Uống vài viên thuốc hồi khí sau đó hóa thành tàng ảnh, thân hình Vera nhanh chóng hướng phía trên đỉnh núi lao đi, em cố gắng bắt kịp lũ thổ phỉ đang bỏ chạy đi xin cứu viện để diệt khẩu. Tuyệt kỹ Mật Trảm tuy thuộc loại hao khá ít chiến lực nhưng so với tất cả các tuyệt kỹ mà Vera đang sở hữu thì chiêu này chính là chiêu tiêu tốn nhiều chiến lực nhất, vậy nên khi chiến đấu Vera hạn chế dùng đến mức thấp nhất.
Sau khi đã bắt kịp đám đang bỏ chạy và diệt khẩu thành công, Vera tạm thời trốn trong một khe núi để có thể hồi phục hoàn toàn trước khi diễn ra trận chiến khó khăn nhất từ trước đến giờ. Theo như những gì Vera tra hỏi được thì phân nửa thủ hạ trong băng đều canh dữ tại những nơi họ chiếm đóng được, nếu tính những kẻ mà Vera đã giết thì bây giờ tại căn cứ tổng bộ trên đỉnh núi chỉ còn khoảng chục kẻ mà thôi, và chắc chắn đều là những tên có thực lực cao nhất.
Thường thì buổi tối lũ thủ hạ mới về căn cứ để báo cáo tình hình, nên Vera mới an tâm nghỉ ngơi qua trưa ở sườn núi mà không sợ gã thủ lĩnh phát hiện ra rằng thủ hạ của hắn tại sườn núi này đều đã bị giết hết. Ngồi uống trà trong căn nhà mini tay cầm máy tính bảng, nhìn vào những thông tin trong phần ghi chú Vera nói;
“Hiện tại trên căn cứ đó có khoảng chục tên đều là ‘Tân Tinh – hậu cấp(8)/đỉnh cấp(9)’, có hai tên đạt tới ‘đỉnh phong’ là hai người con trai của gã thủ lĩnh. Khó đối phó nhất chính là tên thủ lĩnh này, ông ta có thực lực ‘Tinh Anh – hoàng cấp(2)’ rất vững chắc, hơn nữa Nguyên tố chủng ông ta luyện hóa được là ‘Bậc 2 – cao đẳng’ chứ không phải ‘trung đẳng’ như hai kẻ trước!”
AI nói; “Đúng là độ khó của nhiệm vụ lần này cao hơn hai nhiệm vụ trước, nhưng ít ra khả năng thành công vẫn khá lớn. Nếu tên siêu năng lực gia vừa gia nhập đó mà ở tại căn cứ thì chắc chắn chủ nhân sẽ thất bại không phải nghi ngờ!”
Đến buổi chiều sau khi chuẩn bị sẵn sàng, Vera liền chậm rãi đi lên trên đỉnh núi bước vào căn cứ tổng bộ của băng Wi này. Có hai tên trong sân nhìn thấy thân ảnh Vera bước qua cổng thì giật mình định chạy đi báo cáo, trong chớp mắt đã ngã nhào xuống đất mất mạng ngay tại chỗ. Vera phóng ra lượng lớn lực tâm linh tra xét khắp nơi tìm kiếm vị trí của những kẻ còn lại, hiện tại em có thể tra xét trong phạm vi bán kính 80 mét quanh người.
Sau khi di chuyển trên các mái nhà tra xét được hết vị trí của những tên thủ hạ Vera nhanh chóng ra tay tiêu diệt bọn chúng.
“Mình tính không sai, bọn ở căn cứ này rất tự tin về độ phòng thủ của những kẻ ở sườn núi, cho nên chẳng tên nào đề phòng cả vẫn đang rất thản nhiên ăn chơi hưởng thụ.”
Lúc này Vera không biết một điều rằng lực tâm linh của em khi dò xét qua khu vực của gã thủ lĩnh thì đã bị hắn phát hiện, biết có kẻ xâm nhập gã thủ lĩnh cùng hai tên con trai của hắn vội vã chạy ra ngoài sân, một tên thổi kèn lên tính tập chung lực lượng. Nghe thấy tiếng kèn Vera biết mình đã bị phát hiện liền di chuyển tới phần sân lớn giữa doanh trại đối diện với ba bố con gã thủ lĩnh.
