ rồi lên trên phòng ngủ, vì số lượng người ở đây tăng lên gấp đôi nên các phòng của chỉ huy cũng được để cho các thành viên cấp cao ở.
Vậy nên Vera và bố mình phải ở chung trong một phòng của thủ lĩnh, cất đồ xong Vera ngồi trên giường xem lại thông tin về những loại hung thú ít xuất hiện, biết đâu lát nữa lại gặp chúng.
Kane thấy thế nói; “Theo dự tính của trinh thám thì khoảng hơn hai tiếng nữa cơn lũ hung thú mới tới đây, sao con không xuống bên dưới chơi và làm quen với mọi người đi.”
Vera vừa đọc tài liệu vừa trả lời; “Con không thích, con muốn tranh thủ xem thêm thông tin của những hung thú ít gặp.”
“Cái con nhỏ này...” Kane cũng chả biết nói sao chỉ nằm xuống cạnh Vera nghịch tóc của em.
Hai tiếng sau tất cả mọi người đều tập chung dưới sân đứng trước cổng doanh trại, tất cả họ đều nhìn về phía thủ lĩnh đang đứng trên một cái bục khá cao trông rất bắt mắt, Kane lên tiếng nói lớn;
“Cơn lũ hung thú sắp đến, tất cả mọi người ở đây hãy cùng nhau đồng lòng hiệp lực phòng thủ trước cơn sóng dữ này. Để bảo vệ cho doanh trại của chúng ta không bị phá hủy, nguyện cống hiến hết sức mình!”
Phát biểu tới câu cuối ông hét to lên rồi giơ nắm đấm chỉ thẳng lên trời, tất cả các thợ săn cũng nhiệt huyết sôi trào cùng nhau giơ nắm đấm lên trời hét to;
“Nguyện cống hiến hết sức mình... Nguyện cống hiến hết sức mình...!”
Sau đó các thợ săn trong doanh trại được chia thành ba tuyến chắn dữ trước xung quanh doanh trại vài trăm mét. Tuyến đầu tiên cũng là vòng phòng thủ mạnh nhất Kane với hai chỉ huy bên cạnh đứng đầu, ngay phía sau là những thành viên cao cấp có thực lực cao nhất doanh trại, ở tuyến đầu này ít nhất phải là ‘Tinh Anh – tịnh cấp(7)’ mới được đứng ở đây. Họ sẽ là niềm hi vọng lớn nhất của mọi người.
Tuyến giữa là các thợ săn có thực lực ‘Tinh Anh’ từ ‘tiền cấp(1)’ đến ‘đặc cấp(6)’, họ sẽ hỗ trợ tuyến đầu đánh giết những hung thú chạy loạn tới doanh trại. Cuối cùng là tuyến sau có vị trí gần với doanh trại nhất, thực lực của những thợ săn trong tuyến này đều là ‘Tân Tinh’, họ sẽ có vai trò tiêu diệt những con hung thú lọt lưới, tuy chỉ là vậy nhưng cũng rất nguy hiểm.
Vera lúc này đang đứng ở phía trước cổng của doanh trại, tuyến sau có khoảng gần 20 người họ đứng thành nửa vòng tròn bao quanh doanh trại chếch về hướng Nam vì đó sẽ là hướng cơn lũ hung thú lao tới. Hai người đứng gần hai bên Vera nhất là Alvar ở bên phải, bên trái là một thợ săn trẻ, vì thợ săn trẻ này thuộc cơ sở 3 nên Vera chưa quen biết, khi nhìn thấy nhau thì người đó chỉ mỉm cười gật đầu với em, Vera cũng đáp lại giống như vậy.
Toàn bộ mọi người vừa xắp xếp xong trận hình thì cũng nghe thấy tiếng ồn từ phía Nam chuyển tới, mặt đất cũng bắt đầu rung chuyển và ngày càng rung mạnh dần. Vera vội quay đầu sang phải nhìn thì thấy bầu trời từ phía đó bụi bay mù mịt cao vút lên trời, vài phút sau tiếng ồn đã rất to lúc này có thể nghe rõ tiếng thú rống.
Vera nhìn cảnh tượng từ phía xa trước mắt mà con ngươi co rút lại, em nhìn thấy có một cơn lũ được hình thành từ các loại hung thú khác nhau nhiều vô số kể, chúng đi tới đâu cây cối gãy đổ tới đó bụi bốc lên mù mịt. Trên bầu trời là những hung thú biết bay đang gào thét bay toán loạn nhưng đều theo hướng của những hung thú chạy dưới đất!
Vera và nhiều người ở đây lần đầu nhìn thấy cảnh tượng này thì cứ ngỡ như ngày tận thế đã đến vậy, nhưng em tin rằng mọi người ở đây sẽ chống chọi lại được với sóng gió lần này. Mấy nghìn con hung thú hợp thành một hàng ngang dài chạy thẳng về một hướng như một cơn lũ san phẳng mọi nơi chúng đi qua, trước mắt cơn lũ đó chỉ còn cách doanh trại này 3km.
Khi nhìn rõ đám hung thú với số lượng khổng lồ Kane đứng đầu hét lớn; “Giếtttt...!”
Nghe thủ lĩnh hét lên như vậy tất cả các thợ săn đều đồng loạt hét vang lên theo, âm thanh vang vọng khắp nơi; “Giếtttttttttttt...!”