Bất kể là ở vị diện nào thì sinh mạng có trí tuệ luôn luôn xuất hiện tình trạng đồng loại tương tàn. Nhìn từ góc độ nào đó thì lịch sử dùng máu tươi để viết lên này đã thúc đẩy người ta tiến tới cái gọi là văn minh.
Trong phút chốc, quân đội hai bên như hai dòng nước lũ đập vào nhau. Tất cả mọi người gần như mất đi cảm giác dư thừa, chỉ còn lại bản năng giết chóc nguyên thủy nhất.
Trong cánh phải của đế đô, xung phong của Cuồng Lực quân đoàn là một giác ma biến dị đã đạt thới đẳng cấp tối cao của giác ma - đại ma vương cấp. Lực lượng của hắn vô cùng cuồng bạo. Thiết trùy trong tay mỗi lần vung ra là tiền phương đều có vài chục người nát vụn. Nhưng mà liên tục oanh kích với cường độ cao như vậy, động tác của ác ma cũng vì kiệt lực mà càng ngày càng chậm. Bị một tướng lĩnh ma vương cấp của đối phương liều chết chém một đao vào đầu gối, giác ma lung lay ngã xuống. Binh sĩ Ám Nguyệt chém giết đến đỏ con mắt đã tràn lên, rất nhanh dẵm lên giác ma, nhanh chóng biến hắn thành một thi thể tràn đầy thương tích. Tình cảnh này thật giống như đàn kiến ăn thịt mãnh hổ, dù hổ có dũng mãnh thế nào đi chăng nữa thì cuối cùng cũng chỉ còn là một bộ xương trắng.
Trước mặt đại hình xung phong vượt quá trăm vạn thì lực lượng cá thể trở nên nhỏ bé không đáng kể, Chỉ có những cường giả lĩnh ngộ đến cấp bậc ma hoàng mới có thể tự bảo vệ mình trong loại hoàn cảnh như thế này. Họ không có năng lực đối kháng thì có thể chạy nhưng tiền đề phải là đối phương cũng không đưa ra một ma hoàng cấp khác.
Chiến trường tràn ngập huyết tinh và bạo lệ. Do dự, khiếp hèn, trốn tránh thường sẽ chết nhanh hơn. Binh sĩ song phương chém giết đến mắt đỏ ngầu, chỉ có những tướng lĩnh có kinh nghiệm phong phú mới còn có thể giữ lại chút thanh tỉnh, khống chế các binh lính dưới trướng tận lực giảm thương tổn phải trả nhưng vẫn đạt được lực sát thương lớn nhất.
Sinh vật duy nhất còn có thể duy trì "lãnh tĩnh" vào lúc này chính là vong linh. Bởi vì trừ người khống chế chúng ra thì chúng không sợ bố con thằng nào cả. Nhất là những khô lâu pháp sư phía sau vong linh trận kia lại càng điên cuồng loạn tạc, khiến cho liên hợp đệ nhất quân đoàn và đệ nhị quân đoàn phía đối diện chịu hết đau khổ. Nếu không phải còn có ma pháp sư quân đoàn thì chỉ sợ đã sớm không duy trì nổi.
Ma pháp sư quân đoàn có ma pháp vô cùng sắc bén nhưng thứ nhất không có không có tăng phúc tầm bắn như của khô lâu đối phương, thứ hai hại lại phải bảo hộ cho mặt sau chứ không dám như mấy tên khô lâu kia, không chút sợ hãi công kích tới phía trước. Bọn họ đều biết, muốn phá hủy những tên vong linh này thì phương pháp tốt nhất là tiêu diện Saipulaier. Đáng tiếc, vị ma pháp sư vong linh trong truyền thuyết này không chỉ có thực lực cường đại vô bì mà hắn còn vô cùng giảo hoạt. Saipulaier vẫn một mực thủ ở trên toàn cốt lầu nơi xa nhất. Đã từng có hai tướng lĩnh cấp ma hoàng mạo hiểm đánh đến trước tòa tháp này, miễn cưỡng đột phá khô lâu phòng thủ phía trước nhưng ngay đó lại bị cốt lâu hấp huyết quỷ ẩn tàng ở phụ cận xé thành mảnh vụn.
