Tinh quang chói mắt dần dần thu liễm. Ở giữa tinh quang, một bóng người
thân mặt lam sắc giáp trụ xuất hiện. Bộ khải giáp óng ánh lộng lẫy tỏa
ra khí tức huy hoàng thần thánh vô cùng tận. Nó dường như đem tất cả
tinh không đều tập trung lại trên thân càng thêm áp đảo tha đến thất
sắc.
Tín ngưỡng khải giáp! Mà còn là tín ngưỡng lực thuần khiết
cường đại! Loại khí tức này cho dù là hắn có đột phá đến cảnh giới của
cường giả quốc độ hóa đỉnh phong cũng tự thẹn không bằng.
Triệu
Hồng Ân nhìn vào bóng người kia, trong ánh mắt tràn đầy giới bị. Hắn
thừa biết vì sao lúc nãy trong lòng tràn ngập bất an rồi, cái tín ngưỡng khải giáp này… hình như đã gặp qua ở đâu đó rồi…
- Trong lòng ta có không ít nghi vấn.
Không đợi cho Triệu Hồng Ân nghĩ ngợi nhiều, tiếng nói của đối phương đã vang lên:
- Nếu có thế bắt được ngươi thì hẳn sẽ có được đáp án.
Từ góc độ khách quan mà nói, đánh vào nội bộ Thánh Sơn chính là một sự
tình mỹ diệu nhưng yếu tố gián điệp ở đây lại bị đánh giá thấp. Trần Duệ biểu hiện lần này quá chói mắt mà tín đồ cũng không phải có thể đơn
giản lừa dối qua mắt giám sát, Lấy thực lực của hắn thì đứng trước ngụy
thần Rafael thì cũng giống như chơi với lửa, đúng là tự tìm chết. Huống
hồ thời gian trở về Ma giới cũng thật gấp, hắn không có khả năng ở lại
đây quá lâu.
Trần Duệ cảm giác được lực lượng của Cực Tinh Biến
từ lâu rồi, tinh lực của hắn trước mắt cũng đã gần đạt được tinh túy,
kết hợp một số cảm ngộ mới. Lại này là lấy bản thân ứng với vũ trụ tuần
hoàn thì so với lực bạo hãn lần trước tại Phỉ Thúy Lâm Hải còn muốn mạnh mẽ hơn nhiều.
- Hừ! Tên gia hỏa ngu xuẩn. Lực lượng không thuộc
về mình thì cũng như thùng rỗng kêu to thôi. Ngươi nhanh nhanh sẽ rõ
ràng thế nào là lực lượng chân chính.
Tha đưa kiếm ngang người, khí thế bùng phát.
- Câu này hình như nghe quen quen, cũng là một tên nhân loại tự cho là
“thiên sứ bốn cánh” nói qua. Chỉ là tên này đã bị hình thần câu diệt
rồi.
Trần Duệ vừa nghĩ tới một tên “thiên sứ bốn cánh” thì hận ý lại dâng tràn, hắn lúc này tràn ngập sát cơ.
Triệu Hồng Ân nói qua “không gia nhập thì chết” là cho hắn cảm thấy tính mạng mình bị coi rẻ, thôi thì cắt tiết hắn tế Dodo đi! (Dịch: Người ta cắt
tiết gà tế người còn thằng này cắt tiết người tế gà)
Câu nói kia
vừa thốt ra đã là cho Triệu Hồng Ân kịch chấn. Hắn cuối cùng cũng nhớ ra mình nhìn thấy cái tín ngưỡng khải giáp lung linh hoa lệ này ở đâu rồi! Chính là ở Phỉ Thúy Lâm Hải của Tinh linh tộc! Trong Ma pháp thủy tinh
có ghi chép lại quá trình chiến đấu và hy sinh của một vị thiên sứ bốn
cánh. Hắn chính là một trong hai vị trí thiên sứ phục vụ Rafael đại
nhân, được xưng là “sự phát hiện của thần”- Islamic Yueluer!
- Là ngươi!
Triệu Hồng Ân hét lên kinh hãi. Thì ra Islamic Yueluer chết trong tay người này!
