Dưới sự chú ý của muôn người, Princess Resort ở phía nam ngoại thành cuối cùng cũng khai trương.
Princess Resort là nơi quy tụ những món ăn ngon, chỗ nghỉ ngơi giải trí, thư giãn. Giá cả ở đây tương đối đắt, nhưng dù là vậy, những khách hàng vẫn đổ xô đến đây, vừa mới khai trương, thì toàn bộ Resort đã kín hết chỗ.
Trong sảnh ăn uống nháy mắt đã đầy ắp khách nhân, nhà hàng phải tạm thời kê thêm vài bàn nữa nhưng vẫn không đủ nhu cầu của khách hàng. Rất nhanh, những gian ghế lô xa xỉ và lầu khách quý cũng chật ních.
Ngày đầu tiên khai trương, Princess Resort mở ra hoạt động ữu đãi bán hạ giá, mỗi một vị khách hàng được miễn phí một chén nhỏ nùng hương hình hoàng tửu, khách hàng có thẻ VIP hắc tinh, còn nhận được ữu đãi giảm giá 80%.
Ưu đãi chỉ là phụ, khi uống một chén nhỏ rượu ngon kia vào bụng, dường như tất cả khách hàng dều biểu hiện ra vẻ thỏa mãn, loại nùng hương hình hoàng tửu này mùi thơm nức mũi, hương vị còn tinh tế và thanh khiết hơn cả rượu vang, hơn nữa uống vào còn có cảm giác tinh lực sung mãn. Quả nhiên có thể xưng danh là rượu ngon hảo hạng, mấy ngày này mong ngóng, bây giờ quả thật rất đáng giá!
Sau khi các khách hàng nếm thử đồ ngọt trước, rồi mới bắt đầu nhấp chút rượu. Chỉ đáng tiếc người không phải khách VIP của Công Chúa phường nhiều nhất cũng chỉ có thể uống một chén. Những người chưa có thẻ VIP chưa thỏa mãn, tròng mắt đều dán chặt vào các bình rượu, mỗi người đều âm thầm hạ quyết âm phải nhất định có được thẻ VIP của Công Chúa Phường. Thật ra ngay cả những người có VIP bạch tinh cũng cảm thấy một bình rượu còn chẳng thấm tháp vào đâu, cũng giống đám người kia tràn đầy hâm mộ và đố kỵ với nhóm VIP cao hơn.
Người phụ trách Princess Resort chính là Lilu chưởng quản Công Chúa phường ở đế đô, đối mặt với khách nhân tới đông nghìn nghịt, cô nàng mị ma quyến rũ này phải bận bịu điều khiển các nhân viên đến nỗi không thể tiếp đón khách hàng, mồ hôi đã thấm đầy trán nhưng trên mặt vẫn lộ ra nụ cười ngọt ngào.
Hình chiếu Lilu xuất hiện ở cái bàn giữa gian phòng khách quý, trong gian phòng tổng cộng có ba nam tử, nhìn bề ngoài đều rất trẻ, người điều khiển cái màn hình chiếu là một nam tử tóc đen mắt đen. Trên trán lộ ra âm vụ.
Nam tử tóc vàng mắt tím đứng bên cạnh mở miệng nói: “Drow Melon các hạ thân ái, , một thời gian ngắn ta không quay lại đế đô. Ngươi đã thay đổi khẩu vị từ bao giờ thế? Ta nhớ rằng lúc trước ngươi thích… mấy cô bé nhỏ tuổi cơ mà, cô Lilu này mặc dù xinh đẹp, nhưng lại thuộc loại thục nữ, ngươi làm sao mà tự nhiên là nổi hứng với nàng thế?
“Ngươi không nhớ lầm, bằng hữu Diack Lucifer của ta.” Âm vụ nam tử khẽ cười hắc hắc, “Mục tiêu thực sự của ta là cô em gái Merlene của Lilu, ta biết ngươi thích loại nữ nhân thành thục này, ngày xưa ngươi còn từng say đắm điên cuồng đóa hoa mạn đà la đế đô kia. Đây chính là lễ vật ta tặng ngươi trở lại đế đô, nữ nhân này bây giờ thuộc về ngươi.”
