“Ngươi... ngươi lấy vòng tay ra, không phải cho ta sao?” Vương thị sững sờ, tiếp đó có chút tức giận.
Vẻ mặt Lý Noãn bình tĩnh nói: “Cháu đã nói rồi, vòng tay này là cho nhị bá mẫu nhìn một chút, nếu nhị bá mẫu thích, có thể tự mình lấy bạc đi làm một cái, nhị bá mẫu, trước hết khoan nói chuyện này đã, hãy nói chuyện cha cháu trước, nhị bá mẫu, hiện tại đại bá cũng không ở nhà, bá mẫu có biết đại bá đi đâu không?”
“Không biết!” Vương thị tức giận.
Tô thị nóng nảy, mở miệng muốn khuyên bảo, lại bị Lý Noãn kéo lại, Lý Noãn mang vẻ mặt bất đắc dĩ nói với Vương thị: “Nếu như vậy, nhị bá mẫu, bá mẫu trở về đi, bánh bao thịt này sợ là ăn không được rồi, chúng cháu cũng phải đi ra ngoài tìm cha, không có ai có tâm trạng ăn sáng nữa.”
“Noãn Nhi, sao cháu nói mà không giữ lời?! Ta mặc kệ, bánh bao thịt kia ta nhất định phải ăn trong hôm nay, ta mặc kệ các ngươi muốn đi tìm ai!” Vương thị nhất thời bất mãn lớn tiếng chỉ trích, cái mông bất động không nhúc nhích.
“Nhị bá mẫu, bá mẫu thật sự xử oan cháu rồi, rõ ràng là bá mẫu không muốn ăn, còn nói cháu không giữ lời.” Lý Noãn cười nói, “Bá mẫu muốn ăn, phải nói cho cháu biết đại bá đã đi đâu, như vậy mẹ cháu và Tương bà bà mới có thể an tâm làm bữa sáng, nếu như bá mẫu biết mà không nói, nhất định cháu sẽ điên khùng đi tìm cha xung quanh, ai còn quan tâm đến chuyện ăn bữa sáng nữa, đương nhiên cháu muốn lập tức đi tìm người, nếu không ngộ nhỡ chậm trễ xảy ra chuyện gì thì sao? Cũng không thể chỉ vì bá mẫu mà dừng lại việc đi tìm người, nhị bá mẫu, nếu trong lúc này mà bá mẫu còn đùa giỡn nữa, đừng trách cháu không khách khí với bá mẫu.”
Nói xong mấy câu cuối, giọng điệu Lý Noãn đã có chút lạnh lùng.
Mặc dù Vương thị to con gan lớn, nhưng ở phương diện nhìn sắc mặt người cũng không kém, biết tiếp tục nữa chẳng những không chiếm được chỗ tốt, đến bánh bao thịt cũng biến mất, có chút không tình nguyện nói: “Đại bá của cháu còn có thể đi chỗ nào, không phải là tìm mấy cái chỗ vui vẻ trong thôn lêu lổng, thì cũng là đi trong trấn ăn chơi đàng điếm, trong những lầu xanh kỹ viện nhất định sẽ tìm được ông ta!”
Nghe nói như thế, nhất thời sắc mặt Tô thị hơi trắng bệch, trên mặt có chút khó chịu. Nghe giọng điệu Vương thị, chẳng lẽ là nói Lý Đức và Lý Huy đi những chỗ không sạch sẽ kia?
Người cả phòng cũng mím môi không lên tiếng, vẻ mặt cũng không được tự nhiên, chỉ có Lý Nhạc mơ hồ không hiểu gì.
Lý Noãn cũng có chút lo lắng, dựa theo trạng thái đi vào cõi thần tiên của Lý Đức, không chừng có thể làm ra chuyện này, chỉ là tuy trong lòng nàng nghĩ như vậy, nhưng trên mặt lại nở nụ cười: “Nhị bá mẫu, cơm có thể ăn linh tinh được, nhưng không thể nói bậy, nếu để cho người khác nghe được, nghĩ xấu thì làm thế nào? Nhị bá mẫu, bá mẫu cũng đừng cung cấp tin tức giả cho chúng cháu, nếu như cháu và đại ca không kịp tìm ra cha, để cha xảy ra chuyện gì, bá mẫu sẽ không thoát khỏi liên quan, bá mẫu suy nghĩ xem, còn chỗ nào chưa nhớ ra không?”
