Ma Đô

Chương 112: Chương 112: THẬT KO THỂ THÀNH LẬP HẬU CUNG PHỒN THỊNH? (HẠ)




Đầu sói nghe Tô Tử Duyệt nói như vậy, nội tâm thế này mới thư thái 1 chút, liền cùng Tô Tử Duyệt đứng dậy đi tới nơi ở của bọn Tố Điệp. Bởi vì chỉ có Đầu sói là ăn thịt, cho nên hắn liền cẩn thận mang theo 1 miếng thịt đem qua. Làm bọn họ đến thời điểm, Bạch Khổng Tước cùng Thường Hoan đã muốn hái rất nhiều trái cây, Tố Điệp cũng hái 1 ít mật hoa đến, chỉ chờ Tô Tử Duyệt đến cùng nhau ăn cơm.

Tô Tử Duyệt cấp đại gia giới thiệu sơ qua, chỉ tiểu sói đối tiểu bướm con nói- Tiểu bướm con, đây là đệ đệ, sau này phải hảo chiếu cố đệ đệ, biết chưa?

Tiểu bướm con tuy rằng ko hề thích vị đệ đệ từ đâu chui ra này, nhưng nếu Tô Tử Duyệt đã nói như vậy, nó đành phải ngoan ngoãn gật gật đầu, rồi mới miễn cưỡng vỗ vỗ đầu tiểu sói. Tiểu sói tựa hồ rất thích vị ca ca xinh đẹp này, ngậm miếng thịt của mình, phóng đến trước mặt tiểu bướm con. Tiểu bướm con nhíu nhíu mày, rõ ràng chán ghét lui về sau.

Tô Tử Duyệt vội vàng giảo 1 ít mật hoa đặt ở tro 1 cái bát nhỏ đưa cho tiểu sói, nói- Tiểu ca ca ko ăn thịt, nó ăn cái này, đến, đem cái này cấp tiểu ca ca.

Tiểu sói nghe lời liền ngậm cái bát mật hoa kia phóng đến trước mặt tiểu bướm con, rồi mới trương mắt to nhìn nó. Tiểu bướm con thấy thế, cũng chỉ có thể cầm lấy cái bát mật hoa dính nước miếng tiểu sói ngửa đầu uống hạ. Uống xong liền cảm thấy vô cùng buồn bực, hương vị tựa hồ đều có chút kì kì.

Mà Tô Tử Duyệt thì lại rất vừa lòng nói câu- Ngoan- Rồi mới đi tiếp đón đại nhân. Chỉ còn lại 2 tiểu nhân nguyên vẹn mắt to trừng mắt nhỏ.

Thời điểm ăn cơm Tô Tử Duyệt thật cẩn thận điều động ko khí, sợ mấy người này sẽ xấu hổ, bữa cơm này ăn đổ coi như là ấm áp. Cơm nước xong, đám người đó ko có việc gì làm, Bạch Khổng Tước liền đề nghị đánh bài lá cây. Tô Tử Duyệt kinh ngạc nhìn Bạch Khổng Tước 1 cái, thế này mới hiểu rõ 1 sự kiện. Nguyên lai Bạch Khổng Tước thích đánh bài, chả trách luôn đem bài lá cây nhắc bên miệng. Bởi vì lúc trước từng trải qua 1 lần thảm thống, Tô Tử Duyệt lập tức lắc đầu nói- Ta sẽ đánh đâu.

Đầu sói cũng là cái thích náo nhiệt, thấy Tô Tử Duyệt ko chơi, liền nói- Ngươi ko chơi chúng ta chơi, nam nhân đánh bài, nữ nhân ở 1 bên nhìn là được rồi.

Tô Tử Duyệt nghe vậy, kinh ngạc trừng liếc Đầu sói mắt một cái, ko biết hắn lời nói mạc danh kỳ diệu này là theo ai học. Chỉ thấy vậy 4 người đã muốn đem thạch bàn thu thập hoàn chỉnh, mỗi người thủ 1 hướng. Bởi vì Tô Tử Duyệt cùng Bạch Khổng Tước và Tố Điệp thật lâu ko gặp, nàng liền chuyển ghế ngồi chính giữa 2 người. 2 cái hài tử mỗi đứa 1 bên ngồi canh giữ ở bên người nàng.