Ma lực của ma pháp sư quân đoàn không phải là vô cùng vô tận. Rất nhanh, họ chỉ có thể luân lưu khôi phục ma lực để tiếp tục công kích. Một bình dược tề khôi phục tinh lực, thậm chí là bạch sắc dược tề khôi phục ma lực trong thời gian ngắn cũng bị sử dụng như nước lã để duy trì cường độ chiến đấu. Nhưng lực lượng dược tề sử dụng nhiều lần thì tác dụng cũng càng ngày càng thấp mà loại độ thuần của loại dược tề này không cao, gây ảnh hưởng tiêu cực đến thân thể. Sử dụng dược tề lâu thậm chí hình thành một loại đè nén, hiệu quả dược tề càng lúc càng yếu, tinh thần hoặc thân thể có thể chịu tổn thương vĩnh viễn.
Trừ phi là loại dược tề có độ thuần 100% trong siêu cấp hệ thống của Trần Duệ mới có thể ngăn ngừa loại tổn hại này. Nhưng cho dù là hoán đổi ra một đống dược tề để dùng liên tục thì hiệu lực bị hạ thấp vẫn là điều không thể tránh khỏi. Nhất là với cao cấp dược tề thì tiềm lực thiếu hụt lại càng lớn. Tỷ như bạch sắc dược tề và hắc sắc dược tề tăng phúc còn phải gián thời gian mới có thể phục dùng, nếu không sẽ không có hiệu dụng.
Cánh trái của đế đô càng phải chịu thiệt vì họ phải đối trọi với quân đoàn vong linh phi hành. Chỉ huy của Long Kỵ Binh quân đoàn là Saer Jia đã không còn nên quân đoàn rất dễ bị đối phương chế trụ. Ma pháp sư quân đoàn thì lại càng khó mà phòng ngự tập kích đến từ không trung. Chiến binh cận chiến ở tiền phương tuy dũng mãnh nhưng trên công dưới kích kiểu này thì cũng khó mà chống đỡ được. Trận hình không chịu khống chế mà bị bức lui, diện tích vong linh từng bước khuếch đại.
Khác với ưu thế dành được ở cánh trái, cánh phải do thế lãnh chủ Sumen của Lam Dong lãnh địa - nguyên phó quân đoàn trưởng của Trạm Lam quân đoàn cầm đầu. Tất cả binh sỹ tuy liều mình chiến đấu nhưng về phương diện thực lực thì còn kém tinh nhuệ đế đô một đoạn dài. Thống soái cánh phải của quân đế đô chính là nguyên phó thống soái liên quân - Palour. Thảm bại ở Dike trấn khiến Palour chịu đả kích rất lớn. Vậy nên bất chấp thương thế vẫn chưa lành hẳn, Palour nhận chức vị một tướng lĩnh phổ thông, xuất chiến tại tiền phương. Hiện nay, Palour muốn dùng máu tươi của Ám Nguyệt để rửa sạch sỉ nhục mình từng nếm cho nên hắn vô cùng liều mạng. Nếu không phải huynh muội Khách Cổ Long suất lĩnh Xích Huyết quân đoàn cố gắng đứng vững thì cánh phải của Ám Nguyệt đã bị địch nhân kích sụp.
Tất cả cuộc chiến lấy chiến đoàn trung quân làm trọng yếu, chiến huống ở đây cũng kịch liệt nhất. Bên người Hắc Diệu có năm vạn cấm vệ quân tinh nhuệ nhất, còn có năm quân đoàn tinh anh, số lượng ước chừng ba mươi lăm, ba mươi sáu vạn. Trước chiến tranh, Hắc Diệu chừa từng dùng đến mấy quân đoàn này lần nào. Vào lần quyết chiến cuối cùng này, hắn đã dốc toàn bộ hệ chủ lực ra trận, khiến cho trung quân của Ám Nguyệt thừa nhận áp lực thật lớn.
Mejia chỉ có Nguyệt Ảnh quân đoàn và Diễm Quang quân đoàn, binh lực không đủ hai mươi vạn. Về vấn đề số lượng thì nàng nằm ở thế hạ phong tuyệt đối nhưng thực lực của nhóm trung quân này đều không phải bình thường. Binh sĩ của Diễm Qung quân đều là do Athena huấn luyện theo phương pháp của của Trần Duệ. Tất cả đều là tinh anh. Họ còn nhận được cải tạo từ ác ma quả thực nên bất kể là thực lực cá nhân hay về phối hợp tổng thể thì đều phải khiến tinh nhuệ đế đô chịu một sự kinh ngạc to lớn. Lấy ít đối nhiều, vững vàng trước xung kích cường đại của đối phương.
