Lược Thiên Ký

Chương 301: Q.1 - Chương 301: Điểm Tướng Thành (2)




- Đều tại ngươi, hại ta bị người mắng là dã nha đầu ở nông thôn!

Phương Hành đánh giá nàng một chút, nói:

- Bây giờ ngươi xác thực rất bẩn a!

Hốc mắt Sở Từ đỏ lên, tức giận đến muốn tự mình rời đi, nhưng đi vài bước lại quay đầu trở về, nhìn Phương Hành đưa tay ra nói:

- Ngươi cho ta tiền, ta muốn đi mua xiêm y sạch sẽ, tìm địa phương tắm rửa!

Lúc này nàng mới nhớ, khi trốn đi quá sốt ruột, ngay cả Linh Thạch cũng không mang, mà ở trong túi trữ vật của nàng chỉ có vài viên linh đan, vài món Pháp bảo phòng ngự tính không tệ, nhưng Linh Thạch căn bản không có nửa viên.

Phương Hành bất đắc dĩ gãi đầu nói:

- Ta cho ngươi tiền, ngươi biết đi đâu mua sao?

Sở Từ nhìn thoáng qua bốn phía, sắc mặt có chút mê mang.

Thân phận nàng tôn quý, lại rất được sủng ái, ngày bình thường cũng hiếm khi rời khỏi Vương Đình, ở đâu biết cách mua đồ?

Quay mắt về phía dòng người hối hả, không khỏi giống như tên ngốc, không biết nên đi đâu.

- Đi với ta đi, theo sát một chút, đi lạc ta sẽ mặc kệ!

Phương Hành nói xong đi thẳng, chỉ cảm thấy góc áo xiết chặt, là Sở Từ nắm góc áo của hắn đi theo.

Đã tới thành này, xem như tới mục đích, bây giờ quan trọng nhất là tìm hiểu tin tức, hắn là ai, là đạo tặc tài ba nha, kinh nghiệm giang hồ phong phú, hơn nữa trong tay có Linh Thạch, tu vi cũng không tính yếu, tìm hiểu tin tức với hắn mà nói không phải việc khó, ở trong quán trà mời người uống ấm trà, lại ở trong tửu lâu kính người hai bình rượu, vào hẻm nhỏ đánh vài tên vô lại… đã hỏi tin tức không sai biệt lắm.

Cơ duyên Huyền Quan xác thực rơi ở chỗ này, cũng đã mở ra, chỉ là không phải lúc nào cũng có thể đi vào.

Chỗ Huyền Quan rơi, linh lực và cấm chế cũng xuất hiện theo, phương viên ba nghìn dặm xung quanh Tuyệt Yêu Lĩnh hóa thành một trận pháp cực lớn, cơ hồ tương đương với một không gian khác, huyền diệu khó lường, bởi vậy các tu sĩ đều gọi nó là “Huyền Vực” .

Nếu muốn tiến vào Huyền Vực, chỉ có thời điểm mặt trời mới mọc, bắn ra đạo tử tuyến thứ nhất, mới có thể mượn nhờ trận mạch của Huyền Vực tiến vào, hơn nữa trận mạch này mỗi lần chỉ mở ra một nén hương sẽ khép kín, nếu như bỏ lỡ canh giờ này, chỉ có thể chờ hôm sau, mấy ngày nay đã có trước sau vài nhóm thiên kiêu được tiễn đưa vào, đệ tử của Đại Tuyết Sơn cũng ở trong đó.

Chỉ là để cho người đau đầu chính là, hiện tại muốn tìm đám người Vạn La Lão Tổ lại cực kỳ khó, nghe nói Kim Đan lão tổ ở các nơi chạy đến, sau khi đưa đệ tử của mình vào Huyền Vực, liền đi một địa phương tên là Vạn Bảo Đại Điện, ở trong đó có chí bảo của Linh Sơn Tự, có thể nhìn thấy một ít tình cảnh phát sinh trong Huyền Vực, nghĩ đến Đại Tuyết Sơn Ngũ Tổ cũng đã đi chỗ kia rồi.

Vạn Bảo Đại Điện này cũng không biết ở địa phương nào, muốn tìm năm lão gia hỏa kia là rất khó khăn.

- Xem ra chúng ta chỉ có chờ đến ngày mai, tự nghĩ biện pháp tiến vào rồi...

Nghe ngóng tin tức không sai biệt lắm, Phương Hành hạ quyết định, sau đó mang theo Sở Từ đi đến khách sạn lớn nhất ở trong nội thành.

Sở Từ yên lặng đi theo, nàng vốn cho rằng tới nơi này, liền có thể đơn giản tìm được hoàng huynh và lão tổ, ở đâu nghĩ đến sẽ có nhiều phiền toái như vậy? Trong lúc nhất thời có chút may mắn khi bị Phương Hành bắt tới, bằng không thì mình đừng nói có thể tiến vào Huyền Vực hay không, chỉ tìm hiểu tin tức cũng làm mình bó tay toàn tập.

Nghĩ đến chỗ này, bước chân không khỏi nhanh hơn, theo sát Phương Hành.

- Chưởng quầy, hai gian phòng thượng đẳng...

Sau khi tiến vào khách sạn, Phương Hành vỗ quầy kêu to.

- Ai ơ, tiểu công tử, không khéo, vừa rồi mấy vị này đã thuê gần hết, khách sạn chúng ta chỉ còn lại một gian...

Chưởng quầy cười bồi nói.

Phương Hành khẽ giật mình, vỗ bàn nói:

- Cũng được, thuê một gian!

Chưởng quầy cười nói:

- Vâng, một gian, tiểu công tử, 30 viên Linh Thạch trung phẩm...

Phương Hành nghe vậy không khỏi nao nao, không có lập tức lấy ra...

Lúc này không giống ngày xưa, trên người kém cỏi nhất cũng là Linh Thạch thượng phẩm, không có Linh Thạch trung phẩm a!

- Tiểu công tử cảm thấy mắc? Hiện tại khách sạn trong thành đều là cái giá này!

Chưởng quầy có chút tâm thần bất định nhìn Phương Hành, nói thật khách sạn ở biên hoang như bọn hắn, cho dù là khách sạn xa hoa nhất ở nội thành, trước kia cũng không quá ba viên Linh Thạch trung phẩm một đêm, nhưng mấy ngày nay tu sĩ đi vào Điểm Tướng Thành càng ngày càng nhiều, lúc này giá cả mới tăng lên, rất sợ Phương Hành không có tiền.

- Ha ha, hai vị sư đệ sư muội này, trên người không đủ Linh Thạch, nếu không chê, ta có thể cho ngươi mượn một ít!

Lúc này, một công tử thanh sam đứng ở bên quầy mỉm cười mở miệng, vừa rồi chính là hắn thoáng cái thuê mười gian phòng tốt nhất, Sở Từ vừa nhìn thấy hắn, mặt có chút đỏ, ở cửa thành giễu cợt nàng đúng là nhóm người này.

- Ân? Ngươi muốn cho ta mượn tiền? Tốt, trước mượn một ngàn viên Linh Thạch tiêu a...

Phương Hành vui vẻ, quay người nhìn công tử thanh sam cười nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.