Cái gọi là kiếp, đó là khổ nạn mà bất kì sinh vật nào cũng phải trải qua, nghịch thiên thì sẽ bị trời phạt. Dưới hạ giới, nhân loại hay mọi sinh vật khác đều phải thông qua tu luyện mà trở lên cường đại, nơi đây vốn không hề tồn tại thứ gì gọi là kiếp, kiếp chính do trời muốn trừng phạt mà giáng xuống, đó chính là thiên khiếp.
Nhưng kiếp vân đang xoay tròn bên trên kiếm thất kia lại không thuộc về thiên kiếp, đó là thứ mà bất kì tiên nhân nào đều không muốn gặp phải, thứ kinh khủng nhất, đáng sợ nhất trong tất cả các kiếp: ‘Sinh Linh Kiếp’.
Bất kì sinh vật nào đều có quyền sinh tồn, cho dù với bất kì lý do gì mà tước đoạt đi sinh mệnh chúng sinh đều có thể lọt vào Sinh Linh Kiếp. Cứ như vậy, kiếp vân bao hàm oán hận của những người đã chết nên uy lực của nó vô cùng cường đại. Nhưng nguy hiểm nhất chính là nhiếp hồn ma âm, muốn tránh cũng không thể tránh, người khác chỉ có thể hỗ trợ ngăn cản. Nếu không tự thân nghênh tiếp Sinh Linh Kiếp, thì kiếp vân sẽ vĩnh viễn ko tiêu tan.
Đây chính là nguyên nhân mà người tu chân rất ít khi làm tổn thương sinh linh.
Lăng Vân nhanh chóng bố trí cấm chế ở toàn bộ kiếm thất. Chợt phát hiện trên không có vô số kết giới xuất hiện, lập tức dùng thần thức quan sát, nhận ra người đầu tiên chính là viện trưởng William.
“Mấy người các ngươi chạy nhanh đi, các ngươi không chống lại Sinh Linh Kiếp nổi đâu, chú ý nếu không sẽ bị vướng vào, đi mau!” Lăng Vân hướng về phía bầu trời hô to: “Càng nhiều sinh mệnh bị thương tổn thì nó càng trở nên nguy hiểm!”
Viện trưởng William ngẩn người, lập tức vẻ mặt nghiêm túc nói: “Ngươi coi lão phu là ai?” Nói xong cũng không để ý tới lời cảnh báo của Lăng Vân, cố gắng gia cố kết giới.
Lăng Vân dở khóc dở cười, chỉ có thể tận lực tăng tiên linh khí lên, không ngừng biến hóa thủ ấn. Một ngàn một trăm lẻ tám cái thủ ấn cấm pháp dễ dàng được thi triển ra. Thoáng cái, kiếm thất đã được bảo vệ bởi mười sáu tầng kết giới. Hắn hướng lên không trung mà hô lớn thêm lần nữa: “Ma pháp sư rời khỏi đây ngay đi! Loại Sinh Linh Kiếp này không phải thứ mà các ngươi có thể ngăn cản.”
Các ma pháp sư đều là tâm cao khí ngạo,vốn có chút do dự, nhưng sau khi nghe thấy Lăng Vân quát tháo như muốn đứt cuống họng, thì lại lập tức bầy ra mấy tầng kết giới. Hỏa kỳ lân sớm đã đưa mấy người Tuyết Nhi đến địa phương an toàn, bây giờ quay lại kiếm thất, lăn một vòng biến thành chuôi của lục tiên kiếm, không ngừng vờn quanh người Lăng Vân.
Vi Tiên cùng áo đỏ ma pháp sư phảng phất như đã cảm thấy uy lực của Sinh Linh Kiếp, bắt đầu run nhẹ. Thời điểm từ trong tầng mây tỏa ra huyết sắc, đạo lôi điện đầu tiên đã từ trời giáng xuống, đỏ tươi như máu, ầm ầm nện vào trên tầng kết giới của ma pháp sư đã bố trí, chỉ chốc lát mà ánh sáng chói mắt, loang loáng chiếu sáng cả bầu trời.
Đạo lôi điện vừa mới tiếp xúc kết giới thì một nửa số ma pháp sư đã ngửa mặt lên trời phun ra một ngụm máu tươi, ngã lăn xuống mặt đất, uể oai vô cùng. Máu tươi bay đến lưng chừng không rồi lại ào ào rơi xuống.
Ngay sau đó, lại là một đạo huyết lôi đánh xuống. Vẫn như cũ bị các kết giới mà các ma pháp sư bố trí chặn đứng ở bên ngoài. Huyết lôi nện vào kết giới, làm đủ loại màu sắc kết giới dao động một hồi, hào quang mờ nhạt dần đi.
Sau hai đợi huyết lôi đầu tiên, Sinh Linh Kiếp tựa hồ đình chỉ trong thoáng chốc. Mấy vị ma pháp sư có chút miễn cưỡng bay trên không, sắc mặt toàn bộ tái nhợt, vừa rồi giữ gìn kết giới đã hao phí bọn hắn một lượng ma lực cực lớn.
