Trong điện Thần Kỳ của Thạch cung Bí Ngữ, vô số bán nguyệt quang phù dần nhạt đi. "Ào ào..." Thân ảnh của tất cả hắc thiết bí tượng quỷ giống như giấy vụn, tán lạc trên mặt đất.
Biểu tình của Baji rất tự nhiên. Trong ý thức của nàng, chủ nhân là không có gì không thể. Thân là nô bộc, Baji có thể tùy từng lúc phụng hiến sinh mạng của mình cho chủ nhân.
Sau khi phá hủy hết hắc thiết bí tượng quỷ, Trần Duệ mang theo Baji xông vào điện Thần Kỳ.
Điện Thần Kỳ là trung tâm của Bí Ngữ Thạch cung, vô cùng rộng rãi. Thứ dễ nhìn thấy nhất chính là một bức tượng đặt ngay ở chính điện. Bức tượng có khuôn mặt khôi ngô, thân hình cường tráng, toàn thân mặc khải giáp, tay cầm cự kiếm và chùy côn. Chắc hẳn đây là thần linh của tộc thú nhân.
Vách tường hai bên còn treo các bức tranh, chủ đề tự nhiên là về các sự tích truyền thuyết của Thần Thú. Những câu chuyện cổ này mang màu sắc "lăng xê thần thoại" tương đối cao. Nhân vật chính là một nữ nhân khắc áo choàng, tay cầm pháp trượng, trên đỉnh pháp trượng là một cái xương sọ thú.
Án chiếu theo miêu tả của Baji lúc trước, nữ nhân này chính là lãnh tụ tinh thần của tộc thú nhân. Nghe nói, người có thể câu thông cùng với Thần Thú chỉ có mỗi mình Longmeidier.
Trần Duệ hơi trầm tư. Ba vị thiên sứ tối cao dưới mí mắt của Quang Minh thần lấy cắp tín ngưỡng, ma giới đã rất nhiều năm chưa xuất hiện thần tích, một vài câu đôi lời của Satan và Sariel... Tất cả những điều đó đều hiện lên trong đầu Trần Duệ. Nhưng chư thần hiện tại hẳn là đã rơi vào trạng thái ngủ say, nếu như Thần Thú thực sự là một trong số các vị thần thì cái gọi là "câu thông với thần" của đại vu sư này có vẻ rất khó giải thích được.
Theo lý thuyết, đại vu sư Longmeidier hẳn là ở trong đại điện này nhưng không biết vì sao mà không thấy bóng dáng đâu. Vừa lúc đó, bốn góc của đại điện đột nhiên hiện ra bốn bóng đen đang chầm chậm tiến tới, bao vây Trần Duệ và Baji vào giữa. Trên người họ tỏa ra khí tức âm lãnh khiếp người. Bốn đạo bóng đen này mặc áo choàng hắc sắc, trên mặt còn đeo mặt nạ màu vàng.
Mặt đông có người mở miệng nói: "Baji, kẻ phản bội thần linh kia! Không ngờ ngươi lại dám cấu kết ngoại nhân rồi tự tiện tiến vào Bí Ngữ Thạch cung! Ngươi và kẻ xâm phạm này phải chịu chế tài cường liệt nhất!"
"Tứ đại Bí Thị!" Baji thấp giọng hô lên. Tứ đại Bí Thị là thủ hộ giả của đại vu sư, có thực lực cường đại. Ngày thường không có ai thấy dược chân diện mục của họ, vốn tưởng có ba người đã ra ngoài thực hiện nhiệm vụ không ngờ họ đã sớm trở về.
Thực lực của bốn người này đều là cấp ma đế nhưng mà lực chiến đấu thì kém cỏi hơn tam đại thú vương ở bộ lạc Lôi Bạo. Điều khiến Trần Duệ kinh ngạc là trong phân tích chi nhãn hiện thị cả bốn đều là nhân loại!
Kẻ thủ hộ cho "thần côn" tối cao của tộc thú nhân không ngờ không phải là thú nhân hoặc bán thú nhân mà lại là nhân loại?
