Lúc này trong kiếm thất, quang mang chói mắt đã bắt đầu ảm đạm dần, chậm rãi tan biến.
Vi Tiên cùng nữ ma pháp sư áo đỏ từ bên trong đi ra, mở to mắt chứng kiến hết thảy, qua một đoạn thời gian rất lâu, Vi Tiên mới nhìn qua nữ ma pháp sư nói: "Ta đang mơ sao?"
Nữ ma pháp sư áo đỏ dù sao niên kỷ cũng khá lớn, mà tu vi trước kia lại cao nên tâm tình tương đối vững vàng. Nàng mỉm cười nhìn Lăng Vân giống như thiên thần trên trời nói: “Dường như chúng ta đã có một lực lượng mới.”
Vi Tiên mê man xem trái xem phải, nữ ma pháp sư áo đỏ vỗ vỗ bờ vai nàng nói: “Dùng thần thức dò xét, sẽ phát hiện bản thân không còn giống như trước kia nữa.”
Vi Tiên mê man nhẹ gật đầu. Sau khi đi ra, nàng phát hiện bản thân mình rốt cuộc không cách nào hô ứng bất luận hệ nguyên tố nào nữa. Hiện tại nghe nhắc nhở, lập tức dùng thần thức thăm dò cơ thể, điều này vốn không phải vấn đề gì khó. Lần đầu tiên Tiên Vi tiên vận dụng chân nguyên khởi động công năng của Trúc Cơ pháp khí trong cơ thể, giống như khi đem đá ném xuống nước, tầng tầng gợn nước tản rộng ra.
Năng lượng khổng lồ trong thiên lam tâm* được khởi động.
thiên lam tâm: trái tim màu xanh da trời.
Trên người Vi Tiên bắt đầu tản mát ra lam sắc quang mang chói mắt, quang mang cứ như vậy mà tỏa ra chiếu sáng khắp mọi nơi. Trên người ma pháp sư áo đỏ thì tỏa ra quang mang đỏ sậm, bao trùm lên lam sắc quang mang chói mắt, tạo nên một cảnh tượng kì lạ vô cùng.
Hiện tại hai nữ nhân cảm thấy phi thường kỳ diệu, chưa bao giờ có cảm giác giác trong cơ thể phơi phới đến thế. Không giống với trước kia, cơ thể ngoại trừ hấp thụ nguyên tố ra, bây giờ trong cơ thể còn xuất hiện một lực lượng thuần khiết khổng lồ thủy hỏa thuộc tính của chân nguyên lực.
Ma pháp sư áo đỏ thử phát ra một ít chân nguyên ra bốn phía, trong chốc lát, cảm nhận được vô số sinh mạng thể ba động mãnh liệt truyền vào tâm thần.
Cọng cỏ non đang đâm chồi. Dười mặt đất, con kiến đang vất vả cần cù vận chuyển thức ăn. Một giọt sương rơi trên bông hoa tươi, phát ra âm thanh “tí tách” nho nhỏ. Vô số cảnh tượng ôn hòa và tinh tế lập tức truyền vào đầu nàng khiến ma pháp sư áo đỏ cảm động, lệ tuôn trào.
Bỗng nhiên, một cỗ khí tức cường đại nhưng thân thiết áp tới, làm cho các nàng có cảm giác lâng lâng. Vi Tiên cùng nữ ma pháp sư áo đỏ đồng thời ngẩng đầu lên nhìn. Lăng Vân mặc thôn phệ tiên giáp, tiên kiếm màu đỏ vờn quanh người, hướng các nàng bay tới.
“Ta bây giờ là thế nào?” Vi Tiên hai mắt mê man nhìn Lăng Vân. “Ta có cảm giác thật cổ quái.”
Lăng Vân vỗ vỗ bả vai của hai người, rất nghiêm túc nói ra: “Hiện tại các ngươi đã nắm giữ được lực lượng sinh lực. Hảo hảo thể nghiệm đi.”
Hai người sững sờ một chút, rồi chậm rãi nhắm mắt lại.
Vừa dứt lời, hắc quang của tiên giáp vây quanh Lăng Vân lập tức mờ nhạt. Kiếp Hỏa hộ thân hóa thành mấy đạo lưu quang, tản ra bốn phía xung quanh, cuối cùng biến thành những đóm lửa rồi biến mất.
Hỏa kỳ lân dưới dạng lục tiên kiếm cũng bắt đầu không ổn định, tốc độ chậm dần đến đờ cả ra.
Lăng Vân tại thời điểm sử đụng Chấn Tiên Huyền, phóng thích rồi thu hồi tiên linh chi lực quá nhanh để lại cho hắn thương tổn không nhỏ. Chấn Tiên Lôi vốn là là bí quyết Tiên Lôi dị thường cường đại. Thường thường, nếu hai vị thiên tiên tranh đấu với nhau sử dụng Chấn Tiên Lôi thì phạm vi trăm dặm xung quanh đều biến thành phế tích. Lăng Vân lúc công kích kiếp vân đã sử dụng cái pháp quyết đại uy lực này, rồi lại ngay lập tức thu hồi linh lực làm cho kim đan của hắn bị kịch chấn.