Hai đạo huyết lôi trước giáng xuống giống như là để thăm dò mà thôi. Sắc trời bỗng nhiên trở nên càng thêm âm trầm, tầng mây quay cuồng kích động, nhanh như nổi trống, sau đó một tiếng nổ vang lên, vô số đạo huyết lôi như “phô thiên cái địa” cuồng bạo giáng xuống, chỉ một thoáng, âm thanh nồ ra, vang vọng thiên địa!
Huyết lôi vừa mới tiếp xúc đến, mấy kết giới vốn dĩ nhan sắc đã phai mờ, nay lập tức cùng nhau lụi tàn, tầng tầng tan nát. Trong chớp mắt, tuyệt đại bộ phận ma pháp sư đều rơi xuống đất. Chỉ có số ít mấy vị ma pháp sư có tu vi tương đối cao còn chật vật trụ lại được mà duy trì kết giới.
Trên bầu trời giống như có một bông pháo hoa cực lớn. Lấy đại hình kết giới làm trung tâm, rất nhiều ma pháp sư từ không trung kéo theo đủ loại quang sắc rơi xuống đất, từ xa nhìn lại hoành tráng vô cùng.
Viện trưởng William trong nội tâm không ngừng kêu khổ, đây rốt cuộc là loại ma pháp gì? Vừa mới ba đợt công kích lại để cho hắn cảm thấy toàn thân cơ hồ thoát lực, xương cốt mềm nhũn ra. Hắn tuyệt vọng nhìn vòng xoáy huyết sắc trên bầu trời , nhất thời ngây người.
“Cút hết đi cho ta!” Bỗng nhiên một âm thanh như vang lên tới tận mây xanh, vừa dứt lời, mấy vị ma pháp sư còn lại cảm giác mình bị một cỗ lực lượng mạnh mẽ kéo lấy, trực tiếp tiếp ném ra bay đi cả ngàn mét.
Đứng ở ngàn dặm bên ngoài, bọn hắn mới phát hiện bản thân không biết ma pháp ở nơi này là loại gì. Ma pháp có thể bao trùm một phạm vi lớn như vậy, mấy ngàn mét bên trong, bầu trời bao la, mây mù màu đen kịt đã biến thành màu xanh sậm, từng đạo huyết lôi đỏ sậm vặn vẹo như rắn chớp động, mặt đất rộng lớn đang kịch liệt run rẩy, bầu trời phảng phất như bị thiêu đốt.
Không biết là vị ma pháp sư nào bỗng hô lên một câu: “Đây là thiên phạt!”
Âm điệu chữ phạt vừa mới toát ra, ở tâm vòng xoáy giáng xuống một đạo hắc lôi liên tiếp đục thủng mấy kết giới mà bọn hắn bố trí lúc nãy. Trực tiếp đánh xuống đỉnh kiếm thất, thẳng vào tầng kết giới thứ nhất trong mười sáu tầng kết giới mà Lăng Vân đã bố trí. Tốt xấu cũng là kết giới do thiên tiên bố trí, nó toàn lực vận chuyển, không chút sai sót đem hắc lôi ngăn cản lại.
Ở ngoài ngàn dặm, mấy vị ma pháp sư chứng kiến một màn này, cả người có chút run sợ. Đây rốt cục là lực lượng gì? Cái này cũng không phải là ma pháp, đây là thiên địa nộ hỏa, là ông trời giáng thiên phạt xuống.
Chặn được đạo hắc lôi đầu tiên, Lăng Vân hướng Vi Tiên cùng nữ ma pháp sư áo đỏ quát to: “Tỉnh lại! Mau tỉnh lại!”
Cho dù thanh âm của Lăng Vân có lớn hơn đi nữa, hai nữ nhân vẫn nhắm mắt như cũ, cả người phát run.
Sinh Linh Kiếp tựa như thần linh nổi điên, phảng phất muốn đem tất cả mặt đất rộng lớn phá hủy. Mấy vị ma pháp sư ở ngoài ngàn mét có đủ loại phong cách hoảng sợ mà quan sát.
Địa phương chỗ kiếm thất giờ giống như là miệng núi lửa phun trào vậy, huyết lôi và tiếng oanh minh vang không ngừng, tựa như cả bầu trời đều muốn sụp đổ vậy .
Đột nhiên, huyết lôi đang tàn phá bừa bãi đột nhiên dừng lại, cả thiên địa đều yên tĩnh trở lại, nhưng cái loại yên tĩnh này làm cho ngươi ta cảm thấy rất bất an. Mây mù trên bầu trời càng lúc càng trở nên đen kịt, phảng phất như là một khối chì màu đen cực lớn treo ở trên đỉnh kiếm thất vậy, nền đất bên dưới kiếm thất lung lay như muốn nứt gãy, trong không gian yên tĩnh này làm cho người ta cảm thấy kinh tâm không thôi.
