Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 237: Chương 237: Tháng hai năm ấy




Tháng hai năm ấy biết bao chuyện xảy ra.

Đại Việt đổi niên hiệu quốc thành Đế Vũ Đại Trị, bắt đầu tính là năm thứ nhất Đế Vũ.

Ngô Khảo Ký tiến về đất nước hoa anh đào rối ren gặp mặt gia tộc Fujiwara.

Minamoto no tập hợp các gia tộc cảm thấy kinh hãi mà bí mật tiếp xúc Ngô Khảo Ký.

Các Incho Viện Chính ( Hay giới quân sự võ sĩ) ở Phù Tang có cái nhìn không thiện cảm với Ngô Khảo Ký và khiêu khích kịch liệt.

Thái độ thiên hoàng Bạc Hà của Phù Tang đối với phái đoàn một vạn hải quân của Ngô Khảo Ký là khó nắm bắt.

Ngô Khảo Ký đến Phù Tang làm gì và tại sao lại chọc ra nhiều cái hố ở nơi này đến vậy hạ hầu phân giải. Ngô Khảo Tước đã thành công thỏa thuận với Đại Tống về việc đánh Yên Vân Thập Lục Châu.

Nhưng Đại Tống cũng không phải ăn chay, bọn hắn biết chỉ cần Ngô Khảo Tước tấn công Yên Vân thì quân Đại Liêu ắt loạn, kể từ đó Đại Tống sẽ “tự mình” thu phục được phân nửa số Châu Thành trong đó để tiết kiệm tiền. Các bên lại dục dịch cho một chiến dịch quân sự hoàn toàn mới.

Cao Ly, Nữ Chân thay vì triều cống cho Đại Liêu đã quay lại triều cống cho Liêu Đông Vương Ngô Khảo Tước. Trên mệnh lệnh của Ngô Khảo Ký thì Ngô Khảo Tước phải đi tìm dòng họ Ái Tân Giác La Hoàng Nhan A Cốt. Nhưng trên thực tế thì gia tộc này đã trực tiếp đến đầu quân cho Ngô Khảo Tước Liêu Đông Vương vì vùng đất Cáp Nhĩ Tân mà gia tộc Hoàng Nhan A Cốt sinh hoạt đã tiếp nối cùng lãnh thổ của Ngô Khảo Tước khi thằng này tiện tay đánh cả Liêu Nguyên, Tứ Bình và Cát Lâm các thành trì của Đại Liêu.

Vua Đại Liêu là Gia Luật Hồng Cơ liên tục điều binh khiển tướng, liên tục cầu viện hay tập hợp các bộ lạc thảo nguyên nhưng bất thành. Đến lúc này thế gian mới nhìn rõ Đại Liêu đã suy bại đến tột cùng, các chiến binh thảo nguyên sau thời gian dài bị hủ hóa bởi thứ văn hóa đen tối của người Hoa Hạ thì thực tế đã không còn sức chiến đấu nữa rồi.

Đại Liêu chỉ có thể cắt đất cầu hòa muốn tìm cơ hội thở dốc. Thậm chí Gia Luật Hồng Cơ còn muối mặt đến độ đem cháu gái của mình viên ngọc minh châu là Gia Luật Bối Bối vốn đang là vợ của Tiêu Trường Xung đem tặng cho Ngô Khảo Tước.

Không thể không nói Gia Luật Bối Bối xinh đẹp vô cùng cho nên nàng mới mười tám tuổi nhưng đã có ba đời chồng. Ông nội của nàng vì chính trị đã đẩy nàng hết từ cái giường này qua cái giường khác.

Hành động này của Gia Luật Hồng Cơ khiến họ Tiêu bất mãn và mất mặt nhưng vẫn e ngại uy thế Liêu Hoàng nên không dám lên tiếng. Hành động này còn khiến cho Ngô Khảo Tước tức giận phùi bọt mép, hắn là thứ đi ăn của thừa canh cặn? Ngô Khảo Tước vốn định đuổi Bối Bối về Thượng Kinh Lâm Hoàng sau đó tiến quân dạy cho Gia Luật Hồng Cơ một bài học về tôn trọng nam nhân Đại Việt thì chợt thay đổi chủ ý.

Bối Bối khóc như hoa lê đái vũ, quỳ lạy, bò lết ôm lấy chên Ngô Khảo Tước cầu xin hắn đừng đuổi nàng, để nàng ở Liêu Đông làm kẻ hầu người hạ cũng được, đừng bắt nàng về chỗ Gia Luật Hồng Cơ. Nàng kể rõ thảm cảnh của mình khi về Liêu Trướng sẽ phải làm những gì, chỉ là công cụ tình dục trao đổi chính trị cho những tên già khọm bụng bự hôi thối mà thôi.

