“Nhiệm vụ của gia tộc coi như gần hoàn thành rồi, còn lại cũng chỉ để thỏa mãn nguyện vọng của các ngươi thôi.” Drow liếc nhìn Diack và Rawson. “Bạn của ta, các ngươi có sẵn lòng giúp ta trong chuyến thu hoạch này không?”
Rawson và Diack không phải là kẻ ngốc, bọn chúng biết Drow sẽ không vô duyên vô cớ gọi mình đến đây xem chuyện vui. Trên thực tế, từ lúc hai người bọn hắn xem vở kịch này thì đã được tính là đồng mưu với Drow rồi.
“Ngươi biết sở thích của ta.” Rawson suy nghĩ một lát, hai tay khom lại tạo thành hình bầu ngực nữ nhân, trên mặt nở một nụ cười bỉ ổi: “Năm tuổi, không hơn không kém, nơi này chắc hẳn phải có.”
Drow khẽ cười: “Ta đã biết, khi nào quay trở lại ta sẽ cho ngươi vui vẻ với Helena mấy ngày.”
Rawson đã ngấp nghé đến người thị thiếp có bộ ngực to tròn đến kinh người này của Drow từ lâu, vì thế vừa nghe Drow nói xong hai mắt hắn lập tức phát sáng: “Còn nữa, giúp ta tìm kiếm nữ nhân kia, không được tranh cướp với ta.”
“Đương nhiên, bạn của ta.” Ánh mắt Drow chuyển sang người Diack. Gia tộc Bhor của Rawson vốn là thành viên của thương hội Hắc Diệu, Diack lại là người trong vương tộc, bậc cha chú của hắn đều giữ chức vụ trọng yếu, thúc phụ hắn là vương tộc đỉnh phong ma đế Diskin Jarraud, tên hai thúc cháu chỉ khác nhau một chữ, rõ ràng Drow đang muốn kéo Diack rơi vào vũng bùn của mình. (Diack = Địch Nhã Khắc, còn Diskin là Địch Tư Nhã Khắc)
“Ta muốn ba mươi phần trăm cổ phần bên tửu quán Diễm Hoa.” Tròng mắt Diack khẽ đảo, lập tức đưa ra điều kiện.
Diễm Hoa tửu quán là sản nghiệp do chính Drow kinh doanh mà có, sinh ý khá được, Diack muốn ba mươi phần trăm cổ phần có thể nói là dùng công phu sư tử ngoạm, chẳng qua khẩu khí lớn kiểu này lại càng làm Drow yên tâm hơn, hắn giơ một ngón tay lên: “Mười phần trăm, đây là giới hạn lớn nhất của ta, nếu không ngươi có thể yêu cầu thứ khác, mỹ nữ chẳng hạn.”
“Thành giao!” Diack chạm tay với Drow, trên mặt đồng thời lộ ra vẻ tươi cười.
Ba người ăn nhịp với nhau đi ra cửa lớn của phòng khách quý. Hộ vệ đứng bên ngoài lập tức xông tới. Diack chỉ có một hộ vệ bên mình, chính là kẻ tinh thông vong linh ma pháp tên Lưu.
Drow quay sang hỏi một tên hộ vệ: “John, ngươi xác định Marlene đang ở phòng khách quý chữ Nguyệt số một?”
“Vâng! Marlene tiểu thư đang ở đó với bạn của mình.” John cung kính đáp lại, “Trước mắt Vincent đã bố trí ba người trấn thủ ở ba nơi khác nhau gần đó, mấy tên người hầu cũng bị đuổi đi hết, không một ai được phép tiếp cận, người bên trong phòng hẳn vẫn chưa biết tình huống hỗn loạn bên ngoài.”
“Làm tốt lắm! Chủ ý lần này của ngươi không tồi chút nào, tình báo cũng rất chuẩn xác, có thể nói ngươi đã lập được công lớn. John, Biểu muội ngươi cũng đã hầu hạ ta lâu rồi nhỉ, sau khi vụ việc này kết thúc ta sẽ rước nàng về nhà. Ngoài ra cũng sẽ trọng thưởng cho ngươi.”
Trong mắt John lướt qua một tia dị sắc không muốn người khác biết nhưng trên mặt vẫn tươi cười, khom người cám ơn liên tục. Drow mang theo một hàng người đi lên phòng khách quý số một ở trên lầu chữ Nguyệt.
