Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 437: Chương 437: Sát thủ bài danh. (1)






"Thái Nhã, con gái tộc trưởng, từ nhỏ đã bị nhân tộc bắt làm nữ nô, mười bốn tuổi được chủ nhân đưa về, sau đó luôn luôn tu hành tại Băng Phong Cốc, trước đại triên thân thủ trong diễn tập, dự tính trình độ cỡ Địa cấp!" Hắc y nhân niệm ra tư liệu của Hổ Nữ, đây là tư liệu đơn giản về nàng mà hắn có được!

"Không ngờ ngươi không chi ở Địa cấp mà đã có thực lực Thiên cấp, không dễ dàng a, một tiểu cô nương mới hai mươi đã có thành tựu như vậy tuyệt đối là một kỳ tài..."

Hắc y nhân thực bình tĩnh nói, Thiên cấp cao thủ với hắn mà nói dường như còn không phải vấn đề.

"Thiên Cấp!?"

Sau khi nghe được hắc y nhân đánh giá, đám người Hồ tộc đã bị chấn trụ, bọn họ không ngờ Thái Nhã tiêu thư nhỏ xinh đáng yêu này lại đạt đến trình độ đó.

"Không biết là ai sáng tại ra kỹ tích này, còn có, chủ nhân trước kia của ngươi là ai, vì sao lại thả bảo bối như ngươi về!"

"Cái này ngươi không cần quản, trước tiên ngươi nên quản chính ngươi đi, ta phải lấy mạng của ngươi rồi!" Hổ Nữ lạnh lùng nói, nàng không rảnh nói nhảm với hắc y nhân.

"Ngươi muốn mạng của ta? Còn rất sớm! Ngươi có biết trong Thiên cấp cũng phân chia cấp bậc không, mà ngươi bất quá cũng chỉ mới sơ cấp mà thôi..." Hắc y nhân không thèm để ý nói, mà ngụ ý của hắn là hắn không phải thuộc loại sơ cấp trong Thiên cấp, thực lực của hắn cao hơn Thái Nhã rất nhiều.

"Cấp bậc? Thì đã sao?" Hổ Nữ cười lạnh, một tiếng, sau đó xuất một thương bám theo vô số thương ảnh công kích hắc y nhân, phong kín tất cả đường lui của hắn.

"!?" Hắc y nhân cả kinh, hắn không ngờ chiêu thức của Hổ Nữ lại bá đạo như vậy, đồng thời bên trong không có sơ hở đáng nói.

Không có sơ hở mới là chỗ làm hắc y nhân giật mình bởi hắn cũng không thể làm được điều này, chỉ có thể cố gắng ép sơ hở trở nên nhỏ bé hoặc che giấu đi.

"Phá..."

Hắc y nhân chỉ có thể dùng trường kiếm phá chiêu, dùng thực lực mạnh mẽ bức bách thương của Hổ Nữ rời khỏi quy tích, chế tạo ra sơ hỡ để thoát thân.

"Hoành Tảo Thiên Quân!" Khi hắc y nhân còn chưa quay người, nhất thương khác của Hổ Nữ đã quét ngang, thẳng về phía hắc y nhân!

Hắc y nhân lập tức trở mình, né qua Hoành Tảo Thiên Quân của Hổ Nữ, đương nhiên đây còn chưa phải chấm dứt, Hổ Nữ còn tiếp tục công kích.

Hiện tại hắc y nhân cùng Hổ tộc có thể hiểu được hóa ra trường thương còn có thể dùng như vậy...

Một tay, hai tay...

Chính nắm, phản nắm...

Xoay tròn bắn ngược...

Chỉ cần là kỹ xảo có thể nghĩ ra đều xuất hiện trên Thái Nhã Chi Nhận của Hổ Nữ, còn có một ít là mọi người không thể tưởng tượng!

"Hồi Mã Thương!"

Hổ Nữ bán cho hắc y nhân một sơ hở, khi hắc y nhân công kích mình, nàng dùng một Hồi Mã Thương đâm về ngực hắc y nhân, chiêu này làm hắc y nhân rất giật mình, tuy tránh khỏi điểm yếu hại nhưng vẫn rơi máu.

Đây là tình huống mà rất nhiều năm chua từng xuất hiện, đã thật lâu hắn chua từng nhìn thấy máu của mìntụ đều chi nhìn thấy máu tươi của người khác mà thôi!

"Không sai! cấp bậc quả thật không là vấn đề, Thái Nhà tiêu thư, lúc này coi như ta đã hiểu được ý tứ của ngươi!" Hắc y nhân dùng tốc độ cực nhanh băng bó miệng vết thương, sau đó cười nói, lúc này hắn đã tách ra rất xa với Hổ Nữ, đây là hắn cố ý.