Ngô Khảo Tước thương sót để Gia Luật Bối Bối ở lại Liêu Đông lập làm Quý Nhân nhét vào hậu cung ngày càng khổng lồ của hắn.

Lịch sử không đi theo những gì Ngô Khảo Ký mong muốn, bộ tộc Nữ Chân lúc này không hề hung hăng càn quấy hay hùng mạnh gì đó như Ngô Khảo Ký tưởng tượng. Nữ Chân bộ lạc trồng trọt săn bắn bắt cá bên dòng Hắc Long giang. Sau khi bị người Khiết Đan đô hộ mới học tập thuật bắn tên cưỡi ngựa du mục của các bộ lạc thảo nguyên Khiết Đan.

Nói chung người Nữ Chân lúc này mới chỉ mới tiếp xúc cùng nghệ thuật đánh chận kỵ binh mà thôi. Số lượng người Nữ Chân cũng chẳng phải nhiều, tính sơ sơ nhẩm nhẩm nhiều nhất cũng chỉ có năm trăm đến bảy trăm ngàn người sống rải rác khắp nơi dọc theo Hắc Long Giang rộng lớn.

Bộ tộc cỡ bự như của giòng họ Hoàng Nhan A Cốt thì động viên cả lò cả tổ cũng chỉ được ba ngàn năm trăm chiến binh. Nói thật Ngô Khảo Ký tiếp xúc rồi tộc Nữ Chân thì không thể hiểu nổi tại sao cái tộc nhỏ yếu này sau 20 năm lại có thể thành lập nhà Kim củ hành Đại Tống lên bờ xuống ruộng.

Ngô Khảo Ký không biết được rằng lúc Hoàng Nhan A Cốt Đả thống nhất các tộc Nữ Chân thì người Liêu đã thối đến mức không thối hơn được nữa. So với hiện tại thì hai mươi năm sau người Liêu còn không có khả năng phản kích. Đại Tống lúc đó lại đi một nước cờ quân sự đi vào lòng đất là trợ Kim diệt Liêu cho nên phần lớn quân đôi tinh nhuệ, Liêu dân đầu phục Kim Quốc. Kim lúc đó bằng Kiết Đan cộng Nữ Chân do Nữ Chân lãnh đạo. Đây chính là lý do mà Nữ Chân tộc chỉ chưa đầy một triệu người có thể tạo nên nước Kim bá chủ phương bắc một thời gian dài.

Nhưng Ngô Khảo Tước đâm một chân vào Cát Lâm làm tình hình biến đổi hắn. Lúc này Nữ Chân tộc nhìn thấy Đại Liêu yếu đuối cũng có ý dục dịch muốn thử động một chút. Nhưng chứng kến sức mạnh quái thú của Liêu Đông Vương Ngô Khảo Tước thì ý nghĩ này tắt ngấm. Thế là các bộ lạc Nữ Chân gần Cát Lâm ngay lập tức quay qua đầu nhập Liêu Đông Vương trong đó có gia tộc Hoàng Nhan A Cốt. Tất nhiên cái màn nhét con gái vào hậu cung của Ngô Khảo Tước lại diễn ra. Hoàng Nhan Ngõa Nô mười sáu tuổi bị đem về Liêu Đông không thương tiếc, kể từ đó Hoàng Nhan A Cốt Đả vị Kim Thái tổ tương lai đã thành em vợ của Tước đệ. Lúc này A Cốt Đả chỉ mới 8 tuổi đang vui chơi quên trời đất quyên đường về mà bám dính lấy anh rể ở Long Châu Thành.

Lúc này Ngô Khảo Tước dấy binh đánh Yên Vân mười sáu châu của Đại Liêu thì lực lượng tung ra khủng bố vô cùng.

Về kỵ binh hắn có gần hai vạn sở thuộc trong đó một vạn là Hán Nô gần một vạn là cha con nhà Hô Luân Bối Đa chỉ huy kỵ binh gốc Khiết Đan. Năm ngàn bộ binh Mân tộc để thủ thành trì biên giới tiếp giáp Đại Liêu Hạ Kinh. 7 ngàn Châu Âu Binh để ứng biến các tình huống lực lượng này đóng ở Long Châu Thành thủ đô Liêu Đông. Các bộ tộc Nữ Chân cũng đóng góp đến hơn một vạn kỵ binh. Trong lần tác chiến này thì nhóm các công ty nhỏ của công ty Tân Bình Đông Hải cũng là lực lượng không thể xem thường với năm vạn bộ binh ô hợp.