Nếu như nói tâm lý của Triệu Hồng Ân là còn dựa vào tín ngưỡng chi khải mới miễn cưỡng đạt đến cảnh giới quốc độ nên mới khinh thị địch nhân nhưng
giờ phút này thì không thể nào xem nhẹ được nữa.
Trần Duệ không
thèm nói nhảm, thân hình lóe lên một cái đã xuất hiện trước mặt Triệu
Hồng Ân. Nắm tay tràn đầy lực lượng hủy diệt đập thẳng vào ngực đối
phương mấy trăm phát!
Ngoại trừ lão viện trưởng thì chúng nhân
phía dưới Tinh Thần tháp không thể nhìn được gì vì không theo kịp động
tác của Trần Duệ. Bọn họ chỉ có thể cảm giác được một khỏa tinh thần
giữa không trung tỏa ra vô số tia sáng chói lóa, đập thẳng vào người
thiên sứ kia.
Triệu Hồng Ân trước sau vẫn cảnh giác cao độ, ngay
khi biết được tên “Pagliuca” kia là hung thủ giết chết Islamic Yueluer
thì không chút do dự tung ra đòn manh mẽ nhất,
Lúc này thì tránh
cũng không thể tránh, vô số tính quang kích trúng cơ thể tha, thiên
không bắt đầu kịch liệt run rẩy. Nhưng mỗi đạo tinh quang tiếp cận ba
thước xung quanh Triệu Hồng Ân đều bị chặn đứng rồi trở nên ảm đạm.
Tinh quang cũng không chịu bị dập tắt đơn giản như vậy. Ngay trước thân của
Triệu Hồng Ân, từng gợn sóng xung chấn dập dờn tràn đến đối kháng lại.
Những gợn sóng này ẩn chứa năng lượng kịch liệt thậm chí làm cho thân
thể tha xém chút nữa đánh bay nhưng tinh quang vẫn không cách nào đột
phá được màn sóng phòng ngự kia.
Từng gợn sóng lan tràn, dần dần
bao phủ hết không gian trong tòa tháp. Tinh quang đầy trời cũng bị những gợn sóng kia làm cho trì trệ. Trần Duệ cảm giác rõ ràng cự đại áp lực,
tinh lực vận chuyển như bị ngừng trệ, đây chính là quốc độ của Triệu
Hồng Ân.
Quốc độ lấy Triệu Hồng Ân làm trung tâm của cái phòng
ngự không gian kia, bốn phía đều tán ra pháp tắc chi lực kỳ diệu. Tất cả công kích của Trần Duệ đều bị bắn ra, chuyển dời cùng hấp thu cũng
không cách nào đánh trúng.
- Ngươi cũng đừng đánh đồng ta với tên Islamic Yueluer ngu xuẩn kia.
Âm thanh lạnh lẽo của Triệu Hồng Ân truyền đến.
- Tự đại chính là nguyên nhân thất bại lớn nhất của hắn. Thực lực của
ngươi làm cho ta rất ngạc nhiên nhưng đáng tiếc là trước “Bức Tường Than Thở” thì ngươi cũng chỉ có thể than thở mà thôi.
Ta nhổ vào! Bức Tường Than Thở? Sau khi sử dụng Phân tích chi nhãn, cùng với cảm giác
công kích lúc nãy, Trần Duệ nhăn mặt thì thầm một câu:
- Không gian áp súc?
Triệu Hồng Ân cả kinh. Đây chính là pháp tắc áo nghĩa của hắn, cư nhiên bị đối phương một câu nói toạc ra.
- Hừ! Nhãn lực không tệ nhưng cũng chỉ là nói mà thôi.
Vẻ mặt Triệu Hồng Ân ngày càng bất định. Vừa rồi hắn sử ra “Bức Tường Than Thở” chống đỡ lại tấn công của đối phương, hắn hiển nhiên cảm giác được đối phương cũng thi triển pháp tắc chi lực nhưng kỳ quái chính là kẻ
kia vẫn chỉ ở cảnh giới Quốc độ hóa.