“Sao lại trách ta, ta chỉ đến báo tin cho các ngươi mà thôi, lão tứ làm chuyện xấu, sao lại tính lên đầu ta?” Vương thị vừa nghe phải chịu trách nhiệm, lập tức như lửa đốt đến tận mông đứng dậy nói, “Con người của đại bá cháu, người trong thôn ai mà không biết hắn, cháu đi ra ngoài tùy tiện tìm một người hỏi một câu cũng là như vậy, những lời ta nói đều là thật!”
Nhìn dáng vẻ kích động của Vương thị, Lý Noãn không khỏi nhíu mày, đột nhiên nhớ tới một chuyện, cười hỏi: “Nhị bá mẫu, sao bá mẫu không nói đến sòng bạc?”
Vương thị lập tức ngậm miệng, lộ ra vẻ tức giận nhìn người trong phòng, ánh mắt có chút hốt hoảng, trên mặt lại la hét: “Ta cũng không phải nhìn chằm chằm đại bá các ngươi cả ngày, hắn đi chỗ nào sao ta biết được, vẻ mặt của các ngươi là có ý gì, lão tứ hắn có chân có tay, muốn bỏ chạy ta cũng không kéo lại được!”
Chỉ là Vương thị càng giải thích, trong lòng mọi người càng sáng tỏ, đúng vậy, chân Lý Đức còn chưa khỏe, nếu như tự mình đi, có thể chạy xa ư?
Lý Noãn đứng dậy, ánh mắt dâng lên ý lạnh, cười nhìn Vương thị nói: “Nhị bá mẫu, cháu thấy bữa sáng này bá mẫu khỏi cần ăn nữa, vẫn nên tranh thủ thời gian trở về thắp nhang cầu nguyện cầu cho cha cháu không có chuyện gì, cháu ở chỗ này nói cho bá mẫu biết, nếu cha cháu có chuyện gì bất trắc, bá mẫu và nhị bá đừng nghĩ sẽ có cuộc sống tốt!”
“Ta là nhị bá mẫu của ngươi, trưởng bối của ngươi, ngươi...ngươi muốn làm gì?!” Vương thị sợ hãi, chống nạnh hét lên với Lý Noãn, lại theo thói quen nghiêng đầu muốn tố cáo với Tô thị, lại phát hiện ánh mắt của người trong phòng đều lạnh lẽo, nhất thời nuốt nước miếng, có chút phẫn nộ.
“Giọng lớn không có nghĩa là bá mẫu có bản lĩnh, nhị bá mẫu, như thế nào, là cháu ‘đỡ’ bá mẫu ra cửa, hay tự bá mẫu đi?” Lý Noãn nói xong, làm bộ muốn đi kéo Vương thị.
“Ngươi đừng đụng vào ta, đừng đụng vào ta...ta sẽ tự đi!” Vương thị lập tức hoảng sợ né tránh bàn tay duỗi ra của Lý Noãn, sau đó bước đi như bay ra khỏi phòng trước, đi thẳng ra khỏi sân, trong miệng còn không cam lòng lẩm bẩm, “Không phải chỉ mấy cái bánh bao thịt thôi sao, ai mà thèm!”
Nói xong, lại nuốt vài ngụm nước bọt.
Thấy Vương thị rời đi, ánh mắt của Lý Noãn mới hòa hoãn, quay đầu lại nói với Tô thị: “Mẹ, Tương bà bà, hai người chờ ở nhà, một lát nữa Dương Tam tới làm việc, con và đại ca phải đi trấn trên tìm cha.”
“Noãn Nhi, mẹ không yên lòng, nếu không mẹ cùng đi với các con nhé.” Tô thị rất lo âu nói, mấy đứa bé Lý An cũng trơ mắt nhìn Lý Noãn.
Lý Văn thấy, lập tức cười an ủi mọi người: “Mẹ, con và nhị muội đi nhanh về nhanh, đi nhiều người, ngược lại sẽ phiền toái, tam đệ, các đệ cũng đều yên tâm đi, tuy đại bá là người vô lại, nhưng vẫn chưa làm chuyện giết người phóng hỏa, cha sẽ không có chuyện gì.”
