Vera vẫn không ngừng tấn công tên phó thủ lĩnh này, em còn thử thi triển những tuyệt kỹ cước pháp mà ngày xưa đã tự mình chế ra xem uy lực có mạnh không, kết quả là đá cho tên gầy này muốn hộc máu. Sau khi chơi chán Vera thi triển Thập Nhị Thức Hợp Trảm để kết liễu tên này, nhìn cái xác với vẻ mặt không cam lòng của gã Vera cũng cảm thán;
“Xét về chiến lực cơ bản thì mình chỉ là ‘Tân Tinh – cực hạn’, so với thực lực tên này thì yếu hơn không ít. Vì vận dụng được các loại tuyệt học và tuyệt kỹ cao cấp vô cùng thành thạo mà đã có thể đánh cho hắn không chút sức phản kháng, chém giết hắn dễ như chém chuối vậy!”
Bản thân Vera biết vì những kẻ này ở nơi hoang vu hẻo lánh, bọn chúng không có các tuyệt học và tuyệt kỹ cao cấp để luyện thành nên thực lực phát huy ra rất thấp. Vậy nên Vera có thể vượt cấp mà chiến khá là dễ dàng, nếu là những thợ săn dưới trướng Kane thì sợ rằng ngay cả ‘Tinh Anh – tiền cấp(1)’ Vera cũng rất khó đánh thắng chứ đừng nói giết được!
Sau đó Vera nhanh chóng di chuyển khắp nơi trong doanh trại dò xét những tên sơn tặc đang lẩn trốn rồi diệt sát hết bọn chúng. Vera luôn thẳng tay chém chết không có chút thương cảm nào, vì những kẻ này mỗi tên đã từng giết không biết bao nhiêu người thường vô tội. Hơn nữa mỗi khi giết người thì sâu trong thâm tâm Vera cảm thấy một khoái cảm kì lạ, chính bản thân em cũng không nhận ra điều này.
Những kẻ sơn tặc thuộc băng Riu khi đi hành nghề về doanh trại, trên đường lên đỉnh núi đều bị Vera chặn giết, đến khi trời tối kiểm tra danh sách tình báo thấy đã không còn sót một ai Vera mới rời đi xa khỏi khu vực này.
Sau vài ngày mọi người trong cả vùng này lại nháo nhào lên vì thông tin toàn bộ thành viên băng Riu bị tiêu diệt hoàn toàn không sót lại một ai, các thế lực ở gần liền nhanh chóng phái quân tới chiếm đóng địa bàn của băng Riu để lại, những trận chiến tranh giành địa bàn lại diễn ra. Có nhiều kẻ phát hiện ra rằng dấu vết chém giết trên thi thể những tên băng Riu rất giống với băng Red, nên ai nấy đều kết luận ra rằng hung thủ chính là gã thần bí đeo mặt nạ có tốc độ kinh khủng kia!
Trong khoảng thời gian ngắn đã có liên tiếp hai băng sơn tặc có tiếng bị toàn diệt khiến tất cả những thế lực khác trong vùng này đề phòng cảnh giác hơn rất nhiều. Băng Red là do kẻ thần bí kia xảy ra xích mích với con trai của gã thủ lĩnh và giết hắn, khiến hai bên nổ ra chiến tranh thì ai cũng có thể hiểu được. Còn băng Riu chưa từng có xung đột gì với kẻ thần bí vậy mà vẫn có kết quả giống băng Red khiến ai nấy đều khó hiểu và lo lắng.
Cách khu vực đó khá xa tại một vách đá lớn gần với địa bàn của băng Wi có một ngôi nhà mini đang nằm tại nơi đây. Bên trong giữa căn nhà Vera đang ngồi xếp bằng, hai tay em ốp lên viên Tinh Tú thạch hấp thu năng lượng từ trong đó. Đôi mắt Vera lúc này mới dần dần mở ra, mở miệng thở ra một hơi dài Vera cảm thấy tinh thần rất thoải mái, em cất viên đá đi rồi nằm dài lên shofa.
“Mấy ngày nay ngoài luyện tập tôi còn phải không ngừng thu thập thông tin về băng Wi nữa thật là mệt, sau khi thu thập được vài tin quan trọng tôi mới biết rằng đối phó với bọn chúng khó hơn hai băng trước nhiều, rắc rối nhất là bây giờ có một kẻ rất khó đối phó vừa gia nhập vào thế lực đó!”
