“Quyết định vậy đi”. Im lặng một lát, Thiên Tam khẽ gật đầu. “Bất quá có một chuyện ta muốn các ngươi rõ ràng, liên quan đến Tứ Hoàng tử thiên phú chỉ có ba người chúng ta cùng Quốc chủ biết, nếu như để lộ tin tức ra ngoài, các ngươi biết hậu quả rồi chứ?”.
“Thiên bộ chúng ta đã nói rõ quy tắc từ trước, có thể gia nhập Thiên bộ, điều cơ bản chúng ta đều hiểu”. Thiên Thất gật đầu.
“Còn chưa biết được Tứ Hoàng tử rút cục mạnh đến đâu mà ngươi đã nghiêm trọng như thế rồi? Thật là mất hứng”. Thiên Cửu lại có chút bĩu môi nói. “Quốc chủ phái ba người chúng ta đi tìm kiếm Tứ Hoàng tử thì đã tin tưởng chúng ta, ai lộ ra tin tức bất lợi cho Tứ Hoàng tử thì kẻ đó tự mình đến trước mặt Quốc chủ mà chịu phạt đi”.
“Có chút lời xấu cần nói trước”. Thiên Tam lãnh đạm đáp. Ánh mắt chuyển hướng nhìn về phía mười vị Yêu tộc cười nhạt. “Mấy tên Yêu tộc này đều có thiên phú không tồi, có thể huấn luyện thành Yêu bộc”.
“Đó là tất nhiên”. Thiên Cửu cười tươi tự tin nói. “Chúng ta ngày thường không tiện ra ngoài, khó có cơ hội bắt được nhiều Yêu tộc như này, không đem bọn nó dạy bảo thành Yêu bộc thì ta cũng ngại với danh hiệu Tuần Thú Sư”.
Đoạn Ngọc như thường tiền vào Phù Sơn thành, hắn không phải là người khai thác Hung thú tài liệu nên không bị hỏi thăm cái gì, vào thành cũng không cần mất phí. Sau khi đi qua cổng thành thì cũng liền tiến đến một cái khách điếm không nhỏ cách cổng thành không xa, dĩ nhiên là muốn tắm rửa một chút.
So với việc ở ngoài thành không có nhiều người chú ý thì ở trong thành có rất nhiều người tò mò nhìn về phía Hắc Hỏa xà chân thân, sau khi lột xác thành Yêu tộc, lại thêm Yêu Đế tinh huyết tôi thể thì Hắc Hỏa xà chân thân hiện tại cũng xem là thần tuấn, trên người đã không còn tanh hôi chi khí, dĩ nhiên là dẫn đến không ít người nhìn đến.
Trong thành còn có không ít Luyện Thể cảnh võ giả cùng với thường dân, nhìn thấy Nhị giai Hung thú thì cũng đều có chút tò mò cùng sợ hãi.
“...”. Đoạn Ngọc đi vào khách điếm kia cũng gây nên một chút hoảng loạn, bên trong có mấy bàn đang ngồi từng nhóm võ giả nói chuyện phiếm với nhau, bọn hắn khi nhìn thấy Hắc Hỏa xà chân thân thì đều giật mình một chút, nhìn đến chỗ Đoạn Ngọc nói nhỏ cái gì.
Bất quá rất nhanh cũng đã lắng xuống, vị Quản sự đi ra là Mệnh Tuyền cảnh đỉnh phong khách khí cười hỏi. “Khách quan, ngươi muốn thuê phòng ở lại hay là dùng bữa?”. Người này chỉ liếc nhìn Hắc Hỏa xà chân thân một chút thì cũng liền không để ý nhiều.
“Ta muốn tắm rửa trước, khách điếm này nên là có bể nước tắm chứ?”. Đoạn Ngọc nói rõ ý đồ đến.
“Tất nhiên là có”. Quản sự cười gật đầu. “Khách quan muốn là bể tắm cho ngươi hay là cùng với Thú sủng?”. Chợt hắn lại liếc nhìn Hắc Hỏa xà chân thân hỏi.
“Cho cả nó đi”. Đoạn Ngọc gật đầu.
Quản sự nghe vậy thì mắt hơi chút tỏa sáng ra hiệu mời. “Khách quan mời đi bên này, bể nước tắm ở hậu viện”. Nói xong thì cũng lập tức dẫn theo Đoạn Ngọc tiến về phía hậu viện, xuyên qua một cái hành lang ở bên hông khách điếm thì liền đến.
Đoạn Ngọc ánh mắt khẽ liếc thì thấy được nơi này hoàn cảnh không kém, bể nước tắm cách nhau đều được ngăn cách bằng phòng gỗ, bên trong mỗi hồ nước đều đang bốc lên hơi nước, hiển nhiên là nước ấm. Không nghĩ tới ở đây còn có liên tiếp với suối nước nóng.