“Không được, Văn Nhi, trong lòng mẹ đang rất hoang mang, chắc chắc cha các con đã xảy ra chuyện, mẹ muốn đi với các con, để cho mẹ cùng đi với!” Tô thị lôi kéo tay Lý Văn, nói gì cũng không chịu ở nhà, nước mắt đảo quanh ở trong hốc mắt.
Hai huynh muội liếc nhìn nhau, Lý Noãn suy nghĩ một chút, gật đầu nói: “Vậy thì cùng đi, mẹ, đừng có gấp, cha sẽ không có chuyện gì.”
“Nhị tỷ, Nhạc Nhạc cũng muốn đi.” Lý Nhạc xoa xoa đôi mắt còn buồn ngủ, chớp chớp, nhất thời có chút đỏ.
Tuy Lý Nhạc ngây thơ, nhưng cũng là đứa trẻ thông minh, trong lòng mọi người đều lo lắng cho Lý Đức, cũng không còn kiêng dè gì nữa, tất nhiên bé cũng nghe ra được là Lý Đức xảy ra chuyện.
“Nhị tỷ, đệ cũng muốn đi tìm cha.” Hốc mắt Lý An phiếm hồng nói.
“Noãn tỷ tỷ, đệ cũng muốn đi tìm cha.” Chu Nguyên rối rắm cắn cắn môi, cũng lên tiếng nói.
Nhìn tất cả mọi người lo lắng đến đỏ cả mắt, Lý Noãn cũng không biết phải khuyên như thế nào mới tốt, ở đây cũng không phải thời đại binh đao loạn lạc, Lý Đức là một người lớn, không có khả năng biến mất, chỉ là ông đi theo Lý Huy, thật sự không biết có thể làm ra những chuyện gì, quan trọng nhất Lý Huy không phải là một con người đáng tin, nếu như hai người phạm phải chuyện gì đó, đó mới nguy nan.
“Tất cả đừng lo lắng, muốn đi thì đi hết, Noãn Nhi, tranh thủ thời gian đi tìm người mới là chính sự, trong nhà có lão bà tử ta trông, sẽ không xảy ra vấn đề gì.” Thấy Lý Noãn thất thần, Tưởng thị ở bên cạnh lập tức nhắc nhở.
Lý Noãn gật đầu nói: “Vậy được rồi, chúng ta cùng đi tìm người, đi thôi.”
Người một nhà vội vàng ra cửa, vừa sáng sớm, cũng bất chấp đói bụng, đều vội đi trấn trên, thẳng đến mấy đổ phường (nơi đánh bạc) ở trấn trên mà đi.
Mỗi khi đi đến một đổ phường, Tô thị liền giữ ba đứa bé Lý An ở bên ngoài, Lý Noãn và Lý Văn đi vào nghe ngóng, nhưng liên tiếp đi ba đổ phường, cũng không thấy bóng dáng Lý Huy và Lý Đức, đừng nói Tô thị và mấy đứa bé Lý An, đến Lý Noãn cũng có chút nóng nảy.
“Noãn Nhi, chúng ta không có manh mối, hoàn toàn không có biện pháp tìm kiếm, đổ phường ở trấn trên có năm chỗ chúng ta cũng đi tới hết rồi, cũng không hỏi thăm được gì, hơn nữa những người ở trong đổ phường đều đang bị mê muội, trong đầu toàn là đánh bạc, cơ bản hỏi không được gì.” Sau khi đi ra khỏi đổ phường thứ tư, Lý Văn nhíu mày nói.
Lý Noãn nhíu lông mày, nói: “Còn một chỗ chưa đi, đi tới đã rồi hãy nói sau, nếu như lại tìm không thấy người, cũng chỉ có thể đi tìm Lý Nhất Thông, trấn này không tính là quá lớn, nếu như cha thật sự ở trấn trên, muốn tìm người cũng rất đơn giản.”
“Hiện tại cũng chỉ có thể như vậy.” Lý Văn gật đầu.