Tình cảnh lúc này của Blanchett hiện tại vô cùng nguy cấp, Trần Duệ không có thời gian ngẫm nghĩ linh tinh. Khí thế ma đế đỉnh phong hoàn toàn bạo phát ra. "Longmeidier ở chỗ nào? Nói, nếu không chết!"
Một tiếng quát này ẩn chứa tinh thần lực áp bách của Tà đồng. Bốn người kia nhất thời chấn động, khuôn mặt dồn dập lộ vẻ kinh hãi vô cùng. Sát khí băng lãnh giống như gặp phải hỏa diễm đầy trời, bị tiêu biến không còn.
Nhưng là kinh hãi chỉ trong khoảnh khắc, bốn người không hẹn mà cùng gầm nhẹ một tiếng, cắt vỡ cổ tay của mình. Máu tưới bốc hơi tạo thành đạo quang văn kỳ dị. Mặt đất trong điện Thần Kỳ hiện ra ấn ký tương ứng. Quang văn và ấn ký nhanh chóng dung hợp lại với nhau, như là một lục mang tinh trận. Không trung mơ hồ xuất hiện thứ gì đó.
Còn chưa nhìn rõ nó là cái gì, Trần Duệ liền cảm giác cảnh tượng trước mặt đại biến, hắn vào Baji đã hiện ra ở một không gian kỳ dị, bốn người kia biến mất không thấy đâu. Trần Duệ nhíu mày, đồ vật kia còn ở đó. Nhìn từ xa thì đó là một sinh vật giống cự xà, đang trôi nổi trên không trung.
Sinh vật này khiến Trần Duệ sinh ra dự cảm đáng sợ. Thanh âm kinh khủng của Baji truyền đến: "Chủ nhân cẩn thận! Đây là thần tứ vũ khí..."
Lời của Baji còn chưa dứt, "cự xà" kia đã bạo phát ra ánh sáng màu đỏ vô cùng chói lọi. Trần Duệ vừa muốn kéo Baji lại thì trong lòng đột nhiên sinh ra báo động cường liệt. Hắn không kịp suy nghĩ, vội vàng mở phòng ngự tráo ra.
Trong mắt hắn, thân thể Baji run lên, nháy mắt bị phân thành vô số khối vụn. Vụn máu không rơi xuống đất mà bị thiêu đốt, ngay cả tro cũng không còn.
Phòng ngự tráo có thêm vô số vết cắt nho nhỏ, sau một lúc thì "oành" một tiếng, nát vụn ra. Đồng tử của Trần Duệ co rút lại. Không ngờ phòng ngự tráo cũng chỉ có thể ngăn cản một đòn!
Ánh sáng của cự xà lại rực lên một lần nữa. Trần Duệ lập tức mở độ sâu phân tích. Lúc này, hắn đã có thể nhìn rõ vô số đạo năng lượng hình tơ mảnh màu đỏ đang đan xen nhau phóng tới rất nhanh. Đó chính là nguyên hung khiến cho Baji bị tiêu diệt trong nháy mắt, uy lực khủng bố của nó chỉ vừa liếc qua là có thể thấy.
Trần Duệ không cần nghĩ ngợi liền phát động thuật Quang Bạo. Thân hình của hắn giống như điện quang, nhanh chóng né tránh. Cảm giác này giống như khiêu vũ trên dây thép. Quang Bạo mỗi giờ chỉ có thể dùng một lần, thời gian sử dụng cũng có hạn. Trong một tích tắc chậm lại, trên mặt Trần Duệ đã nhiều thêm một vệt máu. Lấy phòng ngự cường đại của hắn không ngờ lại không thể nào ngăn cản được sợi tơ đỏ này.
Không chi như thế, trong tơ đỏ còn ẩn chứa năng lượng đáng sợ, cũng không phải thuần túy là lực lượng hỏa hệ mà là pháp tắc chi lực cùng loại với hủy diệt.
Lực lượng đáng sợ như thế... chẳng lẽ thực sự là vũ khí do thần tứ hạ?
Thừa dịp đợt công kích thứ ba của cự xà còn chưa bắt đầu, Trần Duệ liền vung tay lên, mấy viên Cực Quang đạn đã được áp súc nhanh chóng bắn ra. Cự xà bị kích chúng run rẩy một chút rồi lại bình yên vô sự, tiếp tục phun tơ đỏ tử vong.
