Lược Thiên Ký

Chương 255: Q.1 - Chương 255: Thần thức phá cấm (2)




Lúc này Phương Hành lại muốn thử một chút, cấm chế bình thường so sánh với cấm chế trên Thanh Hồ Quỷ Diện thì như thế nào

Thần thức ghé qua vách băng, rất nhanh liền thấy cấm chế cách trở, bất quá Phương Hành suy ngẫm một lát, thúc dục thần thức, vậy mà cực kỳ thoải mái thẩm thấu tới, cái này làm cho Phương Hành có chút kinh ngạc, trong nội tâm minh bạch, xem ra sau khi tu luyện Thái Thượng Cảm Ứng Kinh, không chỉ cường độ thần thức của mình được tăng lên, ở phương diện xuyên thấu cấm chế, cũng có ưu thế được trời ưu ái.

Rất nhanh, tràng cảnh ở trong động phủ bên cạnh bị Phương Hành nhìn rõ ràng, bố trí giống như thạch thất của hắn, trống rỗng, không có người, bên trong hàn khí ít hơn nhiều lắm, vì pháp trận chưa mở ra.

- Nhìn bên cạnh xem...

Hành vi nhìn trộm này lại để cho Phương Hành rảnh rỗi đến nhàm chán sinh ra hào hứng, kích động đi tới một thạch bích khác, lúc trước hắn tiến vào nơi đây bế quan, nhớ rõ có ba động phủ có người, lúc ấy không có nghĩ nhiều, lúc này lại muốn nhìn xem, rốt cuộc là ai to gan như vậy, vậy mà ở trước Phương đại gia tiến vào Ngộ Đạo Sơn bế quan?

Thần thức thăm dò vào động phủ này độ khó tăng lên không ít, ngoại trừ xuyên thấu cấm chế của thạch bích, trong động phủ còn có một cấm chế, tựa hồ là người ở trong động phủ bố trí, xem ra là một người rất cẩn thận, cũng may đạo cấm chế này ở dưới thần thức của Phương Hành dò xét, cũng không kiên trì bao lâu liền bị thẩm thấu vào, nhìn quét cảnh vật bên trong.

Vừa xem xét, hắn lại có chút tức giận mắng thầm:

- Tại sao lại là kim đản và bờ mông cong cong đàn hồi?

Trong thạch thất kia không phải người lạ, mà là hai huynh muội Sở Hoàng Thái Tử và Sở Từ, hai người bọn họ ngồi mặt đối mặt, Sở Từ xếp bằng ở trên một đài sen, dưới đài sen lại có huyết khí màu đỏ sậm bốc lên, thấm vào trong cơ thể nàng, mà Sở Hoàng Thái Tử thì một tay đặt ở trên đài sen, đánh vào trong đài sen từng sợi kim hỏa.

Lúc trước Sở Từ chỉ có tu vi Linh Động cảnh tầng tám, nhưng hôm nay bất ngờ đã trở thành Linh Động cảnh tầng chín, hơn nữa linh khí trong cơ thể nàng, rõ ràng được luyện hóa rất tốt, trở nên cực kỳ tinh thuần, cơ hồ không kém Phương Hành ở Linh Động cảnh quá xa, có thể thấy được đài sen kia có tác dụng tinh luyện linh khí trong cơ thể tu sĩ Linh Động cảnh.

- Thử xem có thể cho bọn hắn chút loạn hay không...

Trong lòng Phương Hành nổi lên ý nghĩ xấu, biết rõ lúc tu luyện không thể bị quấy rầy, lại cố ý muốn quấy rầy thử xem.

Kết quả thử một chút, mới phát hiện không làm được, mặc dù thần thức của mình có tăng lên, nhưng vẫn quá yếu, sau khi xuyên thấu qua hai tầng cấm chế, đã trở nên suy yếu không chịu nổi, nhìn thấy cảnh vật trong động phủ ở bên cạnh đã không dễ, còn muốn dùng thần thức tạo thành ảnh hưởng cho người khác, cái kia quá khó khăn, cái này giống như dùng ánh mắt nhìn người và dùng ánh mắt giết người, hoàn toàn là hai chuyện khác nhau.

- Ân?

Sở Hoàng Thái Tử đang vận công, đột nhiên buông tay ra, nhíu mày.

- Hoàng huynh, đã xong sao?

Sở Từ công chúa mở mắt, tựa hồ có chút cố sức, khuôn mặt nhỏ nhắn ẩn hiện huyết khí.

Sở Hoàng Thái Tử tinh tế cảm ứng một lát, lắc đầu nói:

- Có thể là tám ngày nay huynh liên tục vận công, có chút mệt nhọc, vừa rồi tựa hồ cảm thấy có người dùng thần niệm nhìn trộm chúng ta...

Nói đến chỗ này, hắn lại tinh tế cảm ứng thử xem, lại nói:

- Bất quá hẳn là cảm giác của ta bị sai, trong vách băng của Ngộ Đạo Viện có Kim Đan Ngũ Tổ bố trí xuống cấm chế, trong động phủ của chúng ta cũng bày ra cấm chế, phòng ngừa người khác nhìn trộm bí pháp luyện huyết của Vương Đình chúng ta, mặc dù là Trúc Cơ hậu kỳ, chỉ sợ cũng không có năng lực xuyên qua hai cấm chế nhìn trộm chúng ta, còn nếu là Kim Đan cảnh nhìn trộm, thì giống như mây lướt bầu trời, không chút đấu vết, sẽ không bị ta phát hiện!

Sở Hoàng Thái Tử nói rất bình thản, lại làm cho Phương Hành kinh hãi.

- Vương bát đản màu vàng này thật lợi hại, hôm nay thần thức của ta cường đại đến ngay cả mình cũng sợ, lại thiếu chút nữa bị hắn phát hiện...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.