Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 436: Chương 436: Bị tập kích. (3)






Tuyệt đỉnh cao thủ của Hổ tộc cũng không có trong đám hộ vệ, bọn họ đều tự đi tu hành, không ai quản bọn họ, cũng không bắt bọn họ làm bất cứ chuyện gì, chỉ khi trong tộc phát sinh đại sự, cần bọn họ mới có thể mời bọn họ xuất động.

"Nước xa không cứu được lửa gần, các cao thủ của các ngươi cũng không có ở trong tộc, điểm này ta cũng đã tự điều tra rồi." Hắc y nhân lãnh đạm nói, hắn để người khác tùy ý phát tín hiệu kỹ thật vì biết điểm này rồi.

ở trong này chỉ có một người đủ gây nguy hiểm cho hắn là tộc trưởng Hổ tộc, chẳng qua hiện tại tộc trưởng Hổ tộc cũng đã bị thương, cũng không nằm trong phạm vi cố kỵ nữa.

"Rốt cuộc ngươi là ai, vì sao lại ám sát ta?" Tộc trưởng lại một lần nữa hỏi.

"Điểu này ngươi đi xuống hỏi Minh Thần đại nhân a!" Hắc y nhân cũng không giải thích, cho dù với một người chết thì hắn cũng không nhiều lời về bí mật này.

Mà vừa nói đồng thời hắc y nhân vừa lại tiến công!

Xoát xoát...

Vẫn chỉ có thể nhìn thấy kiếm quang hiện lên, tất cả mọi người không thể nhìn thấy chiêu số của hắc y nhân bởi thật sự quá nhanh, không ai có thể nhìn rõ, cho dù là tộc trưởng Hổ tộc cũng chỉ có thể miễn cưỡng nhìn thấy một chút.

Mà hắn không nói bởi chờ khi hắn nói thì kiếm của hắc y nhân cũng đã thu hồi, làm cho hắn ngay cả cơ hội nhắc nhở cũng không có.

"A..."

Trước mặt tộc trưởng lại có một hộ vệ ngã xuống vũng máu, thực lực chênh lệch quá lớn, căn bản không thể ngăn cản bước đi của hắc y nhân.

"Các ngươi đều tránh ra, để tự ta đến!"

Tộc trưởng rống lên một tiếng, sau đó vận khởi đấu khí, chuẩn bị động thủ cùng hắc y nhân, lúc này ngoài làm như vậy ra thì tộc trưởng cũng không còn biện pháp nào khác.

Nếu không làm như vậy chỉ có thể gia tăng thêm hy sinh một cách vô nghĩa!

Hắc y nhân nở nụ cười, tuy thật nhạt nhưng có thể nhìn ra một loại cảm giác đặc thù ở trong!

"Tộc trưởng!"

Bọn hộ vệ gào lên, vào lúc này bọn hắn cảm thấy mình thật vô dụng, nói là hộ vệ nhưng lại không bào hộ được tộc trưởng của mình, chỉ có thể nhìn tộc trưởng của mình mang thương chiến đấu.

"Trảm!"

Hắc y nhân trảm về phía tộc trưởng, mà một kiếm này cũng làm người ta không nhìn rõ được, chỉ thấy một cơn gió lướt qua, một đạo kiếm khí khó có thể nhìn thấy bằng mắt thường xẹt qua.

Tộc trưởng quả nhiên không hổ là tộc trưởng, trong nháy mắt né tránh được công kích, bất quá người sau lưng hắn không may mắn như vậy, bị đạo kiếm khí này bổ thành hai.

Tâm tộc trưởng ngày càng lạnh lẽo, cao thủ trước mặt thật sự quá mạnh, nếu mình không bị thương còn có thể chống lại một lúc, nhưng tin rằng cuối cùng cũng sẽ bại trong tay hắn.

Mà hiện tại mình còn mang thương nữa, cho dù ngăn chặn thương thế thì cũng không kiên trì được lâu lắm, hy vọng có người đến hỗ trợ.

Có điều người này là ai đây? Trong Hổ tộc này, người có thực lực cao hơn mình cũng không nhiều, mà những người này đều ở bên ngoài cả.

"Nhất Kiếm Truy Hồn!"

Hắc y nhân tự nhiên sẽ không để cho tộc trưởng nghĩ nhiều, cũng không cho hắn càng nhiêu thời gian, hắn phải tốc chiến tốc thắng, sử dụng sát chiêu cực mạnh của mình.

Một khắc kia, toàn bộ thiên địa như chỉ còn lại một thanh kiếm của hắc y nhân, tất cả mọi người có một loại ảo giác là kiếm chiêu của hắc y nhân đột nhiên biến chậm, bọn họ có thể nhìn thấy rõ ràng một kiếm kia từ từ đâm về phía tộc trưởng.