Tên hộ vệ đang canh giữ trước căn phòng nhìn thấy ánh mắt của Drow liền bắt đầu gõ cửa, không lâu sau, cửa phòng được mở ra. Một nữ hộ vệ cảnh giác nhìn vào những tên nam nhân xa lạ bên ngoài: “Các ngươi là ai?”
Drow liếc mắt một cái, John hiểu ý mang theo mấy tên hộ vệ xông lên, nhưng không ngờ thực lực của nữ tử này rất mạnh, có thể lấy một địch nhiều, còn liên tục đánh ngã mấy tên hộ vệ.
Lưu, hộ vệ của Diack rốt cục cũng phải ra tay. Trên mặt đất xuất hiện một cái nhà giam bằng xương khô, giam cầm nữ tử kia ở bên trong, tiếp theo đó là một chiêu tinh thần xung kích mạnh mẽ, nữ tử hét lên một tiếng rồi gục ngã.
Cửa phòng bị phá bỏ. Không gian phía trong rộng vô cùng, thiết bị xa hoa phú quý, bố trí ưu nhã, lại còn được trang bị ma pháp trận cách âm, quả đúng là phòng khách quý tốt nhất. Ở trong phòng, ngoại trừ Merlena mà Drow quen biết còn có vài nữ tử khác, trong đó có hai người cực kì xinh đẹp.
Một thiếu nữ tầm mười ba, mười bốn tuổi, mái tóc màu vàng xoăn dài, ngũ quan tinh trí, da thịt sáng bóng như ngọc, đôi mắt màu lam thâm thúy giống như bảo thạch, quanh người phát tán ra khí chất thanh thuần đáng yêu cực kì dụ người. Chỉ nhìn một cái Drow đã hoàn toàn bị hấp dẫn, thậm chí không thèm liếc nhìn Marlene, mục tiêu lần này của hắn, lấy một lần. Trước đóa hoa xinh đẹp hoàn mỹ dường này, Marlene thật giống như cỏ dại bên đường. Drow chỉ cảm thấy tim mình đập mạnh hẳn lên. Hắn vốn không trông mong nhiều, không nghĩ tới lại có thể gặp được thiếu nữ mỹ lệ động lòng người như vậy. Một luồng khí nóng lập tức bùng phát mạnh mẽ ở vùng bụng dưới.
Còn một thiếu nữ khác ước chừng mười mấy tuổi, ngọt ngào đáng yêu, dung mạo tuy kém hơn thiếu nữ tóc vàng nhưng khí chất trên người nàng cũng thuộc dạng bất phàm, bắt mắt nhất là hai khối thịt to lớn, cao vút trước ngực nàng, cho dù là phụ nhân thành thục cũng phải ghen tị một phen.
Đám người Drow đột ngột xông vào làm thiếu nữ tóc vàng giật mình hoảng sợ, mấy nữ hộ vệ bên cạnh lập tức đứng chắn trước mặt nàng. Thiếu nữ ngực lớn hẳn là đã từng trải qua tình huống tương tự, trấn định quát to: “Các ngươi là người nơi nào mà lại dám vô lễ xông vào chỗ này!”
“Hắn… hắn…hắn là Drow, nhi tử của tộc trưởng gia tộc Melon.” Princess Resort vốn là do Du Nguyệt Quán cải tạo thành, phạm vi rộng lớn vô cùng, khu vực dành cho khách quý nằm cách xa đại sảnh ăn uống. Marlene tuy không biết tỷ tỷ Lilu của nàng đã bị thú vệ đội bắt đi, cũng không biết bên ngoài đang xảy ra hỗn loạn cỡ nào, nhưng nàng biết tên Drow này chắc chắn không có ý tốt gì với nàng. Hiện giờ thấy hắn dẫn người xông vào, thanh âm của nàng bỗng có chút run rẩy.
“Melon gia tộc? Nguyên lão gia tộc?” Thiếu nữ tóc vàng dường như can đảm hơn rất nhiều: “To gan! Ngươi biết ta là ai không?”
