Lược Thiên Ký

Chương 270: Q.1 - Chương 270: Vương bát đản thích cắn người (1)




Lại nói Phương Hành lúc này, sau khi mượn lực lượng của Hầu Quỷ Môn và Tiêu Tuyết dẫn dắt Sở Thái Thượng và Sở Hoàng Thái Tử đi, liền nhanh chóng đào tẩu, trong lúc này Đại Bằng Tà Vương không ngừng phong ấn Long Huyết Thánh Đan, mặc dù cũng có mấy lần khí tức tiết lộ, bất quá lúc này Phương Hành đã trốn ra mấy trăm dặm, ngược lại không có làm cho đám người Sở Thái Thượng chú ý.

Nhanh như chớp trốn về Vạn La Viện, sau đó xông vào trong đại điện tìm Vạn La lão quái, vội vàng kêu lên:

- Vạn La Lão Tổ? Vạn La Lão Tổ? Lại trốn đến nơi nào rồi? Ta mang về thứ tốt cho ngài, mau ra đây nhìn xem...

Thanh âm không kiên nhẫn của Vạn La lão quái vang lên:

- Tiểu hỗn đản, gọi ta làm gì?

Phương Hành vội vàng chui vào đại điện, chỉ thấy Vạn La lão quái đang trừng hắn:

- Bế quan ở Ngộ Đạo Viện cảm giác như thế nào?

Phương Hành khẽ giật mình, cười xấu hổ nói:

- Cũng không tệ lắm... Cái này không trọng yếu, ta mang về cho ngài thứ tốt!

Vạn La lão quái khẽ giật mình nói:

- Ngươi có thể có vật gì tốt hiếu kính ta?

Phương Hành thần thần bí bí lấy ra một viên Long Huyết Thánh Đan nói:

- Ngài xem đan dược này như thế nào?

Vạn La lão quái thò tay tiếp nhận, nao nao, cẩn thận đánh giá thử xem, sau đó trầm ngâm nói:

- Cái này hình như là Long Huyết Thánh Đan của Sở Vương Đình? Ngươi từ chỗ nào có được?

Phương Hành nói:

- Ngài quản ta lấy đâu ra làm gì, dù sao có thứ tốt liền hiếu kính ngài một phần!

Vạn La lão quái liếc hắn nói:

- Tiểu hỗn đản ngươi có hiếu tâm như vậy?

Phương Hành không vui nói:

- Không muốn thì trả đây!

Vạn La lão quái hứ một tiếng, nói:

- Viên thuốc này cũng không tệ, đáng tiếc không có tác dụng với lão phu, nói đi, ngươi cầm đan dược quý trọng như vậy cho ta, nhất định có việc muốn nhờ, nếu không khó, lão phu đáp ứng cũng không sao!

Phương Hành đại hỉ nói:

- Đơn giản, ngài thay ta phong ấn hai viên này thử xem!

Nói xong lại lấy ra hai viên Long Huyết Thánh Đan, đưa tới trước mặt Vạn La lão quái.

Vạn La lão quái ngẩn ngơ, kinh ngạc nói:

- Long Huyết Thánh Đan chính là bí dược của Sở Vương Đình, cực kỳ trân quý, nghe nói bọn hắn chỉ có hai mươi mấy viên mà thôi, ngươi từ đâu lấy được ba viên?

Phương Hành ngượng ngùng nói:

- Ngài giúp ta phong ấn trước, ta sẽ nói cho ngài biết!

Vạn La lão quái phát hiện sắc mặt hắn có chút không đúng, hạ giọng nói:

- Có phải tiểu hỗn đản ngươi lại gây tai hoạ hay không?

Tiếng nói còn chưa dứt, bỗng nhiên ngọc phù trong tay Vạn La lão quái linh quang lập loè, hắn tiện tay lấy ra, trên ngọc phù có một đạo thần niệm bị hắn nhiếp qua, xem xong nội dung, Vạn La lão quái ngẩn ngơ, ánh mắt quỷ dị nhìn Phương Hành, trong ánh mắt có sợ hãi thán phục, lại có kinh ngạc, đồng thời còn mang theo khó có thể tin...

Phương Hành bị hắn nhìn đến nội tâm sợ hãi, nhịn không được nói:

- Làm sao vậy?

Vạn La lão quái trầm giọng nói:

- Sở Thái Thượng và Trương Đạo Nhất đấu pháp, sau đó Long Kiếm Đình đuổi tới, cũng gia nhập vào, hợp chiến Sở Thái Thượng, toàn bộ Đại Tuyết Sơn có thể nói loạn tùng phèo, Hồ Cầm lão nhân gọi ta đi ra khuyên bọn hắn...

- Ba Kim Đan cảnh đánh nhau?

Ngay cả Phương Hành nghe được tin tức này, cũng không khỏi ngẩn ngơ, cảm thấy mừng thầm:

- Bổn sự của ta không nhỏ a...

- Ngươi còn cười được!

Vạn La lão đầu thấy sắc mặt của hắn, liền biết mình đoán không sai, chuyện này tất nhiên có quan hệ tới hắn, không chút khách khí cốc một cái, nhìn Phương Hành làm ra vẻ vô tội, Vạn La lão quái thở dài:

- Đại Tuyết Sơn đang yên lành biến thành như vậy, tiểu quỷ ngươi thật có thể giày vò, lão phu thu ngươi làm đệ tử, thực không biết là phúc hay họa... Lấy ra!

Nói xong đưa tay ra.

Phương Hành ngẩn ngơ:

- Lấy cái gì?

Vạn La lão quái trợn mắt nói:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.