Chuyện này so với việc không mặc tiên giáp, trực tiếp dùng Chấn Tiên Lôi không có gì là khác nhau. Chứng kiến hai nữ nhân nhắm mặt lại, Lăng Vân cũng nhịn không được nữa, thôn phệ tiên giáp giống như hóa thành thể khí, chậm rãi bốc hơi tiêu thất không còn xót lại chút gì nữa. Tay hắn bắt pháp quyết, bắt đầu tiến vào trạng thái Nội Thị. Bởi hai khỏa Kim Đan đang bị phong ấn, nên khi hứng chịu vô số đạo uy lực cường hãn từ kiếp lôi của Sinh Linh Kiếp, viên Kim Đan thứ ba phát ra đầy đủ tiên linh chi lực đã sắp không chịu nổi gánh nặng nữa rồi.
Cộng thêm lực lượng cực lớn khó có thể tưởng tượng nổi từ Chấn Tiên Lôi cắn trả nữa, nếu như đánh trúng hoàn toàn, nó đủ để cho một tiên cấp tiên nhân tan thành mây khói. Tuy được Thôn Phệ Tiên Giáp bảo vệ thân thể, Nhưng đạo Tiên Lôi này vẫn quá lợi hại…..
Thời điểm Lăng Vân đang cẩn thận dùng tiên linh lực chữa trị cho Kim Đan, đột nhiên phun bắn ra một ngụm máu tươi, cả người run lẩy bẩy, hắn bị đạo Thiên Lôi ẩn chứa vô thượng kình lực do chính bản thân hắn phát ra đả thương.
Cùng với việc này so sánh, thì tình hình xấu nhất vẫn còn chưa xảy ra, dưới sự ảnh hưởng của thiên lôi, viên Kim Đan thứ ba đã sắp không chịu nổi gánh nặng nữa, không giây phút nào là không thấy linh khí dao động.
Lăng Vân mở to mắt cười khổ, từ trong không gian giới chỉ lấy ra một khỏa linh đan ăn, một tay để lên đầu gối một tay thả lỏng, dần dần, thân hình hắn biến mất trong màn kim quang, “lách cách lách cách” tiếng vỡ vụn mơ hồ truyền ra.
****************
“Thần phạt vĩnh thế.... Là ai chọc giận tới thần?”
Địa huyệt thâm uyên, cái danh tự này lại có thể khiến cho tất cả có sinh mạng sinh vật đều cảm thấy sợ hãi. Mức độ nguy hiểm của cái nơi này ngang với phòng bếp của Tử Thần hoặc là phòng ngủ của Minh Vương, người nào tự tiện tiến nhập chỉ có một chữ: “Chết”
Những ma thú cấp lĩnh chủ được biết đến ở Thiên Phong đại lục cơ hồ đều sống ở Địa Huyệt Thâm Uyên. Theo chúng nó bàn tán mà nói, không một ai có thể giết được toàn bộ bọn chúng, kể cả dù có giết từng con một thì cũng đừng mong là chuyện dễ dàng. Địa Huyệt Thâm Uyên bởi vì có hắc ám cường đại cùng với những trớ chú vĩnh hằng khiến cho ma thú tiến hóa trở nên dị thường hung mãnh, tàn nhẫn. Tương đối nổi tiếng trong số đó là Lôi Đình Cự Thú, Cửa Đầu Hỏa Điểu cùng với đại xú danh Cương Thiết Cự Nghĩ không chỗ nào trong Địa Huyệt Thâm Uyên mà không biết.
“Ngài nói cái gì cơ? Thần phạt?” Một nữ tử mỹ mạo tuổi còn trẻ cẩn thận dè dặt nhìn một con Ngân Lang già nua, vị mĩ nữ này có một bộ tóc màu đỏ tươi trông như hỏa diễm, tùy ý buộc ở sau lưng. “Thần phạt là cái gì?”
Có lẽ người khác không biết, nhưng ở trong Địa Huyệt Thâm Uyên tùy tiện lôi ra một tên mà hỏi chuyện, cũng biết, mỹ nữ này tất nhiên chính là một trong Tứ Đại Ma Vương kinh khủng nhất sâu bên trong Địa Huyệt – Anda Justina.
Khủng Bố Ma Vương là một loại danh xưng, chỉ khi lực lượng cường hãn đạt đến một trình độ, bằng vào lực lượng tự nhiên do cơ thể tản mát ra xung quanh cũng có thể khiến cho địch nhân cảm thấy băng lạnh, mới có thể được xưng là Khủng Bố Ma Vương. Tại Địa Huyệt Thâm Uyên có thể đạt được danh hiệu Khủng Bố Ma Vương, hiếm có như là hạt cát giữa sa mạc vậy
Ngân sắc Cự Lang nhãn quang vừa chuyển, Anda Justina toàn thân lập tức run rẩy, phảng phất như lọt vào địa ngục trần gian, rới xuống U Minh Hải hàn băng lạnh thấu xương, bị vô số oan hồn cắn xé nát bấy vậy.