Nói như thế nào nhỉ, Ngô Khảo Ký thực tế không can thiệp vào quân chính hay dân chính ở Liêu Đông, Ngô Khảo Tước muốn dày vò như thế nào là chuyện của hắn. Ngô Khảo Ký chỉ nói những mục tiêu lớn cần đạt được mà thôi. Làm như thế nào là chuyện của Tước, không phải Ngô Khảo Ký tin tưởng tài năng của Ngô Khảo Tước mà hắn tự tin vào bản thân sức mạnh ở khu vực này. Em trai tiện nghi này co chọc trời thì Ngô Khảo Ký cũng dám vá. Cho nên Ngô Khảo Ký buông tay cho Ngô Khảo Tước hành động, đây là cách đào tạo nhanh nhất, hiệu quả nhất và giá đắt nhất. Nhưng Ngô Khảo Ký không còn nhiều thời gian ở nơi này cho nên hắn muốn Ngô Khảo Tước trưởng thành sớm.

Mọi thứ đã chuẩn bị kỹ càng sớm Ngô Khảo Tước tự mình bàn bạc cùng đám thuộc hạ chưa ráo máu đầu của hắn mà thực hiện một chiến dịch quy mô tầm cỡ khu vực. Bộ binh thủ vững các cấu trúc phòng thủ biên giới Liêu Đông với Đại Liêu. Kỵ binh ba vạn tinh nhuệ hết sức do chính Ngô Khảo Tước chỉ huy chia hai lộ, một lộ giả vờ tấn công Thượng Kinh Lâm Hoàng chủ phủ Đại Liêu một lộ tấn công Xích Phong Thành hay có tên khác là Lâm Tây nhằm cắt đứt mọi liên lạc của Đại Liêu đôi với 7 châu phía nam của Trường Thành.

Mũi tiến quân thứ hai do gia tộc Minamoto chỉ huy năm vạn quân “công ty” tấn công vào Trác Châu, Doanh Châu, Đàn Châu, Thuận Châu, Nho Châu, Úy Châu. Những Châu này nằm gần bờ biển Hoàng Hải phía Nam Trường Thành, Cho nên đại quân của Minamoto và các gia tộc hải tặc rất dễ đổ bộ. Chỉ cần Ngô Khảo Tước khóa được con đường tiếp viện của Đại Liêu cho những nơi này thì thực tế Minamoto gia tộc chỉ cần không quá ngu dốt sẽ có thể từ từ đánh hạ các châu quận trên.

Kế hoạch của Ngô Khảo Tước có vẻ như rất hoàn chỉnh, Ngô Khảo Ký cũng không tham gia, hắn cảm thấy năng lực của Ngô Khảo Tước về mặt quân sự có phần còn tốt hơn bản thân vị Đông Hải Vương này. Bằng chứng là Ngô Khảo Tước cũng chẳng được Lý Thường Kiệt chỉ bảo tận tình, thời gian tiếp xúc với việc độc lập lãnh binh còn ngắn nhưng tên này khá chững trạc. Nói chung là về mặt quân sự thì Ngô Khảo Tước có phần thuộc về thiên phú, vô sự tự thông.

Về dân chính thì Liêu Đông trong tay Ngô Khảo Tước hơi bị loạn. Tên này quá cấp tiến và chú ý quá nhiều đến chiến tranh mà quên đi việc ổn định phát triển nội khu hắn quản hạt. Điểm này cũng vì Ngô Khảo Ký buff quá nhiều lương thực, nhu yếu phẩm cho Liêu Đông cho nên tên Liêu Đông Vương này coi nhẹ vấn đề dân chính và kinh tế. Thêm vào đó việc Liêu Đông gây chiến là một cách kiếm tiền, càng đánh càng giàu cho nên Ngô Khảo Tước có phần vong thân. Nhưng mà chắc chắn tên này sẽ nhận được bài học xứng đáng với sai lầm này.

Cả Liêu Đông chướng khí vô cùng với sự quản lý theo chiều quân sự hóa của Ngô Khảo Tước. Các thành trì của Liêu Đông bị tên này đổi danh hết cả. Từ Bắc xuống nam Ngô Khảo Tước lây các bộ phận của Rồng để đặt tên cho các khu vựng. Đầu tiên là Long Tu thành, Long Thủ thành, Long Khu thành, Long Giác thành rồi Long Châu thành làm thủ đô, Long vĩ, Long trảo đủ kiểu Long để đặt cho Liêu Đông. May là tổng tên tuổi của vùng đất này Ngô Khảo Tước chưa đổi nếu không có lẽ Liêu Đông đã đổi thành cái gì Long không biết.

Ngô Khảo Ký mặc kệ vì lúc này hắn rất bật với một kế hoạch quan trọng, xây dựng hạm đội thép cho Liêu Đông đủ sức bá chủ Hoàng Hải sau đó Ngô Khảo Ký sẽ rút đi.