Tô Tử Duyệt nhìn 2 lần sau đó mới phát hiện cách bọn hắn chơi lần này cùng lần trước lại ko giống nhau, lúc này đây rõ ràng so với lần trước phức tạp hơn rất nhiều. Bài ở trên bàn, 4 nam nhân ko chút nào thủ hạ lưu tình cho nhau mà chém giết, ma quỷ hảo chiến ở giờ khắc này cố gắng thể hiện ko thể nghi ngờ. Tô Tử Duyệt cảm thấy nếu ko phải chính mình tọa trấn, 4 người này sợ là muốn đánh nhau.

Tô Tử Duyệt nhìn bài trên bàn của vài người, tự nhiên mà nhớ đến lần đánh bài mà mình trải qua lần trước. Khi đó nhân ngư còn tại, đại gia đình cùng 1 chỗ cũng là như thế vui vẻ. Nhưng hôm nay, đã muốn cảnh còn người mất. Nghĩ đến đây, nàng có chút thương cảm thở dài, nếu nhân ngư còn tại thì thật tốt?

Ngồi ở bên cạnh Tô Tử Duyệt Tố Điệp mẫn cảm chú ý đến biến hóa của Tô Tử Duyệt, hắn lén lút vươn tay, ở dưới bàn cầm tay Tô Tử Duyệt. Tô Tử Duyệt xoay người gắng chịu đựng nhìn Tố Điệp, chỉ thấy Tố Điệp hướng nàng lộ ra 1 cái tươi cười an ủi. Vẫn là hắn hiểu nàng nhất, Tô Tử Duyệt thấy thế nhịn ko được đôi mắt đỏ lên, rồi nàng vội vàng quay đầu đi điều chỉnh ưu tư.

Tô Tử Duyệt sau khi nhìn mấy lượt, cũng lấy ra 1 ít môn đạo. Nàng liền bắt đầu nóng lòng muốn thử nên chỉ cho 2 người ngồi bên mình, nàng 1 hồi chỉ 1 mảnh lá cây tro tay Bạch Khổng Tước nói- Đánh cái này! Đánh cái này!- 1 hồi tiến đến bên Tố Điệp nói- Ai nha, ngươi có lá này, còn ko nhanh đem mảnh lá cây Tử tin trên bàn vậy thu hồi về?

Vậy 2 người thấy Tô Tử Duyệt như thế vui vẻ bộ dáng, làm sao nỡ cự tuyệt nàng được? Kết quả ở Tô Tử Duyệt nát chi chiêu hạ, Bạch Khổng Tước cùng Tố Điệp thành 2 nhà thua bài nặng nhất trên bàn. Ma bướm vốn ko phải là chủng tộc hiếu chiến, cho nên đối Tố Điệp cũng ko có gì lớn. Nhưng thật ra Bạch Khổng Tước, sau khi kiên trì mấy lượt nhịn ko được quăng lá cây đối Tô Tử Duyệt nói- Ngươi xem, đều là ngươi! Lại thua nữa rồi? Ta thật hoài nghi ngươi có phải là gian tế do 2 người kia phái tới! Tổng hạt chi chiêu, nếu ko sao ngươi ko tự đánh?

Tô Tử Duyệt cả giận- Ko thắng thì ko thắng, ngươi sinh khí cái gì? Ta tự mình đánh- Nói xong liền thay vị trí Bạch Khổng Tước. Kết quả sau mấy lượt Tô Tử Duyệt thua vô cùng thê thảm.

Bạch Khổng Tước chỉ tiếc rèn sắt ko thành thép nói- Thật sự là đồ ngốc chết bầm, bài tốt như vậy cũng thua được! Đi đi đi, ta đến thay ngươi đánh- Nói xong liền đem Tô Tử Duyệt chen chúc trở lại vị trí cũ.

Tô Tử Duyệt lưu luyến ly khai bàn, bẻ miệng nói- Thật là, rõ ràng là ngươi kêu ta đánh- Sau đó, nàng liền ko hề trêu chọc tên Bạch Khổng Tước nghiện bài bạc này nữa, đành tai họa Tố Điệp 1 người vậy. Mấy lược bài kế tiếp, Tô Tử Duyệt hoàn toàn rõ ràng 1 sự kiện, chính mình thật sự ko có thiên phú đánh bài lá cây.