Điều này nói lên Tín ngưỡng
khải giáp chắc chắn không phải của “Pagliuca” lĩnh ngộ được, hẳn là một
loại lực lượng mà tín đồ được một tồn tại cường đại nào đó ban cho, bởi
vì lĩnh ngộ được tín ngưỡng khải giáp thì chí ít cũng phải là cường giả
cấp độ bán thần. Trận đánh này kết cục đã định rồi, Triệu Hồng Ân đã nắm chắc chiến cục.
Chỉ cần hạn chế lực lượng của tín ngưỡng khải
giáp trên người địch nhân kia rồi trải qua một thời gian chiến đấu cho
đến lúc lực lượng tín ngưỡng khải giáp tiêu hao hết thì cũng chính là
lúc tính mạng tên Ma đế nhỏ nhoi kia mặc cho hắn nắn bóp. Có thể tiêu
diệt được hung thủ giết chết Islamic Yueluer tuyệt đối sẽ là một đại
công.
Trần Duệ sao còn không hiểu được trong đầu Triệu Hồng Ân
nghĩ cái gì. Tuy nói Ngự Tinh Biến không phải là Tín ngưỡng khải giáp
phổ thông nhưng mà đúng là nó bị hạn chế thời gian, cho nên một khi muốn chiến thắng tha thì đầu tiên phải phá vỡ cái xác con rùa quốc độ phòng
ngự của hắn trước đã.
Không gian áp súc… Trần Duệ mơ hồ nhớ lại
một ít kiến thức vật lý, thời không chính là phản ảnh sự vận động khách
quan của vật chất, những vật không thuộc về vật chất như Không gian áp
súc dường như có chút không khoa học cho lắm.
Chẳng qua chính bản thân hắn đã có khả năng cải biến tốc độ của dòng chảy thời gian cũng
chính là một cái phản khoa học rồi. Như vậy thì trong một cái góc nhìn
khoa học từ “phản khoa học” thế giới tiến hành phân tích thì lực lượng
bị áp súc bị cách ly bởi môi trường có chiết suất cao như không gian áp
súc nên những đòn tấn công bằng lực lượng thông thường không thể nào đột phá “Bức Tường Than Thở” mà chạm được đến bản thể của Triệu Hồng Ân.
Trong gợn sóng của quốc độ có thêm nhiều điểm tinh quang long lánh xuất hiện. Nguyên bản tinh không đang bị ảm đạm thì bỗng nhiên trở nên sáng rực,
lộng lẫy vô bì. Vô số tinh thần hư ảnh bắt đầu theo một loại quy luật
bắt đầu vận hành. Mà trung tâm của tất thảy chính là bản thân Trần Duệ.
Lam Tinh Quốc Độ - Lam Cực Tinh Biến!
Triệu Hồng Ân lúc này cảm nhận được rõ ràng sự tinh thuần vô bì của Quốc độ
chi lực. Trong lòng hắn chấn động, cái loại trình độ của Quốc độ chi lực này cho dù là hắn có đạt đến đỉnh phong Quốc độ cường giả cũng tự thẹn
không bằng. Căn bản người kia không có khả năng chỉ dựa vào Tín ngưỡng
khải giáp mới đạt đến được Quốc độ cấp, cái tên “Pagliuca” kia rốt cục
là ai đây?
Vô luận thế nào thì lực lượng của Tín ngưỡng khải giáp cũng chỉ có hạn mà “Bức Tường Than Thở” của hắn chính là loại phòng ngự mạnh nhất của Quốc độ. Chỉ cần làm rùa rụt cổ tự nhiên sẽ là người
chiến thắng.
Tựa hồ cảm giác được Trần Duệ chuẩn bị tung ra một
chiêu khủng khiếp nào đó, cự kiếm của Triệu Hồng Ân tăng tốc độ biến
hóa. Hóa làm vô số bí ngữ văn ngưng tụ lên tinh thần niệm lực cường đại
mà lao đi, những văn tự này bay tán loạn rồi dính vào trên “Bức Tường
Than Thở”.
- Nếu như đã không có biện pháp kích phá được một điểm trên phòng ngự Quốc độ này vậy thì cho Quốc độ của ngươi tan xác đi!