Nhìn thấy một kẻ xa lạ có thân ảnh giống như trong những lời đồn gần đây tên thủ lĩnh nhíu mày nói;
“Mày chính là kẻ thần bí đã tiêu diệt băng Red và Riu, sao mày lại tấn công căn cứ của tao lại còn giết chết rất nhiều thủ hạ của tao nữa?”
Trông thấy thái độ bình tĩnh không nổi giận của tên thủ lĩnh này Vera có chút bất ngờ. Còn tên thủ lĩnh thì vẫn đang nhìn Vera bình tĩnh đánh giá, hắn cố cảm nhận thực lực của kẻ trước mắt nhưng không thể tra xét được, như thể có thứ gì đó ngăn cách vậy. Hai gã con trai của lão thì tay cầm chắc vũ khí nhìn Vera với vẻ bất thiện, Vera chậm rãi lên tiếng;
“Không cần hỏi nhiều đâu, thủ hạ của mày đã chết dưới tay tao không ít rồi kể cả tên chỉ huy ở sườn núi cũng thế, bây giờ thì đến lượt chúng mày đấy!”
Thanh kiếm đẹp đẽ lập tức xuất hiện trong tay Vera, nghe những lời vừa rồi cả ba kẻ trước mắt đều bất ngờ rồi giận dữ, gã thủ lĩnh quát;
“Mày là ai, sao lại muốn gây sự với tao, chẳng lẽ mày có sở thích đi gây chuyện với kẻ khác?”
Nghe vậy Vera chợt nhận ra một điều rằng mình hành động trong gần một tháng qua nhưng vẫn chưa ai biết rõ tên mình, mọi người bàn tán về mình chỉ thường nói là kẻ thần bí đeo mặt nạ. Vera đang muốn tạo ra một cái tên giả hoặc một biệt danh về mình để chấn nhiếp những kẻ ác khác, chỉ cần nghe đến cái tên này là ai nấy đều phải run sợ!
Trong đầu Vera nghĩ đến cảnh tượng luồng chiến lực của mình đột nhiên rõ màu rồi sau đó thiêu sạch mọi thứ trông vô cùng đáng sợ, luồng chiến lực có màu đen và tím hòa lẫn xoáy vào nhau ấy, huyền diệu tinh xảo đẹp đẽ mà đáng sợ. Trầm ngâm trong chốc lát Vera cười lớn lên rồi hưng phấn nói lớn;
“Danh xưng của ta chính là ‘Hắc Tử’, sứ giả phán quyết những kẻ ác, người sẽ tận diệt hết tất cả chúng mày hãy nhớ lấy haha!”
Ba bố con tên thủ lĩnh nổi giận quát; “Tên khốn khiếp điên khùng!”
Sau đó gã thủ lĩnh lấy ra vũ khí là một thanh trường kiếm, toàn thân bộc phát chiến lực lao nhanh về phía Vera. Thân hình gã thủ lĩnh này có nhiều cơ bắp tuy không lực lưỡng bằng hai kẻ trước nhưng trông vẫn rất cao to, thân thể hắn có vô số những tia sét bao quanh đang lao lên với tốc độ rất nhanh!
Vera hóa thành tàng ảnh lao lên chiến đấu với gã thủ lĩnh, hai người lướt qua khắp nơi giao chiến với nhau vô cùng kịch liệt. Vì cả hai đều sử dụng kiếm nên những đòn đánh đều rất đều nhau, họ cứ lướt đi một đoạn lại giao chiến mấy chục chiêu sau đó tiếp tục lướt đi rất nhanh. Một vệt đen cùng với một tia sét lướt qua lướt lại đã giao chiến với nhau trên trăm hiệp, tốc độ cao tới nỗi những kẻ còn lại ở đây rất khó nhìn rõ.
