Lược Thiên Ký

Chương 262: Q.1 - Chương 262: Hồ Cầm chi nộ (1)




Thời điểm Ứng Xảo Xảo xuất hiện ở miệng cốc, đám người Sở Thái Thượng đều có chút kinh ngạc, tựa hồ không nghĩ tới lại nhanh như vậy, cũng không nghĩ tới Ứng Xảo Xảo sẽ thong dong như vậy.

Trên thực tế bọn hắn thậm chí đã cân nhắc đến cục diện Sở Từ công chúa và Ứng Xảo Xảo vì tranh đoạt Long Huyết Thánh Đan mà đánh đập tàn nhẫn, bởi vậy ngay cả thuốc trị thương cũng chuẩn bị xong, lời nói khó nghe, tình huống hai nha đầu này một chết một thương cũng không ngoài ý muốn.

Cũng chính bởi vì vậy, thấy Ứng Xảo Xảo thong dong đi ra, trong nội tâm đều có chút ít kinh ngạc.

- Hẳn là nha đầu kia tự biết không địch lại, buông tha cho trận thí luyện này a?

Trong lòng mọi người đều hiện lên ý nghĩ này, ánh mắt nghi hoặc nhìn Ứng Xảo Xảo.

- Nha đầu, ngươi đã tìm được bao nhiêu Long Huyết Thánh Đan?

Hồ Cầm Lão Nhân chưa mở miệng, Sở Thái Thượng đã trầm giọng hỏi.

Ứng Xảo Xảo lấy ra ba viên Long Huyết Thánh Đan, hai tay giơ lên cho Hồ Cầm Lão Nhân xem, nói:

- Chỉ tìm được ba viên...

- A...

Sở Thái Thượng cười cười, không nói gì nữa, trong nội tâm đại định.

Ứng Xảo Xảo ly khai Lạc Tuyết Cốc, thì không có tư cách tìm kiếm những Long Huyết Thánh Đan khác nữa, mà trong Lạc Tuyết Cốc, lại còn có bảy viên Long Huyết Thánh Đan chưa tìm được, Sở Từ tự nhiên là thắng định rồi, Long Huyền Tranh đến tay...

Nhưng Sở Hoàng Thái Tử lại hừ một tiếng, trong mắt hiện lên lãnh ý, nhìn về phía Lạc Tuyết Cốc.

- Nha đầu kia coi lời nói của ta thành gió thoảng bên tai sao?

Dù đã chắc chắc Sở Từ thắng định, nhưng Sở Hoàng Thái Tử lại không có chút thoả mãn nào, ngược lại hơi phẫn nộ.

Theo hắn, mình làm nhiều chuẩn bị như vậy, thậm chí cho Sở Từ một giọt tinh huyết Trúc Cơ, nếu nàng không thắng được mới kỳ quái, ngược lại mình vì để cho nàng đoạt được mười viên Long Huyết Thánh Đan, thậm chí đã nói cho nàng phải nên làm như thế nào, bằng năng lực của nàng làm hẳn không khó, nhưng nàng vẫn bị Ứng Xảo Xảo lấy được ba viên, có thể thấy được nha đầu kia không có để lời của mình ở trong lòng.

- Vì sao con đi ra sớm như vậy?

Hồ Cầm Lão Nhân nhẹ giọng hỏi, trong ánh mắt có chút nghi hoặc.

Ứng Xảo Xảo thi lễ nói:

- Hồi bẩm sư tôn, đệ tử chỉ tìm được ba viên, thì cảm ứng không đến những Long Huyết Thánh Đan khác!

- Ha ha, nha đầu kia cũng rất thức thời...

Sở Thái Thượng cười cười, bất quá không dám biểu hiện quá mức, sợ chọc Hồ Cầm Lão Nhân không vui.

Hồ Cầm Lão Nhân thì nao nao:

- Tìm không thấy?

Hắn hiểu rõ thiên tư của nữ hài mà mình có ý định thu làm đệ tử thứ tư, chỉ cần Long Huyết Thánh Đan còn ở trong Lạc Tuyết Cốc, thì không có đạo lý tìm không thấy, dụng ý hỏi thăm, là muốn biết có phải nàng ở trong Lạc Tuyết Cốc, đã nghe được cái gì hay không, nếu gặp sự tình gì, bởi vậy mới nản lòng thoái chí, dưới tình huống còn không có phân ra thắng bại liền rời nơi thí luyện.

Nếu như vậy mà nói, mình đương nhiên sẽ vì nàng đòi lại công đạo, chỉ có điều sau khi đòi lại công đạo, cũng sẽ không thu nàng làm đệ tử thứ tư, dù sao nếu như tâm chí yếu ớt như thế, tương lai ở trên đường tu hành, cũng đi không được bao xa.

- Đúng vậy!

Đón ánh mắt của Hồ Cầm Lão Nhân, Ứng Xảo Xảo không nói thêm gì, thành thành thật thật trả lời.

Chứng kiến ánh mắt của nha đầu kia trong suốt, trong nội tâm Hồ Cầm Lão Nhân hơi động, như đoán được cái gì.

- Sở Từ công chúa đi ra...

Đúng lúc này, Âm Thị áo đỏ một mực canh giữ ở miệng cốc bỗng nhiên mừng rỡ kêu lên, nhất thời dẫn tới mọi người chú ý.

Chỉ thấy trong Lạc Tuyết Cốc, một thân ảnh màu vàng phi tốc lướt đến, trên mặt có chút kinh hoàng, thời điểm đến miệng cốc, pháp trận tự mở, nàng từ bên trong lướt ra, nhìn về phía Sở Hoàng Thái Tử kêu lên:

- Hoàng huynh... muội...

Sở Hoàng Thái Tử nhíu mày nói:

- Muội tìm được bao nhiêu Long Huyết Thánh Đan?

Thời điểm Sở Hoàng Thái Tử hỏi, Sở Thái Thượng, Hồ Cầm Lão Nhân thậm chí Âm Thị áo đỏ đều nhìn tới, tuy biết Sở Từ nhất định thắng trận này, nhưng vẫn có chút quan tâm kết quả, dù sao Ứng Xảo Xảo ra tương đối sớm, Sở Từ đi ra cũng không muộn, nếu có thể ở trong thời gian ngắn như vậy, tìm được bảy viên Long Huyết Thánh Đan còn lại, thiên phú của Sở Từ quả thực không kém.

Nhưng không ngờ khi nghe huynh trưởng quát hỏi, Sở Từ lại ủy khuất cúi đầu, nhất thời không có trả lời.

- Nha đầu, có phải xảy ra cái gì ngoài ý muốn không? Ngươi lấy được bao nhiêu viên Long Huyết Thánh Đan?

Sở Thái Thượng cảm giác có chút không đúng, lạnh giọng quát.

Sở Từ vẫn cúi đầu, nắm tay chặt, ngượng ngùng không chịu vươn tay ra.

- Lấy ra xem!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.