“Tiểu mỹ nhân, thanh âm và dung mạo của nàng thật động lòng người. Ta không cần biết nàng là ai, chỉ cần biết là lát nữa ở trên giường ta phải hảo hảo yêu thương nàng là được rồi!” Drow chưa từng thấy thiếu nữ đẹp đến dường này ở thượng tầng quý tộc của đế đô, mắt lam là đặc trưng nhận diện của Lucifer vương tộc, lại cùng Marlene kết giao bằng hữu khẳng định bối cảnh không quá lớn, vì thế lúc này hắn không hề kiêng kị mà buông lời trêu gẹo dâm tà.
“Lớn mật!” Thiếu nữ ngực lớn đã đứng lên, dường như trên người nàng toát ra khí chất của một thượng vị giả.
“Nha đầu này là của ta, ta không muốn Helena nữa.” Rawson tham lam nhìn vào bộ ngực cao ngất của thiếu nữ.
Trong mắt Drow chỉ có thiếu nữ tóc vàng mỹ lệ đáng yêu kia, hắn chính là ưa thích những quả táo xanh như vậy, thuận miệng đáp ứng: “Được!”
“Hỗn đãn! Không ngờ Đọa Thiên Sứ đế đô lại có loại nguyên lão gia tộc bất kham cỡ này! Người đâu, bắt bọn chúng lại cho ta!” Thiếu nữ ngực lớn tức giận hét lớn. Nữ hộ vệ hai bên lập tức tiến lên ngăn trước mặt nàng.
Hộ vệ của Drow ở một bên sớm đã ngấm ngầm chuẩn bị ma pháp sương khói, loại khói này có chứa độc, vô sắc vô vị, chỉ là có thể ẩn ẩn nhìn thấy được, nếu như không dùng giải dược trước thì rất khó đề đề phòng. Những tên này hiển nhiên là đã quen dùng thủ đoạn kiểu này. Nữ hộ vệ không nghĩ đến đối phương lại sử dụng thủ đoạn ti bỉ như vậy, đến khi phát hiện thì đã quá muộn, cảm thấy váng đầu hoa mắt, lực chiến đấu bị suy giảm lớn, rất nhanh bị đánh ngã xuống đất.
Thiếu nữ tóc vàng, thiếu nữ ngực lớn và cả Marlene đều không thể chiến đấu. Dưới tác dụng của độc vụ đã lung lay muốn ngã, trước sau mềm nhũn ngồi bệt xuống đất.
“Ta là công chúa….” Thiếu nữ tóc vàng còn chưa kịp nói ra bốn chữ tiếp theo đã ngất đi, thiếu nữ ngực lớn cùng Marlene cũng lần lượt té xỉu.
“Nàng là người của công chúa phường?” Diack nhìn Drow hỏi một câu.
Câu nói này hẳn đã làm Drow đồng ý, hắn ngập ngừng một lát, cười lạnh nói: “Có lẽ là người mới của Công Chúa phường…Hiện tại Princess Resort đại loạn, mất tích hoặc tử vong vài người là chuyện rất bình thường. Một lát nữa làm cho những kẻ biết chuyện kia biến mất là được. Lùi một bước mà nói, cho dù Lilu có lật tung cả chỗ này lên truy xét thì Damon cũng biết nên làm cái gì. Hắn là người phụ trách hầm rượu tối qua, khó mà thoát khỏi liên đới với vụ nổ kia. Nếu như không nhân cơ hội này mà lập công chuộc tội thì cũng chỉ có thể để lại toàn bộ tài sản cho vợ con hắn rồi tự sát mà thôi…”
Rawson cùng Diack nhìn mắt nhau, đồng thời gật đầu đồng ý.
Drow mở miệng nói: “Tốt rồi! Nơi này gây ra động tĩnh quá lớn, không thể ở lâu. Thú vệ đội rất nhanh sẽ đến, những nữ nhân này toàn bộ mang theo, không được lưu lại dấu vết, sau đó chúng ta sẽ thừa dịp rối loạn mà rời đi!”
Diack phụ họa: “Đúng! Lập tức đi thôi, chỉ là hiện tại chúng ta không thể tách ra… Rawson, ngươi có một cái biệt viện u tĩnh ở Đông Giao phải không? Chúng ta dứt khoát ngồi xe ngựa tới đó tránh mặt một thời gian xem xét tình thế?”
