Trạch
Hồng Ân không để cho Trần Duệ có thời gian suy nghĩ, hai đôi cánh sau
lưng cùng cự kiếm trong tay đồng thời bừng sáng chói lọi. Từng gợn sóng
trên quốc độ “Bức Tường Than Thở” lại được gia cố thêm một tầng ánh
sáng. Thi triển loại phương thức kỳ dị kia làm cho quang mang bao trùm
quanh người Trạch Hồng Ân sôi trào, phảng phất như một ngọn lửa.
- Ta tuy am hiểu nhất là phòng ngự nhưng bản lĩnh không chỉ ở phòng ngự.
Chế Tài kiếm trong tay Trạch Hồng Ân đang thiêu đốt chỉ thẳng vào người
Trần Duệ. Khí thế Trạch Hồng Ân đột ngột bạo trướng, từng gợn sóng của
Quốc độ nhanh chóng biến thành một cái vòng xoáy vây thân thể Trần Duệ
trong trung tâm.
- Đoạn Tội Chế Tài!
Chế Tài kiếm hóa
thành một cự đại quang trụ hướng Trần Duệ đập đến. Quang trụ kia ẩn hiện vô số niệm lực bí ngữ văn tự, trông nó cũng khắc hẳn với bức tường
phòng ngự lúc trước. Những bí ngữ văn tự phát tán ra khí tức hủy diệt và giết chóc cuồn cuồn. Tinh thần hư ảnh trong Lam Tinh Quốc độ liên tục
hóa thành khói rồi tiêu tán.
Hai con mắt của Trần Duệ lóe sáng,
hắn tập trung toàn bộ tinh thần lên đòn tấn công này của Trạch Hồng Ân.
Thứ công kích cường đại này đến thật là nhanh, Trần Duệ không kịp né
tránh, nháy mắt đã bị quang trụ bao vây. Mọi người quan chiến bị ánh
sáng chói lòa làm cho tròng mắt đau đớn, đành phải nhắm tịt mắt lại.
Chỉ có lão viện trưởng Carlisle nhìn được rõ ràng. Quang trụ tạo thành từ
bí ngữ văn tự kia tựa hồ như một thanh lợi kiếm đáng sợ, nó liên tục bắn ra những tia xuyên thấu khủng khiếp. Lão viện trưởng cảm thấy thật sợ
hãi, nếu là bản thân lão tất chết, không biết “cái người kia” làm sao mà đối phó đây?
Quang trụ “Đoạn Tội Chế Tài” bỗng dưng rung động
kịch liệt. Nó dường như đang bị một thứ gì đó cắn nuốt, nhanh chóng trở
nên ảm đạm, vô số những đạo bí ngữ văn tự kia dần dần biến mất trong…
bàn tay Trần Duệ.
Chế Tài chi kiếm trong tay thiên sứ bốn cánh
lúc này lại mẻ thêm một vết thật lớn. Trạch Hồng Ân lúc này không còn
tin vào mắt mình được nữa. Một kích “Đoạn Tội Chế Tài” vừa rồi chính là
sát chiêu mạnh nhất của hắn, nó ẩn chứa quang hệ lực lượng cực kỳ thuần
túy. Cho dù là Quốc độ đỉnh phong cường giả cũng không thể nào dẽ dàng
tiếp lấy một chiêu này như vậy. Thật không ngờ cái tên kia thoạt nhìn
không hề có bất kỳ một cái kỹ xảo phòng ngự nào lại có thể tay không
ngạnh tiếp như vậy.
Chẳng nhẽ nguyên nhân là do Tín ngưỡng khải
giáp kia? Trạch Hồng Ân di dời ánh mắt lên trên khải giáp kia. Thứ kia
lóe lên quang mang lộng lẫy, môt vết xước cũng không có. Chẳng qua cho
dù nó có thể có phòng ngự lực cường hãn nhất nhưng cũng không thể nào
tiếp nhận được một kích toàn lực của Quốc độ chi lực. Nhất là đối phương chỉ cách hắn không đến mười bước. Từ trạng thái của cái loại thần hoàn
khí tức mà xem, sau khi chịu một kích như vậy khẳng định không thể nào
ung dung như vậy được.