Nguyệt Ảnh quân đoàn không có thực lực cận chiến mạnh mẽ như của Diễm Quang quân đoàn, nên chủ yếu phân bố ở hậu phương của Diễm Quang quân. Tim từng huấn luyện một nhóm cung tiễn thủ ưu tú ở Walan yếu tắc tại Tây Lang sơn, xen lẫn với Medusha nên quân binh có năng lực xạ kích viễn trình.
Ở trung ương cung tiễn thủ là ma pháp sư quân đoàn do Munroe - con trai lãnh chủ Cafu của Huyết Kinh Hoa lãnh địa cầm đầu. Nhóm ma pháp sư này không phải vong linh sinh vật mà là quà hậu lễ của Cafu cảm tạ Ám Nguyệt về việc trợ giúp Huyết Kinh Hoa lãnh địa vấn đề quáng mạch tại Thủy Tinh sơn cốc. Munroe giống với Tim, lực chiến đấu không mạnh nhưng năng lực chỉ huy lại xuất chúng. Quân đoàn ma pháp sư không gấp gáp phát động đại hình ma pháp tiêu hao ma lực mà tạm thời lấy việc buff cho quân mình là chủ yếu. Vốn loại trận hình phòng ngự viễn trình này khá giòn yếu, dễ dàng lọt vào không kích nhưng phi long kỵ binh do Lomond suất lĩnh đã đền bù lỗ hổng này. Lực lượng không trung ở đế đô đều bị vong linh tại cánh phải áp chế, thiên không trung quân căn bản đã trở thành thiên hạ của Lomond. Trong quân đế đô thỉnh thoảng lại vọng lên thanh âm bạo đạn ma pháp do song túc phi long ném mạnh mà tạo thành.
Những thứ này là còn tồn tại trong phạm trù quy tắc tác chiến, chứ khiến tim của quân tinh nhuệ đế đô phải đập mạnh lại là hai loại "vật".
Loại thứ nhất là mấy trăm kim chúc nhân kỳ quái, thực lực mỗi con ước chừng là cao giai ác ma đến ma vương. Chúng có đặc tính phòng ngự kinh người, ma pháp bắn vào căn bản là vô tác dụng. Càng đáng sợ là chúng nó rõ ràng là đã ngã xuống đất "chết nhe răng" nhưng một đoạn thời gian sau lại bắt đầu sống lại, tiếp tục đại khai sát giới. Trừ phi là tiêu diệt thân thể chúng nó không thì chúng nó sẽ tiếp tục đứng lên. Đúng là sống giai như đỉa.
Nhưng cái tên kim nhân này chính là do Lola chế tạo. Lúc đầu định cho chúng làm "người máy quản lý nội trợ" nhưng sau này lại được Trần Duệ dẫn dắt, máy tên "người máy quản lý nội trợ" này được chế tác thành người máy chiến đấu cùng loại với khôi lỗi thủy tinh. Tốc độ của kim nhân tương đối chậm nhưng lại có thuộc tính khang ma khá mạnh, chỉ cần không phá hủy hạch tâm của chúng nó thì một đoạn thời gian sau chúng nó có thể khôi phục chiến đấu như thường. Tính ra, đem bọn nó ra làm khiên đỡ thì quả là tuyệt hảo.
Loại thứ hai khiến quân đế đô sợ hãi chính là mấy ma pháp sư vận hắc bào ẩn núp giống như u linh trong Diễm Quang quân. Mấy tên ma pháp sư này không có công kích gì như lôi điện hỏa diễm nhưng lại dùng một loại ma pháp ít được lưu ý nhất - Thi Bạo thuật. Thi Bạo thuật là một trong những thuật của vong linh ma pháp, có thể lợi dụng ám nguyên tố quỷ dị khiến cho thi thể nổ tung, thương hại địch nhân xung quanh, chỉ có điều uy lực của nó quá nhỏ. Nhưng mà uy lực do mấy ma pháp sư này làm thì lại lớn hơn nhiều, thi thể nổ tung không chỉ thương hại đến những binh sĩ bên cạnh mà nó còn phát tán một loại kịch độc, khiến cho rất nhiều binh sĩ bị trúng độc. Đương nhiên, mấy kẻ trúng độc đều là quân đế đô chứ mặt trước quân Ám Nguyệt đều là kim nhân thì sợ mẹ gì mấy cái loại độc tố ba xu này.
