Lục Tổng, Em Không Dám

Chương 18: Chương 18: Thay em ra mặt (4)




Từ sau cái bữa tiệc mừng thọ đó . Hoãn Quí Y cô chỉ càng thêm hận ả tiện tì Vạn Kiều Bá Uy đó .

Cô ta đã may mắn vì chiếm được tình cảm ông nội cô . Bây giờ còn chiếm cả người đàn ông cô muốn theo đuổi . Hừ ! mối thù này cô quyết không thể dung thứ . Cô có tất cả , tôi sẽ khiến cô không thể vui vẻ khi có thứ đó . Thấp hèn!

Vốn là hôm nay rảnh rỗi . Hoãn Quí Y không có việc lại rủ bạn thân là Liễu Nhi cùng đi dạo .

Đang vừa đi thì vừa nói chuyện cô lại gặp được một vị quí nhân nha .

“Xin hỏi , Bác đây là Hàn Dực ?” Hoãn Quí Y ra vẻ Thiên kim tiểu thư lễ phép chào hỏi , sau khi nhận được cái gật đầu của Lục Hàn Dực , Hoãn Quí Y tươi cười “Cháu là Hoãn Quí Y , Chào bác trai , bác gái” Hoãn Quí Y sau khi chào hỏi ông liền quay sang vợ ông chào.

“Không biết tiểu thư Hoãn có gì cần bàn sao?” Lục Hàn Dực không nói , để người vợ mình là Tuỳ Tâm Ly lên tiếng .

Bà Không thích những cô tiểu thư vô phép thế này . Từ trên xuống dưới đều là vẻ đanh đá mà còn giả bộ như mình thánh thiện lắm . Đã thế còn xưng hô kiểu quen biết đã lâu . Đúng là mặt dày.

“A! dạ là lần trước , bác trai đến bữa tiệc của ông nội con . Chúng ta vẫn chưa có trò chuyện nhiều , nhân tiện hôm nay tình cờ gặp cùng nhau qua phía bên kia vừa thưởng thức cà phê vừa tán gẫu được không ạ?” Hoãn Quí Y chỉ tay về quán cà phê gần đó.

Tuỳ Tâm Ly cau mày một cái . Cũng đồng ý cùng qua đó nói chuyện . Nhưng bà cũng không ngờ cùng cô ta qua đó mà bà gặp được người quen .

“Tiểu Uy a!”Tuỳ Tâm Ly hớn hở chạy lại chỗ cô đang ngồi.

Chỉ thấy Bá Uy mặt hớn hở giống bà , hai người ôm nhau đầy tình cảm.

“Mẹ nuôi , con nhớ mẹ lắm . Mẹ khoẻ chứ?” Bá Uy vui vẻ hôn lên má bà một cái.

“Ai da , con gái ngoan . Càng ngày càng xinh đẹp . Ta khoẻ , ngày nào cũng được ba nuôi con dẫn đi du lịch nha” bà yêu chiều vuốt vuốt tóc Bá Uy . Bà không thể có con nữa , không thì bà đã sớm sinh một cô bé xinh đẹp rồi . Cũng may , ông trời có mắt , cho bà được gặp tiểu Uy.

“Mẹ , thân thể người không khoẻ . Chơi có chừng mực nha , người đổ bệnh con sẽ đau lòng....” còn chưa nói xong , tiếng nói của Lục Hàn Dực lấn át.

“Con nói bậy , mẹ của con chính là rất khoẻ . Coi kìa !!! con quên mất cả ta sao?”

“Ba ! người thật là!!!” cô ra vẻ làm nũng , cũng không quên đi đến ôm ông một cái.

lúc này có tiếng hắng giọng , kéo ba người ra khỏi cuộc vui đoàn tụ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.