Chờ một chút! Cái loại cảm giác Quang hệ
lực lượng bị cắn nuốt này… Trạch Hồng Ân trong đầu ong lên một cái nhưng rất nhanh hắn phủ định ý tưởng này… Quang Quyến chi thể không có được
cái hiệu quả cường liệt như thế này, trừ khi nó phải là thể chất cáo hơn cẩ Quang Quyến chi thể nữa…
Khả năng kia lại càng vô lý! Trừ
giáo hoàng Vatican Brandeis ra, cho dù là hai Đại tông chủ giáo cũng
không ai có được cái thể chất vạn người không có một này. Cái dạng thể
chất này vô luận tại đế quốc hay giáo hội đều sẽ là đệ nhất nhân trọng
yếu nhất được bồi dưỡng. Người sử hữu nó tuyệt không thể đối lập với
giáo hội được.
Trạch Hồng Ân sao có thể biết kỳ thực cái khả năng không thể xảy ra này chính là đáp án chính xác nhất rồi.
Quang Diệu chi thể rất là kỳ diệu. Ngay tại Quốc độ của Quang hệ cường lực
công kích này, nó đã được chân chính kiểm nghiệm. Một kích toàn lực của
Trạch Hồng Ân đã bị giảm một nửa hiệu quả mà một nửa còn lại bị cắn nuốt mất.
Còn về hiệu quả chân chính của đòn này đã bị cũng chỉ như mưa lất phất trước Huyền Ngọc khải của “Lam Cực Tinh Biến”.
- Gọi là Chế Tài cũng chỉ như vậy mà thôi.
Từng tia sáng lập lòe trong mắt Trần Duệ lại xuất hiện. Hư ảnh vì Đoạn Tội
Chế Tài mà tan biến lại một lần nữa xuất hiện. Cả thảy Lam Tinh quốc độ
lại bắt đầu sôi trào vận chuyển.
Trạch Hồng Ân thấy trước mắt hoa lên một cái, cảm giác nguy hiểm lại dâng lên cường liệt. Hắn vội vàng
thu liễm lực lượng của quốc độ Bức Tường Than Thở, từng gợn sóng lại lan tràn, chuẩn bị toàn lực ứng phó.
Bỗng dưng Trạch Hồng Ân cảm
giác trong quốc độ nhiều thêm một tia lạnh lẽo. Khí tức này bắt đầu cấp
tốc lan tràn, giống như một khối bảo ngọc xuất hiện vết nứt, nó nhanh
chóng lan ra rồi đem khối bảo ngọc kia chia ra tan tành. Không chỉ như
vậy những làn sóng dập dờn kia không ngờ không chịu khống chế của Trạch
Hồng Ân nữa nó không hề bị chặn lại mà còn nhanh chóng khuếch tán ra.
Sắc mặt Trạch Hồng Ân biến nhợt:
- Ngươi làm gì vậy?
- Cho ngươi "than thở" với Bức Tường Than Thở của ngươi luôn!
Trần Duệ hỏi một đằng trả lời một nẻo. Hai tay vung ra sau người, phía sau
lưng xổ tung ra một đôi cánh màu xanh biếc. Vô Hạn Duyên Thân cùng với
Lam Cực Tinh Quốc độ dung hợp làm một.
Trần Duệ vừa mới vận dụng
chính là Đông chi vực nhưng chủ trò chính là Tà đồng. Hiện tại Tà đồng
cũng đã trở thành lực lượng chân chính của Trần Duệ. Kết hợp với độ sâu
phân tích có thể thi triển ra các loại tác dụng kỳ diệu. Vừa lúc nãy Tà
đồng có tác dụng như một rada do thám và máy tính xử lý. Nó quét và phân tích các yếu tố trong Quốc độ của đối phương sau đó phân tích và chỉ ra điểm yếu trong đó. Nói một cách khác nó cũng giống như một thấu thị
nhãn, có thể nhìn ra mọi sơ hở đang tồn tại.
Cái dạng kỹ năng này cũng đốt tinh thần lực khủng khiếp nhưng là đắt xắt ra miếng, trong
chiến đấu nó có thể phát huy tác dụng không thể lường. Trần Duệ lợi dụng kỹ năng “Khuy Phá” để nhìn thấu đặc điểm của “Bức Tường Than Thở”.
