Lưới Tình: Đại Boss Siêu Cuồng Bạo, Nhẹ Chút Thôi

Chương 66: Chương 66: Mây mưa trong nhà vệ sinh




Cô lắc đầu không ngừng để trối từ hành động ấy của anh, đôi môi đỏ mọng run lên, cô đưa đôi tay nhỏ kéo tay anh ra nhưng lại bị anh bắt lấy, hay tay cô dường như bị một tay anh khoá trụ lên trên đỉnh đầu.

Ở bên trong anh tiếp tục xoa bóp nhịp nhàng cặp ngực của cô, mỗi một lần anh tiến tới đều như một con rắn luồn lách bên trong cơ thể thành một luồn điện xung quanh, người cô run lên.

Chất giọng ấm áp khàn khàn của anh lại vang lên, anh ghé sát vào tai cô thở dốc.

“Em trả lời tôi đi...em có yêu tôi....”

“Tôi...ư...”

Bàn tay bóp lấy một bên ngực tròn trịa lại rất vừa vặn, một ngón tay điêu luyện của anh chấm lên đỉnh mầu hồng đùa bỡn khiến giọng nói của cô biến chất.

“Tổng giám đốc....tha cho tôi đi...a...”

Anh bóp mạnh hơn, nhào nặn mạnh hơn khiến đôi mắt cô đờ đẫn. Mỗi lần cô có ý định cầu xin thì lòng anh như thích thú, anh thích cảm giác đó, thích cảm giác được bắt nạt cô, muốn nghe những dư âm phát ra trong khuôn miệng nhỏ.

“Trần Anh Thư, tôi rất...rất thích em...nếu như em rời xa tôi thì tôi rất nhớ...em có biết không~”

“A...a...tôi...ư”

Hành động của anh khiến cô không thể trả lời được mà liên tục gật đầu, có vẻ đã rất nghe lời.

“Tổng giám đốc, em xin anh...chúng ta không thể...ở đây là...”

Gương mặt anh thoáng chút tà mị, đôi lông mày sắc bén khẽ động, bờ môi mỏng cong lên mà nhếch nhẹ.

“Em yêu tôi?”

“Ưm...yêu...yêu anh” Chỉ muốn anh buông tha, cô nhắm mắt trong đôi gò má đỏ lên một màu mà gật đầu liên tục với anh.

“Ha~”

Anh thả lỏng tay cô ra, cô cứ ngỡ như đã thoát được một kiếp nạn thì lại thấy anh kéo hết áo của mình cùng với áo ngực cao lên đến chiếc cổ nhỏ. Cảnh mộng được phơi bày ra trước mặt anh.

Không nhanh không chậm anh đã cúi xuống mút lấy một bên. Hai tay bóp lấy eo cô để cô không thể thoát khỏi. Đầu lưỡi đảo qua lại với đỉnh màu hồng xinh đẹp khiến cô điêu đứng ngay khoảnh khắc này...

Đôi mắt cô tê dại cúi xuống nhìn người đàn ông nào đó đang hành động với quả bồng đào của mình như một đứa trẻ tinh nghịch.

Người đàn ông này...cuồng bạo thế này sao?

Những tiếng **** *** vang lên, anh hết ngậm bên này rồi lại chuyển sang bên kia. Đến khi đã đủ lâu thì cô mới nhẹ nhàng chạm tay vào đầu mà vuốt tóc anh.

“Anh thích nó sao?...Muốn không?”

Đôi mắt đỏ hoe nhìn vào đôi mắt thâm sâu không có nhiệt độ. Thấy cô hỏi câu đó khiến anh cũng bất ngờ ngước lên nhìn, một cô gái liên tục phản kháng bây giờ lại hỏi anh có muốn không sao!

“Tiểu yêu tinh này...thật dam dang...”

“Em...không có...”

Phong Thanh Dương lật người cô lại, vì sợ ngã nên hai tay cô trống xuống bồn rửa mặt, đối diện với gương lớn nhìn thấy bản thân mình bên trong với quần áo sộc xệch, vùng bồng đào bị anh làm cho đỏ ửng lên, gương mặt cô lúc này đáng thương hết sức.

Mông cô có cảm giác rất mát, anh đã tụt quần cô xuống từ khi nào, tư thế này anh có thể nhìn rõ được bông hoa hồng đẹp mắt.

“Khoan đã...tổng giám đốc...”

“Muộn rồi...”

“A~”

Anh đưa vật thể to lớn ấm nóng của mình miết lấy vùng nhạy cảm nhất, liên lục cọ xát ở bên ngoài. Đùi cô run rẩy đứng không vững, sống lưng cũng tê liệt.

Trần Anh Thư nhìn vào gương lớn trước mặt, nhìn thấy được những biểu hiện của anh đang làm phía sau mình.

“Dang rộng ra...”

Anh ra lệnh, hai tay lớn vịn lấy đôi vai nhỏ từ phía sau rồi nhấn người cô xuống khiến mông cô vểnh lên cao. Tóc cô rũ xuống gương mặt nhỏ, ở vòi nước còn có vài giọt nhẹ nhàng rơi xuống.

“A~” vì cơn đau quá đột ngột nên cô la lên, hai mắt cô trợn ngược, mang tai cũng nóng bừng.

“Hừm” anh cũng khẽ rên theo.

Anh đâm sâu mạnh vào trong mà không có màn rạo đầu, chị bé của cô co rúm lại rồi nở ra hút lấy vật thể lạ. Rút ra rồi lại đâm vào nhiều lần nữa cho tới khi lút hết...

Có lẽ vì chưa đủ ướt át nên nơi yêu của hai người có hơi đau xong rồi sau cũng mịn màng hơn. Anh đưa đẩy nhiều lần rồi lại ray ray khiến gân như chân anh nổi lên.

Từng đợt sóng vỗ cuồn cuộn kéo đến lại là nỗi khiếp sợ đối với cô.

“Hm...Ơ...Ư...Hự”

“Thích không em...”

Đang trong cơn đau dữ dội mà anh còn hỏi vậy khiến cô không trả lời mà chỉ rên rỉ! Hình như là cái đó của anh càng hành sự càng to lên thì phải, đã sâu rồi còn thật chặt nữa...

Hai tay anh lại giữ chặt người cô, ánh mắt dữ tợn cô có thể thấy khi nhìn lên gương lớn, anh cắn môi dưới của mình rồi đưa vật thể to lớn ra ngoài lấy hết lực đâm sâu vào trong.

“Tiểu yêu tinh...thao chết em...”

“Ưm...a...ưm...hự...hự”

“Em phải yêu tôi...phải yêu tôi...nghe chưa”

Anh cảnh báo cô gái đang dưới thân mình.

“Được...a...mà...ư”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.