Uy lực thuộc cái dạng này thì đã không còn là Thi Bạo thuật truyền thống nữa mà chính là Độc Bạo thuật!
Có thể thi triển loại ma pháp này tất nhiên chính là ảo ảnh phân thân của Saipulaier. Năm tên ma pháp sư này đều là ảo ảnh do Saipulaier phân liệt ra. Thực lực của chúng tuy chỉ là đại ma vương nhưng Độc Bạo thuật cải biến từ Thi Bạo thuật này có uy lực khá khả quan. Điều đáng tiếc duy nhất chính là nó rất phí tinh thần lực, không cách nào thi triển liên tục. Nhưng chỉ cần như thế thôi, còn có ma pháp sư ở đó thì quân đế đô không dám dựa vào quá mức.
Có điều, cho dù có chút lợi hại như thế nhưng quân đế đô vẫn chứ chiếm ưu thế thượng phong. Trong yếu hơn là Hắc Diệu ở hạch tâm trung ương còn chưa ra tay.
Quân trung ương hai phe lâm vào tình thế giằng co, hai cánh quân thì một yếu một mạnh, vừa lui vừa vào. Thời gian trôi qua, trừ trung quân không thay đổi vị trí ra thì góc độ hai cánh quân đều đã xảy ra hình thế xoay tròn. Quân số song phương cũng không ngừng giảm mạnh trong huyết chiến. Chiến đấu kiểu này không thể chỉ dùng chiến lực chống cự mà còn phải có sức chịu đựng, ý chí bền, ai không duy trì được thì người đó thua.
Bất kể là Ám Nguyệt quân có dũng mãnh thế nào thì tổng thể lực chiến đấu vẫn là kém hơn đối phương. Tác hại của nhân số ít bắt đầu biểu hiện ra, đặc biệt là trung quân. Số lượng kim nhân hiện nay chỉ còn lại không tới một trăm. Năm phân thân của Saipulaier đã bị tiêu diệt mất ba. Ma pháp sư quân đoàn do Munroe chỉ huy cũng đã bắt đầu luân phiên nghỉ ngơi để khôi phục ma lực. Song túc phi long trên không trung đã giảm đi một nửa, ma pháp bạo đạn cũng gần cạn hết. Ngay cả Medusa và cung tiễn thủ cũng bắt đầu xuất hiện thương vong. Tình thế lúc này có thể nói là cực kỳ nguy ngập.
Mejia biết, một khi trung quân bị thua thì tất cả đại quân Ám Nguyệt đều sẽ sụp đổ không hối tiếc. Vì thế nàng không cố kỵ nguy hiểm, tự thân lên tiền phương đốc chiến. Dưới sự cổ vũ của Mejia, sĩ khí của quân Ám Nguyệt được đề thăng thật lớn.
Không biết tại sao, tùy theo thời gian trôi, khí thế quân đế đô dần suy yếu. Trung quân, cánh trái, cánh phải đều có không ít binh sĩ bắt đầu xuất hiện mệt nhọc ngoài dự liệu, tốc độ khua binh khí cũng chậm lại. Ám Nguyệt quân tự nhiên cũng sẽ không bỏ qua cho sơ hở của quân địch, gấp rút công kích, đẩy lùi nguy cục trở về.
Hắc Diệu vẫn một mực quan sát tình hình ở hạch tâm trung quân cuối cùng cũng động, nháy mắt đã hiện ra ở phía trước trận tuyến. Ánh mắt cháy rực sát khí khóa định thân ảnh của Mejia ở không xa, hoàn toàn không thèm nhìn quân Ám Nguyệt đang chen chúc đến.
Hắc Diệu lấy áo choàng hắc sắc ra, chầm chậm che ở trước người rồi sau đó khẽ vung lên. Ngay lập tức, huyết vũ bay đầy không trung, binh sĩ tiền phương chớp mắt đã hóa thành thịt vụn tung tóe khắp nơi. Kể cả mấy tên kim nhân cứng rắn như thế cũng bị nứt vỡ thành vài chục khối. Phía trước Hắc Diệu hình thành nên một rẻ quạt huyết sắc.
Thanh âm sâm nhiên kia vang vọng toàn bộ chiến trường: "Mejia Lucifer! Kẻ phản nghịch dám can đảm phạm thượng kia! Có dám đối chiến cùng bản vương hay không?"