Về phòng ngự mà nói “Bức Tường Than Thở” có cấu tạo tuần hoàn không gián
đoạn chính là đã tiếp cận hoàn mỹ. Nhất thời không cách nào tìm ra được
đường tắt để phá giải nhưng công kích cùng phòng ngự không thể nào tồn
tại cùng một lúc. Ngay khi Trạch Hồng Ân phát động Chế Tài kiếm công
kích, bức tường phòng ngự cuối cùng cũng lộ ra sơ hở. Trần Duệ thừa dịp
này bí mật phát động lực lượng Đông chi vực. Giống như là cấy virut máy
tính vào trong “Bức Tường Than Thở”, đem những liên kết mắt xích bên
trong bắt đầu phá vỡ.
Đương nhiên Trần Duệ thừa dịp chơi ám chiêu cũng không chân chính làm cho Quốc độ của Trạch Hồng Ân tan vỡ, hắn chỉ làm suy yếu “Bức Tường Than Thở” mà thôi. Nếu như Trạch Hồng Ân có thời gian và bình tĩnh liền có thể bài trừ tất cả mấy thứ “virut” cấy vào
trong kia.
Đáng tiếc đích là Trần Duệ sẽ không cho hắn thời gian.
Trạch Hồng Ân cũng minh bạch điều này. Hắn vội vàng triển khai toàn lực Chế
Tài kiếm phòng ngự bí ngữ. Cự kiếm nhanh chóng hóa thành thần lực văn
tự, bám vào trong “Bức Tường Than Thở”.
Bên này những tinh cầu
trong Lam Tinh Quốc độ vận động càng lúc càng nhanh, ảnh tượng nhanh
chóng trở nên mơ hồ, chỉ có thể nhìn thấy tầng tầng lớp lớp lam sắc tinh tiết cấp tốc vận hành. Những tinh tiết kia trong hư không nhanh chóng
vạch ra vô số đường cong bất quy tắc, nháy mắt nó đã tạo thành những cơn gió bão đáng sợ.
- Cực Tinh Phong Bạo!"
Trong nháy mắt,
tầm nhìn của mọi người đã bị vô số tinh quang gió bão che phủ, căn bản
không thể nào nhìn được tình hình bên trong. Mọi người cảm thấy đầu chợt đau ngất, thậm chí Ma kính cũng có chút run rẩy.
Gió bão cuối
cùng cũng lắng xuống. Tinh không lại khôi phục vẻ sáng lạn. Chỉ là vô số gợn sóng đã bị quét sạch sẽ. Đôi cánh sau lưng Trần Duệ đã bị thu hồi,
hắn bình tĩnh nhìn Trạch Hồng Ân trước mặt.
- Ngươi thua.
Trạch Hồng Ân dường như muốn nói cái gì đó, khóe miệng khẽ run nhưng Chế Tài
kiếm trong tay khẽ vang lên “két” một cái. Cả thanh kiếm đương trường
rụng xuống như pha lê vỡ, tan thành bụi bặm.
Chế Tài kiếm tan vỡ, đồng thời bốn cánh phía sau lưng Trạch Hồng Ân bỗng ảm đạm đi trông
thấy. Thất khiếu bắt đầu có máu tươi tràn ra, sắc mặt hắn lúc này đã tái nhợt như xác chết.
Đối phương nói không sai, hắn thua. Thua thảm!
Một cường giả sắp đạt đến Quốc độ đỉnh phong không ngờ lại thua một cái tên mới đến Thánh cấp lại còn đi mượn Tín ngưỡng khải giáp mới đạt đến thực lực Quốc độ. Quả thực không còn nói được điều gì hơn nữa, thực lực chân chính cũng không phải tất cả… hắn thật sự đã thua rồi.
Thương
thế bên ngoài thì không nói nhưng “Bức Tường Than Thở” bị đánh nát làm
tinh thần lực và linh hồn của hắn chịu thương tổn rất lớn. Hiện tại,
quốc độ chi lực của đổi phương đã đem hắn khóa chặt. Hắn cảm giác như có vạn xà đang nhằm vào con ếch như hắn, tùy ý có thể đem hắn làm thịt.
- Trạch Hồng Ân, ta hi vọng ngươi đã chấp nhận lấy thất bại. Như vậy
chúng ta sẽ dễ dàng trò chuyện với nhau, nếu ta hài lòng thì ngươi có
thể giữ mạng trở về… không giống như cái tên Islamic Yueuer ngu ngốc
kia.