“Thật sao?” hai mắt Diack sáng rực lên. Tham lam nhìn chăm chú vào bộ ngực cao vút của hình chiếu kia. Nhưng hắn lại lập tức lộ ra vẻ ngập ngừng: “Lilu dù sao cũng là chưởng quản Công Chúa phường và Princess Resort, sau lưng những sản nghiệp này là nữ hoàng bệ hạ.”
Drow cười âm hiểm: “Ta biết, ngươi chắc chắn không có khả năng trực tiếp “thịt” nàng, nhưng bây giờ chính là lúc nữ hoàng bệ hạ lôi kéo nhân tâm, Lilu chẳng qua chỉ là một thương nhân. Nếu như nàng phạm phải trọng tội, nữ hoàng sẽ không bao che, để tránh người khác mượn cớ. Đến lúc đó nàng chỉ là một nữ phạm nhân mà thôi, ngươi muốn đùa giớn nàng thế nào cũng được.”
“Phạm phải trọng tội?” Diack nhăn mày, “Ta không quan tâm các ngươi có kế hoạch gì, nhưng cẩn thận cũng tốt hơn.”
“Diack, ngươi có phải sau khi thua trận bị Ám Nguyệt bắt làm tù binh, thì ngay cả gan trêu đùa nữ nhân cũng mất rồi? Ngươi không dám cưỡi nữ nhân này, thì để ta lên!” Một nam tử có mái tóc hồng cắt ngắn ngồi bên cạnh khinh miệt mà nói một câu. Nam tử này tướng mạo anh tuần, quần áo hoa lệ, mỗi tội là hơi lòe loẹt, tự cho mình là phong lưu.
Diack Lucifer vào lúc Lam Dong và Xích U phát động lãnh chủ chiến với Ám Nguyệt, từng đảm nhận một chức đặc sứ, nhưng thật ra là giám quân. Kết quả vào lúc Lam Dong đại quân ở Nham Khẩu trấn bị vong linh quân đoàn tàn sát gần hết, Diack bị bắt, đầu hàng Ám Nguyệt, thẳng đến lúc Mejia chiến thắng Hắc Diệu, thì hắn mới được quay trở lại đế đô
“Rawson Bhor!” Lời nhạo báng này khiến Diack đứng phắt dậy, hai người vốn đã không thích nhau, nhất thời liền giương cung bạt kiếm.
“Thôi nào, đừng cãi cọ” Drow đứng lên hòa giải, “ Mọi người đều là bạn tốt của nhau, cần gì vì một nữ nhân mà tổn thương hòa khí?”
Diack, Loudan, Drow thêm vào Rawson ở Bhor gia tộc, bốn thanh niên này được xưng là tứ đại thiên tài ở đế đô, Loudan vì trước kia phục kích “Guile” bị chết, “Đế đô tứ đại thiếu gia” cũng chỉ còn lại ba.
“Ngươi cho rằng ta thật cảm thấy hứng thú với con hàng Lilu này sao?” Rawson lắc đầu, “Lúc trời tối ta tình cờ nhìn thấy một vị nữ nhân, sự mỹ lệ của nàng không cách nào dùng lời nói mà miêu tả được, cho dù là Isabella năm đó cũng kém nàng mấy phần, đáng tiếc là nàng rất nhanh biến mất. Hai ngày nay ta dùng hết nhân lực đi tìm, nhưng cũng không tìm được nàng. Ta không quan tâm dùng bất kỳ thủ đoạn nào, cũng phải nhất định có được nữ nhân này!”
“Nga? Đế đô có loại tuyệt sắc mỹ nữ này sao?” Drow cảm thấy hứng thú hỏi: “ Nữ nhân đó hình dáng như thế nào?”
“Hừ! Dù sao cũng không phải là loại tiểu nữ hài mà ngươi thích.”
Drow cũng không gặng hỏi, liếc nhìn Diack: “Diack, ta biết Hắc Diệu chết dưới Đọa Thiên Sứ chi kiếm, người vương tộc đều bị thần khí dọa sợ. Nhưng ngươi đừng quên là, lúc Hắc Diệu thân vương tại vị ba trăm năm, không giây phút nào không mơ tưởng đè bẹp nguyên lão gia tộc, những cuối cùng thì như thế nào? Còn không phải là vẫn phải xem sắc mặt của nguyên lão gia tộc sao! Mejia nữ hoàng ưu tú, lại có tài năng, nhưng hiện giờ nàng chưa tại vị được một tháng, ngươi cho rằng nàng sẽ không để ý hậu quả mà vì việc nhỏ bỏ việc lớn sao? Nói cho ngươi biết, càng là vào lúc này, càng phải có nhiều hành động, đem đại cục cố định xuống. Đợi vài năm sau căn cơ của nữ hoàng ổn định rồi, thì cho dù chúng ta thu liễm và nhượng bộ, cũng sẽ không bị tổn thương đến gân cốt. Diack à, ngươi cứ an tâm mà xem kịch vui đi!”