Trần Duệ đã không thể nào sử dụng thuật Quang Bạo được nữa, trong tay đành hiện ra một mặt thuẫn lớn, liên tục thi triển thuấn gian. Ma thuẫn chấn rung không ngừng, chỗ cơ thể không thể che chắn bắt đầu xuất hiện những vết máu, may là chỉ bị thương ngoài da.
Lực phòng ngự của ma thuẫn quả nhiên cường đại. Tơ đỏ có thể trong nháy mắt phá hủy phòng ngự tráo không hề lưu lại chút dấu vết gì trên nó. Nhưng sự ngưng trọng trên khuôn mặt Trần Duệ không hề dịu đi chút nào, bởi vì cứ thế này thì rất bị động, chỉ cần hơi sơ suất hoặc kiệt lực một chút thôi là hắn sẽ có kết cục giống Baji ngay.
Cực Quang đạn lúc trước tuy không cách nào phá hoại cự xà nhưng Trần Duệ cảm giác cự xà dường như chỉ công chứ không thủ. Cực Quang đạn cũng ảnh hướng ít nhiều tới nó cho nên hắn lập tức hạ quyết định, dùng công kích mạnh nhất đánh nát cự xà, sau đó trốn khỏi không gian đáng sợ này.
Nghĩ tới đây, Trần Duệ quyết tâm thu lại Ma thuẫn, thân thể nhanh chóng bốc ra khói đỏ, sau lưng có thêm một đôi quang dực màu máu, giống như cánh phượng hoàng. Đôi cánh này vừa bung ra, lực lượng hồng diễm trở nên cuồng bạo, rất nhanh muốn bạo phát ra ngoài.
Thần tứ vũ khí không cho hắn có cơ hội ấp ủ, vô số tơ đỏ đan chéo thành mạng lưới tử vong vội vàng bao chùm tới. Lúc này, đại chiêu Trần Duệ vẫn còn đang súc thế, không thể nào dùng Huyễn Ma thuẫn để bảo hộ mình. Võng đỏ che trời sắp ập xuống tới nơi.
Bỗng dưng, tơ đỏ đang ụp tới với tốc độ cao đó đột nhiên ngưng trệ lại, giống như tốc độ của cả không gian đều phát sinh biến hóa. Tất cả mọi vật đều trở nên chậm chạp, ngoại trừ Trần Duệ.
Nhưng rất nhanh sau đó, tơ đỏ lại khôi phục tốc độ cũ, tiếp tục phóng tới. Lúc này, vài chục con hung thú hình rắn màu đỏ bỗng dưng hiện ra trong không gian. Chúng nó mang theo khí tức mênh mông như biển cả, phóng về phía trước.
Viêm Long Gào Thét!
Điện quang hỏa thạch, võng đỏ và Viêm Long Gào Thét xuyên qua nhau, dường như không có ảnh hưởng gì cả.
Bóng người có quang dực phía sau lưng bị võng đỏ xuyên thấu, lập tức hóa thành vô số khối vụn. Cuồng triều Viêm Long cũng bị cự xà cắn nuốt hết. Cả không gian bắt đầu rung động cuối cùng không chịu nổi mà "oành" một tiếng, hóa thành hư vô.
Trường cảnh lại trở về điện Thần Kỳ, ấn ký lục mang tinh trận đã tắt, dường như là vì thần tứ vũ khí bị hủy diệt cho nên đã dẫn phát lực phản phệ. Tứ đại Bí Thị lảo đảo trên mặt đất, có ba tên thậm chí mất đi khí tức sinh mệnh, thân thể cũng mờ nhạt, tùy thời có thể tan thành tro bụi.
Hư ảnh "cự xà" ở trung ương vẫn tồn tại như cũ, chỉ là hình ảnh dần ảm đạm. Nhìn thật kỹ mới thấy thì ra nó là một cây roi tỏa ra ánh sáng đỏ mơ hồ.
