Translator: Nguyetmai
Chủ quán là một người trông khoảng ba mươi tuổi, vẻ mặt lạnh lùng, có vẻ rất kiệm lời. Cho dù có người đứng cạnh hỏi giá, hắn ta cũng tỏ ra bất cần, còn về thực lực…
Khai Tâm quan sát người đàn ông đứng lẳng lặng như một tòa tháp ở đó, sau một hồi trầm ngâm, hắn vẫn không thể phán đoán ra được. Nếu không ra tay thì rất khó để đoán được thực lực của đối phương, nhưng trực giác nói cho hắn biết, người này không hề đơn giản, dù rằng mấy thứ bày bán trên quầy hàng của đối phương đều là những thứ như ngân khí, ngọc khí không có mấy tác dụng thực tế.
Khai Tâm nhìn những thứ mà người đàn ông đó bán một lần nữa…
Thực sự rất bình thường! Tất cả đều là những công cụ thường gặp, rơi vào khoảng nghìn lượng hoặc vạn lượng, không hiểu sao những người xung quanh lại quan tâm như thế. Vào cổ mộ một chuyến thì thiếu gì mấy thứ này.
Rút ánh mắt lại, Khai Tâm chuẩn bị rời khỏi đó. Nhưng đột nhiên, hắn giật nảy mình, đôi mắt lại nhìn qua đó một lần nữa… Những thứ trên quầy hàng vẫn như cũ, nhưng vẻ mặt của Khai Tâm lại trở nên rất kỳ lạ.
Liếc sang người đàn ông đó, vẻ mặt của Khai Tâm bình tĩnh trở lại. Hắn chống tay vào lưng ngựa để nhảy xuống dưới, sau đó dắt dây cương tới trước quầy hàng.
"Huynh đệ, có thể hỏi thăm một chuyện được không?"
"Nói."
Lúc này, không biết có phải vì cưỡi ngựa hay không mà người đàn ông đó lại có vẻ rất chú ý tới Khai Tâm, thấy Khai Tâm chủ động xuống ngựa, vẻ mặt của hắn ta hơi dịu đi, nói ra một chữ ngắn gọn, dứt khoát.
Lạnh lùng ghê!
"À, ta muốn hỏi xem những thứ này lấy ở đâu vậy!" Dứt lời, Khai Tâm chỉ vào những món đồ trước mặt người đàn ông.
Những người chơi xung quanh đều tỏ ra kinh ngạc.
"Huynh là người vùng khác tới à?" Trong đám đông, có người lên tiếng trả lời thay cho người đàn ông đó: "Ở Dương Châu chúng ta, chuyện này cũng chẳng phải bí mật gì. Cách đây không lâu, có người phát hiện ra một khu cổ mộ ở ngoài thành… Trong đó toàn là bù nhìn đất và người đá khổng lồ rất lợi hại, đa phần những người vào đó đều đã chết… Những thứ này được tìm thấy ở đó, cách nơi này không xa lắm, cưỡi ngựa khoảng hai mươi, ba mươi phút là tới."
Vẻ mặt của người đàn ông đó không thay đổi chút nào, sau khi người đó trả lời, hắn ta gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Khai Tâm đứng trầm ngâm tại chỗ một lát.
"Bù nhìn đất… Người đá khổng lồ?"
Thực ra ngay khi xuống ngựa, hắn đã phát hiện ra rằng mình đã sai.
Những thứ vàng bạc, ngọc khí này đúng là rất bình thường, nhưng đó là ba năm sau, khi mà hầu hết các nhân sĩ võ lâm đều đã đạt tới cảnh giới Huyền Diệu trở lên, thời kỳ đã xuất hiện các cao thủ cảnh giới Sinh Tử, dễ dàng đối phó với các NPC trung kỳ của cảnh giới Tạo Hóa, vì thế những thứ này mới trở thành bình thường.
Nhưng hiện tại đang là thời đại của cảnh giới Tạo Hóa, sức chiến đấu bù nhìn đất hay người đá khổng lồ vẫn khá đáng sợ, thảo nào nhiều người vây quanh đây như vậy.
"Cậu muốn tới cổ mộ sao?"
Người đàn ông đứng bên cạnh bỗng mở miệng, đôi mắt nóng rực nhìn về phía Khai Tâm.
Khai Tâm trầm mặc vài giây rồi mới chậm rãi gật đầu: "Đúng là muốn đi."
Nghe thấy câu trả lời của Khai Tâm, đôi mắt của người đàn ông đó càng nóng rực hơn.
"Cậu đến cảnh giới Tạo Hóa rồi à?"
"Chưa!"
"…"
Vẻ mặt của người đàn ông đó tỏ rõ sự thất vọng, nói: "Vậy ta khuyên cậu đừng đi thì hơn, thực lực của bù nhìn đất và người đá khổng lồ trông coi cổ mộ rất mạnh, không những tốc độ di chuyển nhanh, lực công kích đáng sợ, mà khả năng phòng ngự cũng rất tốt, cho dù mấy cao thủ cảnh giới Tạo Hóa cùng ra tay cũng phải cẩn thận hết mức, thay nhau ra trận, mất nửa tiếng trở lên mới có thể tiêu diệt được."
"Ôi."
Những người chơi ở xung quanh đều rất giật mình.
Mặc dù biết đến sự tồn tại của cổ mộ, nhưng bọn họ lại không hề biết về những chuyện mà người đàn ông đó nói.
"Đa tạ nhắc nhở, ta chỉ định đi xem thử thôi."