Nhung kỳ quái là tuy cảm thấy biến chậm nhưng mình vẫn không cứu viện được, mà vì thương thế nên tộc trưởng cũng không thể né tránh một kiếm này, ngoài đón đỡ ra không còn cách nào khác.

Có điều nếu hắn đón đỡ một kiếm này thì kết quả là? Tin rằng tất cả mọi người đều biết, kết quả là nhất định phải chết rồi.

Kết quả này tựa hồ đã thành kết cục, nếu không có gì ngoài ý muốn phát sinh thì một kiếm này nhất định có thể mang đi tánh mạng của tộc trưởng!

Lúc này Hổ tộc hộ vệ không đám nhìn, đồng thời suy nghĩ vì sao một tuyệt đỉnh cao thủ như vậy lại xuất hiện ở đây, đến giết tộc trưởng của mình?

Đương nhiên lúc này cũng không có thời gian cho họ nghĩ nhiều, bọn họ chỉ có thể cầu nguyện cầu nguyện kỹ tích xuất hiện.

"Xuy!”

Một tiếng xé gió bén nhọn từ xa xa vang lên, lấy tốc độ cực nhanh tiếp cận hiện trường...

Mà trước khi thanh âm đến, một thanh trường thương xoay tròn đã xuất hiện trước mặt tộc trưởng Hổ tộc, mũi thương va chạm trên mũi kiếm, tuyệt không sai lệch.

"Thình thịch!"

Tuy rằng chỉ là hai điểm va chạm vào nhau nhưng đấu khí trường thương và trường kiếm mang vào lại va chạm trong không khí, hơn nữa phát ra tiếng nổ mạnh mãnh liệt.

Trong nhất thời bụi đất bay mù mịt, vây cả người dùng thương và hắc y nhân vào bên trong làm cho người ta nhất thời không nhìn rõ tình hình, không biết người dùng thương này là ai.

Bất quá trong nháy mắt đó, tựa hồ mọi người có một cảm giác, đều hiểu được người dùng thương này là ai, có điều bọn họ đã có điểm không thể tin được.

Bởi vì trong suy nghĩ của bọn họ, người nọ tuy rất mạnh nhưng hẳn sẽ không mạnh đến như vậy.

Bụi đất tán đi, khi mọi người nhìn thấy bóng dáng nhỏ xinh kia, họ đã hiểu được hóa ra mình nghĩ đúng.

"Thái Nhã?!"

"Thái Nhã?!"

Tộc trưởng có điểm giật mình kêu lên, người trước mặt không phải con gái mình thì còn là ai đây? Thân hình quen thuộc kia, thanh Thái Nhã Chi Nhận trong tay đều nói cho hắn biết đáp án.

Có điều hắn cũng không tin, sao con gái mình lại mạnh như vậy.

Từ nhất thương cứu viện kia có thể nhìn ra được thực lực con gái mình đã vượt qua mình...

Sự không tin tường của đám người tộc trưởng tựa hồ đã thuyết minh bọn họ không phải hoàn toàn hiểu biết Hổ Nữ, bọn họ chỉ biết thực lực nàng đã vượt xa đồng lứa, nhưng không biết không chỉ có đồng lứa mà thôi.

Đây cũng không thể trách bọn họ, trước Hổ Nữ đều lưu trữ mấy thành công lực, cũng không thi triển ra toàn bộ công lực, đây cũng là Diệp Lãng nói cho nàng biết, làm người phải điệu thấp, không nên quá lộ mũi nhọn.

Còn có Diệp Lãng cũng từng nói với nàng, có thể sử dụng ít khí lực giải quyết thì không nên dùng thừa thêm chút nào, thừa ra một ít đều là lãng phí thể lực...

"Phụ thân, mấy người ra đằng sau đi, nơi này giao cho con!" Hổ Nữ một tay cầm Thái Nhã Chi Nhận cao hơn bản thân, nói với tộc trưởng.

"Thái Nhã, ngươi được không?" Tộc trưởng nhịn không được hỏi, tuy một thương vừa rồi đã chứng minh thực lực của Hổ Nữ nhưng làm phụ thân, hắn vẫn có điểm lo lắng về an nguy của nàng.

"Không thành vấn đề! Người cứ yên tâm..."

Khi Hổ Nữ đang nói chuyện đột nhiên bước xa một bước, nhất thương đánh bất ngờ về phía hắc y nhân kia, chiêu thức rất bình thường không có gì đặc biệt nhưng tốc độ, uy lực lại rất kinh người, ít nhất có thể kinh sợ bất cứ người nào ở đây!

"?!" Hắc y nhân cả kinh, lập tức né ra, mà lúc này hắn cảm thấy may mắn mình phản ứng kịp, nếu chậm một chút thôi thì rất có thể sẽ bị đâm ra một cái động trên người.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.