Đây là một món đồ chơi nhỏ bọc bằng vải nhung, bất quá món đồ chơi này có thể động, bên trong còn có luyện kim trận khu động, sau khi đến tay Diệp Lãng, trải qua một ít thay đôi nho nhỏ làm luyện kim trận này càng thêm, hoàn mỹ.
Làm cho món đồ chơi này trở nên càng hấp dẫn người khác hơn...
\"Đáng yêu không, ta cũng biết nó rất đáng yêu nên mua nó, tặng cho ngươi!\" Diệp Lãng đưa món đồ chơi cho tiểu cô nương.
\"Tốt, cái này coi như ngươi bán cho ta đi, ngươi ở đây phải không, nếu vậy thì tất cả phí dụng ở trong này của ngươi sẽ được miễn.\" Tiểu cô nương nhận lấy món đồ chơi, cũng đưa ra một điều kiện trao đổi, nàng không thích vô duyên vô cớ tiếp nhận lễ vật của người khác.
\"Không cần.\" Diệp Lãng lắc đầu.
\"Ngươi đang hoải nghi ta không thể làm chủ sao?\" Thần sắc tiêu cô nương nghiêm túc lại, biểu tình này thật giống như một người trưởng thành vậy, rất thành thục.
Tin rằng vấn đề của tiểu cô nương rất bình thường bởi người bình thường nhìn thấy một cái tiếu cô nương thì sẽ không tin nàng có thể miễn đi phí dụng cho một người tại cái lữ điếm cao cấp này.
Bất quá Diệp Lãng lại không nghĩ như vậy, hắn chỉ lắc đầu nói: \"Không phải hoài nghi, là ta không thích những thứ miễn phí gì đó, ta thích tiêu tiền, còn có, ngươi như vậy không phù hợp tuổi của ngươi, tiêu hài tử thì nên đi chơi nhiều một chút, đừng luôn nhíu mày.\" Nói đến đấy ngữ khí của Diệp Lãng trở nên rất ôn nhu.
Cũng không biết vì sao Diệp Lãng cảm thấy tiểu cô nương này có một loại cảm giác quen thuộc nhưng không nghĩ ra được cảm giác này là gì.
\"...\" Tiểu cô nương ngây dại, hai mắt nhìn Diệp Lãng tràn ngập nghi hoặc, lúc này nàng đang nhìn chằm chắm vào Diệp Lãng, tựa hồ đang tìm cái gì.
Diệp Lãng cười cười đi vào, mà tiểu cô nương ngây người ở ngoài cửa một hồi lâu, sau đó lắc đầu, miệng lẩm bấm gì đó, sau đó cũng rời đi.
Đây dường như là một hồi gặp gỡ thực bình thường, cũng không có gì đặc biệt...
\"Diệp Lãng, ngươi đúng là dù ngốc, vì sao ngươi lại đòi ba lồng bánh bao nhò làm cho Lý Nguyệt chú ý, còn có, ngươi ở sân tập bắn... Ha ha, ngươi cũng quá nổi bật đi, sẽ làm người ta hoài nghi.\"
Khi Diệp Lãng trở về phòng, phát hiện bên trong có thêm một người khác, cặp lỗ tai và cái đuôi hồ ly kia như đang nói lên thân phận của người này vậy.
Đúng vậy, chính là Athena.
Mà khi Diệp Lãng vừa trở về chưa kịp nói gì đã bị Athena mắng một trận, điều này cũng nói lên Athena giám thị nhất cử nhất động của Diệp Lãng.
Diệp Lãng cùng Lãnh Huyết Ngũ cũng biết điểm này, lúc ấy Lãnh Huyết Ngũ còn hỏi Diệp Lãng có muốn giải quyết những người này không, tất nhiên Diệp Lãng ngăn lại, hắn biết những người này là người của Athena.
Mà nếu không phải Athena, là người khác giám thị thì càng không nên có động tĩnh gì, như vậy chỉ làm cho người ta biết mình có mục đích mà thôi.
\"Sao ngươi lại ở đây, không sợ bị người phát hiện sao?\" Diệp Lãng cũng không trả lời, trực tiếp hỏi.
\"Sợ cái gì, bị phát hiện thì ta nói ta là tỷ tỷ của ngươi.\" Athena đã sớm nghĩ tới điểm này, lấy cớ này cũng tiện đi gặp Diệp Lãng.
Có lẽ Athena đến đây vì nàng cảm thấy một thời gian sau có lẽ nàng sẽ không có cơ hội gặp mặt Diệp Lãng.
Vốn nàng cũng không muốn đến đây, chủ yếu là vì việc làm hôm nay của Diệp Lãng làm nàng cảm thấy thật bất ngờ, tuy rằng làm Lý Nguyệt chú ý nhưng dường như cũng không làm cho Lý Nguyệt hoài nghi, như vậy quả thật đáng ăn mừng.
