Luân Hồi Tôn Giả

Chương 3: Chương 3: Nhìn Lén Tiêu Ngọc Tắm




Đến vài hôm sau Tiêu Huyền bị Tiêu Viêm đuôi bám lấy đồi thử luyện với hắn, không chỉ Tiêu Viêm còn có Tiêu Lệ, Tiêu Đỉnh muốn so đấu với Tiêu Huyền cả hai đều là Đấu Giả cũng bại trận nhưng còn tốt hơn Tiêu Viêm có thể khiến Tiêu Huyền lùi bước.

Cái giá phải trả cho Tiêu Huyền khi so tài với hắn là phải trả tiền, do vậy hắn đã kiếm hơn ngàn kim tệ từ tay ba huynh đệ Tiêu Viêm và nhóm Tiêu Ngọc còn tiền do Tiêu Chiến thưởng nữa. Thân phận của Tiêu Huyền cũng thay đổi do Tiêu Chiến hiệp nghị với thiên phú của Tiêu Huyền có thể trở thành đệ tử con cháu Tiêu Gia.

Hiện tại ở sau hậu sơn có ba tên điên đang vác hơn ngàn cân đá thi nhau mà chạy. Từ khi trở thành đệ tử Tiêu Gia, Tiêu Huyền đã cùng Tiêu Đỉnh, Tiêu Lệ trở lên rất thân còn do tuổi tác Tiêu Huyền nhỏ nhất phải kêu hai người là ca, Tiêu Đỉnh đã mười bốn tuổi là đại, Tiêu Lệ mới mười hai tuổi là nhị, Tiêu Huyền mới mười tuổi là tam còn tiểu tử Tiêu Viêm bị ném sang một bên.

Do thân nhau cả hai bị Tiêu Huyền lây nhiễm cách tu luyện của hắn cũng trở lên cuồng bạo hơn ngày ngày lưng đeo ngàn cân thạch chạy, đứng dưới sau thác nước bị dội như dội đá khiến Tiêu Đỉnh bụng đầy nước mấy lần. Nhưng bù lại Tiêu Lệ, Tiêu Đỉnh đã đột phá lên Đấu Giả ngũ tình và Đấu Giả thất tình.

........

Trên diễn võ trường Tiêu Gia hiện giờ đầy chật kín người Tiêu Gia vì họ đến xem Tiêu Huyền, Tiêu Đỉnh và Tiêu Lệ hỗn đấu so tài.

- Hai vị huynh trưởng coi thành quả cả tháng của hai người nào.

Tiêu Lệ cười lạnh bị Tiêu Huyền khiêu khích họ đã quen và biết nhẫn nhịn không bị tên này chọc điên.

Tiêu Lệ như một tia chớp vụt tới trước mặt Tiêu Huyền đấm vào bụng hắn, Tiêu Huyền cũng vô cùng kinh ngạc với tốc độ Tiêu Lệ đã tiến bộ vượt bậc hơn tháng trước, Tiêu Huyền vội thu tay che lấy cơ thể bị một quyền của Tiêu Lệ lùi vài bước.

Tiêu Huyền thở một hơi nhưng hắn đột nhiên giật mình cánh tay đã bị Tiêu Lệ làm tê liệt.

- Lôi Bá Quyền.

Tiêu Huyền định tránh đi nhưng chân đã bị Tiêu Đỉnh khoá lại, Tiêu Đỉnh là tu mộc công pháp nên tấn công rất yếu nhưng khoá kẻ thù lại rất tốt.

- Thủy Tiên Thuật - Thủy Thế Thân.

Tiêu Lệ đấm tới Tiêu Huyền, cơ thể hắn liền trở lên trong suốt như nước khiến Tiêu Lệ đấm xuyên qua cơ thể hắn.

- Thuỷ Tiên Thuật - Thủy Xà

Từ tay Tiêu Huyền phóng ra hơn chục con thủy xà hơn ba mét bao quanh Tiêu Lệ.

- Thanh Đằng Đại Trấn.

Từ dưới đất chui lên từng góc rễ cực to phá nát hết thủy xà củaTiêu Huyền, Tiêu Lệ mượn thời cơ túm lấy Tiêu Huyền ném ra sân, nhưng Tiêu Huyền đâu dễ bắt vậy hắn biến cơ thể thành một đường sóng uống quanh trói Tiêu Lệ.

- Thủy Tiên Thuật - Thủy Độn

Dưới lòng đất bay lên một cuồng sóng đập vào Tiêu Đỉnh khiến hắn bay ra khỏi sân. Thả Tiêu Lệ ra Tiêu Huyền lùi lại.

- Địa Lôi Bạo Nộ Phá.

Rầm từ mặt đất xung quanh nổ tung khiến Tiêu Lệ cũng bay theo đất đá.

- Ha ha ha.... Các ngươi biết ai mạnh hơn chưa.

Tiêu Huyền cười châm chọc nhìn cả hai nhưng hắn lại phải kinh hoảng, Tiêu Lệ và Tiêu Đỉnh kết hợp lại thì cả đấu sư chưa chắc thắng được cả hai.

- Thôi dẹp đi.

Một trung niên thiếu phụ mĩm cười đến vỗ vai Tiêu Lệ và Tiêu Đỉnh, bà là Tiêu Thủy cũng là phu nhân của Tiêu Chiến mẫu thân của ba tên Tiêu Viêm.

Tiêu Huyền chào hỏi hết liền rời đi nghĩ ngơi, đánh với Tiêu Lệ, Tiêu Đỉnh không phải học được Thủy Tiên Thuật thì hắn đã bại rồi.

Sau hậu sơn có một cái hồ nước nóng, từ trong núi chảy ra bị cây vối che đi nên ít ai thấy, Tiêu Huyền một lần tình cờ đi qua liền thấy được cũng là thánh địa của hắn dấu mọi người.

Lúc nãy đánh mệt mõi hắn liền đến hồ suối nước nóng tắm cho giải toả tâm trạng. Khi bước đến gần hồ nước Tiêu Huyền giật mình, nhìn xuyên bụi cỏ thì thấy một thân mình yểu điệu, cơ thể thì đang phát dục, không ngờ lại là Tiêu Ngọc.

- Phi con người ta mới có mười tuổi.

Tiêu Huyền cười khổ không ngờ đối với cơ thể trẻ con của Tiêu Ngọc khiến hắn nổi hứng.

Tiêu Huyền định rút đi liền lùi lại, ma sui quỷ khiến làm hắn đạp lên một đóng cây khô.

- Ai?

Tiêu Ngọc giật mình vội chạy vào lùm cỏ trốn nhìn về phía Tiêu Huyền thì giật mình.

- Tên dâm tặc nhà ngươi.

Tiêu Huyền cười khổ đứng tại đó chờ nàng nếu không bị nàng đi kiện thì còn đường nào sống được.

Một lát sau Tiêu Ngọc hùng hổ cầm kiếm đi đến cạnh Tiêu Huyền.

- Ngươi nhìn thấy gì.

- Ta thấy cây cỏ chứ không thấy gì.

- Đi chết đi dâm tặc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.