Hai tên con trai của gã thủ lĩnh thì mỗi người cầm một thanh kiếm dài đang dựa sát vào nhau, họ chú ý quan sát trận giao chiến ở xa chờ đợi cơ hội ra tay. Còn những kẻ khác thì sợ hãi đều đã chạy đi trốn vào trong ngôi nhà kiên cố nhất rồi từ cửa sổ nhìn ra quan chiến, nhưng vì trận chiến thuộc loại đấu tốc độ nên đa số đều không thấy gì.
“Trình độ kiếm pháp của kẻ này thô rát quá, cách thức ra chiêu rất kém, nếu không phải do hắn có chiến lực mạnh hơn mình và được hệ Lôi hỗ trợ tốc độ thì đã sớm bị mình đánh bại rồi.”
Hai người vẫn đang giao chiến với nhau rất căng thẳng, vì gã thủ lĩnh có chiến lực hệ Lôi nên thân thủ rất nhanh, tuy trình độ kiếm pháp kém nhưng do tốc độ ra chiêu nhanh và được những tia sét tăng thêm uy lực trong mỗi đòn đánh mà tên thủ lĩnh có thể chiến đấu kiếm pháp ngang tay với Vera.
Còn về phần tốc độ bộc phát thì hiển nhiên Vera chiếm ưu thế, nhưng tuyệt kỹ thân pháp này của Vera chỉ có thể lướt trên một đường thẳng, muốn biến hướng thì phải bật chân vào một điểm tựa chắc chắn, cho nên gã thủ lĩnh mới có thể địch lại được, vì bản thân hắn có thể thoải mái biến hướng khi đang lướt đi!
Vera có thể cảm nhận được độ khó chơi của gã này, so sánh với hai tên thủ lĩnh trước thì khó nhằn hơn nhiều. Tên này có ưu thế về cả tốc độ lẫn sức sát thương, phòng thủ tuy thuộc dạng bình thường nhưng đối với bậc ‘Tân Tinh’ như Vera thì chiến lực hộ thể của gã vẫn rất khó đánh vỡ. Sau mấy trăm hiệp cả hai đều bật lùi lại tạm ngưng giao chiến, ai nấy đều thở dốc, chợt Vera cảm thấy bất ổn liền cúi xuống thật nhanh!
Ngay lúc này có hai mũi kiếm sắc bén sượt qua phía trên lưng Vera, quay lại nhìn hướng mũi kiếm chiến lực phóng tới Vera phát hiện ra hai tên con trai của gã thủ lĩnh. Nhíu mày khó chịu Vera liền hóa thành tàng ảnh phóng nhanh tới phía hai tên đó, thấy vậy gã thủ lĩnh liền nhanh chóng đuổi theo, nhưng tốc độ bộc phát của hắn trên một đường thẳng kém hơn Vera không ít.
Thấy một luồn hắc quang trong chớp mắt đã sắp phóng đến trước mặt, hai tên này chỉ biết cầm chặt thanh kiếm giơ lên phòng thủ. Thân ảnh Vera lúc này chỉ còn cách hai tên kia vài mét, em chuẩn bị chém một đòn kết liễu nhanh một tên trong số đó.
Bỗng nhiên Vera cảm thấy mơ hồ đi, lúc này đầu óc em đang rất mê man khó chịu. Vera nhìn thấy mình xuất hiện ở trong nhà, em đang ngồi thưởng thức bữa ăn với gia đình, cả bố và mẹ đều nhìn Vera rồi mỉm cười, ai nấy đều đang rất vui vẻ. Chợt, Vera giật mình mở mắt ra, em cảm thấy hốt hoảng không hiểu chuyện gì vừa xảy ra. Lúc này bản thân cảm giác được một luồng chiến lực cuồng bạo đang tiếp cận phía sau Vera vội vã xoay người lại chỉ kịp đưa hai tay lên để chéo trước người!
Một lưỡi kiếm kèm theo vô số tia sét và chiến lực cuồng bạo chém mạnh lên hai tay Vera khiến hai cánh tay đập mạnh lên trước ngực, sau đó cả thân thể em bị lực đạo của đòn đánh này đẩy văng đi xa mấy chục mét!