AI lên tiếng; “Không ngờ tên thủ lĩnh băng Wi đó lại mời được một kẻ là siêu năng lực gia về đảm nhiệm chức phó thủ lĩnh, năng lực của kẻ đó sợ còn khó đối phó hơn so với gã thủ lĩnh đấy!”
Vera thở dài rồi nói; “Biết sao được, dù tình thế có thay đổi như nào thì tôi vẫn phải cố gắng hoàn thành nhiệm vụ đúng chứ?”
“Đương nhiên rồi, mặc dù chuyện này vượt ngoài dự tính nhưng chủ nhân vẫn phải cố hết sức hoàn thành, hiện tại vẫn còn khoảng một tuần nữa mới hết thời hạn nhiệm vụ.”
Một nơi khác trên đỉnh ngọn núi nguy nga nằm tại vùng trung tâm của cả khu rừng Vincent rộng lớn này, có một thân ảnh đang ngồi xếp bằng. Dưới bầu trời đầy sao, thân hình Xenia như một tiên nữ không dính chút bụi trần, cô từ từ mở mắt ra miệng khẽ cười rồi lẩm bẩm;
“Hoàn thành được hai nhiệm vụ rồi sao, Vera con làm tốt lắm.”
Sau đó cô nhắm mắt lại tiếp tục tĩnh tâm. Xenia cũng đang sử dụng một trí năng phụ trợ còn cao cấp hơn cái cô đưa cho Vera nhiều, mặc dù mọi nơi trong khu rừng này hầu như đều không có sóng điện thoại nhưng trí năng phụ trợ của hai người có phương thức liên lạc riêng với nhau. Vừa rồi cô nhận được trí năng của Vera báo tin đến rằng chủ nhân của nó đã hoàn thành hai nhiệm vụ, tin nhắn này đã gửi từ lâu nhưng vì độ khó của việc truyền tin tại nơi không có sóng nên qua vài ngày tin nhắn mới tới được nơi này.
Từ sáng hôm sau vì chỉ còn gần một tuần là hết thời hạn nhiệm vụ nên Vera thường âm thầm di chuyển trong vùng địa bàn hoạt động của thế lực tên Wi để kiểm tra thình hình, thi thoảng phát hiện vài tên thủ hạ đang hành nghề cướp bóc Vera liền nhanh chóng tiêu diệt và giấu xác.
Đứng dưới chân núi nhìn lên trên cao nơi có căn cứ tổng bộ của băng Wi Vera nói;
“Theo như tên lúc nãy khai thì phó thủ lĩnh của bọn chúng đang tọa chấn tại địa bàn của băng Red mà chúng vừa chiếm được, đây là cơ hội tốt nhất để tấn công tổng bộ của những kẻ đáng chết này!”
“Trong những thông tin mà chủ nhân vừa thu thập được thì hiện tại nhân số của thế lực này cũng đã đến xấp xỉ 60 người, trừ đi khoảng 10 tên trong những ngày qua mà cô đã giết thì vẫn còn khá đông đấy, hơn nữa tên thủ lĩnh và chỉ huy của thế lực này mạnh hơn hai thế lực trước đó không ít!”
“Tôi biết, vậy nên chúng ta phải tiến hành du kích chứ không thể lao lên đánh trực diện như lần trước được.”
Nói rồi Vera hóa thành tàng ảnh phóng nhanh lên trên núi, trên đường lên núi Vera tàn sát tất cả những tên thủ hạ đang canh gác tại các nơi ở sườn núi. Sau một hồi chém giết rồi lại tiếp tục lướt đi Vera đã tới một doanh trại khá nhỏ nằm tại sườn núi này, đây chính là nơi cất chứa kho lương thực của cả băng Wi, theo tin moi được thì tên chỉ huy thường trú ngụ tại đây.
Thân ảnh Vera di chuyển rất nhanh lao vào trong doanh trại chém giết tất cả những kẻ trong này, đa số bọn chúng đều có thực lực ‘Tân Tinh’ từ ‘địa cấp(4)’ đến ‘tịnh cấp(7)’, nên Vera tiêu diệt rất dễ dàng hầu như đều một đòn hạ sát đối phương. Sau khi Vera giết được khoảng chục kẻ thì trong một căn nhà to nhất tại đây có một luồng chiến lực dũng mãnh bạo phát ra, kèm theo đó là tiếng rống giận dữ.