“Khách quan, sử dụng bể nước lớn nhất cần tiêu phí một khối linh thạch hạ phẩm”. Quản sự dẫn Đoạn Ngọc đến một cái bể nước lớn hình tròn, đường kính đại khái là ba trượng, sau đó thì cũng liền quay đầu nhìn Đoạn Ngọc nói.
“Được”. Đoạn Ngọc gật đầu. Chợt Đoạn Ngọc nghĩ đến cái gì nói thêm. “Ta còn có chút chuyện muốn nhờ các hạ”.
“Khách quan còn có nhu cầu khác?”. Quản sự thoáng chút dừng lại thì khóe miệng hơi chút vểnh lên, có vẻ thần bí cười xấu xa hỏi.
“Vậy thì không phải”. Đoạn Ngọc trên trán nổi gân xanh, vị Quản sự này đang nghĩ cái gì? Dừng lại một chút thì hắn mới nói. “Ta muốn biết về Táng Long cốc, trong thời gian này tiến đến gần Táng Long cốc có cái gì nguy hiểm hay không”.
“Khách quan muốn đến gần Táng Long cốc sao?”. Quản sự nghe vậy thì có chút kinh ngạc. Nhận được Đoạn Ngọc gật đầu thì cũng liền nói. “Nếu đã như vậy thì để ta nghe ngóng một chút, đêm qua Yêu tộc dẫn theo Hung thú tiến đánh Phù Sơn thành hình như là xuất phát từ gần Táng Long cốc, bên kia nói không chừng là còn có nguy hiểm”.
“Làm phiền”. Đoạn Ngọc khẽ gật đầu. Sau đó thì cũng đi vào bề nước cùng với Hắc Hỏa xà chân thân, trước khi đóng cửa thì chợt vươn tay ném ra hai khối hạ phẩm linh thạch đưa cho Quản sự. “Xem như là tính trước phí tổn”.
“Cảm ơn khách quan”. Quản sự lập tức tiếp lấy vui mừng khom người cảm tạ. Hắn tu vi tuy rằng mạnh hơn Đoạn Ngọc, thế nhưng hiện tại hắn là người làm ăn, khách hành là thượng đế ah, giống như Đoạn Ngọc vị này kim chủ thì hắn cảm ơn một chút cũng không lỗ.
Đoạn Ngọc đi vào trong bể nước thì lập tức cởi bỏ y phục ngồi vào trong đó, không thể không nói đó là ở đây chất lượng nước rất tốt, trong vắt không có cặn bẩn, khách điếm này dám mở miệng thu một khối hạ phẩm linh thạch thì cũng không phải là không có chỗ dựa. Đương nhiên, bình thường Mệnh Tuyền cảnh đều không có loại tài lực đi tắm ở trong bể nước nóng kiểu này, thực sự là quá xa xỉ.
Ngâm mình trong nước nóng thì trên người Đoạn Ngọc cùng với Hắc Hỏa xà chân thân vết bẩn cũng rất nhanh bị tiêu trừ, Đoạn Ngọc cũng có chút lười biếng hưởng thụ một chút, đêm qua ở trong Thiên Lang sơn mạch gặp phải quả thực là đặc sắc cùng hung hiểm, nếu như không phải lúc ở Phong Ma hạp cốc hắn ngộ nhập vào Truyền thừa chi địa ngưng tụ nguyên thần, đạt được Đoạn Thần Đại Đế ban cho thì nói không chừng là hắn đã bỏ mạng.
“Trảm mầm kế hoạch của Yêu tộc, còn có Từ Đạt”. Đoạn Ngọc hai mắt khẽ híp lại lẩm bẩm. Yêu tộc kế hoạch quá điên cuồng, toàn bộ Võ đạo thế giới đêm qua hẳn là đều không bình tĩnh, trừ ra những nói tụ tập Nhân tộc thế lực cường đại, còn lại những nơi khác đều ít nhiều bị Trảm mầm kế hoạch của Yêu tộc làm ảnh hưởng, không biết chết bao nhiêu người.
Về phần Từ Đạt thì chính là kẻ cố ý ép Đoạn Ngọc rời khỏi Thiên Vận thương đội, nếu như không phải là Đoạn Ngọc hắn có thực lực không kém thì không biết sẽ gặp phải tai họa gì. Kẻ này đã bị Đoạn Ngọc liệt vào danh sách tử, ngày sau nếu là có cơ hội thì hắn chắc chắn sẽ đem đánh chết.
Còn có cái kia Yêu tộc Hồ Mị, sau khi Huyết ấn bị diệt đi, không biết là nàng còn có nhớ thương Đoạn Ngọc nữa hay không.