Sau đó, người một nhà đi tới đổ quán Phúc Phương, Lý Noãn và Lý Văn còn chưa tiến vào, đã nghe tiếng ồn ào bên trong.
Hai huynh muội liếc nhau, vội vàng đi vào, sau khi phát hiện vài người không quen biết đánh nhau bởi vì vấn đề đánh bạc, không khỏi có chút thất vọng, lập tức hỏi người đánh bạc bên cạnh vài câu, lấy được đáp lại đều là cái lắc đầu theo như rập khuôn, trong lòng có dự cảm không tốt.
Ngay lúc hai người muốn rời đi, Lý Noãn đột nhiên thấy được bóng dáng quen thuộc, lập tức kêu người nọ: “Đông Đầu đại ca!”
Đông Đầu đang nói chuyện với ba người hầu, đột nhiên nghe thấy giọng nói quen thuộc, không khỏi chấn động, cứng đờ, rất muốn cứ như vậy mà quay đầu rời đi, nhưng lăn lộn ở đổ phường nhiều năm như vậy, nếu hắn không có vài phần gan dạ sáng suốt, sao có thể sống ở trong thế giới lộn xộn này cho tới hôm nay?
Bởi vậy, tuy trong lòng Đông Đầu có chút bất đắc dĩ, nhưng bây giờ đã bị bắt gặp rồi, nên cũng chào hỏi Lý Noãn: “Hóa ra là Lý phu nhân, thật là trùng hợp.”
“Trên đời không có trùng hợp đâu, Đông Đầu đại ca, không nói dối huynh, ta tới tìm huynh, ta muốn hỏi huynh một ít chuyện.” Lý Noãn đi qua, nói ngay vào điểm chính.
Hai lần liên hệ, nàng cũng có vài phần hiểu rõ Đông Đầu, mặc dù nói không phải là chính nhân quân tử, nhưng nhìn ra được, hắn là người nặng nghĩa khí, ở trong người cùng ngành cũng rất hòa đồng, nếu như có thể giao tiếp làm bằng hữu, có lẽ cũng là chuyện tốt.
Hơn nữa không nên xem thường những người sống trong thế giới hỗn tạp này, bọn họ có phương thức sinh tồn của mình, hơn nữa liên quan đến người của nàng, có lẽ các ngươi không cách nào tưởng tượng được.
Chỉ là đối với người bình thường mà nói, có lẽ sẽ cảm thấy suy nghĩ của Lý Noãn rất khó tưởng tượng, dù sao ở trong mắt người bình thường, loại tồn tại như Đông Đầu là thuộc về cặn bã của xã hội, nhưng đối với người một lòng muốn tạo nên đế quốc buôn bán như Lý Noãn mà nói, lại không cảm thấy có gì không tốt.
Hàm nghĩa sâu xa của thương nhân chính thức, cũng không phải kiếm tiền hay tính sổ đơn giản, nếu như không thể ăn sạch hai nhà hắc bạch, như vậy sự nghiệp này tuyệt đối không làm lớn được, lúc trước người bạn thân của nàng, chính là thiên kim đứng đầu trong thế giới hắc bạch lúc đó.
“Tìm người?” Đông Đầu không khỏi sững sờ, thấy Lý Noãn nở nụ cười nhưng giữa lông mày mang theo âu lo, thì lập tức hỏi: “Lý phu nhân, ngài muốn hỏi gì? Đông Đầu ta ở trấn trên vẫn có một ít người, có lẽ có thể giúp ngài được một hai, những chỗ ngài không tiện tới, ta có thể giúp ngài đi xem.”
Những chỗ Đông Đầu nói, tất nhiên là chỉ thanh lâu kỹ viện.
“Vậy thì cám ơn Đông Đầu đại ca.” Lý Noãn cũng không già mồm cãi láo, cười nói một câu cảm ơn, thành thật nói, “Thật ra ta cũng không muốn hỏi chuyện gì khác, chỉ hỏi Đông Đầu đại ca một câu, ở trấn này có mấy hắc trang, là mấy đổ phường ở dưới mặt đất.”
Đông Đầu không khỏi có chút giật mình nói: “Lý phu nhân còn biết cái này?”