“Là thằng khốn nào to gan dám tấn công doanh trại của băng Wi bọn tao!”
Cánh cửa ngôi nhà bị đá văng ra bung bét, một thân ảnh nhanh chóng lao ra tấn công về phía Vera. Thấy vậy Vera liền xoay người lại rồi lao tới tiếp chiêu, vung thanh kiếm lên đỡ lại một lưỡi roi đang vụt đến sau đó em tiếp tục lướt tới dáng một cước xuống người tên này. Đây là một gã trung niên có thể hình bình thường, đôi mắt âm lãnh, tay cầm một cây roi khá dài, trúng một cước của Vera hắn bị đá văng lui về sau mấy mét.
Lùi lại về phía sau cố giữ vững được thân hình hắn liền cảm thấy vùng bị đá trúng có cảm giác đau, nhìn xuống thì thấy chiến lực hộ thể tại vùng đó mờ nhạt đi không ít, hắn biết gặp phải đối thủ khó nhằn rồi. Ngẩng đầu lên nhìn về phía Vera, lúc này hắn mới có thời gian để nhìn kĩ kẻ to gan này, đột nhiên con ngươi hắn co rút lại lắp bắp nói;
“M...mày là... kẻ đã toàn diệt hai thế lực Red với Riu... sao mày lại ở đây?”
“Haha tao ở đây để lấy mạng chúng mày đấy!”
Nói rồi Vera hóa thành tàng ảnh lao nhanh tới phía gã chỉ huy, thấy vậy gã cố kìm nén lo sợ tay cầm chắc vũ khí chính diện chiến đấu với Vera, hai người đang giao chiến rất gay gắt, mỗi đòn tấn công đều như muốn đoạt mạng đối phương. Những tên thủ hạ còn sót lại đã sớm cùng nhau chạy lên căn cứ ở đỉnh núi để báo cáo với thủ lĩnh, gã chỉ huy lúc này đang bung hết sức ra để chống đỡ với Vera nhằm câu kéo thời gian đợi thủ lĩnh tới cứu viện.
Nhìn luồng chiến lực màu xanh lá đậm đặc cùng với thân pháp uyển chuyển né đòn rất nhanh của tên chỉ huy Vera nghĩ thầm;
“Đúng là thế lực mạnh nhất trong vùng này, đến một tên chỉ huy bậc ‘Tinh Anh – tiền cấp(1)’ mà đã luyện hóa thành công Nguyên tố chủng rồi, hơn nữa là hệ Phong nên thân pháp di chuyển nhanh nhẹn thật.”
Tuy tên chỉ huy đã bung ra hết sức cố gắng dây dưa với Vera nhưng chỉ sau hai chục giây hắn đã xuống thế hạ phong rồi dần dần bị Vera ép tới ngõ cụt. Trúng vài cước và kiếm chém khiến chiến lực hộ thể trên người gã chỉ huy lúc này vô cùng mờ nhạt, khóe miệng hắn đã có ít máu tươi chảy ra. Giãy dụa cố thoát khỏi Vera sau đó hắn thi triển một loại tuyệt kỹ thân pháp ảo diệu, như một cơn gió bỏ chạy đi rất xa!
Thấy vậy Vera lắc đầu cười rồi đạp mạnh chân xuống đất để lại một tàng ảnh, thân hình hóa thành luồng hắc quang trong chớp mắt đã xuất hiện ngay phía trên gã chỉ huy, với tốc độ bộc phát hơn 400 m/s của Vera thì làm sao tên này có thể thoát được chứ! Cảm nhận được nguy hiểm phía sau lưng tên chỉ huy sợ hãi xoay người lại tính đỡ đòn, lập tức có một vết chém dài sâu hoắm xuất hiện trên lưng hắn, miệng hắn phun ra một ngụm máu tươi thân thể lảo đảo rồi ngã xuống.
Đứng trên cành cây nhìn xuống xác tên chỉ huy Vera lẩm bẩm; “Dù sao chiến lực của hắn đã có hệ, hơn nữa còn chưa bị thương nặng, nên thi triển ‘Mật Trảm’ để kết liễu là chắc chắn nhất.”