Quá cường đại, hắn đến tột cùng là tồn tại quái gì vậy??? Anda Justina cúi đầu, vận khởi toàn thân công lực chống đỡ hai đạo mục quang băng lãnh, tuy nhiên vẫn không thể ngăn được mà run rẩy.
“Ta là cái gì tồn tại cũng không phải phạm vi mà ngươi quản đến.” Ngân sắc Cự Lang thu hồi ánh mắt, Anda Justina mới khó khăn lắm mới thôi run rẩy. “Ta cần biết rõ, là ai dẫn Thần Phạt xuống.”
“Đúng vậy, đại nhân.” Anda Justina nhẹ gật đầu. “Nhưng, rốt cuộc cái gì là Thần Phạt vậy? Ta chưa từng nghe qua thứ gì như thế.”
Anda Justina vừa dứt lời, ngân sắc Cự Lang toàn thân bỗng nhiên chấn động mãnh liệt. Theo sự chấn động của Cự Lang, cả Địa Huyệt Thâm Uyên bạch cốt cung điện đều run rẩy. Hắn dừng lại, hồi lâu, mới chậm rãi cúi đầu xuống, hướng Anda Justina hỏi:“Ngươi có biết, trên cái thế giới này có người có thể trở thành thần không?”
Anda Justina sững sờ, không rõ vì cái gì mà Cự Lang lại hỏi như thế.
“Rõ ràng, sinh mạnh cá thể nào cường hãn tới trình độ nhất định đều có thể được phong thần, nhưng tỷ lệ này cũng không cao.”
“Có một loại người… Được rồi, có nói nữa ngươi cũng không hiểu. Ngươi đi xuống đi, đem chuyện này nói cho muội muội của ngươi.” Cự Lang thở dài một tiếng, cho Anda Justina rời đi.
“Vâng, tuân mệnh.” Anda Justina khom mình hành lễ, ánh mắt một mực nhìn vào tấm thảm màu đỏ trên mặt đất đại điện, bảo trì trạng thái này thối lui khỏi đại điện. Sau khi Anda Justina rời khỏi đại điện trong tích tắc, hai tấm cốt môn phát ra âm thanh nặng nề, cơ hồ có thể chọc thủng màng nhĩ, chậm rãi đóng lại. Mấy trăm đạo mục quang chăm chú nhìn nữ nhân có dáng người uyển chuyển này.
Nàng phát hiện ra lòng bàn tay mình đã ướt đẫm mồ hôi từ lúc nào, y phục mỏng manh trên người cũng bị ướt đẫm mồ hôi, đây là sợ hãi, thuần túy là sợ hãi.
“Khủng Bố Ma Vương mà cũng cảm thấy sợ hãi?” Anda Justina cười khổ lắc đầu.“Hắn đến tột cùng là cái dạng gì vậy.”
Đối với lai lịch của lão ngân lang này, Anda Justina xác định là phải cực kì khủng bố, cực kỳ đánh sợ và cường hãn.
Tất cả ma thú ở phía trong địa huyệt đều biết, tại thời điểm xa xưa mà không cách nào xác định niên đại, ngân sắc Cự Lang đi tới phiến đại lục này, hắn không hề giống ma thú khác giết chóc bừa bãi mà lại sắp xếp lại trật tự tại biên giới đại lục. Hắn dùng móng vuốt cứng rắn và đầy lực lượng của mình, đánh ra một kích tạo thành một cái huyệt to trên mặt của phong chi đại lục, địa huyệt cứ như là không đáy, hơn nữa mấy ma thú thích tàn sát bừa bãi toàn bộ bị bắt vào trong huyệt này. Hắn dùng Hắc sắc hỏa diễm để tôi luyện cả cái khu vực này, hơn nữa còn phóng xuất khí huyết hắn ra để tuyên cáo với tất cả rằng đây chính là địa bàn của hắn…
Tại giai đoạn đầu của Phong Chi đại lục, vô số tồn tại cường hãn đương thời đã từng có ý đồ khiêu chiến quyền uy của nó, kết quả là đều không tránh khỏi cái chết, hơn nữa thân xác còn bị hắn đưa vào trong Tử Vong băng phiến, để làm dấu hiệu cảnh bảo cho những tên ngu ngốc sau này.
Lâu dần, tất cả ma thú đều có chung một nhận thức, chớ đi chọc gia hỏa phía trong địa huyệt. Mà ngay cả long tộc, ngoại trừ loại sinh sống ở dưới ánh sáng mặt trời bình thường ra, cốt long cũng sợ hãi ngân sắc Cự Lang. Tuy hắn không thích giết chóc nhưng cũng không phải là không thể giết. Địa Huyệt Thâm Uyên Cứ như vậy xuất hiện một cấm khu đáng sợ, đã được ghi vào bên trong sử thi.
Chỉ cần xuất hiện ở thế giới người bình thường, đẳng cấp có thể phá hư tất cả mọi loại tuyệt đối, phán quyết tất cả mọi sinh vật. Khủng Bố Ma Vương có được lực lượng cường đại như vậy rồi, vậy mà cũng bị hai đạo ánh mắt nhìn vào khiến toàn thân toát mồ hôi lạnh.