Mấy người này đánh tới sắc trời tiệm khuya còn vô cùng hưng, liền đem chiến trường dời đến tro nhà mới Thường Hoan. Nguyên nhân là trông đây có vẻ trống đãng, có thể chứa hạ nhiều người như thế. Sau khi trở lại tro sơn động, vậy 4 người tiếp tục chiến đấu, mà Tô Tử Duyệt tắc giảo nước cấp 2 cái hài tử sạch tẩy, mang đứa nhỏ ngủ trước. Đến nỗi vậy 4 người là ở thời điểm nào chấm dứt, nàng cũng ko biết.

Ngày thứ 2 tỉnh lại thời điểm, chỉ thấy Thường Hoan đứng ở bên cạnh bàn nhắm đôi mắt nghỉ ngơi, 3 người còn lại trực tiếp nằm úp sấp ở trên bàn ngủ. Tô Tử Duyệt ko tiếng động nở nụ cười, thế này mới có cảm giác nhà.

Thẳng đến hôm nay, mới có báo đen đem sự tình hôm qua Tô Tử Duyệt cùng đại gia cùng nhau ăn cơm hơn nữa mọi người còn cùng ngủ chung 1 động đưa tin tới tai Mẫn Mặc, Mẫn Mặc tức giận 1 chưởng chụp nát 1 cái thạch bàn. Đang ở trên giường nhắm đôi mắt dưỡng thần tiểu hồ ly bị vậy tiếng vang đánh thức, nhịn ko được mất hứng lắc lắc lỗ tai. Mẫn Mặc tro phòng ko biết khi nào nới rộng ra rất nhiều, thêm 1 cái ao rất lớn. Tro mặt trì lại là tươi mát nước biển, mà nhân ngư cục cưng chính ở bên tro nhàn nhã di động.

Mẫn Mặc đi đến bên ao, đem nhân ngư cục cưng theo tro nước bế lên ôm ở tro ngực. Đối nó nói: Có thấy mẹ của ngươi vô lương tâm tới cỡ nào chưa, liền như thế đem cô nhi quả phụ chúng ta ném ở tro này! Thật sự là tức chết ta, ngươi sao lại ko tức giận? Mẹ ngươi cùng ca ca đệ đệ ngươi cùng nhau ăn cơm, ko thèm gọi cho ngươi cô đơn chơi.

Nhân ngư cục cưng lắc lắc cái đuôi, há mồm cắn ở trên vai Mẫn Mặc. Mẫn Mặc nhíu mày, lại ko cho là sai. Chỉ thấy trên vai rắn chắc của hắn nơi nơi đều là dấu răng thật nhỏ, vừa xem liền biết là nhân ngư cục cưng cắn. Kỳ thật này cũng ko thể trách cục cưng, chính là nhân ngư sống thời điểm, cũng ko thường xuyên ôm qua nó như thế. Mà Mẫn Mặc ko có việc gì thời điểm liền thích đem nó ôm ở tro ngực, nó rất ko thích ứng.

Mẫn Mặc đối báo đen nói- Ta thấy nàng thân mình đã dưỡng tốt lắm, nếu như vậy, các ngươi hiện tại liền đem nàng tiếp đi. Nói đứa nhỏ này nhớ nàng.

Báo đen nghe xong Mẫn Mặc phân phó, cung kính cúi hạ thân mình, rồi mới liền ly khai. Trên giường tiểu hồ ly ở sau khi nghe được tin tức này, lỗ tai bởi vì hưng phấn duyên cớ, cũng vung vung động.

PHỤ Chương NHỎ MỪNG LỄ NOEN

♥♥♥

Hồ Thập Tam- Tiểu khuê nữ a, lễ Noel sắp đến, có nguyện vọng gì ko?

Tô Tử Duyệt: Ta muốn về nhà… (Thống khổ)

Hồ Thập Tam: Chuyện này, cho dù ta đồng ý, Mẫn Mặc cũng ko đồng ý a.

Tô Tử Duyệt: Hắn có đồng ý hay ko còn ko phải là chuyện ngươi viết sao.

Hồ Thập Tam: Cái này, cho dù ta đồng ý, độc giả cũng ko đồng ý a.