Bất quá Athena cảm thấy nếu Diệp Lãng còn như vậy thì rất dễ thất bại nên nàng phải nhắc nhở một chút.
\"Vốn ngươi cũng không nên một mình đến đây thì tốt hơn!\" Athena cười nói.
\"Đi đi, ta đã nói ta là một mình đến, ta là một mình trốn nhà đi.\"
\"Thì ta đến đây tìm được ngươi rồi này.\"\"
\"...\"
\"Nói thật đi, lúc chiều có phải ngươi cố ý chỉnh Mục Nhĩ kia không?\" Athena cười hỏi.
\"Chỉnh hắn? Ta không có a!\" Diệp Lãng ngây người một chút, biểu tình này rõ ràng nói cho Athena biết là hắn căn bản không nghĩ đến chuyện này.
\"Ngươi đang giả vờ à?\" Athena hỏi.
\"Hắn không giả vờ, ngươi chính là Athena sao? Nếu không có việc gì thì tốt nhất không nên xuất hiện ở đây, ta sẽ chiếu cố hắn.\" Thanh âm Lãnh Huyết Ngũ đột nhiên xuất hiện trong phòng làm Athena hoảng sợ, nhìn khắp nơi.
\"Ngươi là ai, ở đáu, đi ra đây!\" Athena có điểm hoảng sợ hô.
\"Ta gọi là Lãnh Huyết Ngũ, vốn không nên nói cho ngươi biết thân phận của ta, chỉ là muốn cho ngươi biết ta có năng lực bảo hộ hắn mà thôi.\" Thanh âm Lãnh Huyết Ngũ lại xuất
hiện, mà lúc này Athena cảm giác được rõ ràng người này đang ở sau lưng mình.
Vì thế Athena quay đầu lại, hắn nhìn thấy Diệp Lãng và Lãnh Huyết Ngũ đang ngồi uống trà ăn bánh, thật giống như vốn đã như vậy rồi.
\"Lãnh Huyết Ngũ? Ngươi chính là Lãnh Huyết Thập Tam Ưng trong Lãnh Huyết Tổ?\" Tuy Athena kinh ngạc sự xuất quỷ nhập thần của Lãnh Huyết Ngũ nhưng nàng càng kinh ngạc hơn về thân phận của Lãnh Huyết Ngũ.
Athena biết tiểu Linh cũng là Lãnh Huyết Thập Tam Ưng nhưng thoạt nhìn tiểu Linh càng giống hữu danh vô thực hơn một chút, hoàn toàn không cùng một cấp bậc với Lãnh Huyết Thập Tam Ưng, mà hiện tại chân chính xuất hiện mới làm nàng cảm thấy rung động.
Nếu vừa rồi Lãnh Huyết Ngũ muốn lấy tánh mạng của nàng thì quả thật dễ như trở bàn tay, nàng cũng hiểu được đạo lý này.
\"Đúng vậy!\" Lãnh Huyết Ngũ gật đầu nói.
\"Không thể tưởng tượng được ngươi lại đi bảo hộ thiếu gia, có ngươi ở thì ta tin tưởng nhất định thiểu gia sẽ rất an toàn. Athena khôi phục vẻ mặt bình thường, thoải mái nói.
“Ừ.\" Lãnh Huyết Ngũ lạnh lùng đáp, cũng không nói gì nữa.
\"Các ngươi đang làm gì đấy, sao cả hai người đều đến đây, Lãnh Huyết Ngũ, không phải đã nói không nên đi vào phòng hắn sao?\" Lúc này trong phòng lại nhiều ra một người - Lãnh Huyết Thất.
\"Ngươi là...\" Athena có điểm cảm giác khó tả, người ở đây sao lại xuất quỷ nhập thần như vậy, một đám lặng yên không tiếng động xuất hiện.
Vì sao các nàng đều biết ta là ai, ta chưa có giới thiệu qua.
Đương nhiên vấn đề này Athena không cần hỏi, nếu nàng không nghĩ ra được thì nàng sẽ không là Athena, nàng biết bởi vì mình là Hồ tộc, đặc thù này rất rõ ràng.
Lúc này chuyện làm Athena cảm thấy khiếp sợ là một cái Lãnh Huyết Ngũ còn chưa đù, còn thêm một cái Lãnh Huyết Thất nữa. Hai đại đầu mục của Lãnh Huyết Tồ đều ở bên cạnh bảo hộ Diệp Lãng, trợ giúp hắn, điều này quả thật không ngờ tới.
\"Thật sự là phiền hai vị hỗ trợ chiếu cố thiếu gia, chúng ta không tiện xuất hiện ở đây, cũng may có các ngươi.\" Athena cảm thấy Diệp Lãng cũng dù may mắn, vốn phải một mình chiến đấu, không ngờ đám người Lãnh Huyết Ngũ cũng vừa lúc ở đây.