Lúc này Phương Hành đã thừa dịp Vạn La lão quái chưa kịp phản ứng, tranh thủ thời gian chạy về phía Ngộ Đạo Viện, rất sợ lão quái kia đuổi theo bắt mình trở về, bất quá bay chừng nửa canh giờ, Ngộ Đạo Viện ở phía trước, lại không thấy Vạn La lão quái đuổi theo, lúc này mới thoáng yên tâm, chắc hẳn lão quái này đã nhận mệnh, tùy mình dày vò a.
Mặc dù Ngộ Đạo Viện được xưng là viện, kỳ thật lại là một tòa ngọn núi, phía trên đào ra rất nhiều động phủ để bế quan, ở dưới chân núi có một lão bộc trấn thủ, thực lực so với lão bộc ở trước Kinh Quật chỉ mạnh không yếu, Phương Hành tự nhiên không dám hung hăng càn quấy, thu hồi pháp thuyền, hạ xuống đưa ra Khải Sơn Phù nói:
- Đệ tử Vạn La Viện Phương Tiểu Cửu, xin nhập Ngộ Đạo Viện bế quan!
Lão bộc kia mở mắt, kinh ngạc nhìn Phương Hành nói:
- Sao đều vội vã đến bế quan thế nhỉ, vững tin mình đã chuẩn bị kỹ càng? Tiến vào Ngộ Đạo Viện, chỉ có một lần, ngàn năm khó gặp a!
- Còn có người khác đến bế quan?
Trong lòng Phương Hành thì thầm một tiếng, trên mặt lại nói:
- Vãn bối đã chuẩn bị xong!
Lão bộc thấy hắn xác định, cũng không hỏi nhiều, kiểm tra Khải Sơn Phù thật giả, liền mở pháp trận ra nói:
- Động phủ giáp một, giáp hai, giáp ba đã có người, ngươi đi động phủ giáp bốn, chỉ có mười ngày, nên quý trọng cơ duyên!
Phương Hành đại hỉ, sảng khoái đáp ứng, bước về phía Ngộ Đạo Sơn.
Dọc theo sơn đạo đi tới trước một loạt động phủ, cửa đá của các động phủ nửa đóng nửa mở, chỉ có ba gian bên trái là đóng kín, cũng không biết là ai ở bên trong, Phương Hành tự nhiên mặc kệ, trực tiếp tiến vào động phủ thứ tư của mình. Vừa vào nơi đây, liền cảm thấy một đạo hàn khí mát lạnh đánh úp lại, để cho người sảng khoái.
Dò xét xung quanh, chỉ thấy động phủ này bất quá ba trượng, bên trong có một ngọc đài, trên vách động khảm nạm ngọc thạch, lại xếp đặt thành hình dáng phù văn, để cho người giật mình chính là, ngọc đài cùng với ngọc thạch trên vách động, tất cả đều là Thông Minh U Hàn Ngọc, hơn nữa là hàn ngọc thượng phẩm, khó trách ở trong động phủ này hàn khí nặng như vậy.
Ở cửa động phủ có cấm chế, Phương Hành mở ra, để tránh người bên ngoài quấy rầy, sau đó ngồi ở trên ngọc đài, trầm tư một chút, lấy ra một viên Linh Thạch thượng phẩm, ném đến giữa không trung, sau đó cong ngón búng ra, một đạo linh lực phá không, trong chốc lát Linh Thạch đã bị đánh thành phấn, trong đó ẩn chứa linh khí màu tím nhất thời tràn ra.
Nếu ở ngoại giới, linh khí bạo lộ ở trong không trung, tất nhiên sẽ theo gió phiêu tán, nhưng ở trong động phủ này bị hàn khí áp chế, ngưng mà không tán, giống như một Tử Long bay ở giữa không trung, Phương Hành vận chuyển linh lực, dẫn động khí lưu, hút tia linh khí kia vào miệng, cảm thấy từng dòng nước ấm từ trong cơ thể bốc lên, ý nghĩ có chút choáng váng.
Bất quá thời điểm cảm giác choáng váng kia vừa mới bay lên, hàn khí xuyên vào trong cơ thể, lập tức thanh tỉnh lại.
- Quả nhiên hữu hiệu...
Phương Hành đại hỉ, lần nữa lấy ra hai viên Linh Thạch đánh nát, hút linh khí vào.
Linh khí là lực lượng bổn nguyên, nếu như ở bên ngoài, một khi Linh Thạch bị đánh nát, linh khí sẽ lập tức tràn ở giữa thiên địa, mặc dù có bí pháp phong tỏa, nhưng tính chất của linh khí đặc biệt, sẽ đưa tới Tà Linh nhìn trộm, nếu như tích góp linh khí nhiều, thậm chí sẽ dẫn phát Thiên Địa cảm ứng, rơi xuống Thiên Lôi, bởi vậy ở bên ngoài, tu sĩ chỉ có thể làm từng bước, hấp thu từng tia.
Nhưng Băng Âm Cung phát hiện Ngọc mạch kỳ lạ, lại có vô số loại thần dị, ở trong Ngộ Đạo Viện bế quan, đánh nát Linh Thạch, hàn khí áp chế, linh khí sẽ tụ mà không tán, mà hàn khí ở nơi đây lại có tác dụng khư tà thủ chính, vạn tà bất xâm, tự nhiên sẽ không lo lắng trêu chọc đến Tà Linh, năm vị Kim Đan lão tổ lại ở xung quanh bày ra đại trận, ngăn cách Thiên Địa, ngay cả Thiên Lôi cũng sẽ không rơi xuống, khiến cho người tu luyện có được khả năng tăng lên nhanh chóng.
Đương nhiên, quá trình này sẽ tiêu hao hàn khí trong Thông Minh U Hàn Ngọc, mất đi hàn khí, Thông Minh U Hàn Ngọc sẽ biến thành một loại ngọc thạch bình thường nhất, cho nên cơ hội ở chỗ này bế quan có thể nói cực kỳ khó được, thiên kiêu tiến vào trong Đại Tuyết Sơn, mỗi người đều có một cơ hội tiến vào bế quan, nhưng không có người cam lòng dùng cơ hội này chỉ để tăng lên tu vi.
Mà nguyên nhân chủ yếu để Kim Đan Ngũ Tổ thiết lập nơi đây, cũng không phải để cho các thiên kiêu tăng tu vi, mà vì ba mục đích khác.
Một là mượn nơi này đặc dị, giúp các thiên kiêu tẩy luyện linh khí, căn cơ chắc chắn, tu vi Linh Động cảnh tầng chín giống nhau, linh khí tinh luyện, thực lực tự nhiên sẽ càng mạnh, thứ hai là để cho người Trúc Cơ, nơi đây có hàn khí trấn thủ, ở đây phá cảnh có thể tăng lên ba thành, thứ ba là muốn mượn lực lượng khư tà thủ chính ở nơi đây, giúp người tìm hiểu pháp môn, để tránh tẩu hỏa nhập ma.
Đi vào nơi này đơn thuần là vì tăng tu vi, đại khái cũng chỉ có Phương Hành.
Trước là một viên, sau đó hai viên, lại bốn viên...