Tiểu Cửu bỏ đi.
Không hề có một lời nhắn, không nói với tôi cũng không nói với Bắc Tiểu Vũ, càng không nói với Lương Sinh. Trước khi ngủ tôi còn nói với cô rằng: Bắc Tiểu Vũ tốt như vậy cậu còn muốn đi sao?
Tiểu Cửu cười lắc đầu: Không, không đi nữa.
Đêm đó tôi kể cho cô nghe chuyện lúc nhỏ của Bắc Tiểu Vũ, chuyện từ lúc bé đến trung học, mỗi một chuyện thú vị tôi đều kể với cô. Tôi nói: Tiểu Cửu, cậu xem tớ thay cậu có mặt trong cuộc sống của Bắc Tiểu Vũ lúc còn bé. Có phải không hỗ là chị em tốt của cậu không? Tiểu Cửu cười. Đột nhiên tôi thấy khó chịu, có phải cũng sẽ có một ngày tôi sẽ kể chuyện của Lương Sinh cho Vị Ương hay cô gái khác như vậy không, từ năm anh sáu tuổi, lúc tôi làm mặt quỷ dọa anh khóc. Sau đó, tôi cũng sẽ nói với họ rằng: “Cậu xem tôi thay cậu có mặt trong cuộc sống của Lương Sinh lúc còn bé” sao?
Tiểu Cửu nói: Khương Sinh, tớ cũng kể cho cậu nghe về tên công tử kia, sau cùng thì tớ cũng đã ở chung với hắn mấy năm.
Trình Thiên Hữu? Tôi nhíu mày nói: Tiểu Cửu, tớ không cần nghe về hắn! Tôi nói: Tiểu Cửu, để tớ kể cho cậu nghe lúc Bắc Tiểu Vũ học lớp sáu, cậu ta đi học mà lén đọc truyện đồi trụy, kết quả bị cô giáo phạt đứng, nhưng cậu ta không dám đứng thẳng mà chỉ nửa đứng nửa ngồi, cậu có biết vì sao không? Nói xong tôi cười lớn.
Tiểu Cửu chay mày, giật mình nhìn tôi: Khương Sinh, cậu biến thành sắc nữ lúc nào thế hả?
Mặt tôi đỏ bừng, nửa ngày sau mới nói: Tiểu Cửu, cậu mới là sắc nữ! Bởi vì quần của Bắc Tiểu Vũ bị móc vào đinh! Nếu cậu ta đứng thẳng thì không phải là rách quần lòi cả mông ra sao? Mông cậu ta lớn như vậy...
Nói đến đây tôi cười rộ lên, sau đó mờ ám nhìn Tiểu Cửu: Thế cậu nghĩ cái gì vậy?
Tiểu Cửu nói: Là tớ nghĩ nhiều thôi. Ngẫm lại lúc đó cậu cũng chỉ là con nhóc ngây thơ thôi, hay là đứa trẻ không biết gì nhỉ? Còn có Bắc Tiểu Vũ lúc đó chắc chưa dậy thì, sợ là chẳng phân biệt nổi là nam hay nữ đúng không? Nói xong, cô cũng cười lớn, trên bầu trời đêm chỉ có ánh trăng cô độc cùng với tôi và Tiểu Cửu lớn tiếng cười.
Tôi nói: Tiểu Cửu, tớ quên kể cho câu nghe, cuối cùng Bắc Tiểu Vũ vẫn phải đứng thẳng dậy, bị cô giáo nhéo tai đứng thẳng. Phòng học lúc đó chỉ nghe được một âm thanh, chính là tiếng cái quần của Bắc Tiểu Vũ bị xé.
Tiểu Cửu nói: Vậy Bắc Tiểu Vũ phơi mông ra trong lớp vậy à? Cô giáo kia cũng quá mức thực dụng rồi?
Tôi đắc ý cười: Sao có thể chứ? Có tớ nhanh trí ở bên cạnh thì sao trinh tiết của Bắc Tiểu Vũ có thể mất được? Tớ liền lấy băng keo dán quần của cậu lại. Lúc đó, cô giáo dạy toàn còn biểu dương tớ là đứa trẻ thông minh đấy! Nói sau này tớ sẽ trở thành nhà khoa học. Nên từ đó về sau tớ say mê nghiên cứu khoa học. Mãi cho đến đại học năm nhất tớ mới hoàn toàn tỉnh ngộ, lạc đường nhưng vẫn biết quay lại.