Tô Tử Duyệt: Cái gì cũng ko đồng ý vậy ngươi còn hỏi nguyện vọng của ta làm gì?

Hồ Thập Tam: Ngươi có thể muốn cái khác thực dụng hơn.

Tô Tử Duyệt: Ngươi là thân mẫu vậy sao? Ta ko bao giờ muốn gặp ngươi nữa!

Hồ Thập Tam: Cái này, được rồi.

♥♥♥

Thím 13: Ma Vương đại nhân, lễ Noel sắp đến, có cái nguyện vọng gì ko?

Mẫn Mặc: Ma đô ở thời điểm nào có thêm 1 cái nữ nhân ta cư nhiên ko biết? Ngươi làm sao có thể vào? Ngươi cùng tên biên bức kia là cái quan hệ gì?

Thím 13: (Mồ hôi) Hiểu lầm. Ta là mẹ vợ ngươi, cũng chính là tác giả, cho nên ta có thể tùy ý ra vào.

Mẫn Mặc: Mẹ vợ là cái gì?

Thím 13: Ta là mẹ Tô Tử Duyệt!

Mẫn Mặc: Nguyên lai là nhạc mẫu. (Đứng ngồi ko yên ~ ing)

Thím 13: Ngoan, lễ Noel có cái nguyện vọng gì ko?

Mẫn Mặc: Lễ Noel là gì? Là ngày hội của xã hội nhân loại?

Thím 13: Nó đó, ngươi có cái nguyện vọng đặc biệt gì muốn thực hiện bằng được ko?

Mẫn Mặc: Ta muốn Tô Tử Duyệt trở thành nữ nhân chỉ có duy nhất 1 mình ta.

Thím 13: Cái này, cho dù ta đồng ý, Tô Tử Duyệt cũng ko đồng ý a.

Mẫn Mặc: Nàng có đồng ý hay ko còn ko phải là chuyện ngươi viết sao.

Thím 13: Cái này, cho dù ta đồng ý, độc giả cũng ko đồng ý a.

Mẫn Mặc: Cái gì cũng ko đồng ý vậy ngươi còn hỏi nguyện vọng của ta làm gì? Cút ngay cho ta, ở lại chỉ tổ chướng mắt.

Thím 13: Quả nhiên là vợ chồng a… (Che mặt chạy như con điên)

♥♥♥

Thím 13: Tố Điệp a, lễ Noel sắp đến, có cái nguyện vọng gì ko?

Tố Điệp: Ngươi là ai? Sao lại ở chỗ này?

Thím 13: Ta là tiên nữ đến thỏa mãn nguyện vọng của ngươi.

Tố Điệp: Tiên nữ có thể xuất hiện ở Ma đô sao? (Mặt ngu)

Thím 13: được rồi, ma nữ. Thỏa mãn 1 cái nguyện vọng của ngươi.

Tố Điệp: Ta, ta… ta chỉ muốn Tử Duyệt hạnh phúc, ta liền thỏa mãn. (Xấu hổ ~ ing)

Thím 13: Haiz, ngươi đúng là hài tử ngốc nha… (Cảm động ~ ing)

♥♥♥

Thím 13: Nhân ngư a, lễ Noel có cái nguyện vọng gì ko?

Nhân ngư: Ta muốn sống lại!

Thím 13: Chuyện này…

Nhân ngư: Ngươi còn dám nói độc giả ko đồng ý ta liền ăn ngươi. (Lộ răng nanh)

Thím 13: Ngô, chuyện này, cho dù độc giả đồng ý, ta cũng ko đồng ý a. Này ko phù hợp logic nha. Kỳ thật, hiện tại cũng rất tốt nha. (Lau mồ hôi)

Nhân ngư: Hảo? Cảm thấy hảo ngươi tự mình thử xem. Ko đồng ý ngươi còn hỏi ta? Thành tâm tưởng khí ta sao? (Đuôi quất mạnh 1 cái)

♥♥♥

Hồ Thập Tam: Bạch Khổng Tước a, lễ Noel có cái nguyện vọng gì ko?

Bạch Khổng Tước: (Nghiêng mặt liếc 1 cái, đùa bỡn móng tay, mị thái 10 phần )

Hồ Thập Tam: Ngươi nói đi, chỉ cần ngươi nói ta đều đáp ứng ngươi. (Bị dụ hoặc)

Bạch Khổng Tước: Ta muốn thật nhiều thật nhiều đứa nhỏ.

