Athena biết cho dù đùa kiểu gì đi nữa Hổ Nữ cũng sẽ không để ý, nhưng chỉ cần liên quan đến Diệp Lãng thì khác, hơn nữa nếu ai uy hiếp được đến quan hệ giữa nàng và Diệp Lãng cũng sẽ làm nàng đề phòng.
Chẳng qua nàng không nghĩ ra là. quan hệ mà Hổ Nữ muốn rất đơn giản, chỉ cần hầu hạ thiếu gia của mình là được, không có gì khác cả.
"Ngươi đúng là một hồ ly tinh. Hổ Nữ, chúng ta đừng để ý đến nàng nữa, đi ra ngoài chơi đi!" Diệp Lãng kéo Hổ Nữ đi ra ngoài, không hề để ý đến Athena.
"Hừ. dám nói ta là hồ ly tinh, bất quá. hồ ly tinh này có nghĩa là gì? Thiếu gia..." Athena quyết định hôm nay phải bám Diệp Lãng đến cùng, nàng muốn hiểu rõ ý nghĩa của từ hồ ly tinh này.
Diệp Lãng không chỉ một lần nói nàng là hồ ly tinh, tuy nàng không biết nó có nghĩa gì nhưng rõ ràng không phải là hay ho gì cả, là mắng chửi người.
Đối với điểm này khẳng định Diệp Lãng từng nói qua, đây là mắng chửi người, mắng một ít nữ nhân không biết liêm sỉ.
Có điều Diệp Lãng cũng không nói ý nghĩa cụ thể của từ hồ ly tinh, cũng không phải hắn không muốn nói, kỳ thật chính hắn cũng có điểm mơ hồ, ở những thời kỳ khác nhau, từ hồ ly tinh có những ý nghĩa hoàn toàn khác nhau.
Từ hồ ly tinh này xuất hiện từ rất lâu rồi. ở thời thượng cổ. có một đàn thị tộc lấy hồ ly làm đồ đằng, mà tục truyền rằng Đại Vũ cùng một con cửu vĩ bạch hồ mà lấy vợ sinh con, sau đấy mới có Hạ triều khai quốc quân vương.
Thời kỳ hồ ly có địa vị tôn sùng nhất là ở thời Tần Lưỡng Hán, thậm chí đặt song song cùng Long, Kỳ Lân, Phượng Hoàng, trở thành một trong tứ đại điềm lành!
Thời Đại Hán, trong đá điều khắc, các bức tranh hay trong từng viên gạch thường thường có Cửu Vĩ Hồ cùng thỏ trắng, con cóc, chim xanh đặt song song bên cạnh Tây Vương Mẫu để cầu sự may mắn. Còn có người tổng kết ra hồ ly có tam đức: màu lông nhu hòa, phù hợp với trung dung chi đạo, dáng người trước nhỏ sau lớn, phù hợp tôn ti trật tự, khi chết đầu hướng về huyệt động của mình tức không quên quê quán.
Trong hai ngàn năm thời Hán, cuộc sống của hồ ly vô cùng tốt đẹp!
Sau thời Hán, địa vị điềm lành của hồ ly xuống đốc không phanh, những lời nói tốt về hồ ly toàn bộ biến mất, còn lại đều là những từ phản diện như hồ nghi, hồ mị, hồ xú vân vân, đều sắp trở thành đại bản doanh của từ nghĩa xấu. Dần dà từ hồ ly tinh trở thành đại danh từ khi tác phong sống có vấn đề. biến thành dâm thú nổi tiếng, mãi đến nay vẫn chưa hết tiếng dơ.
Đáng thương hồ ly tinh a, không biết đến bao giờ mới sửa án sai. phỏng chừng rất khó.
Từng có người viết hồ ly tinh rất hoàn mỹ nhưng vẫn không thay đổi được tình huống này, dường như người này là Bồ Tùng Linh...
(Bồ Tùng Linh là tác giả viết ra Liêu trai chí dị - DG)
Diệp Lãng không rõ lắm về những điều này, hắn nghĩ trong đầu nếu Athena lại hỏi thì hắn sẽ kể truyện Liêu Trai cho nàng nghe, nếu là vậy thì nàng sẽ hiểu được hồ ly tinh có ý tứ gì.
Sau này quả thật Diệp Lãng cũng làm như vậy, mà Athena liền thích danh hiệu hồ ly tinh ngay, nàng bắt đầu bắt Diệp Lãng gọi nàng là hồ ly tinh, lúc đó cũng làm Diệp Lãng có chút làm khó.
Người ta là một cô nương tốt, sao có thể gọi là hồ ly tinh đây?
Đương nhiên cuối cùng Diệp Lãng vẫn gọi bởi hắn chỉ có chút làm khó thôi, so sánh hai cái thì hắn thấy từ Athena càng làm khó thêm.
Dù sao thế giới này cũng không ai biết nghĩa của từ hồ ly tinh, cũng không có nhiều vấn đề lắm!