“Được!” Rawson suy nghĩ một chút, trên mặt lộ ra nụ cười dâm tà: “Chỗ đó có rất nhiều phòng, cho dù có thú vui gì cũng không sợ bị quấy nhiễu.”
Một hàng người mang theo vật săn, nương theo dòng người hỗn loạn vội vã rời khỏi Princess Resort, lên xe ngựa thong dong mà đi.
Bất quá thế sự vô thường, ai là thợ săn, ai là con mồi, rất khó nói.
Ngay khi Princess Resort bị đánh cướp, Mejia đang ở hoàng cung tiếp kiến Ám Ảnh đặc sứ, Cafu tướng quân.
Cafu tướng quân khom người nói: “Bệ hạ triệu kiến, không biết có gì cần phân phó?”
Đôi mắt tím của Mejia quét qua những nữ hộ vệ mặc trường bào, mang diện sa ở cửa đại điện, hơi khựng lại một chút trên mặt một hộ vệ, lại nhìn qua đám người Diskin Jarraud và Stiller, mở miệng nói: “Đặc sứ tới đế đô đã sáu ngày, là chủ mà lại không tiếp đón khách nhân chu đáo, mong ngài thứ lỗi. Ta nghĩ, hiện tại thời gian hợp tác giữa song phương cũng nên kết thúc rồi.”
Mấy ngày nay, Cafu tham dự tiệc xã giao nhiều vô cùng, gần như không có chút thời gian rãnh rỗi. Trong lòng hắn biết rõ đây là chiến lược dò xét và kéo dài của đối phương, vì thế từ đầu đến cuối vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh. Vốn hắn định ngày mai cũng là ngày cuối hắn ở đây, bất ngờ tập kích, tiết lộ kỳ hạn cuối cùng của Katherine nữ hoàng, khiến Mejia trở tay không kịp, lại không ngờ đối phương đã đi trước một bước mở cuộc đàm phán.
Cafu hơi kinh ngạc nhưng rất nhanh trấn định như cũ, đáp: “Sẽ như mong muốn của bệ hạ, chỉ là phó sứ Celine vừa mới đáp ứng lời mời của một người bạn già đến dự tiệc khai trương của Princess Resort. Nếu như bắt đầu hiệp đàm lúc này, thỉnh bệ hạ lập tức phái người đem Celine vào cung.”
Mejia gật gật đầu, Cafu nhanh chóng phân phó người hầu bên ngoài đến Nam Giao tìm Carine đến hoàng cung, nhưng người của hắn mới đi không lâu đã có người vội vã chạy tới báo: “Bệ hạ, Princess Resort ở Nam Giao phát sinh bạo loạn, bị người phóng hỏa, hiện đang tiến hành dập lửa!”
“Cái gì!” Cả Mejia và Cafu đồng thời kinh ngạc quát lớn, mà Engele - tộc trưởng Melon gia tộc đang đứng phía sau Stiller bỗng nhiên nghĩ đến điều gì đó, sắc mặt đột biến.
Rất nhiều người biết rõ, Princess Resort là “mắt xích sản nghiệp” được Công chúa phường thiết lập trong tối, chủ nhân của nó chính là tiểu công chúa Alice, người vô cùng nổi danh nhưng chưa từng lộ diện, cũng là thân muội muội duy nhất của đương kim nữ hoàng bệ hạ. Vì thế, Công Chúa phường, Princess Resort hẳn nên tính là sản nghiệp của hoàng gia, hay nói chính xác hơn, là một túi tiền lớn của Mejia.
Hiện nay, Princess Resort mới khai trương đã phát sinh sự việc ác ý như vậy! Điều này chỉ là thứ yếu, nghiêm trọng hơn chính là đặc sứ Celine của Âm Ảnh đế quốc đang dự tiệc ở Princess Resort!
Sắc mặt Mejia lập tức trở nên âm trầm, thanh âm vang vọng khắp đại điện: “Guile! Ngươi hãy thống lĩnh cấm vệ lập tức tiến đến Princess Resort! Bằng bất cứ giá nào cũng phải bảo đảm an toàn cho đặc sứ Celine! Đồng thời truyền lệnh cho Ám Bộ toàn lực điều tra vụ việc này!”
“Tuân lệnh!” Phó thống lĩnh cấm quân “Guile” ở ngoài điện cúi đầu hành lễ, rồi lập tức triệu tập người ngựa rời đi.