“Chỉ biết sơ sơ, Đông Đầu đại ca, xem ra trấn này có hắc trang rồi, huynh có thể dẫn ta đi xem được không, ta sợ người ta đang tìm ở bên trong.” Lý Noãn nói.
Đông Đâu lấy lại tinh thần, lập tức gật đầu nói: “Quả thật có một cái, ở gần đây, ta mang mọi người đi.”
Sau đó Đông Đầu cho vài người ở lại, mang theo hai huynh muội Lý Noãn, Lý Văn cùng đi tới đổ phường dưới đất.
Tô thị một lòng lo lắng cho an nguy của Lý Đức, cũng không có tâm tư hỏi người này là ai, mang theo ba đứa bé theo thật sát bên cạnh Lý Noãn, sợ không thể tìm được Lý Đức.
Bởi vì gấp gáp tìm người, tiến độ của mấy người cũng không chậm, rất nhanh đã đi tới ngoài cửa của một ngôi nhà bình thường.
“Lý phu nhân, chính là chỗ này.” Đông Đâu chỉ chỉ cổng lớn nói: “Chỉ là ta chỉ có thể mang hai người Lý phu nhân và Lý công tử đi vào thôi, những người khác chờ ở bên ngoài một lát, một vào một ra này có lẽ mất hơn nửa canh giờ. Ông chủ hắc trang này là người trong huyện, quản rất nghiêm, người đi vào quá nhiều, người ta sẽ không để cho chúng ta đi vào.”
“Ừ, vậy thì phiền toái Đông Đầu đại ca.” Lý Noãn cười gật đầu, ngược lại nhẹ giọng an ủi Tô thị, “Mẹ, đừng lo lắng, chúng con sẽ nhanh ra ngoài.”
“Noãn Nhi, Văn Nhi, các con nhất định phải tìm được cha các con.” Tìm lâu như vậy còn chưa tìm được người, Tô thị đã sắp điên rồi, vừa nói xong lời này, nước mắt lập tức chảy xuống, nước mắt rơi trên mặt đất văng thành những đóa hoa nước, đảo mắt đã kết thành những hạt băng nhỏ.
“Mẹ, đừng khóc, đang mùa đông, tổn thương đến mặt thì làm sao, mẹ đừng lo lắng, con và đại ca nhất định sẽ tìm được cha.” Lý Noãn đau lòng an ủi, thấy Tô thị gật đầu, mới cùng với Lý Văn và Đông Đầu đi tới gõ cửa.
“Ai đấy, mới sáng sớm, có để cho người ta ngủ không đấy.” Chẳng được bao lâu, bên trong truyền ra giọng nói không kiên nhẫn của một phụ nhân, một phụ nhân chừng ba mươi tuổi đi tới trước cửa, phụ nhân kia nhìn thấy Đông Đầu, vốn vẻ mặt khó chịu lập tức biến thành cười duyên, cầm lấy chiếc khăn vẫy Đông Đầu một cái nói, “Hóa ra là con người không có lương tâm này, ta nói mấy ngày không thấy, có nhớ ta không?”
“Liễu nương, đừng làm rộn, ta mang hai vị bằng hữu đến xem một chút.” Đông Đầu đẩy tay Liễu nương ra, nghiêm túc nói.
Lúc này Liễu nương mới chuyển tầm mắt qua, cao thấp đánh giá huynh muội Lý Noãn, nghiêm trang lắc đầu nói: “Hôm nay có thể không được, ông chủ đến đây, tiến vào không thể chỉ nhìn không chơi, mặc kệ là ai, đều phải chơi hai ván, chỉ là đánh mười thua chín, hai người bằng hữu này của ngươi, có được không đấy?”
“Bọn họ đến tìm người, mới sáng sớm gấp gáp ra cửa, có lẽ cũng không mang theo bạc, trên người ta có một ít, chơi một chút cũng không thành vấn đề.” Đông Đầu gật đầu nói, không có chút ý tứ nào bảo Lý Noãn đưa bạc ra.
Hai huynh muội liếc nhau, đều cảm thấy con người Đông Đầu này không tệ, ân oán rõ ràng, tâm tư cũng kín đáo, biết rõ bọn họ gấp gáp đi tìm người, sẽ không theo chân bọn họ hỏi chuyện tiền bạc, chỉ là sau đó thanh toán lại là chắc chắn, nhưng có thể không chút lựa chọn mang bạc ra xử lý tình huống khẩn cấp, cũng không phải ai cũng có thể làm được.