“Bụi tức là bụi, đất tức là đất, duyên tới duyên đi, vạn cổ giai không! Tỉnh lại!” Lăng Vân thời cơ hội này hai tay ngắt pháp quyết, hai đạo hồng quang tiến thẳng vào trong cơ thể Vi Tiên và vị ma pháp sư áo đỏ.
Thân thể hai người chấn động, mở mắt được một chút. Lăng Vân tay vung lên trời, hai kiên nội giáp lập tức xuất hiện, mặc lên ngươi hai nàng.
“Lăng.... Lăng Vân?” Vi Tiên mở mắt ra, ngay lập tức nhìn thấy Lăng Vân mặc thôn phệ tiên giáp màu đen đứng trước mặt.
“Sinh Linh Kiếp đã đến, hai người mau đến giúp ta phòng thủ đi!” Lăng Vân nhẹ gật đầu nói, một đạo cấm chế nhỏ màu đỏ trực tiếp bao phủ lên thân các nàng.
Vi Tiên nhẹ gật đầu, pháp quyết tu chân Lăng Vân truyền thụ cho nàng có ghi lại cái này. Hai người đồng thời ngũ tâm hướng thiên, bắt ấn thủ hồn bí quyết, đem cấm chế bao quanh thân thể mình.
“Hảo!” Lăng Vân nói cái này rất thoải mái. “Các ngươi cố gắng duy trì một tý. ta đi đối phó kiếp vân.”
Sinh Linh Kiếp tuy uy lực rất mạnh, nhưng nó chỉ nhằm vào một người mà thôi. Nếu là có người trợ giúp phòng hộ, thì đạo kiếp lôi lần sau so với lần trước còn lợi hại hơn. Bản thân tự mình chống cự, thì uy lực của Sinh Linh Kiếp chỉ giới hạn trong một mức độ tiếp cận ranh giới tử vong mà thôi. Nói không chừng là thì mình có thể dễ dàng kháng cự được.
Mắt thấy lôi đình vạn đạo không đánh xuống nữa, các ma pháp sư đang cảm thán thiên phạt lần này sắp kết thúc thì, bỗng nhiên trông thấy một thân ảnh màu vàng bắn thẳng lên, như muốn xông qua vòng xoáy mây đen trên trời.
Đánh thức Vi Tiên và nữ nhân kia xong. Lúc này Lăng Vân rốt cuộc đã động thủ.
Một tia sét vừa từ trên trời đánh xuống, hắn lập tức ném ra ngoài một vật hình tròn tỏa ra một màn hào quang vô thanh vô tức bảo vệ kiếm thất. Tốc độ sét đánh cực nhanh, trong chốc lát đã tiếp xúc với màn sáng. Sau khi màn sáng phát ra một hào quang chói mắt rồi trở lại như cũ, kiếm thất trong mắt mọi người đã bị nện xuống sâu dưới mặt đất.
Hai nữ nhân kia giờ đã không còn vấn đề gì nữa. Áp lực trong người Lăng Vân cũng đã hết. hắn hung hăng đầu lại, lấy lục tiên kiếm ra, tay trái niết lấy pháp quyết, tay phải dẫn đường. hướng mũi kiếm đâm thẳng đến phía vòng xoáy lôi điện.
“Chấn tiên! Lôi động!”
Trong nháy mắt bắt Linh quyết. Lăng Vân có chút hối hận. Ở chỗ này sử dụng Chấn Tiên Lôi mà hắn sử dụng ở thời điểm tranh đấu với các thiên tiên khác lúc trước….Mà lúc này hắn không thể thu hồi được nữa rồi, đành phải dốc sức liều mạng thu hồi về một ít linh khí, muốn giảm uy lực xuống một ít.
Thiên địa dao động, sơn hà biến sắc.
Chấn Tiên Lôi và Sinh Linh Kiếp vân đụng vào nhau, tựa như là sao chổi đụng vào trái đất vậy. Một đạo ánh sáng trói mắt lóe lên, sóng xung kích cực lớn bắt đầu khuếch tán ra, một tiếng vang cực lớn phảng phất như dã thú rống giận vang vọng toàn bộ thế giới. Trong phạm vi mười dặm, mọi người tựa hồ đều có thể cảm nhận được đại địa dưới chân run lên kịch liết một hồi
Đứng ở xa ngoài ngàn mét, các ma pháp sư trong cơn mưa to xối xả như là diều gặp gió vậy. Bị thổi ép xuống dưới mặt đất, người nào vận khí không tốt thì không còn bị sức gió cản trở, trực tiếp thăng luôn.
Lăng Vân nhìn kiếp vân đang tụ tập, phóng thẳng tới chỗ nó, đem đầy trời kiếp vân quấy như quấy trứng, cùng với ánh sáng mặt trời đầu tiên xuất hiện, Sinh Linh Kiếp khủng bố này đã chính thức bị đánh tan.
Lúc này, quang mang có chút chói mắt phủ trên kiếm thất phía dưới rốt cục đã ảm đạm dần, chậm rãi ổn định lại…