Khai Tâm nở nụ cười, trong lòng lại đang tính toán, còn khoảng hơn nửa tháng nữa mới kết thúc giai đoạn đầu của nạn trộm cướp. Trong khoảng thời gian này, hắn muốn ở thành Dương Châu tu luyện, nâng cảnh giới nội công lên đến cảnh giới Tạo Hóa, học tập võ học thượng thừa đầu tiên của mình – Hoa Lang Ngâm.
Cảnh giới Tạo Hóa…
Chỉ khi luyện được đến cảnh giới này thì mới đủ điều kiện để học tập võ học thượng thừa cấp thấp nhất, mới có đủ điều kiện để hành tẩu giang hồ, nếu không thì chỉ là đánh đấm cho vui thôi.
Như Khai Tâm hiện tại vậy, mặc dù thực lực khá tốt, nhưng nếu so với cao thủ cảnh giới Tạo Hóa thực thụ thì vẫn có những chênh lệch rất rõ ràng.
Lúc trước, nếu cảnh giới Phản Lưỡng Nghi Kiếm Pháp của Orochimaru cao hơn một chút nữa thôi thì hắn cũng không thể dùng ưu thế kinh nghiệm của mình để chiến thắng hắn ta, càng không thể giành được giải quán quân ở đại hội võ lâm offline, lấy được võ học thượng thừa Hoa Lang Ngâm.
Khai Tâm biết, thời gian game ra mắt hai tháng trước khi hắn vào chơi sẽ khiến thực lực của hắn kém hơn một số người chơi!
Nếu muốn trổ tài trong nhiệm vụ lần này và lấy được lợi ích thì không thể chỉ dựa vào phi đao cùng với thực lực ở cảnh giới Xuất Nhập được…
Hắn không những phải tăng cảnh giới lên, mà nhất định phải có một môn võ thượng thừa với cấp bậc không quá thấp.
Cho tới bây giờ, trị số nội công của hắn đã tới 65.89.
Chỉ cần nâng Thiểm Quang Kiếm Phá Giải và mấy môn võ công đã tới tầng thứ chín, thứ mười lên đến cảnh giới Tông Sư là sẽ thỏa mãn yêu cầu nội lực của cảnh giới Tạo Hóa.
Thế nhưng, cái khó nhất vẫn là đề cao võ học thượng thừa.
Tu luyện võ học thượng thừa và võ học cấp thấp cũng có sự khác biệt…
Võ học cấp thấp có thể tìm rất nhiều mục tiêu để lấy kinh nghiệm, tầng thứ nhất là lấy người gỗ để luyện tập, tiếp đó là một vài loại dã thú thông thường, đến tầng thứ năm sẽ là NPC cảnh giới Xuất Nhập… Đến tầng cao nhất của cảnh giới Xuất Nhập thì có thể lựa chọn nhiều mục tiêu hơn.
Võ học thượng thừa thì hoàn toàn khác biệt!
Bởi vì cảnh giới đã tăng cao nên mỗi chiêu mỗi thức của võ học thượng thừa đều tương đương với mức cao nhất của võ công cấp thấp. Những đối thủ bình thường không thể giúp gì cho việc nâng cao cấp bậc của võ học thượng thừa!
Hơn nữa, vì cảnh giới cao hơn nên nếu là kẻ địch dưới cảnh giới Tạo Hóa thì sẽ không thể lấy được kinh nghiệm gì cả, cấp bậc võ công không thể tăng trưởng được! Chỉ khi chọn những đối thủ từ cảnh giới Tạo Hóa trở lên thì mới có thể đề cao cảnh giới võ học thượng thừa được.
Sau khi biết thành Dương Châu có một khu cổ mộ, Khai Tâm nảy ra một ý.
Mọi người đang dần nhiệt tình hơn trong việc cướp cống phẩm, chắc chắn đa phần các cao thủ cảnh giới Tạo Hóa đều sẽ tham gia vào, lơ là việc tu luyện trong thời gian này, giờ mà đi luyện công thì chắc hẳn sẽ rất yên tĩnh.
"Nếu cậu muốn luyện công thật thì đi cùng ta đi."
Lúc Khai Tâm chuẩn bị rời đi, người đàn ông đó nhíu mày, cuối cùng bất giác lên tiếng.
Khai Tâm dừng bước, xoay lại nhìn vào chủ quầy hàng.
"Hử?"
"Trong thời gian này, ta vẫn luôn luyện công trong cổ mộ, nếu cậu đi thì có thể kết bạn với ta, đợi ta bán hết những thứ này, mua chút Hoàn Dược khôi phục thực lực rồi cùng đi…" Đôi mắt của người đàn ông này rất tinh tường, nhìn ngay ra được Khai Tâm không tới đó vì lợi ích, mà là tới để luyện công.
"Cũng được, ta sẽ chờ huynh ở đằng kia."
Khai Tâm cũng là một người lão làng, biết giai đoạn đầu học tập võ học thượng thừa sẽ rất gian nan và tiêu hao khá nhiều, vì thế hắn gật đầu đồng ý.
Thấy Khai Tâm gián tiếp trả lời rằng mục đích mà hắn tới cổ mộ đúng là đi luyện công, vẻ mặt của người đàn ông đó bỗng vui vẻ hơn, nhìn Khai Tâm tỏ ý đã hiểu rồi, sau đó hắn ta dứt khoát dọn quán: "Cậu còn sốt ruột hơn cả ta, thế thì ta cũng không làm tốn thời gian của cậu nữa. Đi thôi, mấy đồng đội của ta đã đi cả rồi, ta đang lo không tìm được người để luyện công cùng đây…"