Muốn xây dựng đội ngũ thủy quân cho Liêu Đông thì phải có thuyền, chiến hạm. Thứ này Ngô Khảo Ký chỉ có thể cắt một phần nhỏ hạm đội còn lại của mình cho Ngô Khảo Tước. Phần còn lại Ngô Khảo Ký bắt buộc phải đóng mới hoặc đi mua sắm.

Mua sắm tất nhiên rất khó thực hiện cho được vì các thế lực luôn coi chiến hạm hạng nặng là át chủ bài bảo vệ quyền lực của bản thân cho nên có tiền chưa chắc mua nổi. Mà đóng mới thì Ngô Khảo Ký không có đủ thợ thủ công tốt. Thợ thủ công Tống thì Ngô Khảo Ký có thể thuê mướn hàng loạt, thậm chí là mua đứt bán đoạn đám thợ thủ công này nhưng chiến hạm kiểu Tống Ngô Khảo Ký không có ưng lắm cho nên Ngô Khảo Ký hướng ánh mắt về Nhật Bản.

Phù Tang đất nước toàn biển, sau thời kì cải cách Đại Hóa của Thiên Hoàng Hiếu Đức Kōtoku-Tennō thì công nghệ đóng thuyền của Phù Tang được phát triển lên một tầm cao đặc biệt sau khi học tập người Đường. Nhưng người Nhật khá giỏi trong việc nghiên cứu và hoàn thiện các công nghệ mà mình học được lên đến một tầm cỡ cao hơn. Cho nên hiện tại công nghệ đống thuyền Nhật Bản Ngô Khảo Ký đánh giá là cao hơn Đại Tống cho nên hăn mới lặt lội đến đất nước Hoa Anh Đào để thực hiện mua sắm chiến hạm cũng như mua sắm công tượng.

Thực tế nên công thức hóa một chút chiến hạm của toàn bộ Đông Á và Đông Nam á thời này để mọi người dễ hình dung công dụng và chức năng.

Đầu tiên phải nói đến đó là hệ thống đại chiến hạm hải chiến. Nói đại chiến hạm khá chung chung cho nên cần chi tiết một chút để dễ phân biệt.

Hình dung theo kiêu hiện đại cho dễ phân biệt. Đại Chiến Hạm tức là Khu Trục Hạm và Kinh Hạm….

Chiến Hạm cỡ chung khoảng tầm 25-30m hãy hình dung là Hộ Tống Hạm.

Chiến hạm cỡ nhỏ 10-15m tạm gọi chung là Tuần Dương Hạm.

Nếu nói vậy để đạt đến trình độ đóng được Khu Trục Hạm lúc này chỉ có Bố Chính với công nghệ phụ trợ đỉnh cao với bốn chiếc Khu Trục Hạm đỉnh phong về cả kích thước, tốc độ cũng như hỏa lực.

Các quốc gia có thể đóng được Kinh hạm là Đại Việt – Đại Tống – Phù Tang – Medang- Lavo- Chiêm Thành.

Trong đó Đại Tống – Phù Tang đi theo lối Khinh Hạm lớp đáy bằng kích thước lớn tốc độ chậm. Bố Chính – Chiêm – Medang- Lavo đóng Khinh hạm lớp đáy nhọn buồm lớn tốc độ cao nhưng kích thước hạnh chế bởi giới hạn của thanh gỗ làm long cốt. Đại Việt thì đóng cả hai loại Kinh hạm trên và là quốc gia khá linh động trong việc đóng chiến hạm.

Mua Khinh hạm của Phù Tang hay Đại Tống là không thiết thực, bọn này sẽ không bán cho Ngô Khảo Ký, do vậy Ngô Khảo Ký chỉ có thể chuyển mắt đến Hộ Tống Hạm và Tuần Dương Hạm để mua sắm. Thêm vào đó đóng mới Kinh Hạm lớp đáy nhọn ở vùng Bắc Á là không thực tế, các công tượng nơi này không quen thuộc loại chiến hạm này.

Cho nên Ngô Khảo Ký muốn đi Nhật Bản để vơ vét một số lượng lớn cả nguyên liệu gỗ cùng thợ thủ công lành nghề Nhật Bản để đóng mới Khinh Hạm lớp đáy bằng cho Liêu Đông.

Lớp đáy bằng hay lớp đáy nhọn đều có ưu điểm và nhược điểm của mình. Liêu Đông cũng không cần hải quân đánh xuyên lục địa. Kinh hạm đáy bằng đủ dùng rồi, đủ để đi hết Hoàng Hải và bá chủ nơi này là được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.