Tiểu Cửu cười: Có chuyện gì à? Thứ gì đã khiến cậu từ bỏ môn khoa học đấy hử?
Tôi thở dài: Lúc học môn tự nhiên, giáo sư dạy môn này bắt chúng tôi tự làm một thí nghiệm, chọn đề tài, phương án cũng phải tự giải quyết, kết quả hôm đó tớ bị cảm, để Bắc Tiểu Vũ giúp tớ chống đỡ. Kết quả tên Bắc Tiểu Vũ kia lại làm một thí nghiệm vô cùng sâu sắc. Đề tài là: chứng mình tai của nhện phát triển ở chân. Dụng cụ: Nhện, giấy trắng, bàn, dao mổ. Bước thực hiện: Bước 1, bỏ giấy trắng lên bàn, đặt con nhện lên tờ giấy, dùng sức đập bàn hét: chạy! Con nhện liền bỏ chạy. Bước hai, lấy dao mổ cắt hết chân nhện, sau đó bỏ lại vào tờ giấy, lần hai dùng sức đập bàn hét: chạy! Con nhện không nhúc nhích! Suy ra, tai nhện phát triển ở chân.
Tiểu Cửu cười đến trợn trắng cả mắt: Tên Bắc Tiểu Vũ ngốc này! Cậu ta làm cái thi nghiệm gì vậy chứ?
Tôi nói, thí nghiệm của cậu ta là: Chứng mình Khương Sinh là đồ ngốc, tiếp theo chứng minh cô giáo dạy toán có mắt như mù cùng thêm bệnh đục thủy tinh thể! Tài liệu là: Báo cáo thí nghiệm về Khương Sinh ngốc.
Chết tiệt. Tiểu Cửu cười không khép được mồm: Bắc Tiểu Vũ thật đúng là tên có thù tất báo. Tiểu nhân thật.
Tôi gật đầu: Đúng vậy, Tiểu Cửu, cậu cũng thấy đấy, Bắc Tiểu Vũ chính là một tên đầu óc ngu ngốc, người ta đối xử tệ với cậu ấy thì cậu ấy nhớ kỹ; Ai đối tốt với cậu ấy thì cậu cũng nhớ tới chết. Cho nên một khi cậu ta đã nhìn nhận sự việc rồi thì chín con bò cũng không kéo lại được. Cho nên Tiểu Cửu này, cậu đừng đi được không? Bắc Tiểu Vũ là một tên ngôn!
Tiểu Cửu cười, lông mi khẽ run trên đôi mắt sáng, cô nói: Khương Sinh, để tớ kể cho cậu chuyện cười về tên công tử kia. Ba năm trước, anh ta mua một con chó chăn cừu Đức đem đến câu lạc bộ chó, kết quả bị một con chó Sục Bun nhỏ hất ngã. Sau đó hắn lại mua một con chó Ngao, cuối cùng bị con Caucasian của một quan chức nào đó làm bị thương. Tên công tử đó tức giận, cuối cùng vung tiền cho người buôn lâu một con sói Siberia về nuôi. Cuối cùng chính mình phải nhập viện.
Sói cắn người? Tôi nhìn Tiểu Cửu, khẩn trương hỏi.
Tiểu Cửu hừ một cái: Cắn người? Chưa ăn thịt là may rồi.
Tôi nói: Ừ, may mà nuôi chó, nếu hắn nuôi mèo thì chắc sẽ không buôn lậu một con cọp để nuôi đấy chứ...
Tiểu Cửu nói: Tớ còn mong thế đấy, nếu vậy ba năm trước hắn sẽ không bị đưa vào bệnh viện mà thay vào đó là nghĩa trang.
Tôi nói: Tiểu Cửu này, cậu có thành kiến với hắn thật!
Tiểu Cửu cười nhạt: Khương Sinh, có lẽ Trình Thiên Hữu không phải là kẻ xấu, nhưng cũng tuyệt đối không đến lượt hắn làm người tốt. Được rồi, không nói nhiều nữa, mau ngủ đi.
Tôi nghe Tiểu Cửu nói xong cũng rất nhanh thì ngủ. Lúc tỉnh dậy thì Tiểu Cửu đã rời đi.