Hồ Thập Tam: Tiểu khuê nữ nhà ta lại phải sinh nữa sao? Rất thống khổ nha.

Bạch Khổng Tước: Ngươi nợ ta 1 đứa nhỏ. (Mặt âm trầm)

Hồ Thập Tam: Ta chưa nói ko thể, chỉ cần khuê nữ nhà ta đồng ý, ta sẽ đồng ý. (Lau mồ hôi, chạy như điên)

♥♥♥

Thím 13: Ngô, còn ai nữa ta? Đúng rồi, cự mãng. Lễ Noel sắp đến ngươi có cái nguyện vọng gì ko? Sống lại gì đó thì miễn nói ra.

Kim xà: Vậy còn chưa cút? (Liếc)

Thím 13: Hảo, hảo, tiểu nhân liền cút. (Lăn lăn lăn)

♥♥♥

Thím 13: Đầu sói nè, lễ Noel sắp đến, có cái nguyện vọng gì a ──

Đầu sói: Hồ ly phương nào? (1 chân giẫm lên)

Thím 13: Đại hiệp tha mạng, khụ khụ… (Hộc máu) ta là thân mẫu Tô Tử Duyệt…

Đầu sói: Nguyên lai là nhạc mẫu đại nhân a, thất kính thất kính. (Thu chân)

Thím 13: Có nguyện vọng gì ko?

Đầu sói: Nguyện vọng gì cũng có thể?

Thím 13: Cũng ko phải, hợp lý mới có thể. Cơ hội hữu hạn, thỉnh suy nghĩ kĩ, ko nên lãng phí nga.

Đầu sói: Gia muốn vàng thật ko sợ lửa.

Thím 13: Ngươi… được rồi, tráng dương dược ta sẽ nhanh chóng đưa qua, thân nhớ phải dưỡng kĩ nga. (Lau mồ hôi)

♥♥♥

Thím 13: Thường Hoan a, lễ Noel sắp đến, có cái nguyện vọng gì ko?

Thường Hoan: … (Gật đầu)

Thím 13: Được rồi, đó là cái gì nè?

Thường Hoan… (Khoa tay múa chân)

Thím 13: … (Mặt ngu)

Thường Hoan: … (Lại khoa tay múa chân)

Thím 13: … (Mặt ngu hơn)

♥♥♥

Thím 13: Tiểu hồ ly a, lễ Noel sắp đến, có cái nguyện vọng gì ko?

Hỏa hồ: Ta muốn gặp lại tộc.

Thím 13: Chuyện này khó nha, chỉ tiếc tỷ năng lực hữu hạn a.

Hỏa hồ: Keo kiệt. (Căm tức)

Thím 13: Coi mọi người đều là đồng bạn cũng tốt, tội gì chứ?

Hỏa hồ: Ta đây muốn cái ngoại truyện.

Thím 13: Tỷ lười viết nha!

Hỏa hồ: Ngươi cút cho ta!

Thím 13: Đời nào tới phiên tiểu tử ngươi ở trước mặt tỷ rối rắm? Tin ko tỷ viết chết ngươi?

Hỏa hồ: Tỷ tỷ tốt nhất … (Mỹ thiếu niên hiện thân)

Thím 13: Tỷ thế nào nỡ cho ngươi chết? (Bị mê hoặc)

Hỏa hồ: Vậy ta muốn làm nam chủ.

Thím 13: Chuyện này, ta quay lại giúp ngươi hỏi Mẫn Mặc 1 chút.

♥♥♥

Thím 13: Báo đen a, lễ Noel sắp đến, có cái nguyện vọng gì ko?

Báo đen: …

Thím 13: Được rồi, tạm biệt.

♥♥♥

Thím 13: Mấy tên tiểu tử các ngươi, lễ Noel sắp đến, có cái nguyện vọng gì ko?

Nhân ngư cục cưng, tiểu bướm con, tiểu sói: Ta muốn ma ma trở thành của ta duy nhất. (Trăm miệng 1 lời)

Thím 13: Chuyện này cho dù ta đồng ý cha của các ngươi cũng ko đồng ý nha.

(Mấy đứa nhỏ liền bị cha lôi về nhà)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.