Liễu nương nghe vậy, thì không nói gì nữa, nghiêng người cho ba người đi vào, rồi trực tiếp đóng cửa chính, mang theo ba người tới hậu viện, từ một phòng chứa củi đi thông vào bên dưới.
Đi ước chừng thời gian hai nén hương, liền nghe được tiếng người huyên náo phía trước, lại đi trong chốc lát, phía trước xuất hiện rèm màu đỏ, vén rèm lên đi vào, lập tức thấy được đèn đuốc sáng trưng, tiếng người huyên náo, nam nữ già trẻ đều có, sòng bạc chính giữa còn để vài cái bàn màu đỏ, người có thể vào đây đều là người giàu đến chảy mỡ.
“Chính các ngươi chơi đi, ta đi về trước đây.” Liễu nương cười chào mọi người một câu, lập tức xoay người rời khỏi lối đi.
“Đông Đầu đại ca, mượn năm lượng bạc, nếu như thắng, sẽ trả lại cho huynh, nếu như thua, huynh hãy tới nhà ta lấy, lúc này đây ta khá may mắn.” Lý Noãn cười nói.
Nghe Lý Noãn nói, dù không biết là thật hay đùa giỡn..., Đông Đầu cũng có chút lúng túng, chỉ là cũng hiểu được thiện ý muốn kết giao bằng hữu với hắn của Lý Noãn, vừa đưa bạc cho nàng, vừa hào phóng cười nói: “Chuyện trước đó là Đông Đầu ta không đúng, ta xin mời Noãn Nhi muội tử và Văn lão đệ một bữa cơm tạ lỗi.”
Sau khi xác định quan hệ bằng hữu, Đông Đầu cũng không khách khí, trực tiếp sửa lại xưng hô.
“Muội và đại ca muội sẽ nhớ kỹ, đến lúc đó Đông Đầu đại ca cũng đừng quỵt nợ.” Lý Noãn cười nói, lôi kéo Lý Văn chen vào chiếu bạc.
Đông Đầu cũng theo tới, thứ nhất là muốn xem náo nhiệt, dù sao Lý Noãn đã biết rõ hắc trang, không nói là người trong nghề, ít nhất cũng biết những điều này, thứ hai bụng Lý Noãn cũng đã to rồi, hắn ở bên cạnh cũng có thể hỗ trợ che chở.
Ánh mắt Lý nhìn lướt qua trên chiếu bạc, phát hiện có lẻ, chẵn, lớn, nhỏ, lại nhìn thủ pháp nhà cái đổ xúc xắc, chờ nhà cái dừng lại, vừa đặt đầu chung xuống ban, mọi người bên cạnh chiếu bạc đã bắt đầu đặt cược, Lý Noãn cẩn thận suy nghĩ nhớ lại những bí quyết mà người bạn thân đã dạy, để một lượng bạc lên chỗ chẵn.
Đây là lần đầu tiên nàng đánh bạc, trước kia cũng chơi xúc xắc, nhưng chỉ chơi đùa với bạn thân trong nhà mình, người thua làm cơm, ngược lại luyện cho nàng một thân giỏi giang.
“Đặt rồi thì rời tay, đặt rồi thì rời tay!” Nhà cái hô hai câu, thấy trên chiếu bạc đã chất đầy bạc trắng bóng, không ai đặt cược nữa, thì đưa tay mở đầu chung ra nhìn thoáng qua, đọc lên, “Hai, bốn, sáu, chẵn, mở đại!”
Nhà cái vừa nói xong, lập tức có người buồn có người vui, tiếng hoan hô cùng với tiếng thở dài đồng thời phát ra từ trong miệng những người xung quanh, còn có người không nhịn được mắng hai câu.
Tất nhiên Lý Noãn cũng thắng, cầm về hai lạng bạc thuộc về mình, lại chơi vài bàn, mỗi lần đều chỉ dùng một lượng bạc, suốt mười ván, thắng tám lần, thua hai lần, sau đó không chơi nữa.