Bắc Tiểu Vu hỏi tôi: Khương Sinh, cậu mau nói cho tớ biết Tiểu Cửu đi đâu rồi? Cậu nói nhanh lên!
Tôi lắc đầu như trống bỏi, bởi vì thực sự tôi không biết, tại sao Tiểu Cửu lại rời khỏi nơi này trong đêm như vậy chứ? Lúc rời đi, cô có nhìn trời sao không? Có nghĩ bầu trời ấy cũng đặc biệt như ánh mắt cố chấp của Bắc Tiểu Vũ không?
Bắc Tiểu Vũ choáng váng lẩm bẩm, cậu nói với nửa còn gà còn lại ngày hôm qua: Mày nói nói cho tao biết, Tiểu Cửu đi đâu vậy? Sau đó nhìn nửa con gà, cuối cùng cậu chạy đến góc tường, quay sang bình rượu Tiểu Cửu uống nói: mà nói cho tao biết, Tiểu Cửu đi đâu? Mau nói đi!
Chú giải:
Chó chăn cừu Đức: (còn gọi là chó Alsace), (tiếng Đức: Deutscher Schäferhund) là một giống chó kích cỡ trung bình, xuất xứ từ Đức. Tại Việt Nam, giống chó này được gọi là chó Berger (béc giê hay bẹc giê). Chó chăn cừu Đức thuộc nhóm chó chăn gia súc, ban đầu được gây giống để chăn cừu. Do có sức lực, thông minh và có khả năng tuân thủ mệnh lệnh trong huấn luyện, chúng thường được dùng trong lực lượng cảnh sát và quân sự. Vì chúng rất trung thành và có bản năng bảo vệ chủ, chó chăn cừu Đức là một trong các nòi chó được đăng ký nhiều nhất.
Chó Sục Bun: (Bull Terrier) hay còn gọi là Bully tức kẻ hay bắt nạt người khác là một giống chó sục được lai giống phục vụ cho những cuộc chọi chó và làm chó bảo vệ. Từ khi được lai giống thành công, giống chó Bull Terrier đã nhanh chóng chinh phục những người nuôi chó khó tính với khuôn mặt ngộ ngộ, cái đầu lớn hình quả trứng và tính cách đáng yêu của mình. Mặc dù vậy, Bull Terrier là giống chó đặc biệt mạnh mẽ. Khả năng sát thủ cực kỳ nhạy bén khiến Bull Terrier là một con chó nguy hiểm đối với các động vật nhỏ hơn.
Chó Ngao Tây Tạng: hay còn gọi là Ngao Tạng, tên tiếng Anh là Tibetan Mastiff, là một giống chó Ngao được người Tây Tạng nuôi và huấn luyện để bảo vệ gia súc và bảo vệ cuộc sống của những người dân bản địa trên vùng núi Himalaya khỏi những con thú hoang như chó sói, hổ, gấu và để canh gác các tu viện ở Tây Tạng. Chúng có tính cách như trung thành, lỳ lợm, đặc biệt chỉ nghe lời một chủ. Chó ngao Tây Tạng được cho là Chúa tể của thảo nguyên và được mô tả là To hơn chó sói, mạnh hơn báo hoa và nhanh hơn hươu nai. Có khả năng chó ngao Tây Tạng là tổ tiên của 1 số giống chó ngao ngày nay.
Chó Caucasian (Kavkaz hay Kavkazskaya ovcharka viết tắt là KO) là giống chó chăn cừu có nguồn gốc từ vùng Kavkaz. Đây là loại chó săn cừu có kích thước lớn, thuộc chủng loài chó chăn gia súc và canh gác thời cổ đại, xuất hiện từ trước rất lâu sự hình thành quốc gia đầu tiên của Châu Âu. Tính cách đặc trưng của giống chó này là quyết đoán, mạnh mẽ, dũng cảm. Tuy nhiên, trừ khi được dạy dỗ và huấn luyện đúng cách nếu không Caucasian sẽ cực kỳ hung dữ và không thể kiểm soát, nó không chấp nhận những người nó không quen và sẵn sàng tấn công họ bất cứ lúc nào.
Sói Siberia: loài chó sống ở vùng Siberia, được huấn luyện để kéo xe.