Khí thế Trần Duệ trong Lam Tinh Quốc Độ đột nhiên tăng vọt. Sau khi nói một câu lạnh lùng, trong con mắt của hắn cháy bùng lên một ngọn lửa rực rỡ.
Tiếng nói vừa dứt, Triệu Hồng Ân liền cảm giác được khí tức chung quanh liền
trở nên cuồng bạo. Trong không gian tràn ngập hung lệ cùng phẫn nộ, càng đáng sợ hơn chính là cái loại khí tức này còn tiếp tục tăng vọt lên.
Cảm giác nguy hiểm lúc này dâng cao chưa từng thấy trong lòng Triệu Hồng Ân.
Gần như ngay tức thì vài chục đầu hung thú hình rắn có màu
đỏ rực gầm thét lao đến, nháy mắt đã tràn đầy trong con mắt của Triệu
Hồng Ân. Không chỉ Triệu Hồng Ân mà những thử luyện giả cũng cảm giác
được tất cả không gian xung quanh đã biến thành huyết hải cuồng bạo.
Tinh thần không gian bắt đầu kịch liệt địa chấn run rẩy. Nếu như không phải
có không gian cách ly đặc biệt thì những thử luyện giả kia đã bị dư lực
của khí tức cường bạo kia giết chết hẳn môt nửa.
Ánh mắt run rẩy
của Triệu Hồng Ân nhìn lên, tinh thần lực đã khuếch tán đến cực hạn.
Những văn tự còn bám trên “Bức Tường Than Thở” đang bị đại dương huyết
sắc không ngừng chấn thành phấn vụn.
Rất lâu, tầm nhìn bị huyết
hồng bao phủ mới dần rõ ràng. Trong mắt Triệu Hồng Ân lúc này tràn đầy
tia máu, hô hấp kịch liệt gấp rút. Những bí ngữ lúc nãy bám trên “Bức
Tường Than Thở” lúc này đã khôi phục lại hình dạng thanh kiếm. Chỉ là
trên thân kiếm đã xuất hiện thêm vô số vết nứt. Chẳng qua thanh kiếm kia như có sinh mạng vậy, những vết nứt cũng dần dần lành lại.
Bức
tường sóng đã bị phá nát tan tành, trong mắt tha đã lóe lên dị quang.
Những mảnh vỡ của “bức tường” đang tán loạn trong không gian lại chầm
chậm dung hợp lại một chỗ. Không ngờ nó lại một lần nữa dập dờn ba động
tựa như chưa hề có chuyện gì xảy ra.
Trần Duệ có chút kinh ngạc,
không ngờ “Bức Tường Than Thở” này phòng ngự biến thái đến như vậy. Hắn
thi triển Viêm Long Gào Thét không ngờ đánh không vỡ được quốc độ của
tha.
- Ngoài ý muốn hả?
Mặc kệ tinh thần lực mới bị tiêu hao một khoảng lớn Triệu Hồng Ân vẫn cười ha ha tự tin:
- Ta thừa nhận một chiêu kia của ngươi thật sự rất mạnh nhưng mà cũng
không phải là đối thủ của ta. Có thanh Chế Tài chi kiếm này trong tay,
chấp ngươi ra thêm một chiêu như vậy. Ta đảm bảo uy lực của chiêu kia sẽ bị áp chế thật mạnh nhưng… có thi triển chiêu kia thêm một lần nữa hay
không mới là vấn đề.
Trần Duệ biết tha đang chơi chiến tranh tâm
lý, chẳng qua phòng ngự của con hàng này cũng thật kinh người. Vô luận
là thanh Chế Tài chi kiếm kia có năng lực cổ quái như vậy hay không thì
trước mắt hắn cũng chỉ còn chiêu “Cực Tinh Phong Bạo” áp đáy hòm mà
thôi.
Nếu như đến chiêu này cũng không cách nào đánh vỡ “Bức
Tường Than Thở” như vậy hắn cũng chỉ còn cách mở ra Tinh Không chi môn
chạy trốn mà thôi.