Diack nghe hắn nói vậy, cũng không nói nữa.
Trong sảnh ăn Princess Resort, người đang ăn trên một bàn đột nhiên kêu to: “Đây làm món ăn gì, lại có…chuột chết!”
Nhìn thấy người kia trong tay cầm một con chuột chết, rất nhiều người đột nhiên cảm thấy buồn nôn, đồng thời một bàn khác cũng bắt đầu vỗ bàn kêu la.
Lilu không chút hoang mang đi tới, nhìn vào con chuột chết trên tay giác ma kia, hỏi: “Là ai sai ngươi đến đây quấy rối?”
Thanh âm này không lớn, nhưng lại áp hết âm thanh toàn sảnh.
Tên giác ma đang muốn la lên thì hắn bỗng dưng lại nhìn vào con mắt của Lilu, trong con mắt mỹ lệ kia chớp động quang mang quỷ dị, nhãn thần giác ma đột nhiên đờ đẫn, ngay cả mấy đồng bọn bên cạnh cũng thế.
“Là Cody đại nhân của Dạ Sắc thương hội sai bảo.” Mấy tên gia hỏa đồng thanh mà nói.
Cody là tiểu quản sự ở Dạ Sắc thương hội, là thành viên của Melon gia tộc, lời này vừa phát ra, tất cả mội người đều đã hiểu rõ được sự việc. Vài tên bồi bàn cường tráng đem mấy tên gia hỏa gây sự này ném ra khỏi Resort, tên ở bàn khác cũng không dám ồn ào nữa. Tới thì hổ báo, đi thì như chó cúp đuôi. Ngược lại tiện nghi cho một số khách hàng đang chờ, lập tức liền bù vào chỗ trống.
“Đây chính là vở kịch hay mà ngươi nói?: Trong gian phòng khách quý, Diack nhăn mày nhìn Drow
Drow hứng thú nhìn vở tiểu xảo bị lộ ra trên đầu ảnh, nói: “Không nghĩ tới, mị ma này thâm tàng bất lộ, lại có được lực lượng thiên phú mê hoặc quần thế, thực lức ít nhất cũng là ma vương cấp, chẳng qua loại nữ nhân này, cưỡi lên mới càng thú vị, đúng không? Diack.”
Diack nhìn thấy bộ mặt “đúng như dự tính” của hắn, gật đầu: “Kích hay còn chưa hết, ta chờ xem sao.”
Những tên gia hỏa tới quấy rối nhanh chóng bị đuổi đi. Đại sảnh lại khôi phục náo nhiệt. Không lâu sau đó, cửa lớn truyền đến một tiếng động mạnh, một đội binh sĩ cầm vũ khí xông vào, chính là đại đội thủ vệ đế đô, phụ trách công tác trị an ở đế đô. Cầm đầu là đại đội trưởng Bath Roa Leif.
Lông mày Lilu hơi nhếch lên, làm ra một nụ cười rồi đến nghênh tiếp: “Hóa ra là Bath Roa đại nhân, hoan nghênh ngài đến đây ăn uống!”
Bath Loa lành lạnh mà nhìn Lilu một cái: “Ngươi là người phụ trách Princess Resort?”
“Chính là tiểu nhân, đại nhân, mấy ngày trước đại nhân còn ghé qua tổng điếm Công Chúa phường…”
Bath Roa cắt đứt lời lôi kéo tìm cảm của Lilu, nói: “Trước tiên cho ta một chén nùng hương hình hoàng tửu.”
Lilu lúc này sai người mang lên một chén nhỏ tới, Bath Loa cũng không có uống, hắn đưa cho một người phía sau lưng. Có người nhận ra người kia chính là Daimon của Melon gia tộc, Daimon uống một ngụm, lập tức gật đầu nói: “Không sai. Đúng là loại rượu này, là dùng bí phương của Melon gia tộc chúng ta ủ ra.”
