"Tốt!" Diệp Lãng đưa kim tệ cho chủ sạp, sau đó chuẩn bị lấy đồ vật này nọ xong chạy lấy người.
" Thiếu gia. ngươi đang làm gì vậy?" Hổ Nữ phát hiện thứ Diệp Lãng cần dường như không phải da thú, hắn đều bỏ hết da thú qua một bên, ngay cả tờ da vừa rồi hắn chỉ cũng bị ném qua một bên.
"Uy uy, vị thiếu gia này, ngươi làm vậy là có ý gì?" Chủ sạp cũng cảm thấy kỳ quái không rõ Diệp Lãng đang làm gì.
"Ta lấy thứ ta muốn a. chẳng lẽ ngươi muốn đổi ý à? Không muốn bán thứ kia cho ta?" Diệp Lãng dừng tay lại. nhìn chủ sạp hỏi.
"Không có! Hồ tộc chúng ta luôn luôn nhất ngôn cửu đỉnh. Thái Nhà tiểu thư có thể chứng minh điều này!" Chủ sạp cũng là một Hô tộc, hơn nữa cũng nhận thức hổ nữ, có điều tựa hồ không phải rất quen thuộc với Diệp Lãng.
"ừ; thiếu gia, tộc nhân của ta nếu đồng ý sẽ không đổi ý!" Hổ Nữ gật đầu nói, ngữ khí rất khẳng định.
"Nếu đã vậy thì đưa thứ kia cho ta a!" Diệp Lãng nói.
"Cho ngươi!" Chủ sạp lập tức đưa tờ da thú vừa rồi Diệp Lãng chỉ cho hắn.
Diệp Lãng cầm da thú trầm mặc một hồi, sau đó tùy tay ném lại. "Có phải ngươi đang đùa với ta không? Ta không cần cái này!"
"Lại là vừa rồi ngươi mới chỉ nó mà?" Chủ sạp có điểm mê hoặc. sau đó lại cầm ra mấy tờ da thú gần đó, hắn nghĩ chắc Diệp Lãng chỉ hơi lệch.
"Làm gì vậy? Không phải mấy cái này!"
Có điều khi chủ sạp lấy ra. Diệp Lãng vẫn nói không phải, sau đó rất nhiều tờ da thú khác cũng bị Diệp Lãng phủ quyết!
"Rốt cuộc ngươi muổn cái gì tự đi mà lấy!" Chủ sạp có điểm không kiên nhẫn, cho rằng Diệp Lãng đang đùa giỡn mình, nếu không nhìn ở mặt mũi của Thái Nhà tiểu thư thì phỏng chừng hắn đã bão nôi với Diệp Lãng rồi.
"Vừa rồi ta muốn tự mình lấy. là các ngươi chặn ta mà...Tránh ra..." Diệp Lãng cũng không để ý đến người khác, trực tiếp đến lấy.
"A..." Lúc này cơ hồ tất cả mọi người đều ngây dại vì họ thấy thứ Diệp Lãng lấy lại là khối đá phiến! Khối đá phiến ngay dưới đống da thú này!
"Thiếu gia, ngươi đang làm gì vậy, lấy khối đá phiến này làm gì?" Athena ngơ ngác hỏi, thật sự nàng không nghĩ ra được Diệp Lãng làm vậy là có ý gì.
"Vị thiếu gia này., thứ ngươi muốn mua chính là nó sao?" Chủ sạp kinh ngạc hỏi.
"ừ. chính là nó! Da thú của ngươi không có tác dụng gì với ta cả, bất quá nếu ngươi không bán được thì ta cũng có thể mua hết, cũng không sao cả." Diệp Lãng thu đá phiến vào trong giới chỉ. nhìn đống da thú dưới đất, bình thản nói.
"Không cần nếu không có tác dụng gì với ngươi thì không cần phải mua." Chủ sạp lắc đầu, hành vi này có thểbiểu hiện rõ ràng sự khác nhau giữa Thú Nhân và nhân tộc, chủ sạp nhân tộc mới mặc kệ ngươi có cần hay không, chỉ cần bán hết là được.
"ừ. vậy ngươi tiếp tục bày quán đi, ta đi tìm những thứ khác!" Diệp Lãng cũng không thèm để ý, để lại một câu xong tiếp tục đi tầm bảo.
"Dùng nhiều tiền như vậy mua một khối đá phiến, ngươi không thấy có vẩn đề à?" vốn Athena cũng muốn hỏi Diệp Lãng nhưng nàng thấy hổ nữ vẫn không nói gì nên thấy kỳ quái.
"Thiếu gia mua nó tất nhiên có lý do của hắn, từ phản ứng của hắn có thể biết khối đá phiến kia tuyệt đối không phải đá phiến bình thường! Còn có, cho dù là một khối đá phiến bình thường thì thiếu gia muốn mua cũng kệ hắn. hắn vốn là một bại gia tử, tiêu tiền là không cần lý do!" hổ nữ bình thản nói, quả thật nàng xem chuyện này rất bình thản.