Rời khỏi chiếu bạc, Lý trả bạc cho Đông Đầu, cười tủm tỉm để sáu lượng bạc dư vào trong hà bao của mình, mới phát hiện hai người bên cạnh đều đã trợn mắt há hốc mồm.
“Đại ca?” Lý Noãn đưa thủ quơ quơ trước mặt Lý Văn, nhẹ giọng kêu một câu.
“Hả?” Lý Văn giật mình lấy lại tinh thần, khẽ nhíu lông mày hỏi, “Nhị muội, sao muội biết đánh bạc?”
Vẻ mặt Lý Noãn lơ đễnh nói: “Chuyện đơn giản như vậy, ai không biết chứ, không phải để bạc ở trên bàn, nhà cái nói ta thắng, ta liền thắng ư, nhiều chuyện đơn giản, chỉ nhìn là biết, chỉ là vận may muội không tệ, mới thắng nhiều như thế.”
Có một số việc, một giấc mộng cũng giải thích không rõ ràng lắm, hơn nữa còn có Đông Đầu ở bên cạnh, tuy nhiên nàng tính toán kết giao người bằng hữu này, nhưng kết giao bằng hữu không có nghĩa là không có bí mật.
Đông Đầu ngẩn người, rất giật mình nói: “Noãn Nhi muội tử, ý của muội là những ván thắng kia đều là đánh bậy đánh bạ?”
“Bằng không thì thế nào?” Lý Noãn cười hỏi ngược lại, “Liễu nương bảo chúng ta phải chơi vài ván, lại không nói chúng ta không thể thắng, chỉ là ngay từ đầu muội đã ôm tâm tư nhất định phải thua, dù sao tìm cha mới là chuyện quan trọng, không phải chỉ mấy lượng bạc thôi sao, thua thì thua, sao biết lại thắng chứ.”
“Thảo nao Noãn Nhi muội tử lại thắng, chỉ là muội quyết đoán còn hơn cả dân cờ bạc, Đông Đầu ta bội phục rồi.” Đông Đầu cười nói.
“Muội chỉ chơi lung tung, đâu có quyết đoán gì, chỉ là đánh mười ván thua chín thôi, đây cũng không phải nói giỡn, nói không chừng nếu đánh tiếp hai ván nữa tất cả bạc có trong tay đều sẽ thua hết.” Lý Noãn cười lắc đầu nói, “Được rồi, chúng ta chia nhau tìm người thôi, Đông Đầu đại ca, chân cha muội có vấn đề, đi sẽ không giống người bình thường, mặt khác, chắc Đông Đầu đại ca cũng biết đại bá muội nhỉ, cha muội bị ông ta mang tới, nếu nhìn thấy ông ta, trên cơ bản là có thể tìm được cha muội, trong chốc lát mặc kệ tìm được người hay không, đều chờ ở chỗ này.”
“Được, ta đi hỏi vài người bằng hữu trong sòng bạc, xem bọn họ có thấy không.” Đông Đầu nhẹ gật đầu, lập tức đi tìm người quen.
Hai huynh muội trao đổi ánh mắt, cũng đều chia nhau tìm người.
Hắc trang này không nhỏ, chỉ là các chiếu bạc lớn nhỏ cũng có hơn bốn mươi năm mươi bàn, đừng nói đến mỗi bàn có vài chục người, cộng lại tối thiểu có hơn ngàn người, nhiều người như vậy, không cần nghĩ cũng biết, tới nơi này đánh bạc tất nhiên không phải chỉ người của trấn Tùng Sơn, ngoại trừ bảy tám trấn nhỏ bên cạnh, sợ là người trong huyện cũng có.
Lý Noãn gần như đi vòng quanh cả hắc trang, cũng không thấy được bóng dáng của Lý Đức hay Lý Huy, trong lòng mơ hồ có cảm giác không tốt, vừa trở lại chỗ cũ gặp Đông Đầu, Lý Văn, liền nhìn thấy Đông Đầu đang nói chuyện gì đó với một nam nhân trung niên.
Nhìn thấy Lý Noãn đi tới, Đông Đầu lập tức kêu: “Noãn Nhi muội tử, tranh thủ thời gian, vị huynh đệ của ta biết chỗ của cha muội ở đâu!”