Hồ ly tinh Athena...
Diệp Lãng cũng không biết hắn giúp hồ ly tinh sửa lại hình tượng, đời đời sau, hồ ly tinh hóa thân thành từ ngữ ca ngợi một cô gái, cô gái này tụ tập đầy đủ sự xinh đẹp, trí tuệ thiện lương vân vân...
Một danh từ có thể vì thời đại khác nhau mà mang ý nghĩa khác nhau, vậy thì ở thế giới khác nhau trở nên khác nhau cũng là chuyện rất bình thường!
"Hổ Nữ, gần đây có bán đấu giá hội không?" Diệp Lãng lại muốn bại gia. hiện tại hắn có tư bản để bại gia, trải qua lần hành ý giựt tiền, không, là lấy tiền, tài sản của hắn rất khủng bố.
Lại nói tiếp, những tài liệu hắn bỏ ra để bại gia tựa hồ cũng được sử dụng xây nên Kỳ Tích Khu. rốt cuộc nên coi là bại gia hay là kiếm tiền đây?
Không ai có thểnói rõ cái này!
Bây giờ Diệp Lãng muốn hung hăng bại gia lần nữa, nhét đầy không gian giới chỉ của mình, không để nó rỗng tuếch nữa!
"Không có!" Hổ Nữ lắc đầu. đây là Hồ tộc bộ lạc. sao lại có đấu giá hội được, chỉ có ở nhân tộc mới thôi.
ở bộ lạc, đại bộ phận người thích lấy vật đổi vật, đổi lấy thứ mình cần mà thôi, giữa bọn họ cũng không có giá cả cụ thể gì, nơi như thế làm sao tồn tại bán đấu giá hội đây?
"Chán vậy, thôi thì đi ra chợ xem thử..." Diệp Lãng nói. hắn chuẩn bị đi dạo chợ.
Chợ ở đây quả thật là một nơi rất tốt. thường xuyên có người lấy những thứ vô dụng của mình đi đổi đồ vật. mà những thứ vô dụng với họ thường thường lại rất hừu dụng với Diệp Lãng.
Cho nên trong mấy ngày này. trên cơ bản Diệp Lãng vẫn ngâm mình trong chợ!
"Đại thúc đại thúc, này này này, ta muốn! Cái gì? Ta không có đồ vật gì để đổi cả, dùng kim tệ đi..."
Thanh âm Diệp Lãng xuất hiện ở trong thị trường, dường như hắn phát hiện không ít thứ tốt, tất nhiên hắn không có gì để đổi, bất quá may mà kim tệ vẫn dùng được ở đây.
Hoàng kim là đồng tiền mạnh, vô luận là thời nào, nơi nào đều có thể đùng như tiền tệ cả!
Trên thực tế, ở trong chợ ngoài lấy vật đổi vật ra còn có thể lấy vật đổi hoàng kim. tất nhiên cũng có thể dùng hoàng kim đổi vật phẩm.
Trong thị trường, có một phần nhà quan của bộ lạc thu chuyên thu mua những thứ vô dụng trong tay mọi người, mà những thứ này họ sẽ vận chuyển đến nhân tộc bán, tiền kiếm được sẽ bỏ vào trong kiến thiết bộ lạc, sẽ không tơ hào chút nào.
Đây là chỗ tinh thuần của Thú Nhân bọn họ không có tư tâm. có thể thấy được điều này từ nhà của hổ nữ. làm một cái tộc trưởng nhưng chỗ ở không khác những nhà bình thường khác chút nào.
"Oa. này. này... này ta muốn!" Hai mắt Diệp Lãng sáng lên nhìn về một sạp hàng, giống như phát hiện một cái bảo tàng vậy.
Hổ Nữ cùng Athena nhìn theo ánh mắt Diệp Lãng, phát hiện một sạp hàng, ở trên bày ra một ít da thú. trong đó có một ít da lông rất cao cấp.
Có điều, lấy sự hiểu biết của Hổ Nữ về Diệp Lãng thì hắn không có hứng thú gì với đám da lông này, nàng cảm thấy nhất định những da thú này có thể biến thành tài liệu gì đó nên Diệp Lãng mới hưng phấn như vậy.
"Lão bản thứ này bán thế nào!" Diệp Lãng chỉ vào một tờ da thú trong đó nói.
"Này? Ngươi có thể đổi thứ gì với ta?" Chủ sạp hỏi.
"Ta chỉ có kim tệ!" Diệp Lãng trực tiếp nói.
"Kim tệ? Vậy ngươi cho ta một cái kim tệ a." Người bán da thú tựa hồ không rõ ràng lắm về kim tệ, tùy tiện lấy một cái, hắn nghe qua những da thú này đại khái có giá trị như vậy.
Da lông cao cấp đâu chỉ một cái kim tệ, thậm chí vài cái, mười mấy hai chục cái cũng được nữa là!