Hành vi bại gia của Diệp Lãng đã tồn tại trước khi gặp Hổ Nữ, mà Hổ Nữ không phải từ Diệp Lãng bại gia mà ra sao?
Nói cách khác, nếu Diệp Lãng không bại gia thì nàng cũng sẽ không ở bên cạnh hắn, có thể sẽ làm nữ nô của những người khác, nếu vậy thì sẽ gặp tình huống giống miêu nữ Thái Dã, có khi còn thảm hơn vậy nữa.
Có lẽ cũng vì vậy. hoặc có lễ vì đã quen rồi nên Hổ Nữ không có phản cám gì với hành vi bại gia của Diệp Lãng, ngược lại sẽ yên lặng ủng hộ.
Nghe thấy Hổ Nữ nói. Athena trầm mặc thật lâu. nàng suy nghĩ ý tứ những lời này. mà sau khi tự hỏi dường như nàng cũng hiểu được chút chút.
"Thiếu gia, khối đá phiến này là gì?" Kể cả đã lý giải thì lòng hiếu kỳ của Athena vẫn tồn tại. nàng muốn biết vì sao Diệp Lãng cảm thấy hứng thú với khối đá phiến này.
"Đây là một bí mật, người bình thường thì ta sẽ không nói cho biết đâu. kỹ thật khối đá phiến này là..." Diệp Lãng nói rất nhỏ. bộ dáng thân bí vô cùng.
Lúc này Athena dựng thẳng lỗ tai. ách. dường như lỗ tai nàng vốn dựng thẳng, nói tóm lại là nàng còn thật sự chăm chú nghe lời kế tiếp của Diệp Lãng.
Hổ Nữ nhìn thấy biểu tình của Diệp Lãng liền bật cười, sau đó lắc lắc đầu, nàng biết Diệp Lãng chuẩn bị nói cái gì!
"Bí mật!"
"?! Cái gì?" Athena nhất thời không kịp phản ứng.
"Bí mật! Đã nói là một bí mật cơ mà! Ngươi đúng là ngu ngốc!" Diệp Lãng cười nói. sau đó chạy nhanh như chớp.
Athena ngẳn người, sau đó mới kịp phản ứng lại. giậm chân một cái nói: "Hừ! Ngươi đám đùa giỡn ta. mau nói cho ta biết rốt cuộc vật kia là cái gì!"
"Không nói! Ta đã nói rồi nếu là người bình thường ta sẽ không nói cho hắn biết đâu!" Sau khi bị nắm. Diệp Lãng một bộ thà chết không chịu khuất phục làm Athena vừa bực mình vừa buôn cười.
"Ta sao tính là người bình thường được, nói thế nào chúng ta cũng là người quen thiếu gia. ngươi nói cho ta biết đi!" Athena cười nói.
"Không nói! Đại thẩm* ta muốn thứ này!" Diệp Lãng từ chối Athena. đồng thời vẫn tiếp tục hành động mua đồ ăn của mình.
"Thiếu gia. thiếu gia của ta..." Athena bắt đầu sử dụng "hồ ly tinh công pháp" của mình* lắc lắc làm nũng với Diệp Lãng, thân thẻ của nàng nhỏ hơn Diệp Lãng khá nhiều, thoạt nhìn quả thật giống như muội muội làm nũng với ca ca vậy.
"Tốt lắm. sợ ngươi rồi. tiểu hồ ly tinh nhà ngươi! Ta nói cho ngươi biết a! KỲ thật..." Rốt cuộc Diệp Lãng cũng thỏa hiệp, có điều đáp án của hắn làm Athena cảm thấy không biết nói gì.
"Ta cũng biết thứ này là cái gì!" Đây là lời nói thật. Diệp Lãng chỉ cảm thấy khối đá phiến này không phải thứ bình thường, bên trong ẩn chứa một ít điều thần kỳ gì đó nhưng cụ thểlà cái gì thì cần nghiên cứu mới biết, bây giờ hắn vẫn không biết.
Đây là đáp án mà ta hy sinh sắc đẹp đổi lấy sao? Athena sắp điên rồi.
"Tiểu hồ ly, ngươi còn rất non. về sau không nên hỏi những vấn đề như vậy, có đôi khi chính hắn cũng không biết!" Hổ Nữ lại vỗ vỗ bả vai Athena. cũng lưu lại một nụ cười rất vui vẻ.
Đúng vậy, ta đang cười nhạo ngươi đấy, ai bảo ngươi đánh chủ ý đến thiếu gia. đừng tường mấy ngày nay "lăn lộn" rất quen thuộc với chúng ta là ta có thể quên chuyện kia!
Muốn ta tha thứ cho ngươi, ngươi còn phải cố gắng nhiều!