Lilu biến sắc, Bath Roa lãnh đạm nói: “Mấy tháng trước bí phương ủ rượu của Melon gia tộc bị mất, tối qua hầm rượu ở phía đông ngoại thành lại phát sinh nổ lớn, ta bây giờ có lý do đầy đủ để hoài nghi ngươi liên quan tới hai đại án này, người đâu! Đem nữ nhân này đi!”
Lilu đã trấn định lại, nói: “Hai việc này căn bản không liên quan tới ta. Bây giờ không có chứng cứ, chỉ dựa vào một mình lời nói của người liền muốn mang ta đi?”
Trong Resort không ít khách nhân cũng dồn dập la ó, nói lời giúp đỡ Lilu. Bath Roa cũng không có biến sắc : “Có nhân chứng thì có người bị tình nghi, ngươi hiện tại phải cùng chúng ta về thủ vệ bộ hỗ trợ điều tra, đây là quyền hạn của thủ vệ đội! Một khi ta tra ra ngươi không liên quan tới việc này, ngươi có thể tự nhiên rời đi, nếu như ngươi bây giờ muốn kháng cự hay chạy trốn, ít nhất ta cũng có tội danh để bắt ngươi!”
Lilu nhìn thật sâu Bath Roa một cái: “Ta đi theo ngươi, chẳng qua nếu như ta được chính minh vô tội, thì ta nhất định sẽ truy cứu và điều tra thế lực vu cáo sau lưng!
Bath Roa không trả lời, vung tay lên: “Mang đi!”
Thủ vệ đội mang Lilu rời đi, Trong đại sảnh lập tức ồn ào lên, không ít người đều cho trằng Daimon vu cáo, loại nùng hương hình hoàng tửu này lần đầu tiên được xuất hiện ở ma giới, hơn nữa chất lượng rượu lại hơn xa rượu gạo và rượu vang, Melon nếu như sớm có bí phương mỹ tửu này, đã sớm lấy ra kiếm tiền rồi.
“Làm như vậy, thật sự không có vấn đề gì sao?” Trong phòng khách quý, Diack trầm ngâm hỏi một câu.
“Tối qua hầm rượu ở phía đông ngoại thành quả thật bị người ta phóng hỏa nổ lớn, Melon gia tộc tổn thất thảm trọng, Lilu bị tình nghi là hoàn toàn chính xác, nếu dùng một chút thủ đoạn, thì có thể chụp tội danh này lên đầu nàng. Hiện nay chính là thời gian đàm phán then chốt với Âm Ảnh đế quốc, tộc trưởng Engelhard của Melon gia tộc tlà thành viên quan trọng trong tiểu tổ đàm phán, nữ hoàng bệ hạ sẽ không có khả năng vì một Lilu nho nhỏ mà ảnh hưởng đến đại cục đâu. Vạn nhất nữ hoàng muốn bao che Lilu, bên ta nhiều nhất chỉ vứt bỏ Bath Roa mà thôi, nói vậy, ngươi muốn “thịt” Lilu cũng chỉ có chờ cơ hội lần sau mà thôi.”
Đang nói, bỗng nhiên sảnh ăn có một người đột nhiên vỗ bàn đứng dậy: “Một chén rượu này làm sao đủ được! Quy củ chó má gì chứ! Lão tử có tiền, lập tức mang cho ta một bình lớn tới đây!”
Câu nói này lập tức dẫn đến sự đồng tình của nhiều người, tất nhiên là bồi bàn không làm chủ được, không cách nào thỏa mãn yêu cầu này. Dưới sự kích động của người hữu tâm, tiêng hô yêu cầu rỡ bỏ chế độ hạn chế mua rượu hạn chế càng lúc làng lớn, một số người bắt đầu nương theo “Hơi rượu” gây sự, bồi bàn đi đến đỡ ngược lại bị đánh văng ra.
Do thiếu Lilu chủ trì đại cục, tràng diện hỗn loạn càng ngày càng mở rộng ra, lật bàn, đánh nhau, cướp rượu… Sau cùng nâng cấp độ lên đập phá, cướp đoạt, đốt, hoàn toàn mất hết khống chế.
Vài người trong phòng khách quý kia thấy cảnh này mặt mày hớn hở, Drow lập tức đứng phắt đậy: “Tốt! Đến thời điểm hành động rồi!”