Hiện tại hắn không muốn tiếp tục đánh với Hổ Nữ bởi điều này không còn ý nghĩa, hơn nữa còn lưu lại thì có thể mình sẽ gặp nguy hiểm.

Câu kia của hắn cũng xuất phát từ nội tâm, nguyên bản hắn cảm thấy thực lực cấp bậc khác nhau là mấu chốt quyết định thắng bại, nhưng vừa rồi Hổ Nữ lại dùng thực lực thấp hơn lại đánh cho hắn không đỡ nổi, hơn nữa còn bị thương.

"Đây là thiếu gia nói, cấp bậc cũng chỉ có thể tham khảo, cũng không phải mấu chốt quyết định thắng bại!" Hổ Nữ lạnh lùng nói, "Bây giờ có phải ngươi muốn đào tẩu không? Nếu muốn thì ta không tiễn!"

"?! Ngươi không định đuổi theo ta sao?" Hắc y nhân ngẩn ngơ, tin rằng rất nhiều người đều nghĩ như vậy, hắn không ngờ Hổ Nữ lại thà hắn như vậy, không đuổi theo hắn.

"Lấy thực lực của ngươi thì chúng ta căn bản không thể bắt lấy ngươi, thiếu gia cũng nói qua, giặc cùng đường chớ truy!" Hổ Nữ rất bình tĩnh nói.

"Ha ha, rất có ý tức, Thái Nhã tiêu thư, ngươi rất tốt, mà thiếu gia trong miệng của ngươi cũng rất tốt, nếu có cơ hội thì chúng ta lại luận bàn một chút! Chuyện của lệnh tôn mong ngươi nén bi thương, hơn nữa đừng trách ta..." Hắc y nhân cười cười, chuẩn bị cáo từ.

"Lời này của ngươi là sao? Cha ta sẽ không chết, cho dù các ngươi lại phải người đến đây thì ta cũng có thể đuổi các ngươi về." Hổ Nữ lạnh lùng nói.

Hắc y nhân cười cười nói: "Yên tâm, chúng ta cũng chỉ xuất động một lần, nếu thất bại sẽ không có lần thứ hai! Mà lệnh tôn thì hẳn phải chết rồi, bởi vì hắn..."

"Hắn trúng Minh Thần Triệu Hoán!" Lúc này một thanh âm thay lời hắc y nhân nói.

"Đúng vậy, chính là sát khí đệ nhất thiên hạ.., Ý? Làm sao ngươi biết?" Hắc y nhân gật đầu, đột nhiên phát hiện có điểm là lạ, sao ngươi khác có thể biết được bí mật này,

Minh Thần Triệu Hoán là thứ mà hắn rất vất vả mới được đến, rất ít người biết chuyện này.

Hắn nhìn về phía phát ra âm thanh, thấy một thiếu niên nhân tộc, bên cạnh còn có một thiếu nữ nhân tộc, lúc này hai người đang đứng bên cạnh tộc trưởng.

Mà giờ khắc này tộc trưởng Hổ tộc tựa hồ đã nằm xuống, đã không có cái loại dũng mãnh vừa rồi!

Hai người kia là ai? Vì sao trong Hồ tộc lại xuất hiện hai người như vậy?

Thiếu niên nhân tộc này đương nhiên là Diệp Lãng, hắn vừa chạy đến đây, nhìn thoáng qua tộc trưởng Hổ tộc liền lập tức chạy đến bắt mạch.

Bởi Diệp Lãng biết tộc trưởng trúng một loại gì đó rất nguy hiểm!

"Chuyện rõ ràng như vậy ai mà không biết!" Diệp Lãng thực không thèm để ý nói.

"Nếu ngươi đã biết là Minh Thần Triệu Hoán thì nên hiểu được hắn đã phải chết chắc rồi!" Hắc y nhân khôi phục bình tĩnh, lãnh đạm nói.

"ừ, dưới tình hình chung thì hắn đã chết chắc rồi! Trúng Minh Thần Triệu Hoán lại không lập tức trị liệu, còn vận khởi đấu khí, điều này chẳng khác nào tự sát!" Diệp Lãng gật gật đầu nói.

"Hóa ra đây mới là mục đích của ngươi, ngươi cố ý không cho tộc trưởng thời gian trị liệu, hơn nữa còn buộc hắn ra tay!" Hộ vệ bên cạnh đã hiểu ra, hóa ra lúc trước hắc y nhân không chỉ muốn giết tộc trưởng, đồng thời còn đang kéo dài thời gian.

"Thiếu gia, ngươi mau cứu cha ta!" Hổ Nữ sốt ruột nói.

Diệp Lãng còn chưa nói gì, hắc y nhân đã mở miệng trước:

"Không cứu được, cho dù là thần y lợi hại nhất thiên hạ, lúc này cũng không thể hóa giải được Minh Thần Triệu Hoán!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.