Trạch Hồng Ân chầm chậm ngẩng đầu lên, đối mắt với Trần Duệ. Hắn cảm thấy ánh mắt đối phương như mang một loại dị lực có khả năng
xuyên thấu đến tận linh hồn. Tâm thần Trạch Hồng Ân run lên một cái,
cuối cùng hắn mới mở miệng hỏi:
- Ngươi muốn biết điều gì?
- Trong Thần điện trên đỉnh Thánh Sơn có cái gì?
Trong mắt Trạch Hồng Ân lóe lên một tia trào phúng:
- Nơi đó có thứ không dành cho nhân loại như ngươi, cho dù là ngươi có thắng được ta.
- Hiện tại ta cũng chưa muốn nhưng khi đạt đến cảnh giới Ngụy thần thì sẽ phải xem xét.
Trần Duệ bình tĩnh đáp trả. Câu này chính là trung cáo của Quang nguyên tố
quân vương cho hắn. Hắn đập câu này lại cho Trạch Hồng Ân, khiến cho tên kia cảm thấy hắn thâm sâu khó lường.
- Ngươi đến cùng là biết được những gì?
Trạch Hồng Ân nhíu mày hỏi.
- Ít cũng không phải, mà nhiều cũng không đúng.
Trần Duệ lại hỏi thêm một câu thăm dò:
- Tỷ như nói rằng Phong chi chương, một trong bảy bộ chí cao thần khí…
“Phong chi chương” cùng với “Chí cao thần khí” là từ trong miệng Hỏa nguyên tố quân vương lộ ra. Cái bí mật này khẳng định người bình thường không thể nào biết được. Trạch Hồng Ân quả nhiên bị dọa cho chấn động, thất thanh hỏi lại:
- Ngươi từ đâu nghe nói? Chẳng nhẽ là nữ nhân kia…
Nữ nhân hả?! Lỗ tai Trần Duệ dỏng lên nghe ngóng, hắn ta có ý gì đây nhỉ?
Trần Duệ nhanh chóng tự hỏi, những lời Trạch Hồng Ân vừa thốt ra đã vội ngậm lại. Hắn ta cũng đồng thời dời ánh mắt lên trên trời, Trần Duệ theo bản năng ngẩng đầu nhìn theo nhưng cái gì cũng không thấy.
Trần Duệ tập trung trở lại thì phát hiện trong tay Trạch Hồng Ân đã vô thanh vô tức có thêm một chiếc huy chương.
Huy chương kia không thể nhìn rõ đồ văn nhưng Trần Duệ cũng nhanh chóng liên hệ nó với một vật. Triệu hoán huy chương!
Thứ kia thật giống như Xà văn huy chương và Tà nhãn huy chương trong tay hắn.
Như vậy thì cái huy chương này triệu hoán chính là…
Lông măng trên người Trần Duệ dựng hết cả lên. Hắn bùng nổ tất cả Quốc độ
chi lực tạo thành một đạo nhuệ phong, lăng không chém tới.
Chịu
Quốc độ chi lực khóa trụ, Trạch Hồng Ân tránh cũng không thể tránh, chỉ
đành đứng yên chịu trận. Hắn bỗng cảm thất tay phải đang nắm huy chương
chợt lạnh lẽo, huyết quang nơi ấy chợt bắn ra tung tóe. Bàn tay lúc này
đã bị chém đứt lìa, cho dù là thân thể có cường độ của Quốc độ cấp nhưng không thể nào chịu được một chiêu Phá Nguyên đao toàn lực thi triển.
Không chỉ là cổ tay, dư lực Phá nguyên đao còn chém trúng xương sườn của
Trạch Hồng Ân, lưu lại một miệng vết thương thấu xương. Trạch Hồng Ân
hét thảm một tiếng rồi phun ra một búng máu.
Trần Duệ quát to:
- Muốn sống thì nghe lời!
Ngũ quan của Trạch Hồng Ân vì đau đớn mà vặn vẹo biến dạng nhưng khóe miệng vẫn là nụ cười nhàn nhạt. Trần Duệ nhìn đến miệng những vết thương kia, từng đoàn huyết quang bỗng chốc từ từ biến thành những chuỗi văn tự.
Quốc độ chi lực nhất thời không cách nào xuyên thấu. Một giây sau, đoạn
chưởng kia bóp nát huy chương…