“Trên người ta đã không còn Tử Linh dịch pha loãng, trước mắt cần phải pha loãng thêm một giọt”. Đoạn Ngọc thầm nói. Cho đến lúc này thì Nhị giai nguyên thần chính là át chủ bài mạnh nhất của hắn, việc đề thăng nguyên thần tất nhiên là cần phải được chú trọng.
Trước đó hắn chỉ có thể sử dụng một giọt Tử linh dịch pha loãng với năm mươi giọt Thanh linh dịch, bây giờ thì có thể giảm Thanh linh dịch đi còn ba mươi giọt. Dạng này hẳn là có thể giúp hắn đem nguyên thần cảnh giới đề thăng.
“Mặt khác thì cũng cần có mấy bộ võ kỹ thích hợp cho Mệnh Tuyền cảnh”. Đoạn Ngọc lại nói. Long Thương quyết cùng Tam Tinh bộ đã không theo kịp với tu vi của Đoạn Ngọc, hắn cần thêm võ kỹ mới.
Xét đến hắn có thể mượn nhờ Tịch diệt chi lực nhanh chóng nâng cao tu vi nên bây giờ bỏ thời gian ra học tập Nhị giai võ kỹ quả thực là quá mất thời gian, Đoạn Ngọc ánh mắt hướng đến Tam giai võ kỹ. Đáng tiếc đó là hắn không phải đang ở Đế đô, muốn học tập Tam giai võ kỹ thì cần phải bỏ tiền ra mua sắm. Phù Sơn thành cũng là đại thành của Thánh Nguyên Đế quốc, hẳn là cũng có nơi bán ra võ kỹ, Đoạn Ngọc xem ra là muốn đi thử chút vận may.
Ngoài đó ra thì còn có pháp thuật.
Nguyên thần cảnh giới càng cao thì khả năng câu thông thiên địa chi lực càng mạnh, nếu như có thể học tập được pháp thuật tương ứng với nguyên thần thuộc tính thì có thể phát huy ra lực công kích càng thêm đáng sợ. Nhị giai nguyên thần có thể học tập Nhị giai pháp thuật, lực công kích của nó không kém Tam giai võ kỹ, chỉ là muốn mua được pháp thuật thì độ khó không nhỏ.
“Pháp thuật có thể lui lại một bước, ta trước mắt cần học được một chút Tam giai võ kỹ”. Đoạn Ngọc suy nghĩ một chút thì đã có định hướng cho mình.
Lúc ở Luyện Thể cảnh hắn không có nhiều tinh lực để học tập võ kỹ nên chỉ học tập bộ pháp cùng với chiến kỹ, thế nhưng lúc ở trong Thiên Lang sơn mạch kịch đấu bầy thù thì hắn thấy được điểm yếu của mình, bây giờ ngoài bộ pháp cùng chiến kỹ ra thì hắn còn muốn học thêm phòng ngự võ kỹ, như vậy thì cho dù ở phương diện nào hắn cũng sẽ không quá kém.
“Bộp”. “Bộp”. Đang lúc Đoạn Ngọc tính toán bước đi kế tiếp thì lại bị thanh âm có người đi đến cắt ngang, thu hồi tâm tư thì hắn có chút nhíu mày, căn cứ theo tiếng bước chân thì hắn đã biết được người đang đến đây không phải vì Quản sự lúc trước, tiếng bước chân có vẻ nặng nề hơn một chút, tu vi tất nhiên là không cao.
Đoạn Ngọc âm thầm thôi động tinh thần lực quan sát thì thấy người đang đi đến là một vị thiếu nữ khoảng mười bảy tuổi, khuôn mặt đoan trang, dáng người cũng không tệ, nàng đang đi đến đúng là vị trí bể tắm của Đoạn Ngọc. Đây là vị Quản sự kia chủ ý? Đoạn Ngọc bất giác nghĩ đến.
“Khách quan, là Khang quản sự bảo ta đến đây, không biết ngài cần người kỳ lưng không ạ?”. Thiếu nữ đi đến gần bể tắm thì cũng khẽ hỏi. Thanh âm vừa xong thì mặt cũng hơi chút đỏ lên, có chút thẹn thùng đáng yêu.
“Không cần”. Đoạn Ngọc mặt đen kịt, hơi chút lúng túng đáp. Trí tuệ của hắn không thấp, thế nhưng chung quy vẫn là thiếu niên gần mười lăm tuổi mà thôi, cho dù đã từng ra ngoài lịch luyện mấy lần thì vẫn chưa lần nào gặp phải tình cảnh này.
Nhận ra mình có chút thất thố, Đoạn Ngọc khẽ hắng giọng hỏi. “Ta nhờ Khang chấp sự việc kia có tin báo gì hay không?”.
Tác giả: Luân Hồi Thương Đế
Nguồn: vtruyen.com