"Thì ra là thế..." Thanh âm Trần Duệ vang lên. Thân thể tán lạc thành vô số "khối vụn" kia, không, phải nói là vô số con ruồi kia lại lần nữa tụ thành hình người. "Đó cũng không phải là vũ khí chân chính mà chỉ là một hình ảnh. Các ngươi vừa dùng bí thuật thúc phát lực lượng hình ảnh. Chẳng qua hiện tại hình ảnh đã bị phá hủy, sinh mạng của các ngươi cũng sẽ bị dập tắt."
Thực ra, Trần Duệ vẫn còn rất sợ hãi ngọn rọi kia. "Cây roi" này là vũ khí đáng sợ nhất mà hắn từng nhìn thấy cho tới lúc này. Chỉ là một hình ảnh thôi nhưng lại có thể dễ dàng tiêu diệt uy năng của ma đế đỉnh phong. Cho dù quy tắc thời gian hắn nắm giữ cũng gần như không thể nào áp chế nổi nó. Nếu như không phải hắn kịp thời thi triển Hóa Ruồi thì đã không thể tránh qua được một kiếp này, thực sự bị bầm thây vạn đoạn.
"Thiếu nữ bán tinh linh ở chỗ nào?" Trần Duệ đi tới trước mặt tên Bí Thị còn sống duy nhất trên mặt đất. Tâm niệm vừa động, lực lượng của Xuân chi vực phát ra, khiến cho tốc độ sinh mạng đang trôi đi của người này giảm chậm lại. "Nói mau! Ta có thể cứu ngươi một lần!"
"Tín ngưỡng giả, tất sẽ trọng sinh dưới uy năng của thần!" Thanh âm của Bí Thị tuy hư nhược nhưng lại tràn ngập cuồng nhiệt.
"Trước không nói Thần Thú có phải đã ngủ say hay không? Cho dù không ngủ say thì liệu hắn có đi quan tâm tới một nhân loại hay không?" Tiếng cười lạnh của Trần Duệ khiến cho người kia kinh hãi, không dám phát ra âm thanh gì nữa.
Do lúc trước Baji chết, Trần Duệ có lòng thi triển Phệ Thần mặt nạ để chuyển hóa Bí Thị này làm khôi lỗi. Chỉ là linh hồn của đối phương dường như có loại liên hệ đặc biệt với cây roi kia. Hiện tại, hình ảnh cây roi đã tan vỡ, linh hồn của hắn tùy thời có thể bị dập tắt, cho dù có dùng Phục Hoạt dược tề thì cũng không hữu hiệu.
Trần Duệ đang ngẫm nghĩ thì đột nhiên cảm giác chung quanh có ba động kỳ dị, chắc cây roi biến mất cho nên một số vật bị che lấp nay đã hiện ra.
"Thượng cổ phù ngữ?" Trần Duệ vô cùng quen thuộc với loại ba động này. Ánh mắt hắn lập tức đảo về phía góc điện. "Hừ! Kết cấu ảo ảnh, ngụy trang màu sắc, che chắn hơi thở... Thì ra đây cũng không phải diện mạo chân thật của điện Thần Kỳ."
Loại bố trí thượng cổ phù ngữ này có thể nói là vô cùng huyển ảo đối với một đại sư ma pháp trận thông thường, căn bản không thể nào phá giải được nhưng nếu đem nó bày trước mặt Trần Duệ chuyên nghiên cứu thượng cổ phù ngữ thì lại trở nên quá thô thiển.
Không mất nhiều thời gian, huyễn cảnh được tạo ra bằng thượng cổ phù ngữ nhanh chóng bị tiêu trừ. Diện mục chân thực của điện Thần Kỳ nhanh chóng hiện ra trước mắt.
Biến hóa đầu tiên là ở tiền điện, nơi đó căn bản không có bức tượng Thần Thú nào mà chỉ có một ít phù điêu, chuẩn xác hơn thì phải nói là ba tầng phù điêu. Những phù điêu này mơ hồ tỏa ra khí tức tín ngưỡng nhưng lại bị một cỗ lực lượng kỳ dị che lấp, không cách nào nhìn rõ khuôn mặt thật. Tất cả đều lộ vẻ âm sâm mà quỷ dị.
Trường cảnh quen thuộc này khiến Trần Duệ chấn động. Hắn đột nhiên nhớ lại trang phục vừa rồi của Tứ đại Bí Thị.
Giáo hội thần bí! Hắc Tử Đồ!